Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 763 - Chương 752: Trạm Dừng (2).

Chưa xác định
Chương 752: Trạm dừng (2).

Thẩm Hoài là không tội gì phải tức giận mà tranh chấp với Chu Thần Tây kém hiểu biết. Cùng Thành Di ngồi ở trạm xe buýt, còn tiện thể gọi điện thoại hỏi thăm về Tập đoàn Thiên Ích và động tác đằng sau của Hồ Lâm rốt cuộc có mục đích gì, không ngờ hôm nay trước khi thị trường chứng khoán bắt đầu phiên giao dịch thì tin tức đã lan ra ngoài rồi.

Khủng hoảng tài chính Châu Á vẫn chưa có dấu hiệu chậm lại, trong nước ngoại trừ tăng tốc chậm dần ra, thì tổng thể xu thế kinh tế còn tốt. Tuy nhiên thị trường chứng khoán cũng chịu khiếp sợ không nhỏ, hơn nửa năm chịu sự chấn động áp chế, chỉ số hạ xuống không ít.

Cụ thể số công ty niêm yết biểu hiện của độ chênh lệch phổ biến cũng có khác nhau: Vốn hóa thị trường của công nghiệp Mai Khê cũng từ đầu năm cao nhất là bảy tỷ, rớt xuống gần hai phần, Thực nghiệp Tư Hoa sau lưng chịu sự khống chế Tập đoàn Thiên Ích và Hồ Lâm lại ảm đạm, giá cổ phiếu rớt xuống còn hơn một nửa.

Thực nghiệp Tư Hoa xây dựng khu công nghiệp y dược trong khu quy hoạch công nghiệp cảng Tây Pha Đông Hoa, bởi vì thiếu hụt tiền vốn lâm vào đình trệ, nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu của công ty lúc này cũng không nhìn thấy dấu hiệu tiến triển. Nếu ngay cả công ty chứng khoán của địa phương Từ Thành cũng biết tin tức cổ phiếu của Thực nghiệp Tư Hoa bắt đầu phiên giao dịch sắp tăng cao, vậy thì rõ ràng là Hồ Lâm và Tập đoàn Thiên Ích ở sau lưng nhất định là có hành động gì lớn.

Chỉ là Thẩm Hoài và Thành Di đi ra phía trạm xe buýt bên kia chưa được hai bước, Từ Nhàn ở phía sau gọi bọn họ:

- Hai người chờ tôi một chút!

Thẩm Hoài quay đầu lại, chỉ thấy Từ Nhàn mở cốp sau xe, dùng tay kéo cái vali của cô ta ra, chạy về phía họ.

Thẩm Hoài cũng có chút ngạc nhiên. Cho dù tính tình Từ Nhàn nóng nảy, cũng không cần phải vì hắn và Thành Di hai người xa lạ bèo nước gặp nhau tại mà cãi nhau trở mặt với người tình cũ Chu Thần Tây chứ?

Tầm mắt của Thẩm Hoài lướt qua Từ Nhàn, nhìn thấy ánh mắt của Chu Thần Tây từ kính chiếu hậu u ám nhìn sang, thầm cười, trong lòng biết y vừa đang tiếc trở mặt với người tình trẻ Từ Nhàn này, lại ỷ vào thân phận mình, không cam lòng ở trước mặt bọn họ chịu thua Từ Nhàn, chứ đừng nói là bảo y chính thức nói lời xin lỗi với hai nhân vật “tép riu” như họ, bụng nghĩ chả trách Từ Nhàn lại cố ý kiếm đề tài để nói chuyện của mình, mượn bọn họ thử tình cảm của Chu Thần Tây?

Thẩm Hoài không muốn dây dưa gì với Từ Nhàn và Chu Thần Tây, nhưng Từ Nhàn đẩy vali từ phía sau chạy lại đây, hắn cũng không thể đá người ta một cước trở về.ThànH Di có chút hả hê lại gần nói bên tai của Thẩm Hoài:

- Nhìn xem, tình nhân trên thế gian này dù sao cũng không có tình tình tốt dễ đối phó như Trần Đan ...

Thẩm Hoài cười khổ. Thành Di không ngốc, biết Từ Nhàn chạy lại đây cùng đi với họ, không chỉ đơn giản là vì bất bình cho họ, nhưng miệng cô lại rõ ràng đang cười nhạo hắn về sau sẽ rơi vào tay của cô gái tính tình không tốt nào.

Thấy Từ Nhàn đi tới, Thẩm Hoài nói với cô:

- Chúng tôi tự đi xe buýt về, không có gì đâu, cô không cần phải vì cái này mà tức giận với tổng giám đốc Chu.

- Trước kia tính tình anh ấy không tệ như vậy, nhưng sau khi lên làm Phó tổng giám đốc, đã thực sự coi bản thân là ông lớn rồi. Tôi thì giận anh ấy, không quen nhìn anh ấy có thái độ kẻ cả với hai người. Anh ấy thật sự coi mình là ai chứ.

Từ Nhàn buồn bực nói

Thẩm Hoài không tội gì làm người hòa giải, khuyên Từ Nhàn đi hòa thuận với Chu Thần Tây, nhưng cũng không có ý định để Từ Nhàn đi cùng bọn họ.

Giang hồ hiểm ác, tình trường hiểm ác, Thẩm Hoài liếc mắt nhìn Thành Di một cái, nói với Từ Nhàn:

- Tôi và Thành Di còn muốn tìm chỗ ăn sáng, hay là cô cũng đi?

****************

Mấy tiệm ăn sáng dùng lều tôn đắp lên phía ngoài quảng trường liền, Thẩm Hoài và Thành Di chọn một tiệm nhìn qua còn tương đối sạch sẽ, đi vào.

Nói là sạch sẽ, cũng rất có hạn, lấy giấy vệ sinh lau mặt bàn, mỗi vệt một lớp dầu đen tuyền, trên mặt đất còn có một miếng đậu hủ không biết ai ăn làm rơi, giấy ăn lau miệng lau bàn, rơi vung vãi một đống trên mặt đất.

Giá cả của Từ Thành cũng rẻ, Thẩm Hoài đã gọi ba bát súp chua cay, bốn cái bánh bao thịt dê sắc thuốc, bốn cái bánh bao thịt heo sắc thuốc, nửa cân bánh bao tím, tổng cộng mười hai đồng. Đương nhiên, tiền mặt trong bóp da của Thẩm Hoài hôm trước đều dùng để mua hoa, ở tỉnh Ký hai ngày hắn cũng không dùng tiền, vốn không đến ngân hàng để rút, trên người bây giờ một xu cũng không có, đành phải bảo Thành Di lấy tiền đi tính tiền.

Từ Nhàn cười Thành Di:

- Hai người còn chưa đính hôn, cô đã quản lý tiền của anh ta nhanh như vậy à?

Thành Di cười. Sau khi biết thân phận của Từ Nhàn không đơn thuần nữa, cô đã không có ý định quá thân mật đi cùng cô ta, không muốn đem việc Thẩm Hoài phát điên mua một đống hoa nói ra.

Thẩm Hoài lấy bát lấy đĩa, tay chân nhanh nhẹn bưng ba bát súp chua cay cùng các loại bánh bao sắc thuốc lên bàn, gọi Thành Di, Từ Nhàn đến ăn. Thoáng nhìn Chu Thần Tây đứng ở cửa, nhíu mày muốn vào, không biết là y không muốn mất thể diện, hay là chê bai tiệm này vừa nhỏ vừa bẩn, không hợp với cấp bậc của y.

Thấy Chu Thần Tây đứng ở cửa, khuôn mặt xinh đẹp của Từ Nhàn lại căng lên.

Chu Thần Tây thân hình cao lớn, lại đi giày Tây, nhìn giống như là người rất có địa vị và thân phận, xuất hiện ở cửa của tiệm ăn sáng vẫn là có phần khiến người ta chú ý.Chu Thần Tây kiên trì đi tới, kéo ghế nhựa ngồi xuống.

Thẩm Hoài để mặc Từ Nhàn chiến tranh lạnh với Chu Thần Tây, hắn tội gì nóng mặt đi dán mông lạnh, lấy bánh bao sắc thuốc thịt dê nhét vào miệng, cũng không có ý mời Chu Thần Tây hưởng thụ thức ăn ngon Từ Thành mà hắn yêu thích.

- Cậu Thẩm cũng có thể có đầu cơ cổ phiếu.

Chu Thần Tây bất ngờ lên tiếng với Thẩm Hoài:

- Thực nghiệp Tư Hoa hôm nay sau khi bắt đầu phiên giao dịch sẽ tăng lên, khả năng còn không chỉ tăng một lên. Nếu như cậu muốn kiếm chút ít tiền, có thể đầu tư chút tiền vào đó. Cậu cùng Từ Nhàn là bạn bè, dọc đường đi lại quan tâm cô ấy như vậy, tôi sẽ không hại cậu. Tuy nhiên, tin tức này đến chỗ cậu, cũng đừng truyền lại ra ngoài.

Hiện tại thị trường chứng khoán trong nước còn chưa nói tới hợp quy tắc, thao túng giá cổ phiếu, đủ loại tin tức hoành hành. Hội giám sát chứng khoán tuy rằng nhiều lần tuyên bố phải nghiêm khắc nhắc nhở, coi trọng chỉnh đốn lại trật tự giao dịch, nhưng cho tới bây giờ cũng chỉ là đánh côn trùng nhỏ, chưa thấy gậy rơi xuống trên đầu “nhân vật lớn” giống Lưu Kiến Quốc, Hồ Lâm.

Điều này cũng có nghĩa là, nhân vật như Hồ Lâm, cho dù tung ra tin tức thao túng giá cổ phiếu, cũng không sợ Hội giám sát chứng khoán tra tới trên đầu bọn họ, nhân vật như Chu Thần Tây không có lá gan này, càng không có trách nhiệm này.

Thẩm Hoài ngừng đũa trong tay, nhìn Chu Thần Tây hai giây, nở nụ cười nhạt, nói:

- Tổng giám đốc Chu sợ chúng tôi đem tin tức để lộ ra ngoài, tôi còn tưởng rằng ông tới đây là xin lỗi Từ Nhàn chứ?

Sắc mặt Từ Nhàn càng khó chịu, quay mặt qua chỗ khác, không liếc mắt nhìn Chu Thần Tây lấy một cái.

Chu Thần Tây ở biển tình quay cuồng nửa đời người, đương nhiên biết một ít đạo lý.

Quan hệ của y và Từ Nhàn vốn là không thể lộ ra ngoài, cho nên y kiểm soát tính tình của Từ Nhàn, mà không phải là để tính tình của Từ Nhàn kiểm soát được y, chẳng ngại cho dù hiện tại coi như cắt đứt, đoạn tuyệt quan hệ, cũng còn tốt hơn sau này để người phụ nữ này gây chuyện làm mất cả chì lẫn chài, gà chó không yên.

Cho nên sáng sớm y nhận được điện thoại của Từ Nhàn, không để ý tới sự làm nũng của cô, lập tức từ chối, rồi sau đó lại lái xe tới đây, nói cho cùng chính là muốn kiểm soát tâm tình của cô.

So với vỗ về Từ Nhàn, việc khiến cho Chu Thần Tây đau đầu chính là tin tức Thực nghiệp Tư Hoa có bao nhiêu nhà chứng khoán đầu cơ phối hợp kéo tăng lên, không thể từ chỗ y để lộ ra ngoài. Đây là dặn dò đặc biệt đấy.

Chu Thần Tây không rõ lắm, cho dù tin tức để lộ ra ngoài, chẳng lẽ còn thực sự sợ Hội giám sát chứng khoán điều tra đến hay sao?

Tuy nhiên Chu Thần Tây biết đứng sau tin tức này là nhân vật nào, cho dù là vì để lại ấn tượng tốt trước mặt người ta, y cũng không thể để tin tức từ chỗ y bị tiết lộ ra ngoài.

Tính tình Từ Nhàn như vậy làm cho Chu Thần Tây rất đau đầu, bình tĩnh nói với Từ Nhàn:

- Anh không có ý không tôn trọng bạn bè của em, chỉ là chuyện này là tổng giám đốc Vi dặn dò riêng.

Tổng giám đốc Vi, Vi Ứng Thành của chứng khoán Đông Giang?

Trong lúc Mai thép sáp nhập tổ chức lại Từ Thành lọc dầu, Thẩm Hoài và Vi Ứng Thành đã gặp hai lần, đối với ông ta có chút ấn tượng.

Vi Ứng Thành trước đây từng giữ chức Phó khu trưởng Khu Đông Giang thành phố Từ Thành, kiêm chức vụ Tổng giám đốc của chứng khoán Đông Giang, sau vì công tác phân công quản lý có chút vấn đề đã bị xử phạt, ngồi không hơn hai năm, chỉ đến khi chứng khoán Đông Giang thay đổi chế độ, Vi Ứng Thành liền trực tiếp từ chức, giữ chức Chủ tịch Hội đồng quản trị kiêm Chủ tịch chứng khoán Đông Giang.

Chứng khoán Đông Giang ngoại trừ công ty đầu tư cổ phần nhà nước thành phố Từ Thành ra, Tập đoàn dân doanh lớn nhất Từ Thành, Điện khí Phổ Thành của Triệu Mạt Thạch cũng là một trong những cổ đông chủ yếu. Vi Ứng Thành nhàn hạ hai ba năm còn có thể quản lý chứng khoán Đông Giang, rõ ràng căn cơ sau lưng của ông ta sâu.

Tuy nhiên, căn cơ của Vi Ứng Thành dù có sâu đến mấy cũng sâu không vượt quá đám người Đới Nghị, Hồ Lâm đứng sau Thực nghiệp Tư Hoa. Nếu cả sự việc đều là Hồ Lâm, Đới Nghị liên lạc nhiều cơ cấu chứng khoán thao túng giá cổ phiếu Thực nghiệp Tư Hoa, vậy Vi Ứng Thành quả thật sẽ sợ tin tức từ bọn họ bên này để lộ ra ngoài khiến cho đám người Đới, Hồ không vui.

Có lẽ Từ Nhàn cũng sợ Vi Ứng Thành, thấy Chu Thần Tây nhắc đến Vi Ứng Thành, tuy rằng vẫn còn giận dỗi Chu Thần Tây, nhưng sắc mặt cũng thay đổi, không căng thẳng như trước nữa, liếc mắt nhìn Thẩm Hoài, Thành Di một cái, cũng không nói giúp Chu Thần Tây muốn Thẩm Hoài phải hứa hẹn tin tức sẽ không để lộ ra ngoài.

- Tổng giám đốc Chu yên tâm, tôi lớn như vậy, cũng vẫn chưa từng thấy hình dạng cổ phiếu thế nào. Người bên cạnh tôi cũng không có ai đầu cơ cổ phiếu, cho dù tôi muốn tiết lộ tin tức, cũng không có ai nói...

Thẩm Hoài cười nói với Chu Thần Tây.

Nghe Thẩm Hoài chính miệng hứa hẹn, ánh mắt Chu Thần Tây thâm trầm nhìn hắn trong chốc lát, không có nói thêm lời gì quá đáng, quay sang nói với Từ Nhàn:

- Em cũng không phải gây loạn nữa, ăn xong rồi về công ty sớm một chút. Hội nghị buổi sáng tổng giám đốc Vi sẽ đích thân chủ trì. Vừa rồi ông ta ở trong điện thoại còn hỏi về em đấy...

Dứt lời liền đi ra ngoài, từ đầu tới cuối cũng không có ý xin lỗi hoặc khuyên giải an ủi Từ Nhàn vì lời nói và việc làm vừa rồi ở phía ngoài bãi đỗ xe.

Thẩm Hoài nhìn Chu Thần Tây bỏ đi cũng không quay đầu, cười nói với Thành Di:

- Chỉ nói mấy câu đã biểu đạt toàn bộ ý ra ngoài rồi, không có một lời nào vô nghĩa, còn có thể khiến người khác cảm nhận được sức nặng của ông ta. Đây là khí thế, sau này anh phải học nhiều một chút ở Chu tổng một chút.

Từ Nhàn thấy Thẩm Hoài không thèm để ý, dường như trong lòng còn có bực dọc, nói với hắn:

- Chu Thần Tây này tính tình thực sự làm cho người khác khó chịu, hai người bỏ qua cho, tôi xin lỗi hai người. Tuy nhiên, vừa rồi anh ấy cũng không có ý xấu, công ty Thực nghiệp Tư Hoa này, bối cảnh rất phức tạp, không cần nói những cái khác, riêng Tổng giám đốc Vi của công ty chúng tôi cũng không thể chọc nổi …

- Rốt cuộc là tin tức nội bộ gì làm cho Thực nghiệp Tư Hoa ở thị trường yếu như vậy có thể liên tục kéo vài cái trúng liền?

Thẩm Hoài hỏi Từ Nhàn, cô vừa rồi ngồi ở trong xe, hẳn là nghe được nhiều hơn.

- Trong điện thoại nói cũng rất mơ hồ. Hình như là nói Thực nghiệp Tư Hoa muốn tài trợ bổ sung vào mấy doanh nghiệp nhà nước đại hình. Nguồn tin tức không có vấn đề,mấy công ty chứng khoán phối hợp kéo giá cổ phiếu, cuối cùng nhất là vì đề cao tăng giá cả, làm cho mấy doanh nghiệp nhà nước tham dự tài trợ nhiều móc ra chút tiền…

Từ Nhàn nói.

Ngày hôm qua Thẩm Hoài ở trước mặt cô thừa nhận là nhân viên thư ký trong Ủy ban nhân dân huyện, mà Thành Di lại công tác ở tỉnh Nhân Hành, tin rằng bọn họ có thể biết về kiến thức phổ thông chứng khoán. Từ Nhàn cũng không giải thích kỹ lưỡng hơn, cũng không giấu diếm bọn họ sự việc cô biết.

Thẩm Hoài vỗ trán, không ngờ nhà họ Hồ khống chế doanh nghiệp trung ương nhà nước Tập đoàn tài chính quốc tế Kim Thạch, nhanh như vậy đã quyết định bắc tiến Đông Hoa trên quy mô lớn rồi.

Tuy nhiên hắn cũng biết, Từ Nhàn đem sự việc nói với hắn rõ như vậy, cũng hẳn là sợ hắn không biết tốt xấu để lộ tin tức ra ngoài, nghĩ bụng người phụ nữ này mặc dù không quen thuộc lắm đối với tầng thấp nhất xã hội, nhưng nếu so với bề ngoài xem ra khá có tâm cơ.

Bình Luận (0)
Comment