Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 801 - Chương 788: Tìm Súng..

Chưa xác định
Chương 788: Tìm súng..

Bên ngoài cửa sổ gió lạnh đang rít gào, Lý Cốc mặc áo khoác đi xuống lầu, ra đến hành lang bị gió lạnh thổi vào làm anh rụt cổ, những cũng vẫn có thể nhìn thấy Từ Nhàn đứng dưới cột đèn đường.

Lý Cốc nhìn người phụ nữ xinh đẹp này có chút quen quen, nhưng không nhớ nổi tên là gì, hiện tại xung quanh đều không có một bóng người, anh đút tay vào túi áo khoác,đến bên cạnh hỏi:

- Vừa rồi là cô gọi điện thoại cho tôi nói là có việc quan trọng cần trình báo đúng không?

Từ Nhàn có thể nhận ra người đứng trước mặt mình là Bí thư công ủy xí nghiệp nhà nước thuộc tỉnh - Lý Cốc, biết anh đồng thời còn kiêm chức chủ nhiệm tài chính của tỉnh, Tổng giám đốc tập đoàn đầu tư nhà nước, phụ trách liên hệ công tác tài chính Ủy ban nhân dân tỉnh, công tác cơ cấu chứng khoán, cũng từng nhiều lần đến chứng khoán Đông Giang nghiên cứu khảo sát, cô đã từng gặp rồi.

Chứng khoán Đông Giang tuy địa vị quyền lực ở tỉnh Hoài Hải không cao, nhưng cũng thuộc nhất hệ của Tỉnh trưởng Triệu Thu Hoa. Cho dù là trong quá trình cải tổ bị lực lượng của Từ Bái can thiệp, xí nghiệp như điện khí Phổ Thành rót tiền trở thành cổ đông mới của chứng khoán Đông Giang vẫn khó trực tiếp can thiệp vào hoạt động của Chứng khoán Đông Giang.

Lý Cốc từng làm thư ký theo tiền Bí thư tỉnh ủy đến tỉnh Hoài Hải, trên người mang dấu ấn của Kế Kinh hệ, sau đó kiêm nhiệm Chủ nhiệm tài chính, mấy lần đến Chứng khoán Đông Giang để nghiên cứu khảo sát, nhưng không có tiếp xúc gì với lãnh đạo cao cấp của Chứng khoán Giang Đông, dĩ nhiên cũng không quen thuộc đối với nhân viên bậc trung như Từ Nhàn.

Mà phía lãnh đạo quản lý của chứng khoán Đông Giang cũng cố ý giữ một khoảng cách với cán bộ lãnh đạo thuộc nhất hệ của đám người Vi Ứng Thành, Điền Gia Canh,Từ Bái.

Với thân phận của Từ Nhàn, tuy không hiểu rõ nội tình của tầng quản lý, nhưng rõ ràng là có quan hệ trực tiếp với chứng khoán Đông Giang, cô ta vẫn có thể được chú ý.

Đương nhiên, Từ Nhàn lúc này trong lòng cũng không yên.

Từ khi biết thân phận thật sự của Thẩm Hoài là Phó bí thư huyện ủy, Huyện trưởng huyện Phổ Hà, Từ Nhàn cũng cố gắng hết sức khai thác những mặt trái của sự việc cũ.

Cho dù không thông qua Chu Thần Tây, Từ Nhàn với tư cách là quản lý bộ phận khách hàng của chứng khoán Đông Giang, chỉ cần cô muốn, thì vẫn có thể tìm hiểu được một số những bí mật chính trị nội tỉnh từ phía những khách hàng của cô.

Bất luận là phán đoán từ phương diện nào, Thẩm Hoài nắm giữ Mai thép hệ không phải là người cùng đường với tiền bí thư tỉnh ủy của Lý Cốc, Thẩm Hoài cố ý muốn cô một mình mang tài liệu đi tìm Lý Cốc, trong lòng cô vừa cảm thấy hoang mang, đồng thời cũng cảm thấy vô cùng bất an.

Chỉ là cô không có nhiều lựa chọn.

- Vângm là tôi đã gọi điện thoại cho anh.

Từ Nhàn lúc này cũng chỉ có thể cố gắng còn nước còn tát, nếu như Thẩm Hoài thật sự muốn hy sinh cô, thì ban nãy khi Chu Thần Tây tìm đến cô, thì anh đã không theo sát phía sau cô như vậy, cô cố gắng bình tâm sắp xếp lại suy nghĩ của mình, nói:

- Tôi là Từ Nhàn, quản lý bộ phận khách hàng của chứng khoán Đông Giang, tìm Chủ nhiệm Lý là muốn phản ánh với Chủ nhiệm Lý về việc quản lý cấp cao của công ty chúng tôi đã tham ô công quỹ trong quá trình giao dịch, nhưng lo lắng hành vi bị bại lộ, nên có ý đồ ôm tiền bỏ trốn ra nước ngoài.

- Cô là người của chứng khoán Đông Giang sao?

Lý Cốc lập tức cảnh giác nhìn Từ Nhàn dò xét, cũng khẳng định thảo nào vừa rồi rất quen, cảm thấy đã gặp ở đâu rồi, anh lại hỏi:

- Vấn đề quan trọng như vậy, sao cô không trình báo với lãnh đạo công ty, là ai bảo cô trực tiếp đến tìm tôi để phản ánh sự việc này?

- Không có ai.

Từ Nhàn không quen biết Lý Cốc, liền nhớ đến lời Thẩm Hoài trước đó đã nói với cô, trả lời Lý Cốc

- Bởi vì chuyện lãnh đạo cấp cao tham ô công quỹ, lại dính dáng đến tin tức nội bộ chứng khoán Đông Giang trước khi đưa ra thị trường đã tham gia khống chế giá cổ phiếu. Lúc này tôi cũng không biết nên tin ai, nghe nói Chủ nhiệm Lý là người cương trực, cho nên...

- Được rồi, cô không cần nói nhiều nữa.

Lý Cốc ngắt lời Từ Nhàn, anh cũng không ngu ngốc, người phụ nữ trước mặt đã nói đến nước này rồi, anh còn không đoán ra chính là Thẩm Hoài đứng sau chuyện này sao?

Lý Cốc đứng qua một bên, lấy điện thoại ra, gọi điện cho Thẩm Hoài.

Nhìn bộ dạng của Lý Cốc cô biết anh đã đoán ra là ai đứng sau chuyện này, Từ Nhàn ngược lại lại cảm thấy yên tâm, trong lòng nghĩ Thẩm Hoài quả nhiên không phải tùy ý bảo cô đến tìm Lý Cốc để nói rõ mọi chuyện.

Từ Nhàn đứng hơi xa một chút, thể hiện sự áy náy, cũng quan sát khuôn mặt Lý Cốc đang đứng dưới ánh đèn nói chuyện điện thoại với Thẩm Hoài, hy vọng qua đó có thể làm cho anh tin tưởng cô hơn.

- Sự việc bên chứng khoán Đông Giang, chính là anh sai người đến tìm tôi à?

Lý Cốc đã đoán ra chính Thẩm Hoài đứng sau chuyện này, tuy nhiên câu hỏi đầu tiên vẫn có chút khách khí.

- Hả?

Thẩm Hoài ở đầu dây bên kia tỏ vẻ mơ hồ hỏi:

- Chủ nhiệm Lý à, anh khăng khăng khẳng định tôi đã biết chuyện này, tôi cũng không phủ nhận, nhưng tôi quả thật không biết đã xảy ra chuyện gì. Chứng khoán Đông Giang đã xảy ra chuyện gì vậy?

- Anh muốn khoanh tay xem kịch vui, tôi cũng không nhất thiết phải nhúng tay vào đầm nước đục này.

Nghe ngữ khí của Thẩm Hoài, Lý Cốc biết hắn đang có dụng ý gì, nếu không lần trước gặp ở căng tin của ngân hàng tỉnh, Thẩm Hoài sẽ không vô duyên vô cớ tiết lộ cho anh ta biết nghi ngờ Chứng khoán Đông Giang tham gia thao túng giá cổ phiếu của Tư Hoa thực nghiệp cho mình biết.

Tuy nhiên, thái độ vô lại của Thẩm Hoài làm cho anh ta cười khổ. Anh ta cũng không chịu cứ thế để cho Thẩm Hoài dắt mũi, thấy Từ Nhàn đứng ở đằng xa vẫn không quên quan sát tình hình, bèn nói với Thẩm Hoài,

- Bất kể quản lý cấp cao bên chứng khoán Đông Giang muốn ôm tiền bỏ trốn, hay là có liên quan đến tin tức giao dịch của giá cổ phiếu Tư Hoa thực nghiệp thì đều có thể báo cảnh sát, cũng có thể đến cục giám định tố cáo; nhất định muốn tôi thụ lý, cuối cùnh tôi cũng sẽ chuyển cho cảnh sát bên Từ Thành và cục giám định điều tra…

- Anh sẽ không chia sẻ cùng Bí thư Từ à?

Thẩm Hoài ở đầu dây bên kia cười nói.

- Tổng vốn đầu tư của chứng khoán Đông Giang chiếm khoảng 4% số cổ phiếu của Tư Hoa thực nghiệp, khoản tài sản cao tới 200 triệu. Vạch trần tấm màn che này, khoản tài sản ít nhất sẽ tổn thất một trăm triệu, cổ đông đứng sau lưng Chứng khoán Đông Giang cho dù có biết tin tức cũng không dám vạch trần tấm màn này.

Lý Cốc nói.

Từ Bái lúc này chọn cách bất động, càng có nhiều cân nhắc, tiền không phải là thứ quan trọng nhất, nhưng Lý Cốc không nhất thiết phải nói rõ với Thẩm Hoài, trong lòng bọn họ đều hiểu rõ.

- Bí thư Từ sẽ nghĩ như thế nào, tôi cũng không thể nào đoán được, tôi chỉ tin Chủ nhiệm Lý là người cương trực, có lòng quyết tâm đấu tranh chống lại các thế lực đen tối.

Thẩm Hoài cười nói:

- Nếu Chủ nhiệm Lý khoanh tay đứng nhìn, vậy tôi đây cũng chỉ biết khoanh tay đứng nhìn vậy. Dù sao tôi cũng có lòng muốn làm việc tốt, muốn làm việc chính nghĩa cho xã hội, cũng để cho người khác nhìn thấy được âm mưu. Cho nên mới nói, tôi càng không nhất thiết phải những tay vào rắc rối này. Chủ nhiệm Lý, nếu anh cảm thấy khó xử, vậy chúng ta cứ làm ra vẻ như không biết chuyện gì là được rồi, dù sao lần ôm tiền bỏ trốn này là một hai trăm triệu cũng không phải là lấy từ trong túi của anh hay của tôi…

- Tin tức của tôi, không phải không linh thông giống như anh tưởng tượng.

Lý Cốc nói:

- Lần này Tư Hoa thực nghiệp tăng vốn đầu tư phát triển, trong đó một bộ phận sẽ dùng cho hạng mục sắt thép Tân Tân hợp tác với Tỉnh thép. Hơn nữa hôm nay anh ở trên hội nghị thường ủy Đông Hoa tỏ thái độ phản đối rõ ràng, anh thật sự không muốn làm gì đó ư?

- Tư Hoa thực nghiệp tăng vốn đầu tư phát triển không thành, Tập đoàn Thiên Ích hoặc Kim Thạch Dung Tín vẫn trước sau đạt được đầy đủ vốn cho vay từ ngân hàng Dung Tín chống đỡ hạng mục này…

Thẩm Hoài nói.

- Tập đoàn Thiên Ích làm xí nghiệp tư nhân Hồng Công, trừ phi đầu tư tự có tài chính, bằng không trong tình thế tài chính trong nước trước mắt không có khả năng từ ngân hàng trong nước đạt được nhiều sản nghiệp cho vay tham gia hạng mục như vậy.

Lúc này Lý Cốc cũng đã nhìn thấu điểm mấu chốt của Thẩm Hoài ở đâu, nói:

- Cùng tỉnh thép góp vốn hạng mục sắt thép Tân Tân lấy danh nghĩa là Tư Hoa thực nghiệp, thực tế là Kim Thạch Dung Tín, anh cũng không nên nói với tôi, phương diện này không có gì khác biệt đấy.

- Có khác biệt chứ.

Thẩm Hoài nói:

- Nhưng vấn đề này đối với người đứng sau Tư Hoa thực nghiệp, và trong tỉnh đều có khác biệt, nhưng đối với tôi thì có gì khác? Tôi vì sao phải hao tốn công sức, đơn thuần là vì giận dỗi một số người sao? Tôi trước đây không đủ thành thục, động chút là cùng người khác hơn thua, nhưng hiện tại tôi đã cố gắng hết sức khắc phục khuyết điểm này…

Nghĩ đến dã tâm và lòng tham của Hồ Lâm đứng đằng sau, nghĩ đến sự gian xảo của Thẩm Hoài, Lý Cốc không khỏi đau đầu, tay xoa lên trán.

Tư Hoa thực nghiệp hướng Kim Thạch Dung Tín muốn tăng vốn đầu tư phát triển, Kim Thạch Dung Tín chỉ là cổ đông lớn trên danh nghĩa của Tư Hoa thực nghiệp. Tư Hoa thực nghiệp cũng thể hiện chuyển quyền kiểm soát cổ phần cho công ty Thượng Thị, nhưng thực tế quyền khống chế còn nằm trong tay đám người Hồ Lâm.

Thay đổi lớn nhất trong chuyện này chẳng qua là đám người Hồ Lâm lợi dụng thân phận “ nhà nước kiểm soát cổ phần” của các công ty niêm yết, đem càng nhiều tài nguyên, tài sản kéo đến danh nghĩa công ty niêm yết, tương lai tại thời cơ nào đó, Kim Thạch Dung Tín từ công ty niêm yết rời khỏi, Tư Hoa thực nghiệp lại thuận lợi hoàn thành quá trình “từ công thành tư”, hết thảy đều là hợp pháp.

Đằng sau phương án Tư Hoa thực nghiệp tăng vốn đầu tư phát triển là Kim Thạch Dung Tín quy mô bắc tiến. Ý đồ của Thẩm Hoài rất rõ ràng, cho dù khiến phương án tăng vốn phát triển của Tư Hoa thực nghiệp sinh non cũng không thể thay đổi sự thật Kim Thạch Dung Tín bắc tiến. Mai thép bị áp lực cũng sẽ không rơi chậm lại, nhưng đối với hắn cùng Từ Bái mà nói, ý nghĩa khác nhau.

Tân bí thư tỉnh ủy Chung Lập Dân là phái cân bằng, lực lượng bọn họ lúc này cùng Triệu Thu Hoa đang đấu ngang nhau. Bên Triệu Thu Hoa cho dù là một sai lầm cực nhỏ,nếu có thể khiến cho bọn họ nắm được cơ hội, đều trở thành ưu thế tuyệt đối, huống hồ là nhược điểm lớn như thế?

Lý Cốc biết Thẩm Hoài không muốn lộ diện là có lý do của hắn. Thẩm Hoài muốn can thiệp vào chuyện này, phần lớn sẽ khiến cho Từ Bái nghi ngờ, đến lúc đó nếu Từ Bái còn muốn ổn định sự việc đi chăng nữa thì toàn bộ sự việc có thể đã trở nên phức tạp, ngược lại không có cách nào giải quyết gọn gàng.

Tuy nhiên, Lý Cốc cũng có chút lo lắng, thoáng nhìn Từ Nhàn đứng dưới ánh đèn ở phía xa, không biết lời nói của người phụ nữ này có đáng tin không: nếu như lúc này khiến Từ Bái nghi ngờ mình, đối với bản thân anh ta lại càng bất lợi.

- Người phụ nữ này có đáng tin không?

Lý Cốc hỏi.

- Có đáng tin hay không, tôi cũng không rõ, tôi chỉ biết cô ta không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Thẩm Hoài nói.

- Chuyện này, tôi có thể can thiệp, nhưng tôi có một điều kiện; nhưng điều kiện này tạm thời tôi chưa nói ra…

Lý Cốc nói.

- Chủ nhiệm Lý muốn ra điều kiện, tôi không muốn cũng không có cách nào.

Thẩm Hoài cười nói:

- Trừ những việc phi pháp ra, sau này có điều kiện gì cũng đều có thể thương lượng được.

Lý Cốc ngắt điện thoại, ra hiệu cho Từ Nhàn bước tới, nói:

- Cô có tài liệu gì, bây giờ có thể đưa cho tôi xem.

Từ Nhàn cũng không rõ anh ta và Thẩm Hoài vừa rồi đã nói những chuyện gì, nhưng bỗng dưng Lý Cốc nói muốn xem số tài liệu trong tay cô, vậy có nghĩa là anh ta đã đồng ý tiếp nhận chuyện này. Nghĩ đến thân phận của Lý Cốc, tâm trạng mông lung suốt một ngày hôm nay của cô cũng coi như ổn định hơn, sự hoài nghi đối với một số chuyện càng thêm rõ rang: Thẩm Hoài rốt cuộc là người như thế nào, rốt cuộc hắn có sức mạnh như thế nào mà có thể thuyết phục được đường đường là một bí thư xí nghiệp công ủy nhà nước thuộc tỉnh đồng ý thay hắn ra mặt?

Bình Luận (0)
Comment