Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 777 - Chương 765: Tin Tức Thật Giả (4).

Chưa xác định
Chương 765: Tin tức thật giả (4).

Thẩm Hoài rất ít tiếp xúc với Diệp Tuyển Phong, đánh giá Diệp Tuyển Phong, thấy anh ta mặt to lông mày dài, đôi mắt hơi bé, nhưng sáng ngời có thần, cho dù khi suy nghĩ chuyện khác, trong ánh mắt vẫn không mất vẻ linh hoạt, sắc bén.

Thẩm Hoài biết rằng nhân vật như vậy, bình thường ý chí kiên định, lòng cảnh giác cao, tuy nhiên, hắn cũng không có ý khiến Diệp Tuyển Phong khó chịu nổi, hoặc là càng không có ý định tiến thêm một bước mượn cơ hội làm nhục Diệp Tuyển Phong.

Nếu không bên trong Tống hệ rối rắm lẫn lộn mâu thuẫn, hắn cũng thực sự không cần phải nơi nơi gây thù hằn, mà hắn phô trương thanh thế, bố trí nghi trận, mục đích dùng hết thủ đoạn, vẫn muốn cam đoan đạt được mục tiêu trước.

- Bất kể là khai thác phát triển tài nguyên than đá của Hoài Tây, hay là phát triển nguồn năng lượng khu vực vịnh Hoài Hải, gia tăng cung cấp nguồn năng lượng cho khu Hoa Đông, ý nghĩa trực tiếp nhất vẫn là đảm bảm than Hoài đông xuất có thể thực thi. Khắp nơi tích cực thúc đẩy xây dựng điện khí hoá đường sắt Từ Đông và công trình đường hai chiều cùng với việc xây dựng cảng Tân Phổ, xúc tiến xây dựng kinh tế khu vực vịnh Hoài Hải, cùng với việc xúc tiến mạng lưới đường sắt duyên hải Trung Nguyên, và kéo dài đến tỉnh Dự, Thiểm. Những cái này không chỉ có bí thư Điền, Thủ tướng Vương Nguyên cũng nhìn thấy. Đây đều là lời bí thư Điền nói với tôi.

Thẩm Hoài hai tay đặt trên bàn hội nghị, bình tĩnh hoà nhã nói.

- Tôi nghĩ, chỉ cần Tập đoàn Hoài Năng từ đầu đến cuối đưa ra phương án chứng thực kiến thiết than Hoài đông xuất, tạo được tác dụng tích cực, một vài lo lắng không cần thiết, tôi thấy là không cần có.

Tạ Chỉ nghe Thẩm Hoài nói những lời này, ánh mắt Diệp Tuyển Phong nhìn qua một hồi lâu, cô mới ý thức tới cô cũng không cần phải nghe Thẩm Hoài giáo huấn đấy, cô đi theo qua đây trách nhiệm chủ yếu nhất là giúp Diệp Tuyển Phong phán đoán sự chân thực trong lời nói Thẩm Hoài.

Thẩm Hoài cũng chú ý tới trong quá trình nói chuyện, ánh mắt hai người Diệp Tuyển Phong, Tạ Thành Giang đều hữu ý vô ý nhìn Tạ Chỉ, hắn cũng chỉ là ngẫu nhiên liếc mắt nhìn qua gương mặt xinh đẹp của Tạ Chỉ.

Tống Hồng Quân thầm than nhẹ, cũng biết hai người Diệp, Tạ không còn thuần túy cái gọi là "Một năm bị rắn cắn, mười năm sợ thừng giếng", nhưng nói cho cùng ở trước mặt Thẩm Hoài vẫn không đủ tự tin phán doán, thậm chí đến hiện tại cũng không nghiền ngẫm thấu hiểu vì sao Mai thép có thể đạt được thành công như vậy, cho nên mới không ngừng đưa mắt ra hiệu cho Tạ Chỉ.

Diệp Tuyển Phong, Tạ Thành Giang không có sức phán đoán đối với Thẩm Hoài, lúc này chú trọng phán đoán của Tạ Chỉ hơn vì cô tiếp xúc tương nhiều với Thẩm Hoài.Tống Hồng Quân thì thật sự không trông cậy vào quan hệ những năm gần đây của Tạ Chỉ với Thẩm Hoài, trong mắt đầy vẻ bài xích, còn có thể có sức phán đoán lí tính gì.

Nghĩ đến đây, Tống Hồng Quân đều không kìm nổi muốn từ bỏ, bèn quay đầu lại, thấp giọng hỏi Thẩm Hoài:

- Hôm nay có phải như vậy không?

Thấy Tống Hồng Quân mất đi kiên nhẫn với Diệp Tuyển Phong, Tạ Thành Giang, Thẩm Hoài hơi trầm ngâm một lát, tiếp theo nói với Diệp Tuyển Phong:

- Tôi cũng không thảo luận với các anh “mở cửa thấy núi” gì cả, tôi là muốn bến tàu vận chuyển than đá cảng Kỳ Hà cùng khu viên gia công và vật tư sắt thép chỉnh hợp thành một hạng mục lớn thúc đẩy Ký Hà. Cái này dính đến bước phát triển tiếp theo của Mai thép, cho nên tôi sẽ làm công tác tranh thủ từ các anh. Còn đối với Tập đoàn Hoài Năng, đây cũng là một cơ hội tập trung tài nguyên, tiến thêm một bước thúc đẩy ‘than Hoài đông xuất”. Chỉ cần tác dụng và vị thế của tập đoàn Hoài Năng trong phương án than Hoài đông xuất không bị tập đoàn Hoài Môi và Tập đoàn đầu tư nhà nước thuộc tỉnh thay thế , tôi nghĩ địa vị tương lai của Tập đoàn Hoài Năng có thể có đủ bảo đảm đấy. Nếu các anh cho tới hôm nay còn lo được lo mất, còn vô vị đi làm mất quá nhiều thời gian quý giá, vậy tương lai sẽ là cục diện gì thì khó nói.

Tạ Chỉ nghe được trong lời nói của Thẩm Hoài có chứa uy hiếp.

Trước mắt than Hoài đông xuất vẫn là lấy tập đoàn Hoài Năng làm chủ đạo thúc đẩy. Nhưng tập đoàn than đá tỉnh, Tập đoàn đầu tư quốc gia của tỉnh và cục đường sắt Hoa Đông đều có tham dự, không có nghĩa tTập đoàn Hoài Năng có thể vĩnh viễn chiếm cứ địa vị chủ thể.

Một khi tập đoàn Hoài Năng trong quá trình thực thi phương án than Hoài đông xuất mất đi vị thế chủ đạo, khả năng bị giải thể quả thật sẽ rất cao. Mà khiến tập đoàn Hoài Năng mất đi vị trí chủ đạo trong kế hoạch than Hoài đông xuất, cũng không phải là việc không thể tưởng tượng hoặc là chuyện khó khăn.

Trong thời gian hơn một năm trước, Mai thép ở nhiều phương diện cùng Tập đoàn đầu tư quốc gia của tỉnh, tập đoàn Hoài Môi thuộc tỉnh triển khai hợp tác, mà đồng thời Mai thép cũng chiếm vị thế trung tâm trong việc xây dựng cảng Tân Phổ, cùng với quyền khống chế đối với đoạn đường kéo dài đường sắt Từ Đông đến phía đông, đều có năng lực liên hợp Tập đoàn đầu tư quốc gia Hoài Hải, tập đoàn Hoài Năng tranh đoạt quyền chủ đạo thực thi phương án than Hoài đông xuất.

Lời nói của Thẩm Hoài đương nhiên khó khiến Diệp Tuyển Phong phấn chấn lên, nhưng anh ta thấy thần sắc kiên nghị của Thẩm Hoài, hai tay trước đó đặt lên bàn hội nghị đã nắm chặt cái bàn, từ thái độ có thể thấy đã mất khả năng nhượng bộ. Diệp Tuyển Phong không thể không nghiêm túc lo lắng uy hiếp của Thẩm Hoài như vậy rốt cuộc có mấy phần khả năng thành hiện thực.

- Thời gian không còn sớm, có thể sáng sớm ngày mai tôi phải về Hà Phổ, không có thời gian ở lại Từ Thành.

Thẩm Hoài nói tiếp,

- Nếu như nói, các anh cảm thấy mọi người còn có khả năng phối hợp lẫn nhau, thì Hải Bằng mấy ngày này sẽ ở lại Từ Thành, các anh cứ liên hệ với anh ta.

Diệp Tuyển Phong không nói gì thêm.Tạ Chỉ liếc mắt nhìn Dương Hải Bằng, cô cứ tưởng rằng Thẩm Hoài cho dù không có thời gian ở lại Từ Thành, cũng sẽ bảo Tống Hồng Quân ở lại phối hợp, không nghĩ tới Tống Hồng Quân cũng không có ý ở lại Từ Thành.

Lẽ nào Thẩm Hoài đã bắt đầu mất đi kiên nhẫn?

**********************

Cả đêm tự nhiên cũng không bàn ra kết quả gì, rất nhiều chuyện cũng không phải Diệp Tuyển Phong có thể quyết định, lúc rời đi tâm tình của mọi người đều không thể vui vẻ.

Trở lại nhà Tạ Đường, đêm càng về khuya, Tạ Chỉ thấy Hồng Nghĩa, Lưu Kiến Quốc đều vẫn ở đó, biết việc này trước khi xác thực, không ai yên lòng được.

Diệp Tuyển Phong rất có kiên nhẫn đem chi tiết cuộc trò chuyện nói cho Tống Bính Sinh, Tạ Hải Thành biết.

- Dương Hải Bằng tính là cái quái gì chứ, Thẩm Hoài hắn có chút tôn trọng ý tứ của anh Diệp không hả?

Nghe thấy Thẩm Hoài để Dương Hải Bằng không có danh tiếng gì đại diện cho Mai thép cùng bên này đàm phán, Lưu Kiến Quốc lập tức nổi giận.

- Thẩm Hoài lần này đi tỉnh Ký, Dương Hải Bằng này cũng có đi theo.

Diệp Tuyển Phong lúc này không còn tâm trạng để ý đến chuyện hắn ta có được tôn trọng hay không, không nóng không vội nói tiếp:

- Thẩm Hoài rất có thể sẽ đem một vài nghiệp vụ và hạng mục của Mai thép ở tỉnh Ký giao cho Dương Hải Bằng phụ trách. Đương nhiên, điều này cũng có thể là bên kia không có quá nhiều kiên nhẫn.

Tạ Chỉ thấy ánh mắt mọi người đều nhìn qua cô, đã cảm thấy sức ép tăng gấp bội, có mấy lời khó mà nói.

Nếu Diệp Tuyển Phong phán đoán không sai, Thẩm Hoài quả thật mất đi kiên nhẫn, vậy sự uy hiếp mà lúc nói chuyện hắn thể hiện ra rất có thể sẽ không đơn giản là uy hiếp, rất có thể rất nhanh sẽ có hành động. Mà một khi để Mai thép quyết định liên hợp với Tập đoàn Hoài Môi và Tập đoàn đầu tư quốc gia của tỉnh tranh giành quyền chủ động thực thi xây dựng than Hoài đông xuất, thì tập đoàn Hoài Năng sẽ hoàn toàn lâm vào thế bị động.

Tạ Chỉ ngẫm nghĩ một chút, nói:

- Bí thư Điền Gia Canh hôm nay tìm Thẩm Hoài nói chuyện, trọng điểm hẳn là việc xây dựng cảng Tân Phổ và than Hoài đông xuất. Tuy nhiên, các anh có cảm thấy, bí thư Điền Gia Canh hôm nay có khả năng cũng nói tới công việc hợp tác tiến thêm một bước của Mai thép với tập đoàn Hoài Môi, tập đoàn đầu tư quốc gia của tỉnh hay không? Điền Gia Canh sắp rời khỏi Hoài Hải rồi, nhưng Lý Cốc khả năng còn phải công tác ở Hoài Hải với thời gian tương đối dài.

Lúc này Tạ Chỉ lại cho rằng Điền Gia Canh có khả năng sẽ chủ trương Lý Cốc hợp tác cùng Thẩm Hoài.

- Làm sao có thể, việc Ngô Hải Phong, Hùng Văn Bân điều đi khỏi Đông Hoa là quyết định của Điền Gia Canh. Thẩm Hoài cũng không phải tên khờ.

Lưu Kiến Quốc nói, quả nhiên phủ định tính khả năng trong lời nói của Tạ Chỉ.

Tạ Chỉ không có ý định cãi nhau gì với Lưu Kiến Quốc, nhìn về phía bố cô cùng Diệp Tuyển Phong, tin tưởng bọn họ có thể lý trí một chút.

Lúc giữa năm, một loạt động tác của Điền Gia Canh xem ra quả thực giống như đang chèn ép Mai thép, nhưng thời gian trôi qua mấy tháng, địa vị của Mai thép ở tỉnh Hoài Hải có thật sự chịu áp chế hay không?

Nhìn qua, cơ cấu quyền lực của Mai thép ở thành phố Đông Hoa mất đi tiếng nói mạnh mẽ; chỗ trống sau khi Ngô Hải Phong, Hùng Văn Bân dời đi do người dòng chính của Từ Bái điền vào. Nhưng sau khi Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh đến Đông Hoa khởi xướng khiêu chiến với Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn, có ảnh hưởng trên căn bản hoặc là dao động nền móng Mai thép ở Đông Hoa hay không?

- Ý em là, Thẩm Hoài bắt đầu từ giữa năm là có ý giấu tài?

Tạ Hải Thành không xác định mà hỏi.

Có một số việc gần đây Tạ Chỉ càng suy xét càng không thích hợp, các cô trước đây đối với phán đoán của Thẩm Hoài đều lâm vào góc chết của lối suy nghĩ, chưa từng nghĩ tính cách Thẩm Hoài mạnh mẽ và ương ngạnh như thế cũng sẽ có ẩn nhẫn, có khả năng giấu tài, đến nỗi rất nhiều chuyện đều nhìn không thấu, càng nghĩ đều cảm thấy có chút logic có bế tắc, giải thích không thông. Nhưng nếu lui ra phía sau một bước suy nghĩ, mâu thuẫn giữa đủ loại nghi hoặc và logic trước đó đều có thể nói rõ.

Tạ Chỉ vừa muốn nói cái gì đó, Tống Bính Sinh ở một bên khinh thường nói:

- Chó nếu có thể sửa được ăn phân, hắn cần phải giấu tài tới hôm nay? Bộ dạng hắn hôm nay như vậy, chính là hận không thể leo lên đầu mỗi người thải phân, có bộ dạng giấu tài sao?

Tạ Chỉ ngậm miệng lại. Mấy năm gần đây cô vẫn luôn căm ghét Thẩm Hoài, nhưng phát sinh quá nhiều chuyện như vậy, cô đã không còn tâm tư coi thường Thẩm Hoài nữa. Nhưng mà thành kiến sâu đến cốt tủy của dượng đối với Thẩm Hoài, cũng không thể vì vài lời của cô là có thể chuyển biến.

Tạ Chỉ liếc mắt nhìn anh trai cô một cái, thấy anh cô đối với cái này dường như cũng có phần lơ đễnh, mấy lời muốn nói lập tức nuốt trở lại.

Tạ Chỉ cũng cảm thấy có chút mệt mỏi, kế tiếp phải làm sao, có thỏa hiệp hay không, đều có Diệp Tuyển Phong, bố cô cùng với dượng cô và bố của Hồng Kỳ đi thương lượng với Đới Thành Quốc, cô nhìn nhìn đồng hồ, đã hai giờ sáng rồi, liền nói:

- Em ngày mai dậy sớm về Đông Hoa, em lên lầu đi ngủ trước nhé?

Tạ Chỉ lên lầu đẩy cửa phòng Tạ Đường ra, sờ soạng bật đèn, thấy Tạ Đường đang ghé cằm vào trong chăn, hỏi:

- Như thế nào, còn chưa ngủ?

- Anh ta rốt cuộc làm chuyện thương trời hại lý gì, hại các chị vẫn luôn mặt mày nhăn nhó thế?

Tạ Đường ghé vào dưới chăn hỏi.

- Ôi, bọn chị bị tên khốn kia làm mặt mày nhăn nhó đấy, em còn cảm thấy thú vị à?

Tạ Chỉ cười đi qua véo mặt Tạ Đường, tuy nhiên thấy Tạ Đường hiếm khi hứng thú với chuyện bên ngoài, rửa mặt qua rồi chui vào chăn, liền đem nguyên do sự tình nói cho Tạ Đường biết:

- Hiện tại chúng ta bên này cũng không biết tên khốn kia muốn làm gì, lại lo được lo mất, là có chút khổ sở.

- Ha ha..

Tạ Đường nằm trong chăn, cười nói:

- Anh ta cả ngày bị nói là thứ rác rưởi, nhưng vẫn rất lợi hại nha. Tuy nhiên, các chị cả ngày đều lo lắng anh ta sẽ nói dối, em nói nha, nếu anh ta thật sự thông minh, anh ta cứ đơn giản nói thật cho các chị nghe, giúp các chị chỉ một đường chính xác, như vậy ngược lại lại càng dễ dụ các chị lạc lối.

Bình Luận (0)
Comment