Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 776 - Chương 764.2: Tin Tức Thật Giả (3)

Chưa xác định
Chương 764.2: Tin tức thật giả (3)

Xe vượt qua lầu chính khách sạn Đông Hoa, lái vào vườn phía sau. Tạ Chỉ trước đây đã tới nơi này một chuyến, lầu chính bên ngoài nhìn rất bình thường, nhưng vài tòa nhà trong khu viên thuộc Đông Hoa dùng làm phòng làm việc có phong cách cổ xưa lịch sự tao nhã, đèn đường bị ngọn cây che làm u ám, dây thường xuân ở lầu nhỏ thành Đông cũng là một mảnh đen thăm thẳm.

Không đoán được Thẩm Hoài sẽ dùng thái độ gì để đối đãi với các cô, đợi lái xe dừng xe, trong lòng Tạ Chỉ không nỡ quay đầu nhìn anh của cô và Diệp Tuyển Phong. Hai người nhíu mày lại, dường như đều biết việc này không tốt, lại không thể không kiên trì đi chuyến này.

Tạ Chỉ tiếp xúc với Diệp Tuyển Phong không nhiều, cũng không biết nhiều về anh ta, chỉ biết năm nay mới 40 tuổi đã được gọi là "tiểu bộ trưởng" của Bộ điện lực, thậm chí còn có thế lực mạnh hơn cả cục trưởng, vụ trưởng bình thường, nhưng làm thư ký cho Đới Thành Quốc, quyền lực của anh ta đến từ sự tín nhiệm của Đới Thành Quốc.

Sắp tới xóa bỏ Bộ điện lực cùng với thay đổi chế độ với xí nghiệp trung ương, Đới Thành Quốc đi hay ở rất khó quyết định, Diệp Tuyển Phong cho dù có thế lực càng mạnh thì đối với sự phát triển của con đường làm quan trong tương lai tất nhiên cũng sẽ có chút lo lắng.

Vậy đại khái nguyên nhân căn bản anh ta hôm nay trước sau cung kính với Thẩm Hoài là gì?

Tạ Chỉ đẩy cửa xe ra, nhìn thấy trước lầu nhỏ có hai nhân viên đang đợi bọn họ đi qua. Cô cũng không nhận ra nhân viên của Hà Phổ ở Từ Biện, nhưng họ lại nhận ra cô, tiếp đón bọn họ đi vào: - Hai vị Diệp tổng, Tạ tổng đến, Huyện trưởng Thẩm cùng Tống tổng đang ở dưới lầu đợi mấy người đấy ạ.

Tạ Chỉ căn bản không mong chờ Thẩm Hoài xuống lầu đón tiếp các cô, chỉ mong chờ tên Thẩm Hoài này lát nữa có thể kiềm chế một chút, không mở miệng làm nhục các cô là được rồi.

Lầu hai vòng qua thang máy rồi rẽ trái đến phòng thứ nhất là một phòng họp nhỏ. Tạ Chỉ đứng phía sau anh trai cô, từ phía bả vai anh trai nhìn qua, ngoại trừ Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân ra, Dương Hải Bằng cùng với thư ký Vương Vệ Thành của Thẩm Hoài cũng đều ở trong phòng.

Tạ Chỉ quen Dương Hải Bằng và Vương Vệ Thành, nhưng không biết bọn họ cũng ở Từ Thành, nhưng ngẫm lại cũng không thấy kỳ lạ, Thẩm Hoài bất cứ lúc nào cũng có thể gọi Dương Hải Bằng, Vương Vệ Thành đến Từ Thành, nhưng thấy bọn họ cũng không có ý lảng tránh, cô chỉ nhíu mày lại, biết Thẩm Hoài vẫn muốn bàn về chuyện bến tàu vận chuyển than đá cảng Ký Hà.

Trong lòng Tạ Chỉ rất khó hiểu bến tàu vận chuyển than đá cảng Ký Hà rốt cuộc là có cái gì tốt đẹp mà khiến tên khốn này bày mưu đồ, khiến hắn không tiếc không từ thủ đoạn như thế?

Thẩm Hoài đứng lên, mời Diệp Tuyển Phong, Tạ Thành Giang, Tạ Chỉ ngồi xuống nói chuyện, bình thản nhìn Diệp Tuyển Phong nói: - Tôi vốn định về Đông Hoa rồi, không nghĩ tới thuận miệng nói một câu, lại tạo ra sự lo sợ to lớn cho mọi người như vậy. Bí thư Điền Gia Canh tìm tôi nói chuyện, có chỗ nào mà mọi người muốn biết, mọi người có thể hỏi tôi.

Tạ Chỉ tức giận đến mức chỉ muốn cầm tách trà nóng mà nhân viên đưa tạt ngay vào cái bản mặt tên khốn này. Rõ ràng là hắn cố ý đánh ra một quả thủy lôi, lúc này không ngờ lại miêu tả sơ lược nói bọn họ chuyện bé xé ra to.

- Công việc cải cách kinh tế theo chiều sâu và việc thay đổi cơ chế xí nghiệp trung ương cũng là thế phải làm. Trong hoàn cảnh lớn, Tập đoàn Hoài Năng thuộc xí nghiệp các bộ và uỷ ban trung ương phải phát triển thế nào mới phù hợp với bố trí của trung ương, phải phát triển như thế nào mới phù hợp với lợi ích của địa phương và quốc gia, đó là vấn đề chúng ta vẫn đang suy nghĩ.

Diệp Tuyển Phong lúc tối dù khó chịu nhưng vẫn không phát tác, khi mở miệng thì ném vài cái mũ ra, Thẩm Hoài thích mang hay không mang, anh ta cũng sẽ không giao quyền chủ động của mình ra, lúc này cũng không hoang mang lo sợ khiến người khác xem thường, nói:

- Bí thư Điền Gia Canh sắp rời khỏi Hoài Hải lên vị trí mới, có điều tôi tin bí thư Điền Gia Canh vẫn tiếp tục quan tâm chú ý đến sự phát triển của tỉnh Hoài Hải. Thực sự tôi cũng không xác thực có cần tìm bí thư Điền Gia Canh trực tiếp báo cáo tình hình thực hiện kế hoạch của tập đoàn Hoài Năng và than Hoài đông xuất không. Tôi không muốn xác thực, vì vậy đến tìm anh hỏi thử trước, anh cảm thấy tôi không cần tìm bí thư Điền Gia Canh trực tiếp báo cáo không?

Diệp Tuyển Phong lúc này còn vọng tưởng quay lại quyền chủ động, Thẩm Hoài chỉ cười, nói: - Bí thư Điền quả thật rất quan tâm việc thực thi kế hoạch than Hoài xuất đông, hôm nay đã hỏi tôi rất nhiều vấn đề về phương diện này. Nếu như anh muốn tìm bí thư Điền trực tiếp báo cáo việc này, đương nhiên là rất tốt rồi.

Tạ Chỉ ngồi bên cạnh khẽ mín môi, không nói chuyện nhiều, chỉ yên lặng quan sát quá trình đọ sức của Thẩm Hoài và Diệp Tuyển Phong.

Cô biết Diệp Tuyển Phong muốn quay lại thế chủ động, muốn lấy lý do trực tiếp tìm Điền Gia Cnah báo cáo công việc để uy hiếp, hy vọng Thẩm Hoài không cần phải tiếp tục khiến bọn họ đoán không ra nữa. Cô nghĩ bụng lời nói của Diệp Tuyển Phong cũng không phải là không có sức uy hiếp. Tập đoàn Hoài Năng tuy là xí nghiệp của các bộ và ủy ban trung ương, một phần thuộc bộ điện lực, nhưng cắm rễ địa phương, khai thác, phát triển tư liệu than đá địa phương, chiếm cứ thị trường nguồn năng lượng địa phương, lại hợp tác mật thiết kế hoạch than Hoài xuất đông như công trình đường sắt hai chiều Từ Đông xung quanh xí nghiệp quốc xa thuộc tỉnh Hoài Hải. Diệp Tuyển Phong tìm Điền Gia Canh báo cáo công việc, trong quá trình báo cáo công việc, nghe ngóng tin tức kế hoạch cải tổ xí nghiệp trung ương, vẫn có thể xem là một con đường.

Tạ Chỉ bụng nghĩ lời nói của Diệp Tuyển Phong hẳn khiến Thẩm Hoài kinh sợ, nhưng không ngờ Thẩm Hoài căn bản không coi lời nói của Diệp Tuyển Phong vào đâu, chỉ rõ vấn đề này ở than Hoài xuất đông, Điền Gia Canh càng coi trọng Thẩm Hoài hắn, mà không phải là Diệp Tuyển Phong. Diệp Tuyển Phong nhất định muốn tự tìm nỗi nhục này, hắn cũng không ngăn.

Nghe Thẩm Hoài nói như vậy, sắc mặt kiên nghị Diệp Tuyển Phong cũng không có biểu hiện đặc biệt tức giận.

Anh ta qua đây đều đã chuẩn bị tâm lý bị khinh nhục, vì thế muốn tranh lại chút quyền chủ động, đâu có thể chấp nhận được mất trong lời nói nhất thời chứ?

- Anh và bí thư Điền bàn về vấn đề than Hoài xuất đông, đó là tốt nhất. Anh cảm thấy, khi tôi tìm bí thư Điền báo cáo công tác, hẳn là phải chú ý phương diện nào? Diệp Tuyển Phong nhìn như không tiếc hạ thấp thân phận thỉnh giáo Thẩm Hoài, nói cho cùng vẫn là không buông bỏ quyền chủ động phản kích.

Thẩm Hoài liếc mắt thấy thời gian trên đồng hồ đã không còn sớm, không thể cứ tiếp tục vòng vèo vấn đề này với Diệp Tuyển Phong nữa, nói:

- Sự phát triển của than Hoài xuất đông đối với sự phát triển của tỉnh Hoài Hải, sự cung ứng nguồn năng lượng đối với khu vực Hoa Đông, sự điều chỉnh kết cấu và phát triển đối với sản nghiệp nguồn năng lượng quốc nội đều có ý nghĩa trọng đại. Tập đoàn Hoài Năng nếu có thể thúc đẩy và cống hiến cho việc than Hoài xuất đông, tôi nghĩ trung ương không có khả năng không nhìn ra vai trò và ý nghĩa tồn tại của tập đoàn Hoài Năng. Bí thư Điền tuy rằng ban đầu nói cũng không rõ ràng, nhưng tôi nghĩ chính là ý tứ này. Kỳ thật điều này cũng là chiến lược phát triển trước mắt của tập đoàn Hoài Năng, phù hợp chặt chẽ với bốn trận tuyến của tập đoàn Hoài Năng mà Diệp tổng đã nói. Tôi vốn tưởng rằng Diệp tổng đã thấy rất rõ ràng những điều này, vừa rồi ở tại bàn cơm vốn không nói rõ ra là muốn giữa hai bên cần suy nghĩ sâu sắc thêm nữa, thật không thể khiến các anh kinh sợ như vậy. Tôi thật ái ngại.

Tạ Chỉ nhìn nhìn Diệp Tuyển Phong, thấy sắc mặt anh ta cuối cùng đã biến sắc. Thẩm Hoài cũng đã đem một vài ý tứ nói rất thấu đáo, nói cho cùng là chính bọn họ đoán mò, để Thẩm Hoài thuận miệng nói một câu khiến cho trận cước đại loạn. Dạo qua một vòng trở về, mới phát hiện vẫn để cho Thẩm Hoài nắm mũi dắt đi.

Ngẫm lại cũng thế, tập đoàn Hoài Năng có trở thành nhất hệ trong làn sóng cải tổ xí nghiệp trung ương hay không, nói cho cùng là do tác dụng và ý nghĩa tồn tại này quyết định.

Nếu như nói than Hoài xuất đông có thể tiến lên đến tầng chiến lược nguồn năng lượng quốc gia đã được coi trọng, tập đoàn Hoài Năng lại có thể nắm được vị trí chủ đạo trong công việc than Hoài xuất đông, trung ương đâu có lấy cớ hủy đi tập đoàn Hoài Năng?

Thủ tướng Vương Nguyên thúc đẩy cải tổ xí nghiệp trung ương, nói cho cùng cũng là vì để tài nguyên được phân chia càng hợp lý, càng có hiệu suất, mà không phải là "dỡ nhỏ hợp lớn" như bọn hắn lý giải.

Lúc trước khi Thẩm Hoài đề cập đến khái niệm than Hoài xuất đông, đã rõ ràng đề ra chiến lược trung tâm phát triển thị trường năng lượng Hoa Đông và vịnh duyên hải Hoài Hải. Tập đoàn Hoài Năng từ thời gian đó đến nay triển khai công tác tuyến đường này, nhưng Diệp Tuyển Phong luôn mồm không rời chiến lược phát triển tập đoàn, không rời đầu trận tuyến tập đoàn, nhưng rốt cuộc vẫn lục đục với nhau, không chân chính nhận thức được ý nghĩa này. Cũng có thể nói bọn họ đều không có chân chính nhận thức được ý nghĩa này, nên mới dễ dàng bị lời nói của Thẩm Hoài đánh cho trận cước đại loạn như thế.

Thấy Thẩm Hoài khóe môi nhếch lên cười, hình như có khinh bỉ, trong lòng Tạ Chỉ cũng nổi lên một tia xấu hổ hiếm có trước mặt tên khốn này, né tránh ánh

Bình Luận (0)
Comment