Thẩm Hoài ngủ tới tận gần 9 giờ mới tỉnh dậy, cũng chẳng rõ Thành Di rời đi từ lúc nào, bên gối còn lưu lại mùi hương nhưng lại không thấy người đâu, gọi điện thoại mới biết cô với Tạ Chỉ sáng sớm đã ra ngoài đi trang điểm với Tống Đồng.
Đầu giường có đặt một bộ tây trang màu xanh thẫm, hẳn là trang phục hôm nay của anh, hôm nay anh cùng với Tống Hồng Quân, Chử Cường, Trần Đồng sẽ làm phù rể cho Chu Tri Bạch.
Hôm nay là ngày cưới của Chu Tri Bạch và Tống Đồng, nhưng Thẩm Hoài không vội ra ngoài vì anh còn hơi chút đau đầu, bụng lại đói, anh vội tới phòng bếp tìm đồ ăn.Cũng may Thành Di chu đáo đã chuẩn bị sẵn cho anh cốc nước cam tươi, uống vào vừa giải khát lại có thể giải rượu, đỡ cơn đói.
Thẩm Hoài thả người vào bồn tắm lớn, nằm hơn nửa tiếng tới khi mệt mỏi trên người tản bớt, tinh thần hồi phục tốt hơn mới mặc đồ rời khỏi nhà.
Vừa ra khỏi nhà, việc đầu tiên Thẩm Hoài làm đó là tìm những vị khách hôm qua đến dự lễ đính hôn của anh và Thành Di để xin lỗi việc anh say rượu làm loạn.
Bữa tiệc buổi trưa và tối hôm nay quy mô đều vô cùng lớn, sắp xếp tổ chức tại khách sạn quốc tế Bằng Duyệt, nhưng vì thời gian còn sớm, trừ một số người đến góp vui,đến giúp đỡ xã giao thì hầu như mọi người đều đang có mặt tại đây.
Hôm qua tuyết rơi không nhỏ, mái hiên, cây cỏ đều lưu lại dấu vết.
Tất cả mọi người đều đang trong vườn ngắm tuyết, Tôn Á Lâm cũng có ở đây.
Thấy Thẩm Hoài đi tới, Thôi Hướng Đông chống lưng cười nói:
- Đã tỉnh rượu rồi hả? Không lăn lộn, kéo ông anh tôi đây cùng uống rượu nữa hả?
Thẩm Hoài chưa thấy đoạn video Tôn Á Lâm quay anh ngày hôm qua, nhưng thấy mọi người đều cười thì vội vàng chắp tay xin lỗi:
- Về sau nhất định sẽ kiêng rượu, không mượn rượu làm càn khiến mọi người phiền toái nữa.
Ông cụ run rẩy nói:
- Kiêng cái gì mà kiêng? Tưởng cháu có chút bản lĩnh, vậy mà hôm qua mới có 3 chén rượu trắng đã khiến cháu bò lăn dưới gầm bàn rồi, thật khiến ông đây mất mặt. Họ Thôi vì thế mà oán trách ông cả tối, hôm nay cháu phải lấy lại mặt mũi mới được.
Cô lớn Tống Anh ở bên cạnh oán trách:
- Hai ông cháu nói chuyện vui thật đấy, Thẩm Hoài còn có sự nghiệp, phải đi xã giao nhiều, rượu uống hại thân, ông không khuyên nó thì thôi lại còn bảo nó đi uống rượu,thật không biết phải làm sao với hai ông cháu đây.
Thẩm Hoài không thấy Ngô Hải Phong và Hùng Văn Bân ở đây, anh hỏi Tôn Á Lâm mới biết hai người họ đã đi tới khách sạn quốc tế Bằng Duyệt trước rồi, Chu gia với rất nhiều khách khứa đều đã tới đó, Hùng Văn Bân cũng đã lâu không về Đông Hoa nên muốn đi gặp bạn bè cũ nói chút chuyện.
Lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Hoài Năng như Diệp Tuyển Phong, Trịnh Nghi Ngô hôm qua không tới, hôm nay đã tới dự tiệc từ sớm. Bất luận bình thường quan hệ như thế nào, Tống Văn Tuệ với tư cách là người sáng lập tập đoàn Hoài Năng, hôm nay lại là hôn lễ của con gái bà, Diệp Tuyển Phong bọn họ mà không tới thì thật khiếm nhã,hơn nữa ngay cả cha con Tạ Thành Giang, Tạ Hải Thành và Lưu Kiến Quốc cũng đều từ Từ Thành đến.
Sau khi bọn họ tới Đông Hoa đều tới khách sạn Chử Viên trước để chào hỏi ông cụ Thôi.
Ông cụ được dì cả dìu, hôm nay con gái dì útt lấy chồng, lúc này còn đang bàn chuyện hôn lễ với bên vợ chồng Chu Viêm Bân, nên kéo theo cả Thành Di đi để làm “cố vấn”. Cha và chú Tôn Á Lâm từ sáng sớm đã đi đón Chu Lập, Chử Nghi Lương. Tống Hồng Quân, Tống Hồng Kỳ, Tống Hồng Nghĩa đều đi theo anh trai Thành Di và Lý Cốc nói chuyện, Diệp Tuyển Phong, Trịnh Nghi Ngô đều đã tới, tự tụ tập thành nhóm với nhau.
Thẩm Hoài và Tôn Á Lâm đi về phía nhóm Lý Cốc, cười xin lỗi:
- Hôm qua thật sự mất mặt, không tiếp đón tốt chủ nhiệm Lý, thực sự khiến tôi hổ thẹn.
- Thực lòng mà nói, chúng tôi đều ngưỡng mộ cậu có thể vui vẻ mà thoải mái say một trận như vậy.
Lý Cốc cười lớn.
Hội Diệp Tuyển Phong không thấy được cảnh Thẩm Hoài say rượu, nhưng thấy bộ dạng của Lý Cốc như đang khen Thẩm Hoài, bọn họ đều im lặng không nói.
Lúc Điền Gia Canh ở Hoài Hải, Lý Cốc đã nhiều lần tác động vào việc hợp tác giữa tập đoàn than đá Hoài Hải, tập đoàn đầu tư khai thác quốc gia của tỉnh với Mai thép,bên ngoài tưởng chừng như không có vấn đề gì, dù sao thì tập đoàn than đá Hoài Hải hay tập đoàn đầu tư khai thác quốc gia của tỉnh đều là thành phần tư bản quốc hữu cấp tỉnh, về lý thì việc tích cực đẩy mạnh khai thác phát triển ở cảng Tân Phổ không có liên quan tới phe phái nào cả.
Trong quá trình hợp tác, Lý Cốc nhận thấy năng lực của Thẩm Hoài nên việc coi trọng lẫn nhau là chuyện bình thường.
Tuy nhiên sự trung lập này lại tạo nên mối quan hệ tốt, cũng giúp cho Mai thép ở Hoài Hải có thêm sự vững chắc.
Vụ việc chứng khoán Đông Giang lần này đã gây ra sóng to gió lớn, khiến tỉnh trưởng Triệu Thu Hoa cùng một loạt cán bộ trở tay không kịp, Mai thép trông như không được chút lợi nào, vậy mà gián tiếp cũng thu về được không ít chỗ tốt.
Cha Tôn Á Lâm ghé tai nói nhỏ:
- Cậu hôm qua giả điên giả khùng cũng không phải lỗ vốn đâu.
Thẩm Hoài cười, hỏi Lý Cốc:
- Mọi người đang nói gì vậy?
- Tôi với lão Diệp gặp nhau có còn thể nói chuyện gì được nữa?
Lý Cốc cười đáp:
- Đang nói về vấn đề phát triển kinh tế ở vịnh Hoài Hải, còn đắn đo không biết làm thế nào kéo anh vào theo thì anh đã tự nhảy vào rồi.
Diệp Tuyển Phong, Trịnh Nghi Ngô và Tống Hồng Kỳ đều giống như Lý Cốc, xuất thân từ ủy viên trung ương, Tống Hồng Kỳ tuổi còn trẻ chút, còn Lý Cốc và Diệp Tuyển Phong thì đã quen nhau từ lâu.
Diệp Tuyển Phong là cán bộ Bộ điện lực, đại biểu Tống hệ, Lý Cốc là cán bộ tỉnh, hiện tại là phụ trách việc xuất khẩu than, điện khí hóa đường sắt Từ Đông và công trình cải tạo đường sắt hai chiều, nên khi gặp được nhau thì chuyện có thể nói chính là vấn đề phát triển kinh tế ở vịnh Hoài Hải.
Nhưng nói tới việc này thì không thể không nhắc tới Thẩm Hoài và Mai thép.
Thảm Hoài cười hỏi:
- Chủ nhiệm Lý có biện pháp nào hay, mau nói ra cho mọi người được biết được không?
- Sau khi xảy ra vụ chứng khoán Đông Giang, đã lộ ra một số vấn đề, Kim Thạch Dung Tín rút vốn, tuy nhiên tỉnh và phía Kim Thạch Dung Tín đã thảo luận qua, việc Kim Thạch Dung Tín tham gia vào việc xây dựng vinh Hoài Hải sẽ không thay đổi, hơn nữa còn quyết tâm và thành lập tổ sắt thép xây dựng, tham gia vào hạng mục sắt thép Tân Tân.
Tuy Lý Cốc tới Đông Hoa từ hôm qua nhưng chưa có cơ hội nói chuyện riêng với Thẩm Hoài, bây giờ ở trước mặt mọi người, liền nói ra một vài thông tin mới công bố gần đây.
- Bí thư Chung Lập Dân, Tỉnh trưởng Triệu Thu Hoa, phó bí thư Từ Bái đều vô cùng hoan nghênh việc này, tương lai nền kinh tế tỉnh Hoài Hải sẽ quật khởi, thúc đẩy kiến thiết và công nghiệp vịnh Hoài Hải là điều mà mọi người đều thấy rõ. Diệp tổng, phó tỉnh trưởng Hùng đều vô cùng tán thành. Mấy ngày trước, bí thư Chung Lập Dân còn đưa cho tôi một dự án lớn, chính là việc phía tỉnh phải phối hợp làm sao để tạo điều kiện tốt nhất cho việc phát triển của khu vực ven vịnh Hoài Hải.
Thẩm Hoài cũng đã lâu chưa trao đổi cùng Lý Cốc, phía tỉnh có một vài thay đổi mà anh lại không nắm bắt kịp thời, nghe Lý Cốc nói vậy, anh im lặng cân nhắc, cũng muốn đợi Lý Cốc nói ra suy nghĩ của ông.
- Tôi nghĩ, phía tỉnh nên hợp tác với địa phương thành lập một sàn đầu tư chứng khoán, chuyên tập trung vào việc phát triển kinh tế khu ven vịnh Hoài Hải.
Lý Cốc nói tiếp.
- Đây là suy nghĩ đầu tiên của tôi, còn chưa trao đổi qua với bí thư Chung và tỉnh trưởng Triệu, mà hy vọng qua lần gặp mặt này nói chuyện trước với Thẩm Hoài và Diệp tổng, cũng như xem ý kiến của bí thư Trần và Phó thị trưởng Quách Đông Hoa như thế nào.
Thẩm Hoài thấy ánh mắt Diệp Tuyển Phong hướng đi nơi khác, anh biết anh ta không để ý lắm tới ý kiến này của Lý Cốc.
Trong trường hợp tỉnh và địa phương cùng hợp tác xây dựng sàn chứng khoán đầu tư quốc hữu, thì phía địa phương chả thể đưa ra được chút đóng góp nào.
Doanh nghiệp nhà nước có cải cách thế nào thì vẫn phải dựa vào hệ thống quyền lực của chính quyền địa phương.
Tỉnh bỏ vốn, thì cổ phiếu sẽ là tài sản thuộc nhà nước, thành phố hay huyện bỏ vốn, thì cổ phiếu sẽ thuộc tài sản của thành phố và huyện, theo lý thường, quyền quyết định của sàn chứng khoán nên dựa theo số lượng cổ phiếu, nhưng thành phố và huyện lại thuộc quyền quản lí chính trị của tỉnh, điều này chẳng khác nào tỉnh tự đứng ra thành lập sàn chứng khoán, quyền quyết định lớn nhất đương nhiên là thuộc về phía tỉnh rồi.
Vốn dĩ lúc thường, địa phương đã phải chịu sự điều khiển của tỉnh mà không có quyền phản đối, vốn đã bị trói tay chân, giờ làm sao lại chịu đeo thêm một cái gông lên đầu mình cơ chứ?
Thẩm Hoài hiểu, đề nghị này của Lý Cốc có liên quan tới vụ chứng khoán Đông Giang.
Mấy năm nay Đông Hoa đều tự phát triển, hiện tại trong nền tài chính, thực sự mạnh là khu Đường Áp và huyện Hà Phổ, còn quy mô tài chính của thành phố lại quá nhỏ,năm 97 huyện Hà Phổ tổng chi là 90 tỉ, trong khi tài chính của thành phố chỉ vẻn vẹn có hơn 10 tỉ.
Mà tập đoàn xây dựng thành phố, tập đoàn đầu tư cảng thành phố nắm giữ tài sản quốc hữu và cả tài chính khu Tây Thành đều do Trần Bảo Tề, Ngu Thành Chấn khống chế, Quách Thành Trạch cho dù có ngồi lên được ghế thị trưởng thay cho Cao Thiên Hà thì sức điều động của chả đáng là bao.
Mà Mạnh Kiến Thanh, Chu Kỳ Minh muốn điều động vốn ở khu Đường Áp lại phải chịu sự quản chế của Mai thép, cũng vì thế mà Quách Thành Trạch dù làm thị trưởng cũng chẳng có cách thay đổi cán cân quyền lực ở Đông Hoa.
Việc thúc đẩy phát triển nền kinh tế ở vịnh Hoài Hải, quyền quyết định là ở trong tay Mai thép và Triệu hệ, bao gồm tất cả các công trình lớn như xây dựng quốc lộ Tĩnh Hải, xây dựng cảng Tân Tân mà tập đoàn đầu tư Yến Kinh, tập đoàn đầu tư cảng thành phố phụ trách.
Với đề nghị của Lý Cốc, tỉnh và Đông Hoa hợp tác thành lập một tập đoàn đầu tư chứng khoán chuyên về phát triển kinh tế vịnh Hoài Hải, vậy thì người nhận lợi nhiều nhất Đông Hoa còn ai ngoài Quách Thành Trạch đại diện cho Kế Kinh hệ nữa.
Quách Thành Trạch ít nhất có thể thông qua việc thành lập sàn đầu tư vốn lần này giúp ven vịnh Hoài Hải phát triển lại có thể giành được tiếng nói riêng.
Thẩm Hoài nói thẳng vào vấn đề:
- Đề nghị này của chủ nhiệm Lý rất hay, cá nhân tôi vô cùng ủng hộ. Nếu chủ nhiệm Lý muốn thành lập một sàn đầu tư chứng khoán quốc hữu, thì đều có thể lấy vốn từ bên huyện Hà Phổ và tập đoàn khai thác Tân Phổ, đến lúc đó mong phía tỉnh không chê bỏ là được.
Nghe Thẩm Hoài nói vậy, Diệp Tuyển Phong vô cùng tò mò, nếu 3 cấp chính trị tỉnh-thành phố-huyện cùng đứng ra thành lập một sàn đầu tư chứng khoán, tập đoàn khai thác Tân Phổ lại đại biểu cho huyện Hà Phổ, vậy thì địa vị chả thấp lắm sao, tiếng nói cũng sẽ không có sức ảnh hưởng, vậy mà còn muốn đem tiền dâng cho hội Lý Cốc,Quách Thành Trạch sao?