Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 718 - Chương 713.1: Cổ Vũ Lòng Người

Chưa xác định
Chương 713.1: Cổ vũ lòng người

Vương Vệ Thành thấy Chu Thiến cầm chổi đến quét các mảnh vỡ, nhìn dáng vẻ căng thẳng của cô, đoán chắc tinh thần của cô ấy vẫn chưa ổn định, liền lấy một bản văn kiện đưa cho Chu Thiến: - Cô Chu, cô mang bản văn kiện này đi in ra giúp tôi, chổ này để tôi dọn Để cô ấy đi chỗ khác ổn định lại tâm trạng, cũng vừa tránh để ảnh hưởng đến cuộc họp hôm nay.

Đương nhiên cũng không tới lượt Vương Vệ Thành tự tay quét những mảnh vỡ, một cô giáo khác chạy ra nhận lấy cái chổi từ tay Chu Thiến.

Trương Văn Tuyền thấy Thẩm Hoài không sao, cười giòn giã, nói với Thẩm Hoài: - Cô Chu là phó bí thư chi đoàn, mặc dù cô ấy nhỏ tuổi, nhưng rất có năng lực, rất nhiều nơi đều muốn cướp cô ấy khỏi trường học này đấy, nhưng cô ấy là người rất yêu nghề nên vẫn ở lại. Cô ấy hôm nay chắc là lần đầu tiên gặp Huyện trưởng Thẩm, bị cái phong thái hào hoa lịch lãm của Huyện trưởng Thẩm hớp hồn, làm việc gì cũng lung túng nên mới gây ra họa lớn, lát nữa chắc phải bảo cô ấy đến xin lỗi anh

Thẩm Hoài cười nhạt vài cái, coi như đã tiếp nhận những lời nịnh hót của Trương Văn Tuyền, cũng biết Trương Văn Tuyền ngầm ý rằng Chu Thiến là hoa chưa có chủ. Kiểu nịnh hót này Thẩm Hoài cũng không có cách nào để tiếp nối câu chuyện, nên trực tiếp chuyển sang chủ đề phương án cải cách giáo dục:

- Phương án của Cục giáo dục cấp huyện, tôi và bí thư Đào có tìm hiểu sơ qua tình hình chung, nhưng Cục giáo dục có vẻ vẫn chưa lĩnh hội được cái tinh thần mà bí thư Đào thể hiện trong việc thúc đẩy giáo dục.

Nói đến đây Thẩm Hoài lại cười và nói với Đào Kế Hưng: - Bí thư Đào, anh nói thử xem chúng ta có nên phê bình Cục giáo dục không?

Nội dung trọng tâm của phương án cải cách giáo dục lần này là tăng lương cho giáo viên, tăng từ 400 lên 600, đây là phương án tương đối cân bằng mà nội bộ Cục giáo dục đã thảo luận qua.

Tài chính của huyện Hà Phổ từ năm ngoái mới bắt đầu có chuyển biến tốt, năm ngoái trừ việc phải bù đắp cho các khoản vốn đầu tư và các khoản khác, cũng đã nâng lương của giáo viên lên 15%.

Toàn huyện từ trường mầm non tới trường trung cấp nghề, những giáo viên có biên chế đều do bộ tài chính huyện nuôi dưỡng, tổng cộng số giáo viên đang giảng dạy và đã về hưu lên tới con số 8 nghìn người, lương tăng 15%, tức là bộ tài chính phải chi thêm 5 triệu, vậy trong vòng 5 năm phải chi hơn 100 triệu, mỗi lần tăng lương cho giáo viên là sẽ chi thêm 5 triệu. Nếu căn cứ vào tình hình tài chính trước đây của huyện, 3 năm mới tăng một lần như vậy là đỉnh lắm rồi.

Năm ngoái mới tăng lương xong, năm nay lại đề xuất tăng lương, nói trắng ra là do có rất nhiều xí nghiệp ở Tân Phổ tuyển nhân viên trên quy mô lớn, lương khởi điểm lại rất cao.

Đồng thời, lương cơ bản của các nhân viên cơ quan nhà nước tuy không được điều chỉnh, nhưng có khoản thưởng cuối năm, còn đãi ngộ phúc lợi 5, 7 ngày lại có một lần, vậy trong một năm nay, trên thực tế thu nhập đã tăng đáng kể.

- Tập thể giáo viên đều là những phần tử trí thức, nếu so sánh chung các tầng lớp có giáo dục, tầng lớp giáo viên thuộc tầng trên của một chiếc kim tự tháp, nếu mức lương lại xếp ở tầng dưới, thì làm sao không có chuyện than vãn ở đây được?

Nếu Cục giáo dục Huyện không đề xuất tăng lương gấp, để tăng thu nhập cho giáo viên nói chung, thì tình trạng giáo viên lên tiếng và thất thoát nhân tài sẽ còn gia tăng, cực chẳng đã Cục giáo dục mới cắn răng tiếp tục đưa ra đề xuất tăng lương này.

Nhưng Cục giáo dục cũng không dám đưa ra yêu cầu quá cao.

Tám nghìn giáo viên có biên chế mỗi năm thu nhập tăng 2400, như vậy tài chính huyện phải chi gần 20 triệu, năm ngoái tổng thu của sở tài chính thu vượt con số 300 triệu, nhưng năm nay tình hình tài chính chưa chắc đã lạc quan, Trương Văn Tuyền cho rằng nếu huyện đồng ý tăng lương cho nhân viên, thì tối đa chỉ chi thêm được 20 triệu.

Việc lương bổng chỉ có thể tăng không thể giảm.

Ngộ nhỡ tài chính của huyện xuất hiện lỗ hổng, toàn huyện phải cố gắng chống đỡ, vì vậy phương án yêu cầu chi một khoản lớn như thế này trước mắt cần phải kiên trì đấu tranh, Trương Văn Tuyền cũng đã chuẩn bị sẵn tâm lý bị Cục giáo dục trách phạt.

Thẩm Hoài tuy miệng nói đùa với Đào Kế Hưng là phê bình Cục giáo dục, nhưng Trương Văn Tuyền có thể nghe ra hàm ý Thẩm Hoài muốn nói là khả năng tăng lương cho giáo viên là có.

Trương Văn Tuyền, Trương Bân, và các cán bộ khác của phòng giáo dục, cùng với 2 vị phó hiệu trưởng đều cảm thấy mừng thầm, nhưng họ không biết Thẩm Hoài sẽ quyết định tăng bao nhiêu, tất cả đều dán mắt về phía Thẩm Hoài, hi vọng Thẩm Hoài và Đào Kế Hưng có thể cho bọn họ một con số chính xác.

Đào Kế Hưng cũng thấy rất vui, ông ta cũng nhiều lần đề cập đến việc tăng cường đầu tư cho công tác giáo dục trong rất nhiều trường hợp, bây giờ giáo viên được tăng một khoảng lương đáng kể, người khác đều sẽ xem anh ta như một công thần đã có công cống hiến cho công tác giáo dục tại huyện. Giáo viên của cả huyện sẽ nhớ đến công lao của ông ta, ông ta cũng biết Thẩm Hoài cố ý nói vậy là muốn nhường phần công này cho mình, còn nếu bất kể ông ta có nhiều lời thế nào Thẩm Hoài vẫn không duyệt, thì lời nói của ông ta cũng thành công cốc mà thôi.

Con người sống cả đời không phải cũng chỉ cần 2 thứ là danh và lợi sao, Đào Kế Hưng cũng không phải ngoại lệ, ông ta không hám lợi nhưng ông ta lại tham cái danh.

Nhưng ông ta cũng không rõ Thẩm Hoài sẽ tăng bao nhiêu, ông ta nhìn về phía Thẩm Hoài với ánh mắt đầy nghi vấn.

Thẩm Hoài viết một con số lên quyến sổ rồi cho Đào Kế Hưng xem, công lao đã nhường cho Đào Kế Hưng, tất nhiên con số này cũng phải để cho Đào Kế Hưng tuyên bố.

Đào Kế Hưng nhìn thấy con số do Thẩm Hoài viết ra, vừa kinh ngạc lại vừa nghi hoặc. Ông ta không ngờ Thẩm Hoài lại tăng nhiều đến như vậy, không chắc chắn tài chính của huyện có gánh nổi hay không, không những gánh cho năm nay mà những năm về sau cũng phải trụ được, ông ta nhìn về phía Thẩm Hoài, hàm ý nghi hoặc càng thể hiện sâu hơn trong đôi mắt ông ta.

Thẩm Hoài khẽ gật đầu khẳng định với Đào Kế Hưng.

Ngoại trừ Vương Vệ Thành đang ngồi cạnh Thẩm Hoài, Trương Văn Tuyền, Đỗ Kiến, Trương Bân đều không nhìn thấy con số mà Thẩm Hoài viết cho Đào Kế Hưng là bao nhiêu, cả đám người đều ngóng cổ lên ngó, chỉ hận không thể nhào về phía trước để nhòm

Đào Kế Hưng ấn tay xuống bàn và nói: - Đối với phương án cải cách của Cục giáo dục, tôi và Huyện trưởng Thẩm cho rằng sẽ tiếp tục tăng kinh phí đầu tư cho giáo dục, riêng tiền lương và phúc lợi của xã hội đối với giáo viên huyện quyết định sẽ tăng 80 triệu

Nghe Đào Kế Hưng tuyên bố con số xong, Trương Văn Tuyền kích động đến mức đứng bật dậy, không biết là mình có nghe nhầm không, cười và hỏi Vương Vệ Thành: - Chủ nhiệm Vương, bí thư Đào nói mỗi năm sẽ đầu tư thêm cho phòng giáo dục chúng ta 80 triệu?

Vương Vệ Thành mỉm cười và nói: - Nghe bí thư Đào nói xong tôi thấy hối hận vì đã về huyện làm mất rồi... Anh ta ngồi bên cạnh Thẩm Hoài, rõ ràng là đã nhìn thấy con số mà Thẩm Hoài viết ra.

Mỗi năm đều cấp thêm 80 triệu tiền lương và phúc lợi xã hội, tức là lương của giáo viên tăng tăng gấp 3 lần so với lương cơ bản ban đầu, thu nhập bình quân hằng tháng tăng 1200.

Bình Luận (0)
Comment