Mai thép trước đây vẫn luôn nghiêm khắc hạn chế sử dụng xe con, sau này cũng vẫn thực hiện nghiêm túc như thế, bao gồm cả khi xây dựng Bằng Duyệt, Bằng Hải, Chử Giang cũng thế, ngoại trừ một hai chiếc xe sang trọng cho có thể diện ra, số lượng xe dùng cho việc công đều hạn chế ở mức rất thấp.
Có điều, theo sự mở rộng phạm vi thương vụ và khu xưởng, yêu cầu dùng xe của nhân viên quản lý cấp trung cấp cao của các bộ phận Mai thép hệ trở nên cần thiết hơn.
Đối với tình huống này, Mai thép áp dụng chính sách giống như Ngân hàng tỉnh, đều cổ vũ cấp quản lý tự mình mua xe, tập đoàn sẽ hỗ trợ một tỉ lệ nhất định.
Trước mắt thị trường mua bán xe công hỗn loạn, số lượng mua xe của tập đoàn lại lớn, bởi vậy đã quy định ra tiêu chuẩn hỗ trợ rõ ràng, lựa chọn phương thức hợp tác cuối cùng là ủy thác chi nhánh thương mại thuộc quản lý của tập đoàn Bằng Duyệt ra mặt tiến hành lựa chọn.
Có điều cuối cùng lựa chọn loại xe gì vẫn là do cấp quản lý mua xe tự mình quyết định, bằng không, với lượng mua lớn như thế trong nội bộ Mai thép hệ đã đủ để trực tiếp đàm phán lấy quyền đại lý với hãng sản xuất xe hơi rồi.
Kinh tế thành phố Đông Hoa mấy năm nay phát triển rất nhanh, giá trị sản lượng công nông nghiệp sắp đuổi kịp Từ Thành, thế nhưng thị trường giao dịch xe trước mắt phát triển rất lạc hậu, còn xa lắm mới có thể sánh với thực lực kinh tế của Đông Hoa, nhưng tiềm lực vẫn rất đáng mong đợi, sự phát triển trong tương lai cũng định sẵn sẽ không kém hơn Từ Thành. Hơn nữa tương lai Đông Hoa còn có năng lực ảnh hưởng rất lớn đến cả khu vực vịnh Hoài Hải.
Nội bộ Mai thép hệ cũng có tiếng nói, hoàn toàn có thể tự mình bỏ vốn thành lập công ty thương mại chuyên nghiệp, nắm lấy thị trường giao dịch xe hơi của cả khu vực này.
Đương nhiên, tập đoàn Mai thép đang chuyên tâm phát triển theo hướng dây chuyền sản xuất công nghiệp hàng đầu, những xí nghiệp xây dựng như Bằng Duyệt, Bằng Hải,Chử Giang đều không có ý chú tâm đến, nên dù có nghĩ đến, hoặc có thời cơ nhưng chưa chắc đã có người hoặc tinh lực mà tổ chức thực thi, trước mắt vẫn là lựa chọn hợp tác với nhà cung cấp xe hơi khác.
Trước mắt sản phẩm xe trong nước còn chưa có thương hiệu đáng tin cậy, đối với xe liên doanh, Thẩm Hoài và mọi người trong Mai thép hệ đều nghiêng về loại xe đại chúng, Tổng đại lý thương mại xe hơi Đức Thành có chi nhánh ở tỉnh Hoài Hải dĩ nhiên cũng là đối tượng tiếp xúc đàm phán của tập đoàn.
Thẩm Hoài đương nhiên sẽ không giải thích hết tính toán trong lòng của anh ngay trước mặt “Vương tổng”, Chu Thần Tây, sau khi gọi điện xong thì cùng Thành Di đi cùng Đới Tiểu Oánh tiến vào phòng tài vụ ký hợp đồng xe, còn phải nhờ Đới Tiểu Oánh hẹn người của ngân hàng xử lý xe và công ty bảo hiểm qua đây, cố gắng trong hôm nay có thể làm xong thủ tục, đỡ cho sau này chạy tới chạy lui.
Nhân lúc Thẩm Hoài, Thành Di xem hợp đồng, Đới Tiểu Oánh lại chạy về văn phòng Vương Huy, nhìn thấy hai người Chu Thần Tây và Từ Nhàn còn đang bàn chuyện ở đây, thì ra hiệu bằng tay bên ngoài cửa kính, mời Vương Huy ra nói chuyện.
- Tôi cảm thấy vẫn cần áp dụng chế độ ưu đãi tháng trước cho họ …
Đới Tiểu Oánh thương lượng với Vương Huy.
- Cô không phải là bị hai người kia phô trương thanh thế làm cho sợ rồi chứ?
Vương Huy nhìn Đới Tiểu Oánh cười nói:
- Cô thấy hai người đó có chỗ nào giống người có năng lực lớn, người ta gọi một cuộc điện thoại thì khiến cô chột dạ rồi à?
Trước mắt trong nước người có di động, cá nhân mua xe vẫn rất ít, Vương Huy, Đới Tiểu Oán có thể khẳng định hai khách hàng Thẩm Hoài, Thành Di không phải là dân chúng bình thường, có điều họ là nhân viên kinh doanh của xe hơi Đại Chúng, nhóm khách hàng tiếp xúc được đều là một nhóm người nhỏ trên đỉnh kim tự tháp xã hội, do vậy cũng nhìn được người nào có năng lực thật sự.
Nếu sau khi Thẩm Hoài gọi điện xong thì trực tiếp phủi tay bỏ đi, Đới Tiểu Oánh còn lo lắng đối phương thật sự có lai lịch lớn gì, mà tình hình trước mắt thật sự càng giống như hai khách hàng bình thường không nén giận được mà phô trương thanh thế hù dọa phía này mà thôi.
Đới Tiểu Oán cố gắng hết sức khuyên bảo Vương Huy:
- Dù thế nào cũng là xung đột giữa hai khách hàng, sự việc phát sinh quả thật cũng rất khó chịu, chúng ta không cần làm người xấu nữa, không để Chu tổng biết chúng ta lẳng lặng cho họ thêm chút ưu đãi, cũng sẽ không có vấn đề gì. Hơn nữa, cô Thành là nhân viên cấp trung của Ngân hàng tỉnh, đồng nghiệp và bạn bè bên cạnh đều là khách hàng tiềm năng mà chúng ta nên khai thác, khách hàng như thế cần phải duy trì…
Vương Huy khẽ chau mày, nói:
- Chiếc Beetle của Chu tổng hôm nay cũng quyết định ký hợp đồng, cô cũng đừng gây thêm rắc rối nữa. Chuyện này không thương lượng gì cả nữa.
Cứng rắn đuổi Đới Tiểu Oán ra ngoài, đẩy cửa về văn phòng.
Trong lòng Đới Tiểu Oánh không vui, nghĩ bụng Vương Huy tuổi trẻ khí thịnh đại khái cũng bị cuộc gọi phô trương thanh thế của khách hàng kia làm tức giận.
Chu Thần Tây và Từ Nhàn lúc này lại ngồi trong văn phòng nhìn ra, Đới Tiểu Oánh cũng biết bất kể hệ quan hệ cá nhân của Vương Huy và Chu Thần Tây như nào thì đơn hàng của chiếc Beetle kia cũng có thể mang đến rất nhiều lợi nhuận cho công ty, cô cũng không có cách nào về chuyện này, cũng chỉ có thể gượng cười lui ra.
Đi vòng trở lại phòng tài vụ, Đới Tiểu Oánh nhìn thấy Thành Di đang cắm cúi ký hợp đồng xe, đi qua cười nói:
- Cửa hàng chúng tôi thật sự đã có giá ưu đãi nhất rồi, không còn cách nào giúp các vị được nữa. Phía bảo hiểm xe cũng là quan hệ bạn bè tốt, tôi giúp các vị tranh thủ một chút, bạn tôi đồng ý nhường thêm ưu đãi năm điểm nữa, có điều hai người đừng nói ra ngoài nhé…
Thẩm Hoài ngồi trên sô pha bên cạnh xem báo chứng khoán trước mặt, nghe Đới Tiểu Oánh nói thế cũng đoán được vừa rồi cô ấy rời đi có thể là đi tìm “Vương tổng” thương lượng, không thể giúp bọn hắn đòi được ưu đãi lớn hơn từ phía “Vương tổng” tuổi trẻ khí thịnh kia, mới muốn bù đắp cho họ một chút từ phía bảo hiểm xe.
Ưu đãi năm điểm của bảo hiểm xe cũng chỉ mấy trăm đồng, có điều suy cho cùng cũng là tâm ý mà Đới Tiểu Oánh giúp họ, cũng coi như có lòng, Thẩm Hoài cười hỏi:
- Cô không sợ chúng tôi phô trương thanh thế, uổng công cô giúp chúng tôi à?
Nghe Thẩm Hoài vạch trần, Đới Tiểu Oánh cũng hơi đỏ mặt, cười nói:
- Chu tổng là khách hàng của công ty chúng tôi, các vị cũng là khách hàng của công ty chúng tôi, hai bên đều không có khác biệt. Tuy cũng không còn cách nào khác, cũng không thể thay Chu tổng nói xin lỗi với các vị. Nhưng xảy ra chuyện như vậy, công ty chúng tôi cũng rất băn khoăn, cũng rất cảm ơn các vị có thể tiếp tục tin tưởng công ty chúng tôi…
- Đại lý thương mại xe hơi Đức Thành có thể có một nhân viên như cô thật sự là rất tốt, gần đây cô có ý muốn đổi hoàn cảnh phát triển không?
Thẩm Hoài cười hỏi.
Thành Di chỉ cho rằng Thẩm Hoài đang trêu đùa con gái nhà người ta, oán trách đá nhẹ anh một cái.
Đới Tiểu Oánh trước đó cũng nghiêng về phía tưởng rằng thanh niên trước mắt này phô trương thanh thế, nhưng giờ nghe thấy ngay lúc này anh ta lại muốn đào mình đi ăn máng khác, hơn nữa khí thế còn không yếu chút nào, lại khiến phán đoán của cô bắt đầu mơ hồ, nhưng cũng cười từ chối nói:
- Thẩm tiên ính trêu chọc tôi rồi.
- Tôi không biết công ty các cô do ai phụ trách nghiệp vụ mua bán, có điều tôi nghĩ lúc này ông ta đại khái đang không hiểu ra sao cả. Chúng tôi ký hợp đồng, cô cũng có thể gọi điện hỏi thử…
Thẩm Hoài nói.
Đới Tiểu Oánh không đoán ra được lai lịch của hai khách hàng này, nhưng cũng không luống cuống tay chân, một lúc sau khi người của công ty bảo hiểm xe tới, bèn mượn cớ ra ngoài đón nên ra khỏi đại sảnh mới cầm di động lên gọi điện thoại cho Phó tổng giám đốc phụ trách nghiệp vụ mua bán do tập đoàn phân công quản lý.
- Nghiêm tổng, tôi là Tiểu Đới của cửa hàng Đông Giang, Đới Tiểu Oánh đây. Hôm nay lúc tôi ở cửa hàng nghe có hai người đang thảo luận một đơn hàng mua xe lớn liên quan đến Đại Chúng. Tôi ban đầu cũng không đặc biệt chú ý, còn tưởng họ đang khoác lác, nhưng ngẫm lại đối phương nói chuyện rất có dáng, liền nghĩ có phải tôi đã bỏ lỡ cái gì không…
Đới Tiểu Oánh đương nhiên sẽ không một hơi bán đứng Vương Huy, chỉ thuật lại đại khái đánh tiếng thăm dò tin tức từ chỗ Phó tổng giám đốc nghiệp vụ mua bán của tập đoàn - Nghiêm Tân Hoa.
Nghe trong điện thoại, hẳn là Nghiêm Tân Hoa đang tham gia cuộc họp nào đó, nghe thấy cô nói vậy thì Nghiêm Tân Hoa ở đầu kia điện thoại lập tức bảo người bên cạnh ngừng thảo luận, lập tức hỏi qua:
- Hai người đó có còn ở chỗ cô không?
Đới Tiểu Oánh từ chi tiết nhỏ phía Phó tổng giám đốc nghiệp vụ mua bán của tập đoàn căng thẳng hẳn lên, đoán bên đó ắt đang có chuyện gì đó, kinh ngạc quay đầu lại nhìn sảnh triển lãm.
Sảnh triển lãm dĩ nhiên là không có ai ở đó, cô lại không ngờ là, cuộc gọi của hai vị khách hàng kia nhanh như thế đã có tác dụng rồi.
- Hai người này, tôi đang tiếp đây…
Đới Tiểu Oánh chột dạ nói.
- Vậy là tốt rồi, tôi và ông chủ lớn lập tức qua đó, cô phải giữ người lại đó.
Nghiêm Tân Hoa nói qua điện thoại.
Khoảng khắc khi ngắt điện thoại, Đới Tiểu Oánh đồng thời cũng nghe thấy đầu kia điện thoại có đến mấy tiếng động ghế đứng lên của vài người, cô càng kinh ngạc, rốt cuộc là đơn hàng lớn thế nào mới khiến cho ông chủ lớn có đến mấy xí nghiệp đích thân ra mặt chứ?
Đới Tiểu Oánh mang theo tâm tình thấp thỏm không yên và thầm thấy may mắn, đợi người bạn từ công ty bảo hiểm xe sang, vẫn luôn vòng vo ở cửa sảnh mà chưa vào phòng tài vụ, lại thấy Vương Huy giận đùng đùng xông qua, chất vấn:
- Tại sao Nghiêm tổng đột nhiên lại nói muốn đến cửa hàng, có phải cô gọi điện thoại nói gì không?
Đới Tiểu Oánh liếc nhìn Thẩm Hoài, Thành Di đang ngồi trong phòng tài vụ một cái, đối diện với Vương Huy giận đùng đung chất vấn, cũng không sợ sệt.
Đới Tiểu Oánh nghĩ bụng hẳn Nghiêm tổng gọi điện cho Vương Huy, nhưng bây giờ rốt cuộc là tình huống thế nào, thì không ai rõ cả, Vương Huy đại khái cũng cho rằng cô có ác ý tố cáo nên mới nổi giận như thế.
Đối diện với Vương Huy đang giận đùng đùng, Đới Tiểu Oánh cũng không yếu thế, ôn hòa nói:
-Tôi cũng không biết là chuyện gì, có phải là đợi Nghiêm tổng qua đây chúng ta lại hỏi ông ấy không? Còn có khách hàng đang đợi tôi ở trong nữa.
Thẩm Hoài lại rất hứng thú nhìn một màn xảy ra trên hành lang bên ngoài, nhếch chân bắt chéo nhìn.
Thành Di cũng nhìn thấy cảnh tượng trên hành lang, cô cũng không rõ Thẩm Hoài rốt cuộc bán thuốc gì trong hộp, hoài nghi hỏi:
- Anh đang làm gì thế?
- Vị Quản lý Đới này và vị Vương tổng kia trước mặt khách hàng thì khách khách khí khí, vẻ mặt hòa nhã, nhưng sau lưng chắc chắn có mâu thuẫn rất sâu, em xem sắp có chuyện bùng nổ rồi đó.
Thẩm Hoài cười nói.
- Khiêu dậy nội đấu trong công ty người ta, anh nhìn vui vẻ ghê.
Thành Di liếc nhìn Thẩm Hoài, gắt giọng:
- Anh có nhàm chán không hả?
- Đêm qua anh lái xe bốn tiếng, lại ngủ dưới sàn nhà bốn tiếng trong phòng em, vô cùng hứng thú qua chọn xe, bị người ta coi không ra gì. Nếu anh không thể hiện một chút, chẳng phải là sau này ai cũng có thể cưỡi lên đầu anh sao?
Thẩm Hoài cười nói:
- Hơn nữa, tung lưới lâu như vậy rồi, nếu hôm nay đã vừa hay gặp Chu Thần Tây ở đây, cũng nên thu lưới lại rồi.
- Làm sao thu lưới?
Chuyện chứng khoán Đông Giang tham dự thao túng giá cổ phiếu Tư Hoa Thực Nghiệp, và Thẩm Hoài cùng Tống Hồng Quân truyền tin tức liên quan sang cho Lý Cốc,truyền cho Từ Bái, Quách Thành Trạch biết, Thành Di đều biết từ đầu đến cuối, nhưng nhất thời không biết Thẩm Hoài muốn thu lưới thế nào.
- Chu Thần Tây bây giờ hào phóng đến mức mua một chiếc xe sang trọng cho tình nhân, còn không đủ cho chúng ta thu lưới sao?
Thẩm Hoài cười nói.