You have paid 30 points for this content
Trần Bảo Tề sứt đầu mẻ trán cũng chỉ có thể khổ sở ngồi trong văn phòng chờ đợi kết quả.
Vụ án chứng khoán Đông Giang thoạt nhìn không liên quan trực tiếp đến ông ta, nhưng trong khoản thời gian này, ông ta và Ngu Thành Chấn cứng rắn thúc đẩy cao tốc Du Tân, xây dựng cảng Tân Tân, điều chỉnh phương án quy hoạch phát triển, tự cho rằng đã nắm trong tay quyền chủ động thúc đẩy ven vịnh Hoài Hải bắc tiến, tự cho rằng đã bài trừ được đám người Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh và Mai thép hệ, căn bản đã đặt trên việc tăng vốn đầu tư của Tư Hoa Thực Nghiệp.
Chỉ có Tư Hoa Thực Nghiệp tăng vốn đầu tư thành công, chỉ cần Tư Hoa Thực Nghiệp đạt được tiền vốn hai tỷ thậm chí là nhiều hơn thông qua việc tăng vốn đầu tư, thì việc xây dựng những hạng mục như cao tốc Du Tân, cảng Tân Tân, xưởng thép Tân Tân sau đó mới có thể trải rộng ra.
Vụ án liên quan đến tầng lớp cao cấp của chứng khoán Đông Giang, một khi Tư Hoa Thực Nghiệp bị hiềm nghi thao túng giá cổ phiếu sau lưng, Đới Nghị, Hồ Lâm có bị kéo xuống nước, có bị ăn gậy không bây giờ rất khó nói, nhưng phương án tăng vốn đầu tư chết non là tất yếu.
Không có nền tảng vốn đầu tư hai tỷ, thì tất cả những việc Trần Bảo Tề thúc đẩy trước đó đều là trò cười.
Trần Bảo Tề được điều đến Đông Hoa đảm nhiệm chức Bí thư Thành ủy, vốn không đạt được ưu thế tuyệt đối gì, trước đó thoả hiệp xong với Mai thép hệ, cân bằng được,không dễ dàng gì mà đợi được Ngô Hải Phong, Hùng Văn Bân điều khỏi Đông Hoa, quyền lực cơ cấu của Mai thép hệ tại thành phố bị chia rẽ. Nhưng còn chưa đợi ông ta điều chỉnh bố trí từng bước loại trừ sức ảnh hưởng của Mai thép hệ, thì Quách Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh liền mang theo ý chí của Từ Bái sang đây gây sự bức người.
Ông ta không dễ dàng gì mà giành được ưu thế khai thác Cảng Tân Tân, nếu tất cả những thứ này đều thành trò cười, sau này ông ta còn đứng vững ở Đông Hoa sao?
Cao Dương và Hàn Thọ Xuân đi rồi quay lại, gõ cửa bước vào, nhìn thấy Thích Tĩnh Dao cũng đi cùng bọn họ, Trần Bảo Tề nghi hoặc hỏi:
- Tĩnh Dao không phải là đi Từ Thành rồi à?
Thích Tĩnh Dao nói cho Trần Bảo Tề biết chuyện gặp được Thẩm Hoài ở đầu đường cao tốc.
Trần Bảo Tề nghe mà mây đen đầy mặt, mới rồi vẫn là đoán, bây giờ thì sự thật đã rõ ràng rồi, phương án tăng vốn đầu tư của Tư Hoa Thực Nghiệp chắc chắn chết non…Đây là đường sống không có giao dịch, Từ Bái có thỏa hiệp hơn nữa cũng sẽ không xác nhận tăng vốn đầu tư để ngày sau có thể xảy ra vấn đề lớn.
Từ Bái chắc chắn phải quấy nhiễu việc tăng vốn đầu tư của Tư Hoa Thực Nghiệp, ý đồ hẹn gặp Thẩm Hoài lúc này của Quách Thành Trạch cũng rất rõ ràng. Hàn Thọ Xuân nói cho Trần Bảo Tề biết suy đoán chợt lóe trên đường anh ta đến đây:
- Phó Thị trưởng Quách năm trước nói muốn xếp phương án xây dựng mở rộng quốc lộ Tĩnh Hải vào phương án dự trù, chuyện như bây giờ hẳn là đã được dự kiến…
Có những thứ vừa điểm thấu thì đều có thể nghĩ thông suốt.
Phương án tăng vốn đầu tư của Tư Hoa Thực Nghiệp chắc chắn chết non, hạng mục xây dựng cao tốc Du Tân dĩ nhiên cũng không nói đến nữa, nhưng chuyện thúc đẩy kinh tế ven vịnh Hoài Hải bắc tiến không phải nói dừng là dừng, phương án xây dựng cao tốc Du Tân không nhúc nhích được, vậy thì cứ trở lại phương án xây dựng mở rộng quốc lộ Tĩnh Hải đi.
Nghị quyết mà ông ta vừa hay cưỡng ép thông qua trong hội nghị thường ủy Thành ủy hôm qua còn chưa thực thi, cả sự việc đều phải quay lại phương án mà Quách Thành Trạch chủ đạo, đây là sự đả kích đối với uy tín ở Đông Hoa của Trần Bảo Tề, chỉ có thể hình dung bằng từ thảm thiết.
Nghĩ đến chuyện Quách Thành Trạch đã tính toán hết tất cả sau lưng, Trần Bảo Tề giận đến mức sắc mặt tái mét, tay cầm chén trà nổi gân xanh, nếu không phải có một đám người đứng trong văn phòng của ông ta, ông ta nghi ngờ mình có thể khống chế không được ném phăng chén trà trong tay ra ngoài rồi.
- Thẩm Hoài chủ động để lộ chuyện Phó Thị trưởng Quách hẹn gặp mặt anh ta, chỉ e cũng có mưu đồ…
Cao Dương nhìn thấy Trần Bảo Tề giận đến có chút thất thố, thì hạ thấp giọng nhắc nhở.
Trần Bảo Tề sao lại không biết Thẩm Hoài có ý “ngao cò tranh nhau, ngư ông đắc lợi” chứ, chỉ là hôm qua ông ta vừa mới khiển trách Thẩm Hoài trước mặt mọi người trong hội nghị thường ủy thành ủy, lúc này có thể ngửa mặt qua đó bàn điều kiện sao?
Ông ta có còn cần tôn nghiêm và uy tín của Bí thư Thành ủy hay không?
Hàn Thọ Xuân ra hiệu bằng mắt cho Cao Dương, có những câu không cần phải nói rõ vào lúc này.
Cao Dương cũng biết lúc này Trần Bảo Tề không bỏ qua mặt mũi được, anh ta nhìn sang Thích Tĩnh Dao, có những lúc lập trường của Thích Tĩnh Dao còn quan trọng hơn.Anh ta cùng Hàn Thọ Xuân được điều làm thư ký cho Cát Vĩnh Thu huyện ủy Tân Tân đều không thể làm trái với ý kiến của Bí thư thành ủy Trần Bảo Tề, nhưng bản thân Trần Bảo Tề lẽ nào không phải là con cờ trên bàn cờ chứ?
Có một vấn đề còn quan trọng hơn nữa là qua đả kích này, vệc xây dựng cảng Tân Tân và hạng mục sắt thép Tân Tân của Tỉnh thép mà Hồ Lâm ẩn mình khống chế phía sau tập đoàn Thiên Ích và Kim Thạch Dung Tín có tiếp tục tham dự không, có chết non tại đây hay không?
Việc này đối với bọn họ mà nói quả thật là một thất bại lớn khó lòng chịu được, rất có thể không chỉ ảnh hưởng đến uy tín của Trần Bảo Tề đơn giản như vậy.
Bí thư Tỉnh ủy mới Chung Lập Dân thoạt nhìn là người phe trung lập, nhưng nếu ai xem Bí thư Tỉnh ủy như là một vật trang trí, thì chính là sai lầm hoàn toàn.
Từ Bái bắt được nhược điểm của bên này trong vụ chứng khoán Đông Giang, cũng không có ý trực tiếp làm khó dễ Triệu Thu Hoa ở tỉnh, mà lại đặt việc tranh đoạt lợi ích ở Đông Hoa, nói cho cùng cũng có sự e dè này.
Nếu nói, tân Bí thư Tỉnh ủy Chung Lập Dân cũng muốn thò một chân vào Đông Hoa, thì bảo tọa Bí thư Thành ủy của Trần Bảo Tề thật sự là nguy cơ trùng trùng mà.
Cao Dương cũng không dám tiếp tục nghĩ nữa, có lẽ đối với Hồ Lâm và tập đoàn Thiên Ích mà nói, vứt bỏ Đông Hoa, chẳng qua chỉ là được mất của một thành một đất không đáng kể thôi, nhưng những quan viên cắm rễ ở Đông Hoa, không cách nào giãy thoát khỏi quan trường Đông Hoa như bọn họ, một khi bị vứt bỏ, thì kết cục nhất định rất thê lương.
Cho dù Hàn Thọ Xuân đánh mắt ra hiệu đừng khuyên nhủ Trần Bảo Tề gì cả khi ông ta nổi giận, nhưng Cao Dương sợ không nói rõ, nói trắng ra những câu đó ngay lúc này thì đợi khi kết cục sự việc đã định rồi, bọn họ muốn nói thêm gì nữa cũng vô dụng.
Lúc này, di động trong túi quần Cao Dương vang lên.
Mọi người nhạy cảm giống như chim sợ cành cong vậy, gió thổi cỏ lay một chút thôi thì đã thần hồn nát thần tính rồi, nghe thấy tiếng di động kêu thì đều nhìn sang phía Cao Dương.
Cao Dương lấy di động ra, nói:
- Là Bí thư Ngu, ông ta có thể đã từ Tân Tân về rồi…
Cát Vĩnh Thu vừa thay thế Vương Dịch Bình điều đến làm Bí thư huyện ủy Tân Tân. Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn năm ngày ba bận đều đến Tân Tân nghiên cứu khảo sát, cũng coi như là chỗ dựa của Cát Vĩnh Thu, để ông ta có thể nắm bắt tình thế Tân Tân một cách nhanh nhất, chỉ là không ngờ lại xảy ra chuyện như hôm nay.
Hoạt động đã định thì không thể không tham gia, Ngu Thành Chấn chạy nhanh chạy chậm cũng chỉ về thành phố với Cát Vĩnh Thu ngay lúc này.
Đến văn phòng của Trần Bảo Tề, nghe Cao Dương nói qua tình hình trước mắt một lượt, Ngu Thành Chấn cau mày, sâu sắc thấm thía nói với Trần Bảo Tề:
- Hôm qua hội nghị thường ủy thành ủy thông qua nghị quyết điều chỉnh phương án quy hoạch, quần chúng cán bộ huyện Tân Tân sau khi biết được tin tức thì khí sĩ dâng lên cao, lòng người không thể tan được.
Trần Bảo Tề ngồi sau bàn làm việc, gương mặt căng thẳng vẫn chưa thể hòa hoãn lại.
Lòng người không thể tan, cũng có nghĩa là cho dù phương án kế hoạch có điều chỉnh lần nữa, nhưng tiết tấu xây dựng cảng Tân Tân và khai thác phát triển sản nghiệp Lâm Cảng không thể trì hoãn được.
Hàm ý của chuyện này chính là, cho dù phương án tăng vốn đầu tư của Tư Hoa Thực Nghiệp chết non, tập đoàn Thiên Ích, Kim Thạch Dung Tín cũng vẫn phải thông qua con đường khác, hoặc trực tiếp hoặc gián tiếp cung cấp lượng lớn tiền vốn cho việc xây dựng cảng Tân Tân và khai thác phát triển sản nghiệp Lâm Cảng, Hồ Lâm và tập đoàn Thiên Ích không thể rút lui, thế bắc tiến của Kim Thạch Dung Tính không thể đánh tan được.
Đồng thời cũng có nghĩa là, bọn họ phải thỏa hiệp với Quách Thành Trạch, Thẩm Hoài, khởi động phương án hạng mục xây dựng mở rộng quốc lộ Tĩnh Hải, thay thế cao tốc Du Tân, để khai thông nút cổ chai giao thông đường bộ giữa cảng Tân Tân và cao tốc Từ Đông, đường sắt Từ Đông.
Nhưng, hai chuyện này đều không phải là chuyện mà một Bí thư Thành ủy như ông ta có thể quyết định.
Hồ Lâm bày ra một con đường cho Từ Bái trong chuyện chứng khoán Đông Giang, ông ta có lẽ không còn cách nào khác với Từ Bái, nhưng ông ta sao có thể không cáu kỉnh, sao có thể dễ dàng hạ thấp mình mà bàn việc với Quách Thành Trạch, Thẩm Hoài?
Thái độ của Quách Thành Trạch không rõ ràng, còn Thẩm Hoài bày ra thái độ “ngư ông đắc lợi”, nếu đi nói với anh ta thì phải ra điều kiện thế nào mới đủ đây?
Cát Vĩnh Thu nhìn về phía Thích Tĩnh Dao, Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn đều không bỏ qua sĩ diện được, ông ta có thể tiếp xúc với Thẩm Hoài, nhưng căn bản nhất vẫn là thái độ của Hồ Lâm. Phương án tăng vốn đầu tư của Tư Hoa Thực Nghiệp chết non, nếu Hồ Lâm kiên quyết dự định rút thân khỏi Đông Hoa, thì bọn họ nên làm sao đây?
Thích Tĩnh Dao nhìn đồng hồ, nói:
- Hồ Lâm hẳn còn chưa lên máy bay ở Hong Kong, tôi liên hệ với ông ta trước…
Chuyện này cũng không cần tìm Chu Ích Văn hay Đới Nghị thảo luận, trước tiên vẫn phải làm xong việc với Hồ Lâm.
…
Quách Thành Trạch quả thực hăm hở hăng hái, ông ta đến khu Đường Áp điều tra nghiên cứu tình hình phát triển của khu Mai Khê mới, rồi hẹn Thẩm Hoài cùng ăn cơm bàn việc ở căn tin chính phủ khu Đường Áp.
Khu Đường Áp là căn cứ địa cũ của Mai thép hệ, cho dù Bí thư Khu ủy Mạnh Kiến Thanh, Khu trưởng Chu Kỳ Minh đều không phải người cùng đường của Mai thép hệ,nhưng không ai có thể nghi ngờ sức ảnh hưởng của Mai thép ở khu Đường Áp.
Quách Thành Trạch hẹn gặp Thẩm Hoài ở căn tin khu chính phủ, dụng ý của ông ta cũng chỉ là để quan viên trong hệ thống chính phủ Đảng khu Đường Áp trong Mai thép hệ nhìn thấy màn này, đương nhiên cũng không ngại chuyện đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn biết được chuyện này.
Cho dù không được Lý Cốc nhắc nhở, thì sự biến động giá cổ phiếu trước đó Tư Hoa Thực Nghiệp công bố phương án tăng vốn đầu tư, đám người Từ Bái đã có thể khẳng định chứng khoán Đông Giang có tham dự thao túng rồi. Nhưng trước khi chưa có chứng cứ trực tiếp ủng hộ, thì đây chỉ có thể tồn tại như một nghi điểm, thậm chí không có cách nào lập án được.
Trước đó Từ Bái ẩn giấu không bộc phát, nguyên nhân căn bản nhất chính là ở đây, vạch trần cả sự việc này cũng không nắm được nhược điểm của bọn Triệu Thu Hoa,không thể khiến bọn Triệu Thu Hoa bó tay chịu trói, ngược lại có thể dẫn tới sự phản kích điên cuồng của Triệu Thu Hoa, Hồ Lâm.
Đây không phải là kết cục mà Từ Bái hi vọng xuất hiện, thậm chí trước khi Quách Thành Trạch thay Cao Thiên Hà đảm nhiệm chức Thị Trưởng, Từ Bái không hi vọng chuyện này có quá nhiều biến số.
Tình hình bây giờ hoàn toàn khác rồi, chứng cứ Chu Thần Tây bị hiềm nghi tham ô của công, lén lập kho riêng, ý đồ bỏ trốn đã xác thực.
Lấy cớ liên quan đến nghi ngờ bỏ trốn lập án, bắt giữ, khống chế Chu Thần Tây, đóng băng tài khoản của Bộ phận đầu tư chứng khoán Đông Giang đều là chuyện hợp tình hợp lý. Hơn nữa Chu Thần Tây là loại bỏ đi, sau khi biết nhân tình Từ Nhàn tố cáo, ý chí đã sụp đổ, giao phó lại tất cả những gì mà ông ta biết ra.
Tuy vụ án này chưa trực tiếp liên lụy tới đám người Hồ Lâm, Triệu Thu Hoa, nhưng chứng khoán Đông Giang bị hiềm nghi tham dự thao túng giá cổ phiếu Tư Hoa Thực Nghiệp, chứng cứ xác thực, tất cả quyền chủ động dĩ nhiên đều nằm trong tay bọn họ.
Đến nước này rồi, Từ Bái ngược lại không có ý định mượn chuyện phát huy nữa, càng không có ý châm ngòi đấu tranh ở cấp cao hơn. Ngoài trừ tranh đoạn càng nhiều lợi ích ở phía thành phố Từ Thành ra, phía Đông Hoa bức ép đám người Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn chấp nhận càng nhiều điều kiện thỏa thuận hơn, đây lại là lựa chọn tốt nhất trước mắt.
Chuyện này thoạt nhìn không liên quan gì đến Thẩm Hoài, Mai thép, nhưng ai cũng biết, chỉ cần là chuyện của Đông Hoa thì rất khó nói không có liên quan gì đến Thẩm Hoài, với Mai thép.
Thẩm Hoài mời Lý Cốc dẫn Từ Nhàn đến gặp Từ Bái, anh ẩn mình phía sau, thoạt nhìn không có lợi ích trực tiếp gì, nhưng trong lòng anh biết rõ, Triệu Thu Hoa và Từ Bái ở tỉnh tranh đấu với Trần Bảo Tề và Quách Thành Trạch đến cân bằng lực lượng ở Đông Hoa mới là lợi ích lớn nhất của anh.