Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 688 - Chương 687: Chuyến Đi Trong Đêm

Chưa xác định
Chương 687: Chuyến đi trong đêm

Thẩm Hoài lái xe đến trước ký túc xá ngân hàng nhân dân tỉnh, gọi điện thoại cho Thành Di

- Tạ Chỉ cùng Tạ Đường đang ở chỗ em Trong điện thoại Thành Di nhỏ giọng nói với Thẩm Hoài

Thẩm Hoài mày nhăn lại, không rõ Tạ Chỉ mắc chứng gì, không ngờ kéo Tạ Đường vào cuộc Cô đưa Tạ Đường qua làm cái gì, chẳng lẽ muốn vạch trần ra "Vụ bê bối" của hắn lúc trước, khiến quan hệ của hắn cùng Thành Di chết non

Thẩm Hoài chau mày, vuốt vuốt mũi, cái ót mơ hồ hơi đau, chỉ cảm thấy đầu lớn như cái đấu, hận không thể tóm con đàn bà thối Tạ Chỉ tát cho hai bạt tai cho sảng khoái.

- Anh không sao chứ? Thành Di hỏi trong điện thoại.

- Không có việc gì, anh mới tới dưới ký túc xá, sắp đi lên Thẩm Hoài kiên trì cùng Thành Di nói, hít sâu một hơi, đẩy cửa xe ra, hướng trong viện ký túc xá đi tới

Thẩm Hoài vuốt qua mặt, gõ gõ cửa phòng Thành Di

Ký túc xá Thành Di ở là dạng phòng đơn, buồng vệ sinh phòng ngủ liền kề phòng khách nhỏ bốn năm thước vuông

Tạ Chỉ kéo Tạ Đường lại đây làm khách, Thành Di cùng các cô ở trong phòng khách nói chuyện.

Tạ Chỉ cùng Tạ Đường ngồi trên sô pha.

TẠ Chỉ mặc váy đỏ thẫm, Thành Di mở cửa, Thẩm Hoài từ trong khe cửa đã thấy ngay bắp chân thon dài cùng với giày cao gót đen gót đỏ; Tạ Đường đại khái biết hắn sắp tới, cả người câu nệ ngồi ở góc sô pha, mặc váy dài, lộ ra mắt cá chân tuyết trắng

Trong phòng mở máy lạnh, Thẩm Hoài liền đứng ở cửa, từ trong túi quần lấy thuốc ra hút, từ trong ngọn lửa nhìn gương mặt xinh đẹp của Tạ Chỉ, lạnh lùng mà diễm lệ, đôi mắt như sao lóe hàn quang cắn người, giống như muốn dùng cái nhìn này đào ra hết bí mật nội tâm của hắn

- Tiểu Đường cũng ở đây ư?

- Ừ Tạ Đường trả lời một tiếng cúi đầu nhìn ngón chân giày lộ ra khỏi giày xăng-đan pha lê

- Hồng Kỳ hắn ở đâu, sao không ở cùng các cô, hắn về Yến kinh trước rồi hả? Thẩm Hoài nhìn chằm chằm ánh mắt Tạ Chỉ hỏi - Tôi ngày mai phải về Yến Kinh một chuyến, còn tính cùng hắn cùng đi, không nghĩ tới hắn lại đi trước

Tạ Chỉ không nghĩ tới Thẩm Hoài sẽ thẳng thắn thành khẩn bẩm báo chuyện hắn ngày mai đi Yến Kinh, nhưng lại không xác thực được Thẩm Hoài có phải đang nói láo hay không, hồ nghi nhìn chằm chằm ánh mắt của hắn, nói:

- Hồng Kỳ vẫn chưa đi, bị anh tôi cùng Lưu Kiến Quốc bọn họ bắt đi uống rượu. Tôi cùng Tạ Đường mất hứng đi những nơi đó, nên tới đây tìm Thành Di nói chuyện... Cô kéo Tạ Đường đứng lên cùng Thành Di nói - Hồng Kỳ bọn họ chắc cũng xong rồi, tôi cùng tiểu Đường về đây, không quấy rầy các người

Thẩm Hoài nhường đường cho Tạ Chỉ, ra hiệu - Tạm biệt không tiễn

Thành Di tiễn cho Tạ Chỉ, Tạ Đường tới thang máy mới trở về, cùng Thẩm Hoài nói: - Buổi tối đột nhiên gọi điện thoại tới, nói muốn đi ra ngoài gặp mặt; tôi lười đi, các cô liền tới đây; Tạ Đường hình như vẫn không mấy nói chuyện với người khác

Thẩm Hoài nhếch miệng, có thể đoán được Tạ Chỉ là lại đây tìm hiểu hành tung của hắn, mà chuyện Tạ Đường, hắn cũng không biết làm thế nào nói với Thành Di

Thành Di cũng không hỏi chi tiết, hỏi Thẩm Hoài: - Anh cùng Điền bí thư gặp mặt thế nào?

- Kế tiếp Đông Hoa sẽ có một vài điều chỉnh nhân sự bất lợi cho Mai Cương, Điền bí thư nói trước với anh, miễn cho anh ở bên này trở tay không kịp, mặt khác cũng không có thay đổi gì về việc tỉnh quốc gia tham dự hạng mục luyện hóa cùng với thúc đẩy xác thực căn cứ hạm đội Hoài Hải, Tỉnh ủy sẽ ở thời cơ thỏa đáng mà thúc đẩy Thẩm Hoài nói

- Vì sao còn điều chỉnh nhân sự bất lợi cho Mai Cương?

Thành Di nghi hoặc hỏi

- Phòng ngừa chu đáo mà thôi Thẩm Hoài thản nhiên cười, nói - Tất cả mọi người cụp đuôi sống qua ngày, chỉ mỗi Mai Cương vẫy đuôi, cũng không thích hợp; nên cụp đuôi, thì phải cụp thôi

- Ồ Thành Di nhẹ nhàng lên tiếng, còn nói thêm - Cha em đánh giá Điền bí thư cũng rất cao

- Cha Tống Hồng Kỳ tranh giành vị trí Bí thư Tỉnh ủy Hoài Hải, không tranh được với Điền Gia Canh, không phải không có duyên cớ Thẩm Hoài cười một cái rồi nói

- Nói cách khác, em nói ba năm trước đây anh là cái thá gì, làm sao đến lượt anh thân thiết với em, em nói đúng hay không? Em lúc đó biết phải kết thân với anh, có phải rất muốn nhấc cái ghế mà đập tanh bành những gì trước mặt không?

- Không khoa trương như vậy Thành Di liếc Thẩm Hoài một cái, cắn môi cười nói - Tuy nhiên cũng cỡ đó

- Lần này, em xin nghỉ cùng anh về Yến kinh đi? Thẩm Hoài nói

- Cha muốn gặp anh, cũng không phải muốn gặp tôi Thành Di cúi đầu nói.

- Nếu em không theo anh về, vở kịch này diễn không thật rồi Thẩm Hoài nói

- Phối hợp anh diễn trò, có lợi gì không? Thành Di ngẩng đầu hỏi.

- Chắc em không ép anh lấy thân báo đáp chứ? Thẩm Hoài cười hỏi.

- Vậy cũng nghĩ ra Thành Di gắt giọng.

- Không phải cái này, vậy thì dễ rồi Thẩm Hoài nghiêm mặt cười nói.

- Chúng ta còn phải đóng kịch dài dài, mỗi năm ít nhất ba lần, anh phải làm theo yêu cầu của em. Thế nào, điều kiện này không hà khắc chứ? Thành Di nói

- Được chứ, cùng đi dạo phố, cùng nói về nhân sinh nói về lý tưởng, cùng ăn cơm uống rượu ca hát, cùng giữ thể diện, cùng đả kích dáng vẻ bệ vệ của tình địch, cùng gặp bạn trai cũ, anh là tay giỏi về việc này. Chỉ có ba lần thôi mà, anh làm được Thẩm Hoài nói

- Xì, đâu ai như anh, khắp nơi đều là tình địch Thành Di gắt giọng, vịnh cửa đuổi Thẩm Hoài ra - Không còn sớm, tôi phải ngủ, ngày mai còn đến đơn vị xin nghỉ phép

Từ ký túc xá đi ra, Thẩm Hoài cùng đám người Vương Vệ Thành hội hợp, treo điện thoại Hùng Văn Bân, liền trong đêm theo đường cao tốc về Đông Hoa.

Có một số việc có thể nói trong điện thoại cùng cô út với Tống Hồng Quân bọn họ, nhưng việc điều chỉnh nhân sự ở tỉnh đối với Đông Hoa tiếp đó, không chỉ có ảnh hưởng cực lớn đối với con đường làm quan cá nhân Hùng Văn Bân, đối với người nhà Hùng Văn Bân cũng có thể nói là một biến chuyển trọng đại, dù xế chiều ngày mai bay về Yến Kinh, Thẩm Hoài cũng muốn trong đêm về Đông Hoa một chuyến, giáp mặt cùng Hùng Văn Bân nói chuyện này.

Ánh đèn xe phản chiếu loang lỗ trên mặt đường cao tốc.

Nếu trong hai tháng kế tiếp, Ngô Hải Phong, Hùng Văn Bân đồng thời điều khỏi Đông Hoa, bên ngoài đều sẽ cho rằng đây là Tỉnh ủy lại một lần nghiêm khắc răn đe đối với Mai Cương

Thẩm Hoài nhìn ngoài cửa sổ xe, hắn không hề lo lắng mình gặp phải nhiều khốn cảnh.

Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn bị sự kiện tuyển cử liên lụy, cũng sẽ thành thật một chút, mà Cao Thiên Hà sau khi lui về tuyến hai cuối năm ngoái, tân Chủ tịch thành phố được tỉnh lựa chọn, cũng không thể theo Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn bọn họ có quan hệ mật thiết gây sự bức ép Mai Cương, không gian điều đình vẫn còn khá rộng

Ngô Hải Phong trước khi chính thức về hưu, được làm cấp phó tỉnh, coi như là đãi ngộ tốt, không có gì bất mãn, chỉ có điều Hùng Văn Bân lưng gánh cái tên "Bị chèn ép" điều đi Nghi thành, tình cảnh có chút tế nhị

Điền Gia Canh điều Hùng Văn Bân đi, ngoài sáng là đánh Mai Cương hệ, nhưng Điền Gia Canh không nói rõ, Thẩm Hoài cũng có thể đoán được Điền Gia Canh điều Hùng Văn Bân đến Nghi thành, ý đồ sâu hơn chính là muốn thúc đẩy kinh tế vùng ven phát triển.

Tỉnh Hoài Hải có mười ba thành phố, Hoài Tây, Từ Thành, Nghi Thành, Đông Hoa phân bố từ tây sang đông ven Chử giang, Hoài Tây có tài nguyên than đá, Từ Thành là tỉnh lị Hoài Hải, Đông Hoa kinh tế quật khởi thế rất sắc bén, duy chỉ có Nghi Thành kẹp ở giữa phát triển khá chậm chạp, hình thành khu lõm của vùng kinh tế Chử giang

Điền Gia Canh cho Hùng Văn Bân đảm nhiệm Ủy viên dự khuyết Tỉnh ủy, lại chỉ điều ông đến Nghi thành làm Phó Chủ tịch thường trực thành phố, tự nhiên là có kỳ vọng đấy.

Tuy nhiên, Điền Gia Canh chỉ còn ba bốn tháng sẽ điều khỏi Hoài Hải, nhiệm vụ chủ yếu trước mắt của ông là phải sửa sang lại bộ máy, làm tốt công tác giao tiếp, không có nguyên nhân đặc biệt khác, ông cũng không thích hợp tiến hành thay đổi ứng cử viên đảng chính của thành phố cấp 3, cho dù không có suy xét tinh tế này, Hùng Văn Bân trước đây được đề bạt Phó Chủ tịch thường trực thành phố đã là một lần đề bạt vượt cấp, trong thời gian ngắn cũng không có cách nào từ Phó Chủ tịch thường trực thành phố trực tiếp đề bạt lên vị trí một Chủ tịch thành phố khác

Người kế nhiệm Điền Gia Canh có thể hiểu được ý đồ phát triển cơ cấu kinh tế tỉnh Hoài Hải hay không, có lẽ người đó có thể hiểu được ý tưởng của Điền Gia Canh, nhưng muốn làm lộ rõ thành tích bản thân, có lẽ người đó lựa chọn kế thừa quy hoạch mà Điền Gia Canh lưu lại, nhưng chưa chắc nguyện ý dùng người Điền Gia Canh lưu lại, đây đối với con đường làm quan tương lai của Hùng Văn Bân đều có ảnh hưởng trực tiếp.

Hùng Văn Bân không chỉ có có khả năng sẽ bị cô lập ở Nghi thành, bị bỏ rơi, bị cho ngoài rìa ở tỉnh, cũng không phải là không có khả năng

Đương nhiên, hướng mặt tốt mà nói, Hùng Văn Bân sau khi đến Nghi thành không bị cô lập, hoặc là người kế nhiệm Điền Gia Canh có mắt nhìn, có lòng đi chứng thực ý đồ chưa kịp thực thi của Điền Gia Canh, cho Văn Bân đảm nhiệm Chủ tịch thành phố Nghi thành, thì có ích cho thế lực Mai cương hệ thẩm thấu, phát triển vào vùng ven Chử giang, có lợi cho việc Mai Cương cắm rễ càng sâu vào mảnh đất này

Nghĩ đến đây, Thẩm Hoài cũng có chút hưng phấn, có lẽ Điền Gia Canh đối với Mai cương là có kỳ vọng như vậy cũng không biết chừng

Đến vườn Tướng Quân, Thẩm Hoài cho Vương Vệ Thành và tài xế đi về nghỉ trước, trưa mai lại cùng hắn đi Từ thành bay đến Yến Kinh, lần này nhất thời quyết định đi Yến Kinh, có chút lễ vật phải nhờ Vương Vệ Thành ngày mai mua giúp

Thẩm Hoài lúc xuất phát ở Từ Thành, đã gọi cho Hùng Văn Bân, lúc này đã là hai giờ sáng; hắn qua gõ cửa, Hùng Văn Bân cũng chưa ngủ, an vị trong thư phòng chờ hắn

Thẩm Hoài rời khỏi Đông Hoa đã bốn ngày, bốn ngày này đã xảy ra quá nhiều chuyện, cũng gọi là biến chuyển lớn nhất Mai Cương gặp phải những năm gần đây, trong thư phòng Hùng Văn Bân, Thẩm Hoài đem đủ loại sự tình cùng với phản ứng các phương diện phát sinh trong bốn ngày này, từ đầu chí cuối nói cho Hùng Văn Bân biết.

- Sóng gió tài chính Đông Nam Á, có lan đến gần nội địa hay không, bây giờ còn rất khó nói, nhưng chính sách thắt chặt kinh tế quá nóng cũng phải tồn tại một thời gian Hùng Văn Bân nghe Thẩm Hoài nói chi tiết sự tình, cảm khái nói - Phải tránh cho nhiều loại mâu thuẫn tập trung bùng nổ, bị đánh vài gậy cũng là cần thiết

Hùng Văn Bân nhìn ánh sáng mờ ảo ngoài cửa sổ, xem đồng hồ treo tường cũng sắp đến năm giờ sáng, nói cùng Thẩm Hoài: - Anh giữa trưa còn phải đến Từ Thành đáp máy bay, đi đi về về cũng chả ngủ được mấy, anh cứ ngủ lại đây đi

Hùng Văn Bân nhà ở hiện tại là nhà hai tầng, dưới lầu có phòng khách chiêu đãi thân thích, bằng hữu ngủ lại. Thẩm Hoài thật sự cũng là mệt mỏi, không muốn lái xe về Hà Phổ, liền rửa mặt một chút, trực tiếp đến phòng khách nằm ngủ

Bình Luận (0)
Comment