Sau hai ngày, Thẩm Hoài đến phòng làm việc của Đào Kế Hưng cùng ông ta bàn bạc vấn đề của Chu Bằng.
Thông thường những thị trấn nhỏ không nhất thiết phải có phó trấn trưởng thường trực, trấn Thành Quan là trụ sở của Huyện ủy và ủy ban nhân nhân huyện nên đặc biệt hơn một chút. Chu Bằng là Phó trấn trưởng thường trực của trấn Thành Quan, thuyên chuyển công tác qua trấn Xóa Kiều làm trấn trưởng, năm ấy Đào Kế Hưng vừa được điều đến Hà Phổ giữ chức Bí thư huyện ủy.
Mặc dù hầu hết các tổ chức nhân sự là do Bí thư nắm giữ nhưng trên thực tế cũng bị giới hạn bởi nhiều điều kiện.
Nói thí dụ như tân Bí thư tỉnh ủy Chung Lập Dân đến tỉnh Hoài Hải nhậm chức mới được nửa năm, hiện nay chủ yếu là cân bằng mối quan hệ của Triệu Thu Hoa cùng Từ Bái.
Trong thời gian này có một chút thay đổi nhân sự ở tỉnh và thành phố cấp dưới, điều chuyển Chung Lập Dân đang bị động trong quan điểm với đám Triệu Thu Hoa và Từ Bái, Đới Nhạc Sinh, bản thân ông ta còn chưa biết rõ tình hình ở địa phương.
Tất nhiên Chung Lập Dân là Bí thư tỉnh ủy cũng không hoàn toàn có khả năng bị Từ Bái, Triệu Thu hoa dắt mũi, Trên tỉnh có rất nhiều sự thay đổi nhân sự nhưng trên thực tế là bị ông ta ép xuống, thậm chí bao gồm cả Phó thị trưởng thường trực thành phố Đông Hoa cũng để trống khoảng ba tháng.
Như vậy những chức vụ quan trọng suy cho cùng là ai có thể đi lên trên hoặc ở tỉnh ai sẽ rớt xuống vô ích, cũng không ai đoán được. Thẩm Hoài cũng suy nghĩ không hiểu trong lòng Bí thư Chung Lập Dân rốt cuộc là có suy nghĩ gì.
Đào Kế Hưng cũng được điều chuyển đến Hà Phổ trong thời gian đó, tình hình cũng gần tương tự. Trên danh nghĩa Chu Bằng được điều đến trấn Xóa Kiều làm trấn trưởng nhưng trên thực tế ông ta cũng không có liên quan trực tiếp, chủ yếu là để Cát Dật Phi đề cử.
- Chu Bằng tại trấn Thành Quan được tham gia xây dựng đô thị, sau đến trấn Xoá Kiều tham gia trồng hoa mộc, thực sự cũng có chút ý tưởng.
Đào Kế Hưng tuy không xem Chu Bằng là dòng chính thống nhưng ấn tượng cũng không phải là xấu nói:
- Năm 1994, Bí thư trấn Xóa Kiều xảy ra chuyện, lúc ấy cũng không có ứng cử viên thích hợp, liền do Chu Bằng kiêm luôn chức Bí thư và trấn trưởng. Quy mô gieo trồng hoa mộc tại trấn Xóa Kiều liền được mở rộng thêm một bước. Năm 1995, giá trị sản lượng gieo trồng hoa mộc toàn trấn đã vượt qua hai ngàn vạn, đến nay phát triển còn tốt hơn, mặt khác canh tác nông nghiệp khác cũng rất ấn tượng …
Trấn Xóa Kiều có truyền thống lịch sử gieo trồng hoa mộc nhưng những năm đầu chưa có quy mô, về sau Chu Bằng đến trấn Xóa Kiều đã làm được rất nhiều việc.
Ngoại trừ nông hộ gieo trồng có quy mô lớn ra, trấn Xóa Kiều hiện nay còn hình thành hơn mấy chục xí nghiệp hoa mộc có quy mô vừa và nhỏ, năm nay giá trị sản lượng xuất khẩu có khả năng đạt tới năm mươi triệu.
Quốc lộ Tĩnh Hải đi qua thị trấn Xóa Kiều nằm ở cuối phía bắc của huyện Hà Phổ, về sau quốc lộ Tĩnh Hải bắt đầu được cải tạo mở rộng thêm, ở huyện còn có kế hoạch đầu tư xây dựng một thị trường chuyên hoa và cây cảnh tại trấn Xóa Kiều, hơn nữa còn tiến đến ươm và gieo trồng công nghiệp
Đối với một trấn nhỏ về nông nghiệp mà không có quy mô công nghiệp mà nói, thành tựu đạt được quả thực rất tuyệt vời.
Hiện nay Trung Quốc từ huyện đến xã thiếu trầm trọng các đội ngũ cán bộ có năng lực và kinh nghiệm làm việc, nhìn xa trông rộng lại tương đối cởi mở với người dân giống như Chu Bằng.
Đào Kế Hưng cười nói:
- Hoa mộc tại trấn Xóa Kiều có thể đi lên một phần rất lớn là nhờ vào sự phất triển mạnh mẽ của Mai Khê, Tân Phổ. Riêng hai địa phương này có nhu cầu cây con cũng vượt qua được sáu, bảy tỉnh thành. Điều này cũng làm cho rất nhiều người chú ý, khu vực phát triển hàng đầu về công nghiệp đã kéo theo sự phát triển của khu vực xung quanh rốt cuộc phát triển lớn đến đâu chứ. Vài ngày trước tôi có xuống đến trấn, hỏi thăm tình hình nuôi trồng nông sản, có người đã cho tôi một ví dụ rất đơn giản: Trước kia huyện Hà Phổ chăn nuôi lợn, một phần lớn được vận chuyển đến Bình Giang của bờ nam Chử Giang và những nơi khác. Phương thức vận chuyển cũng rất truyền thống,người buôn lợn đi một chiếc xe đạp, lợn được buộc chặt trong giá đỡ phía sau vượt sông đến Bình Giang sau đó bán cho các lò mổ, một ngày phải dậy sớm để đi lại đến đêm mới trở về, như vậy một chuyến cũng có thểm kiếm được hai mươi đến ba mươi đồng. Vào mùa hè, vận chuyển đường dài lợn cũng dễ bị nóng chết, như vậy lỗ vốn,một năm trôi qua kiếm được bốn đến 5 ngàn đồng, như vậy trong thị trấn cũng được coi là thu nhập cao. Hiện nay kinh tế phát triển, ở thành phố và huyện lượng tiêu thụ thịt lợn tăng lên nhiều, lợn nuôi ở huyện không đủ khả năng cung cấp cho huyện và thành phố, hai năm qua toàn huyện quy mô chăn nuôi lợn đã gia tăng năm phần trăm,giá cả cũng tăng lên đáng kể. Một đầu lợn hơi vận chuyển đến lò mổ ở ngoại ô hoặc Tân Phổ chỉ cần phải đi nửa buổi lại có thể kiếm được bốn mươi đến năm mười đồng.Một người buôn lợn chỉ cần siêng năng một năm kiếm được hơn một vạn thậm chí hai vạn là rất bình thường. Trong khi các hộ gia đình tham gia trực tiếp vào chăn nuôi,giết mổ, cán bộ trạm kiểm dịch, công nhân viên chức thu nhập tăng lên không ít. Toàn huyện số lượng hộ kinh doanh cá thể trong hai năm qua cũng tăng lên gấp mấy lần.Từ đó cho thấy tuy rằng tinh lực đặt ở Hà Phổ nhưng toàn huyện cũng có thể đạt được lợi ích tương đối lớn,
Hiệu ứng sự hiện diện của một chuỗi dây truyền tiêu thụ, từ năm ngoái, toàn huyện đề cao trường học, lương của giáo viên và công nhân viên được cải thiện rất nhiều, bao gồm cả các công nhân viên làm việc tại cơ quan chính phủ, đơn vị hành chính sự nghiệp, trụ sở cùng phần lớn người lao động của Tân Phổ có thu nhập tăng lên rất nhiều,cuối cùng kéo theo đoàn người có thu nhập tăng lên.
Điều này làm thu nhập bình quân đầu người nông dân toàn huyện năm nay có khả năng tăng trưởng gấp đôi so với hai năm trước.
Chỉ có điều Thẩm Hoài tìm Đào Kế Hưng không phải quan tâm tới vấn đề phát triển mở rộng sản xuất nông nghiệp, vấn đề của anh là có nên dùng Chu Bằng hay không.
Những khuyết điểm của Chu Bằng cũng rất rõ ràng.
Năm 1992 bởi vì vấn đề về tư cách mà bị chuyển đi khỏi trấn Thành Quan, đối với nhiều cán bộ mà nói đây là vết thương trí mạng.
Bất kì ai muốn đề bạt Chu Bằng làm lãnh đạo cũng phải cân nhắc, nếu ông ta một lần nữa tái phạm sự việc sẽ bị liên lụy “ bệnh thăng chức” phải chịu trách nhiệm.
- Chu Bằng tại trấn Xóa Kiều làm việc cũng không tệ, tại sao lại triệu hồi ông ta về trấn Thành Quan? Thẩm Hoài hỏi.
Thẩm Hoài dù sao cũng chưa chính thức bắt đầu thay thế Đào Kế Hưng kiêm chức Bí thư, trực tiếp đi tìm đọc tài liệu lúc Chu Bằng được điều động quay về trấn Thành Quan rất không thuận tiện, có một số việc trực tiếp hỏi Đào Kế Hưng càng có được đáp áp chính xác.
Đào Kế Hưng nói:
- Đó là Cát Vĩnh Thu sau này muốn đem thành nam thống nhất một khối, thiếu nhân lực phù hợp, chúng tôi bàn bạc đưa Chu Bằng trở về …
Thẩm Hoài gật đầu. Có những lời không cần nói rõ, Đào Kế Hưng nói như vậy anh cũng có thể hiểu rõ phía sau có uẩn khúc.
Cát Vĩnh Thu được điều đển Hà Phổ đảm nhiệm chức Huyện trưởng, ở thành phố ỷ có Cao Thiên Hà chống đỡ, ở huyện liên hợp với đám người Cát Dật Phi, Từ Phúc Lâm bổ nhiệm nhân sự của trấn Thành Quan, tước quyền Đào Kế Hưng, chèn ép, phân hoá đám người Triệu Thiên Minh, thật sự là thủ đoạn quan trường thường gặp.
Cho nên khi Cát Dật Phi đề nghị đưa Chu Bằng điều về trấn Thành Quan Đào Kế Hưng cũng không cách nào từ chối. Đối với Cát Vĩnh Thu mà nói vừa không phải gánh trách nhiệm đề bạt, phân công công việc, hơn nữa lại có khả năng lôi kéo đám người Cát Dật Phi, bởi vậy đồng ý để Cát Dật Phi điều Chu Bằng về trấn Thành Quan.
Điều này dẫn đến một vấn đề khác, Thẩm Hoài lúc này phải xem xét Chu Bằng cùng Cát Dật Phí, Cát vĩnh Thu có liên quan sâu không ?
Hiện tại Trần Bảo Tề phân công Cát Vĩnh Thu đảm nhiệm bí thư huyện Tân Tân, và Hàn Thọ Xuân cùng nhau khởi công xây dựng cảng Tân Tân là nhân vật trung thành,trong mắt đám người Hồ Lâm, Triệu Thu Hoa càng có trọng lượng.
Nếu Chu Bằng bí mật dính dấp thâm sâu với Cát Vĩnh Thu, tương lai Mai thép cùng Kim Thạch khả năng đối đầu sẽ tăng lên, vậy lúc này Thẩm Hoài dùng Chu Bằng thì đúng là tự chôn một khối bom hẹn giờ cho mình.
Mặt trận tổ quốc thành phố bầu cử vào tháng ba, Đào Kế Hưng chính thức kiêm nhiệm Phó chủ tịch ban Mặt trận tổ quốc thành phố, hai tuần nữa sẽ chính thức chuyển giao chức vụ Bí thư huyện cho Thẩm Hoài.
Đào Kế Hứng cũng rất vui mừng khi bàn giao chức Bí thư huyện cho Thẩm Hoài. Thẩm Hoài rất tận tâm khi nhậm chức bí thư huyện, còn tìm ông ta cùng nhau nghiên cứu việc điều chỉnh nhân sự ở huyện lần kế, anh cũng thẳng thắn cho biết:
- Ngày trước do bí thư đảng ủy trấn Thành Quan do viên thường vụ huyện ủy kiêm nhiệm là bình thường, nhưng kể từ khi bố trí Huyện ủy và Uỷ ban nhân dân huyện, các trụ sở, trường học trong vòng từ 3-5 năm phải chuyển đến thành phố mới, vậy thì sau khi ủy viên Cát giữ chứ bí thư đảng ủy tại trấn Thành Quan thì không cần kiêm nhiệm ủy viên thường vụ huyện nữa. Trấn Thành Quan đi xuống là một thị trấn nhỏ bình thường, Chu Bằng từng giữ chức Bí thư Đảng ủy vẫn đủ tư cách …
Thẩm Hoài gật đầu, Đào Kế Hưng ra ý kiến này rất tốt, có thể xua tan những băn khoăn trong lòng.
Trấn Thành Quan không phải hạ cấp nhưng cũng ở tầm bậc trung.
Nếu Cát Dật Phi tiếp tục đảm nhiệm chức Bí thư đảng ủy trấn Thành Quan, sẽ không có khả năng giáng chức, cũng không thể thể loại Cát Dật Phi ra khỏi bộ máy huyện ủy.
Nếu phía thành phố tiến cử Cát Dật Phi đảm nhiệm ban Tuyên giáo Huyện ủy hoặc công tác tại ban Mặt trận Tổ quốc, không kiêm nhiệm Bí thư Đảng ủy tại trấn Thành Quan. Thời điểm trấn Thành quan bị hạ cấp liền đem Cát Dật Phi loại bỏ ra khỏi trấn Thành Quan là rất tốt
Lúc này do Chu Bằng từng đảm nhiệm chức Bí thư đảng ủy tại trấn Thành Quan, còn chưa nói đến đề bạt, không cần suy xét đến sự gia tăng không ổn định ở huyện, thực tế cũng có thể dùng Chu Bằng làm công tác cải tạo chút ít cho trấn Thành Quan cũ.
Nếu phát hiện Chu Bằng cùng Cát Vĩnh Thu có qua lại, Thẩm Hoài đối với Chu Bằng có áp dụng phương pháp hạn chế cũng rất dễ dàng; mà quan sát thực tế vài năm nhận thấy Chu Bằng không có vấn đề gì sẽ bổ nhiệm lại cũng không muộn.
Ở phòng làm việc của Đào Kế Hưng nói qua nói lại, Thẩm Hoài nhìn đồng hồ đeo tay rồi nói với Đào Kế Hưng:
- Buổi chiều còn muốn đến thành phố cùng Ngu Thành Chấn nói chuyện, cuộc nói chuyện hai lần trước, Ngu Chấn Thành bảo là muốn gia tăng cường độ giao lưu giữa các công nhân viên chức nhưng lại lộ ra ý nghĩ muốn tiến thêm một bước điều chỉnh bộ máy huyện ủy, thành phố …
Đào Kế Hưng thở dài nói:
- Bọn họ không thể ngăn cản anh nhậm chức bí thư huyện ủy, nhưng cũng không thể ngồi yên. Về sau trọng trách trên vai anh càng nặng hơn.
- Bí thư Đào, sau này tuy anh công tác ở thành phố nhưng ,vẫn là bí thư huyện Hà Phổ cũng không thể nói là gánh nặng chồng chất…
Thẩm Hoài cười nói
Đào Kế Hưng cười nói:
- Chỉ cần địa phương dùng đến bộ xương già này, tôi cũng không trốn tránh trách nhiệm …
Đào Kế Hưng còn nói thêm:
- Vấn đề của trấn Thành Quan nếu anh không có gì bất tiện, tôi đi tìm Cát Dật Phi nói chuyện.
Thẩm Hoài nói:
- Vậy thì cảm ơn bí thư Đào.
Trấn Thành Quan hạ cấp ảnh hưởng đúng là rất lớn, nếu kéo dài tới khi Thẩm Hoài tiếp nhận chức vụ Bí thư huyện ủy sau đó sẽ lại tái đề xuất, rất có thể sẽ làm những bất đồng giữa anh và Cát Dật Phi càng thêm sắc
Hiện tại thì do Đào Kế Hưng đề xuất cho dù Cát Dật Phi đối với Đào Kế Hưng có ý kiến, Đào Kế Hưng về sau muốn lui về tuyến hai cũng không sao cả, trước tiên đảm bảo ở huyện không có bất đồng là quan trọng hơn.
Ra khỏi phòng làm việc của Đào Kế Hưng, Thẩm Hoài bảo Đỗ Kiến cùng anh đi thành phố gặp Ngu Thành Chấn, ngồi trên xe cảm thấy đau đầu. Trước đây anh phải đảm nhiệm về mảng kinh tế, thứ nhất vì anh am hiểu, thứ hai lĩnh vực kinh tế tính chất mạch lạc rõ ràng hơn một chút, nhưng kế tiếp anh sẽ đồng thời kiêm hai chức vụ Huyện trưởng và bí thư huyện ủy, toàn bộ công tác ở huyện anh đều phải nắm rõ, còn phải xem xét, cấn đối vấn đề phát triển của các thị trấn trong toàn huyện.
Thậm chí quan trọng hơn, Trần Bảo Tề bọn họ cũng khiến cho bộ máy huyện ủy không có khả năng duy trì tình hình ổn định hiện tại, bọn họ chỉ cần điều hai người đi ra,nhét hai người vào là có khả năng làm đầu anh tê dại.
Rõ ràng những việc như này đám Trần Bảo Tề rất có sở trường đấy, cho dù Thẩm Hoài cùng Quach Thành Trạch cùng nhau liên hợp lại, nhưng Quach Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh tất nhiên cũng thừa dịp này sẽ làm cho Thẩm Hoài luống cuống tay chân rồi khoanh tay đứng nhìn. Dương Ngọc Quyền tháng trước lui về tuyến hai, sau khi từ Chủ tịch mặt trận tổ quốc thuyên chuyển công tác về phó chủ nhiệm thường trực thì đã mất đi tiếng nói trong cuộc họp ủy ban thường vụ tại Mai thép rồi, Thẩm Hoài cũng không thể ngăn chặn một số tình huống phát sinh.