Nhìn bờ biển kéo dài gần mười cây số, một hải cảng nước sâu cực lớn hiện đại hóa đang dần hình thành quy mô, nhìn khu công nghiệp phát triển, phảng phất như cái hồ sắt thép lớn, một đám người ngồi thuyền lên đảo Tây Sơn, đi bộ đến đảo núi cao trăm mét, nhìn thành phố cảng hiện đại hóa dần hình thành quy mô, không ai có thể tưởng tượng được hai năm trước nơi này vẫn còn là một bãi bùn hoang vu.
Dưới chân núi là công trình giai đoạn đầu cơ sở đóng thuyền đã xây dựng đầu tư sản xuất, đả có một con thuyền cực lớn neo đậu ở bến tàu, Thẩm Hoài giới thiệu cho ông cụ và mọi người:
- Đó là thuyền khoáng sản đầu tiên chở được ba mươi lăm ngàn tấn mà công ty đóng tàu Hằng Dương tự mình nghiên cứu xây dựng phát triển, bây giờ đã bắt đầu tiến hành trang bị thiết bị cơ điện, dự tính hai tháng sau sẽ giao cho tập đoàn vận chuyển biển Tân Phổ sử dụng, chủ yếu dùng để vận chuyển khoáng sản sắt giữa cảng Tân Phổ và Thái Lan, cánh bắc công trình giai đoạn một của xưởng tàu là khu vực tác nghiệp của công ty công trình Điền Hải, ở đó phải lấp đầy đất dùng để xây dựng cho công trình giai đoạn hai, gần đây còn đồng thời đầu tư bốn trăm triệu, xây dựng một cầu lớn bắc qua biển, nối tiếp con đường lớn ở Trung Cảng bên bờ bên kia với đảo Tây Sơn. Đất dùng cho xây dựng của huyện Hà Phổ đang rất bức thiết, phải duy trì canh tác, tiếp đó phải xây dựng quy mô lớn hơn, tức là một phần trong đó chỉ có thể trông chờ việc lấp biển làm đất. Bây giờ ở huyện ra quy hoạch, trong vòng năm mười năm tới phải đầu tư sáu trăm triệu đến một tỷ, từ đảo Tây Sơn mở rộng sang bắc, sang đông, phải lấp biển tạo đất xây dựng chừng hai mươi km vuôn ở khu vực biển cạn, đồng thời còn phải làm tốt việc xây dựng cơ sở vật chất trù bị, sau đó, ngoài trừ phát triển tàu thuyền, xây dựng đường biển và các ngành liên quan ra, trên đảo cũng có thể xây dựng một khu cư trú và khu sinh hoạt
Tạ Chỉ quay đầu nhìn về phía đông, có từng vòng từng vòng đê đá khuếch tán ra ngoài trong nước biển màu xanh xám bên mặt đông của đảo, những đê đá này được xây dựng trước hết là dùng để ngăn cát, nâng cao thềm lục địa, từ nơi này có thể nhìn ra, huyện Hà Phổ dự định đầu tư số vốn sáu đến mười tỷ để lấp hai mươi km vuông đất xây dựng không phải là mạnh miệng nói suông gì.
Nếu nói Thẩm Hoài dự định trong năm mười năm tới sẽ đầu tư sáu đến mười tỷ tiền vốn trên hòn đảo nhỏ này, vậy thành phố mới Tân Cảng và mấy khu công nghiệp mới xây ven biển cùng việc xây dựng huyện Hà Phổ trong phạm vi còn lớn hơn, tiền vốn cần để đầu tư càng là con số lớn gấp mấy lần con số này.
Chuyện này cũng khó trách Thẩm Hoài đã có ý quyết tâm bỏ qua quyền khống chế Mai Khê rồi.
Nắm giữ Mai Khê trong tay, vừa là tài nguyên, vừa là gánh nặng.
Mai Khê tuy có tài sản cực tốt, nhưng chủ yếu chuyên về sản nghiệp của khu mới Mai Khê và phát triển cơ sở hạ tầng thị chính, tiền vốn xây dựng cực lớn cần có chỉ dựa vào tích lũy lợi nhuận thì còn lâu mới đủ.
Mai Khê được nắm giữ trong tay Mai thép hệ, việc xây dựng cần thiết và tiền vốn phát triển sản nghiệp trong khu vực, còn nhiều thứ khác nữa chỉ có thể chủ yếu dựa vào ngân hàng Nghiệp Tín, ngân hàng thương nghiệp thành phố có quan hệ mật thiết với Mai thép hệ tiến hành đầu tư quy mô lớn.
Mà khoản vay mà ngân hàng Nghiệp Tín, ngân hàng thương nghiệp thành phố có thể đầu tư ở Đông Hoa, về mặt quy mô cũng có hạn chế, tăng thêm khoản vay cho khu mới Mai Khê, nhất định phải giảm bớt lượng đầu tư vốn ở Tân Phổ một cách thích hợp.
Đại phát triển của vịnh Hoài Hải, Mai Khê quật khởi chỉ là khởi điểm, cảnh tượng hùng tráng rộng lớn chân chính sẽ diễn ra ở Tân Phổ.
Lấy và bỏ của Thẩm Hoài lúc này đều nằm trong cân nhắc của anh.
Anh giao Mai Khê ra, chỉnh hợp vào công ty đầu tư mới mà Kế Kinh hệ chủ đạo, một mặt có thể hòa hoãn quan hệ với Kế Kinh hệ, mặt khác cũng có thể xúc tiến cơ cấu đầu tư của phía tỉnh đầu tư vào khu mới của Mai Khê một lượng lớn sản nghiệp phát triển và tiền vốn xây dựng, mà phía ngân hàng Nghiệp Tín, ngân hàng thương nghiệp thành phố sẽ tập trung tiền vốn hữu hạn vào đầu tư cho Tân Phổ.
Sở dĩ Kế Kinh hệ trở thành Kế Kinh hệ, là để chỉ quan viên do Vương Nguyên dẫn đầu, trong các lĩnh vực đầu tư và giao dịch kinh tế, chính sách phát triển kinh tế, tài chính quốc gia, đều có sức ảnh hưởng và sức khống chế cực lớn.
Khu vực vịnh Hoài Hải muốn phát triển kinh tế công nghiệp, bài trừ thế lực của Kế Kinh hệ tham dự vào, không phải là một hành vi sáng suốt.
Đám người Diệp Tuyển Phong, Tạ Hải Thành, Tạ Thành Giang nghe Thẩm Hoài nói chỉ nhìn nhau không nói gì.
Đổi lại là người khác nói câu này, bọn họ hơn phân nửa sẽ chỉ cười nhạt, chỉ là Thẩm Hoài nói ra câu này lại không cho phép bọn họ có chút khinh thường nào.
Sắt thép Tân Phổ có sản lượng năm là bốn trăm năm mươi vạn tấn thiếc, bốn triệu tấn thép thô và vật liệu, chính thức đưa vào hoạt động chỉ có bốn tháng, bây giờ ai cũng đang đoán, công trình giai đoạn hai của sắt thép Tân Phổ có quy mô lớn hơn khi nào sẽ khởi công.
Một năm trước, tuyệt đại đa số mọi người vẫn cho rằng tuyệt đối không thể khởi động luyện hóa Tân Phổ trong thời gian tới, bây giờ đã hoàn thành phần công trình cơ bản, có lẽ không tới một năm nữa có thể chính thức sản xuất, khả năng luyện hóa năm triệu tấn sẽ khiến Tân Phổ một nước vươn mình vào bảng xếp hạng trọng trấn thạch hóa cả nước.
Quách Thành Trạch nhìn thấy khu vực đóng tàu dưới chân núi, nghĩ đến cảnh tượng tương lai mà Thẩm Hoài miêu tả, trong lòng có chút lo lắng. Lúc này ông ta có chút không phân rõ được, trong giao dịch công ty đầu tư mới này, bọn họ rốt cuộc có thể chiếm được lợi ích bao nhiêu.
Hãng thuyền Bảo Hòa đầu tư xưởng thuyền ở cảng Tây Pha Áp còn có quy mô lớn hơn hãng thuyền Hằng Dương bên này xây dựng lại, thế nhưng hãng thuyền Bảo Hòa từ đầu năm ngoái cảm nhận được nguy cơ đầu tư đến gần, thực tế đã thu hẹp đầu tư, đã ngừng việc xây dựng xưởng thuyền ở cảng Tây Pha Áp, vẫn luôn kéo dài đến bây giờ chưa có dấu hiệu khởi công lại, mà hãng thuyền Hằng Dương qua hai tháng nữa sẽ giao ra thuyền khoáng sản đầu tiên.
So sánh hai bên, tốc độ và hiệu suất xây dựng mà Mai thép hệ chủ đạo thật sự khiến người ta thở than khen ngợi.
Nếu một trong những trọng tâm công tác tiếp theo của Thẩm Hoài là thúc đẩy xây dựng căn cứ đóng thuyển đảo Tây Sơn, thúc đẩy công trình giai đoạn hai hãng thuyền Hằng Dương, thúc đẩy hãng thuyền quy mô lớn hơn và phát triển ngành nghề liên quan công trình biển, thì tài nguyên mà xưởng đóng thuyền Chử Giang trù bị lúc này rõ ràng có vẻ hết sức quan trọng.
Sau khi Quách Thành Trạch đến Đông Hoa, vẫn chưa từng tiếp xúc với người đóng thuyền thuyền đầu tư xưởng thuyền từ Dương Giang đến Tân Phổ cho Thẩm Hoài như Tăng Chí Vinh, cũng không thể nói là có hiểu biết gì, nhưng từ việc các phía đầu tư nước ngoài như Tây Vưu Minh Tư, Phi Kỳ Thực Nghiệp, tập đoàn Trường Thanh lần lượt tăng vốn đầu tư vào hãng thuyền Hằng Dương trong nửa năm qua, trong lòng bọn họ vẫn tràn đầy lòng tin vào năng lực của Tăng Chí Vinh.
Mấy năm nay Kế Kinh hệ có thể được tín nhiệm, có thể nhanh chóng trổ hết tài năng trong cục diện chính trị hỗn loạn phức tạp này, có quan hệ rất lớn với việc làm mạnh mẽ quyết liệt của cả thể Kế Kinh hệ.
Mấy người già ở sau lưng chân chính ủng hộ Vương Nguyên kế nhiệm chủ trì Quốc Vụ Viện, khích lệ Vương Nguyên có thể "ở đúng chỗ, dùng đúng người, dùng đúng cách, làm đúng việc". Câu nói này thoạt nghe rất nông cạn, nhưng lại là tiêu chuẩn của rất nhiều quan viên Kế Kinh hệ, cũng được lưu truyền rộng rãi trong nội bộ Kế Kinh hệ.
Quách Thành Trạch không nén được nghiền ngẫm, Thẩm Hoài này, lại có chút phong phạm của Thủ tướng Vương Nguyên.
Nhìn thấy Lý Cốc đi qua, Quách Thành Trạch đè thấp giọng, nói với ông ta: - Thẩm Hoài này hình như đã biết được chủ trương muốn mở rộng vay nợ tài chính một cách thích hợp của Thủ tướng
- Chắc là không biết đâu.
Lý Cốc không biết Quách Thành Trạch nói thế là để thử ông ta, hay là nói ông ấy nói lời tận đáy lòng sau khi nhìn thấy kế hoạch mới để Tân Phổ phát triển thêm một bước mới của Thẩm Hoài, ông ta lại bất động thanh sắc mà phủ nhận khả năng của tin tức mà phía ông ta tiết lộ.
Khủng hoảng tài chính Đông Nam Á vẫn đang liên tục lún sâu, tuyệt đại đa số chuyên gia kinh tế đều dự đoán sau khi Thủ tướng Vương Nguyên chính thức chủ trì công tác của Quốc Vụ Viện, thì sẽ tiếp tục giảm bớt chi tiêu tài chính, khống chế quy mô vay nợ tài chính. Trên thực tế, nhưng quan viên trung tâm của Kế Kinh hệ như Lý Cốc, Quách Thành Trạch đều biết suy nghĩ của Thủ tướng Vương Nguyên không giống như bên ngoài dự đoán.
Chỉ là trước khi Thủ tướng Vương Nguyên chính thức chủ trì công việc của Quốc Vụ Viện, những suy nghĩ này đều phải khống chế không tiết lộ ra ngoài.
Thẩm Hoài không sợ khủng hoảng tài chính Đông Nam Á sẽ kéo dài thêm một bước, tiếp tục thúc đẩy chiến lược phát triển mở rộng quy mô lớn ở Hà Phổ, rốt cuộc là vừa hay trùng khớp với cách nghĩ của Thủ tướng Vương Nguyên, hay là Thẩm Hoài đích thực nhìn thấy kỳ ngộ và biến cơ lớn hơn trong tầng lớp kinh tế lớn hơn nữa, Lý Cốc còn chưa có cơ hội tiến hành giao lưu sâu thêm với anh nữa.
Có điều, từ sự giao lưu không nhiều trước đó, Lý Cốc tin Thẩm Hoài vẫn coi như là nhìn thấy kỳ ngộ, cũng khó trách Bí thư Điền lại coi trọng anh như thế.
Ra khỏi đảo Tây Sơn, mọi người ngồi xe chạy lên Bằng Duyệt Bắc Sơn, chuẩn bị tham gia tiệc cưới buổi tối được cử hành ở đó. Thẩm Hoài không biết trong lòng bọn Quách Thành Trạch, Lý Cốc nghĩ thế nào, anh ngồi cùng xe với Tăng Chí Vinh, bàn về chuyện công ty đầu tư mới và xưởng đóng thuyền Chử Giang.
Công ty đầu tư mới không quan hệ lớn đến Tăng Chí Vinh, nhưng muốn lợi dụng mặt bằng xưởng thuyền Hằng Trạch này để chỉnh hợp tài nguyên của xưởng thuyền Chử Giang, lại không phải là một chuyện đơn giản.
Gia tộc Tăng Chí Vinh lúc này đặt cả thân gia vào cùng một chỗ, cũng phải ba bốn trăm triệu, muốn điều khiển xí nghiệp liên hợp đóng thuyền mà tổng vốn đầu tư tương lai sẽ đạt một tỷ là chuyện cực kỳ khó khăn; mà nếu lúc này Thẩm Hoài muốn gia tộc Tăng Chí Vinh hoàn toàn buông bỏ quyền khống chế xưởng tàu Hằng Dương cũng tức là từng bước ép người, làm thế rất quá đáng, không có lợi cho đoàn kết nội bộ, cũng sẽ đánh tan tác xưởng thuyền Hằng Dương vốn rất khó khăn mới hợp lại được.
Trước đây, Tăng Chí Vinh và gia tộc của y khống chế xưởng tàu Hằng Dương là thực hiện thông qua tập đoàn đầu tư Tân Dương Quang xí nghiệp cổ phần gia tộc, là liên hợp với Chúng Tín, khai thác Tân Phổ, đầu tư Chử Giang trên cở sở tập đoàn đầu tư Tân Dương Quang, cùng nhau nắm giữ công ty cổ phần hữu hạn trọng công xưởng thuyền Hằng Dương.
Phương án của Thẩm Hoài chính là hi vọng gia tộc Tăng Chí Vinh mở rộng đầu tư Dương Quang, cho phép tập đoàn Trường Thanh, đầu tư Chúng Tín, đầu tư Hồng Cơ, đầu tư Chử Giang tiến hành đầu tư vào đầu tư Tân Dương Quang, lại để đầu tư Tân Dương Quang, và Tây Vưu Minh Kỳ, Phi Kỳ Thực Nghiệp, tập đoàn khai thác Tân Phổ và tập đoàn đầu tư mà tỉnh mới thành lập cùng nhau nắm giữ cổ phần của hợp tác xã đóng thuyền mà xưởng đóng thuyền Chử Giang chỉnh hợp vào trong tương lai.
Như vậy công tác chỉnh hợp duy trì hai xưởng thuyền có thể tiếp tục tiến hành, bảo đảm Mai thép hệ không đánh mất quyền khống chế hợp tác xã đóng thuyền mới, đồng thời cũng thông qua tác dụng phóng to từng cấp và quyền ưu tiên cổ phần nhất định mà bảo đảm Tăng Chí Vinh và gia tộc của ông ta có đủ sức ảnh hưởng đối với hợp tác xã đóng thuyền mới.
Thẩm Hoài hi vọng khống chế cổ phần của gia tộc Tăng Chí Vinh đối với đầu tư Tân Dương Quang duy trì ở khoảng 30%, khống chế cổ phần của đầu tư Dương Quang đối với hãng thuyền Hằng Dương khoảng 40%, truyền đạt qua hai cấp, gia tộc Tăng Chí Vinh chỉ cần đầu tư vào khoảng ba trăm triệu là có thể lay động được hợp tác xã đóng thuyền tổng kim ngạch tương lai đạt hai tỷ, quy mô tổng tài sản còn lớn hơn nhiều này.
Đương nhiên, đây cũng chỉ là thỏa thuận đánh cược, kinh doanh của hãng thuyền tốt, thì không ai lại động đến quyền khống chế và quyền quản lý của Tăng Chí Vinh đối với xưởng thuyền. Nếu xưởng thuyền kinh doanh không tốt, thì trong thể hệ hai cấp, bất cứ lúc nào Thẩm Hoài cũng có thể đổi người tài khác để thay thế Tăng Chí Vinh còn điều kiện quyền cổ phần ưu tiên chính là điều kiện đạt được hiệp định nếu hãng thuyền kinh doanh tốt, bất cứ lúc nào Tăng Chí Vinh cũng có thể mở rộng cổ phần thậm chí cổ phần khống chế của gia tộc ông ta đối với xưởng thuyền.
Cũng chỉ có như vậy, công trình giai đoạn hai của hãng thuyền Hằng Dương mới có điều điện khởi động bất cứ lúc nào.
- Tương lai xí nghiệp quốc doanh không có tính tài nguyên ở địa phương thay đổi phương hướng chế độ, hay là tham sự đầu tư và chỉnh hợp tài sản, mà sức ảnh hưởng và khống chế của thượng tầng kinh tế đối với xí nghiệp sẽ hạn chế thêm một bước
Gia tộc Tăng Chí Vinh đều có kinh nghiệm và lịch sử giao tế thời gian dài trong Dương Giang và quan trường, bản thân Tăng Chí Vinh cũng công tác hơn mười năm ở xưởng thuyền quốc hữu Dương Quang, Thẩm Hoài biết ông ta có thực lực, cũng có cảnh giác, có những chuyện cũng cố hết sức nói rõ ràng với ông ta ngay từ lúc bắt đầu.
Tăng Chí Vinh nhìn sang Thẩm Hoài, cười nói: - Đại đa số quan viên địa phương trong nước đều tích cực kêu gọi thương nhân thu hút đầu tư, phong cách của bí thư Thẩm anh lại hơi khác biệt nha.
- Tôi biết ông nói tôi khác biệt cái gì. Thẩm Hoài cười nói: - Thúc đẩy tư bản địa phương tham gia vào hạng mục quá tích cực, khác hẳn với dòng chảy "chính phủ buông tay" đang lưu hành hiện nay. Thật ra tôi rất đơn giản, nếu chúng ta đều đã nhìn thấy phương hướng phía trước, tư bản quốc gia, tư bản địa phương đại diện cho lợi ích và ý chí của quốc gia và địa phương, lẽ nào nên khoanh tay đứng xem, mà không phải là liên hợp thêm nhiều lực lượng nữa để cùng nhau tiến lên? Cải cách chế độ xí nghiệp quốc doanh mà tôi hiểu là giảm bớt can dự vào kinh doanh xí nghiệp, giảm bớt quyền khống chế và giới hạn đối với xí nghiệp, cố gắng nâng cao hiệu suất, nhượng ra càng nhiều không gian, để những lực lượng mớ