Dọc theo đường quốc lộ Mai Phổ đi về phía tây, quang cảnh bên đường là những hàng cây dương lá nhỏ, cây nhãn cùng cây hoa anh đào, hải đường và hoa mộc các loại.
Tháng sáu hoa nở rực rỡ, gió thoảng qua, mưa rơi như tuyết, cây dương lá nhỏ, cây nhãn và các loại cây khác nhỏ từng giọt nhìn cảm thấy đẹp không sao tả xiết.
Tuy rằng huyện Hà Phổ phần lớn bộ phận còn chưa bắt đầu phát triển, đi đến nông thôn, nhà đất có ở khắp mọi nơi, nhưng dọc theo đường quốc lộ Mai Phổ mà đi vẫn cảm thấy tràn ngập hi vọng, nếu quay đầu đi đến cảng Tân Phổ niềm hi vọng thực tế càng được cảm nhận rõ ràng hơn, khiến cho người ta lại có tác động vô cùng mạnh mẽ.
Đến lúc này Đỗ Kiến mới ngày càng cảm nhận được Thẩm Hoài muốn xây dựng địa phương tiêu chuẩn, thật không giống như cán bộ cấp trên bình thường.
Đông Hoa là nơi phần lớn còn chưa được xây dựng, ở thành phố đa số các khu ổ chuột đang đợi tu sửa, đường phố thì gập ghềnh, trời mưa nước đọng nghiêm trọng. Các nhà đầu tư đã có một chuyến đi qua Mai Khê và các nơi khác, vẻ thờ ơ trước khi đến đã biến mất, ý nguyện sẵn sàng bỏ vốn đầu tư. Nói trắng ra khu vực Mai Khê tuy rằng không lớn lắm nhưng cũng khiến các nhà đầu tư nước ngoài nhìn ra được xây dựng nơi đây tương lai Đông Hoa có triển vọng phát triển cùng khu vực dọc theo vịnh Hoài Hải.
Đủ loại vi diệu trong đó có lẽ chỉ có Đỗ Kiến chủ trì công việc tại Mai Khê trước khi Thẩm Hoài đến thì mới cảm nhận sâu sắc nhất.
Châu Á –Thái Bình Dương vẫn còn khủng hoảng kinh tế kéo dài nhưng khu mới Mai Khê quý một năm nay đạt giá trị tổng sản lượng công nghiệp gần năm tỷ đồng. Trong khi vào năm 1993, bốn trấn khu Mai Khê mới, Hạc Đường, Hoàng Kiều, Trúc Xã quý đầu tiên giá trị sản lưởng công nghiệp cộng lại không quá năm mươi triệu đồng mà thôi.
Chỉ trong năm năm, bốn trấn Mai Khê quy mô công nghiệp tăng gấp trăm lần. Thành tích như vậy thậm chí đặt trong cả nước, cũng đáng được ghi nhận
Khu Đường Áp cũng thực hiện việc này, đương nhiên nằm trong số mười huyện đứng đầu trong địa bàn tỉnh Hoài Hải, mà trong mười huyện đứng đầu có thể tạo mối đe doạ đối với Khu Đường Áp thì chỉ có Hà Phổ.
Mà rõ ràng thành tựu xây dựng của cảng Tân Phổ Hà Phổ đạt được càng đáng kỳ vọng.
Năm ngoái khu vực Hà Phổ dự toán tài chính là bội thu ngân sách, đột phá 900 triệu đô trước khi Thẩm Hoài đến huyện Hà Phổ, gấp 8 lần năm 95, toàn huyện xây dựng quy mô công nghiệp tăng gấp 6 lần, chỉ tính riêng trấn Tân Phổ tăng trưởng gấp hơn một trăm lần.
Năm nay Hà Phổ nộp thuế tỉ lệ tăng thêm ba phần trăm, nhưng một số dự án công nghiệp trọng điểm, khai thác bất động sản, hạng mục công trình có thể thuận lợi hoàn thành, hàng năm doanh thu khu vực đột phá 1.5 tỷ không thành vấn đề gì
Năm 1995 ai có thể tưởng tượng nổi doanh thu tài chính của huyện Hà Phổ có thể nhanh chóng đạt đến mức này? Mà tại năm 1995 ngoài trừ sự đóng góp của Mai Khê,doanh thu tài chính toàn tỉnh Đông Hoa thậm chí mới được quá nửa mức này.
Đỗ Kiến nhớ tới môn võ trong một quyển tiểu thuyết gấn đầy, một câu nói thường được nhắc đến, nói rằng “Võ công thiên hạ, chỉ nhanh là không phá được”. Anh ta nghĩ: Quá nhiều tâm cơ trong chốn quan trường bị lu mờ trước những thành tựu dựng nên, đại khái có phải đạo lý này không?
Cho nên khi Đào Kế Hưng có tuổi sắp về hưu, Thẩm Hoài cho dù không quá ba mươi nhưng không một ai có tư cách hơn anh tiếp nhận vị trí bí thư huyện Hà Phổ. Đỗ Kiến đối với vấn đề này cũng không nghi ngờ gì.
Không chỉ Đỗ Kiến nghĩ như vậy mà Quach Thành Trạch, Mạnh Kiến Thanh trước đây không phải không suy nghĩ qua lấy tuổi của Thẩm Hoài làm cớ nhưng cuối cùng cũng không khỏi khuất phục trước đại cục.
Thẩm Hoài năm nay mới hai mươi chín tuổi, trước đây chưa có người nào có thể trước tuổi ba mươi đã từng làm lãnh đạo huyện. Mà lấy thành lập Đầu tư Hoài Hải làm tiêu chí, thúc đẩy sự phát triển toàn diện của vùng kinh tế vịnh Hoài Hải, Thẩm Hoài cho dù tỏ ra khiêm tốn nhưng cũng là một trong những nhân vật quan trọng không thể thiếu, điều này ý nghĩa so với tuổi thật của Thẩm Hoài còn quan trọng hơn nhiều.
Thành lập tập đoàn đầu tư Hoài Hải, Mai thép hệ dường như có những nhượng bộ đáng kể, nhưng thực tế đã phản ánh Quach Thành Trạch không nghĩ Mai thép tương lai sẽ phải giảm bớt lợi ích.
Đầu tiên là cuộc đám phán giữa xưởng đóng tàu Chử Giang với xưởng tàu Hằng Dương để mở ra các liên doanh tàu bè mới, Đầu tư Hoài Hải nắm giữ cổ phần không quá 25%, quyền khống chể thực sự rơi vào tay Mai thép hệ, điều này cho phép Mai thép hệ lại trở thành một nhà khổng lồ khống chế các cụm xí nghiệp.
Mà để thúc đẩy sự phát triển chung của vịnh Hoài Hải tất nhiên phải dùng cảng Tân Phổ, cảng Mai Khê xây dựng làm nòng cốt
Hai cảng Mai Khê và Tân Phổ là dựa trên Tập đoàn hàng hải quốc tế Tân Phổ chuyên về phát triển nghiệp vụ vận tải đường biển và Chử Giang kiến thiết chủ yếu là công trình xây dựng, khai thác phát triển bất động sản nhất định sẽ giành được không gian lớn phát triển nhất.
Khu Kinh tế vịnh Hoài Hải phát triển thành các cụm công nghiệp đồng thời còn trực tiếp mở rộng quy mô thị trường sắt thép Tân Phổ cùng nhà máy lọc dầu Tân Phổ tại địa phương…
Công nghiệp nhẹ về hóa chất của tỉnh và tập toàn công nghiệp hóa chất của Pháp trước đây đã thỏa thuận tại khu công nghiệp Chử Nam sẽ liên hợp xây dựng một nhà máy với quy mô một năm sản lượng một trăm ngàn tấn.
Tuy nhiên, dự án này sắp bắt đầu thì bên phía Pháp lại đề xuất ra ý kiến khác, họ hi vọng dựng lên một khu sản xuất công nghiệp hóa dầu tại Tân Phổ.
Nếu không có nó, phía Pháp chính là niềm hi vọng của tỉnh Hoài Hải và thị trường nội địa Trung Quốc, ngoài ra còn có thể hi vọng vào sản xuất và cung cấp nguyên liệu hóa chất cần thiết của nhà máy lọc dầu Tân Phổ.
Tập đoàn công nghiệp hóa học Pháp là nhà tài trợ chính của các dự án liên doanh, thành phố và tỉnh không thể bác bỏ ý kiến của họ, chỉ cần bảo đảm dự án rơi trên địa bàn tỉnh là được, trong khi phía thành phố thì dở khóc dở cười đành trơ mắt nhìn hơn một trăm triệu đô la Mỹ đầu tư dễ dàng bị Hà Phổ lấy đi.
Từ Bái không nỗ lực hết sức thúc đẩy việc thành lập và đầu tư tài chính tại khu kinh tế vịnh Hoài Hải cũng chịu sự đả kích rất lớn.
Khi Đông Hoa chiếm giữ ưu thế càng ngày càng lớn không cách nào chuyển nghịch được nữa, hạn chế, ngăn chặn sự phát triển của Đông Hoa cũng không phải sự lựa chọn của người có lý trí, không bằng tích cực tham gia giành một chén canh không để người khác giành riêng thì tốt hơn
Mà một khi tạo thành cộng đồng cùng nhau thúc đẩy mở rộng khu kinh tế vịnh Hoài Hải, cho dù biết rõ Mai thép hệ có khả năng được hưởng lợi ích lớn nhất, Thẩm Hoài phải ở lại Hà Phổ trấn thủ, đảm bảo rằng việc xây dựng cảng Tân Phổ được tiến hành vững chắc và nhanh chóng, mặt khác đối với các bên tham gia mở rộng khu kinh tế vịnh Hoài Hải mà nói phải được đảm bảo lợi ích.
Hơn nữa Dương Ngọc Quyền tháng trước vừa từ ủy viên thường vụ, Chủ tịch Mặt trận tổ quốc được điều đến Hội đồng nhân dân thành phố đảm nhiệm Phỏ chủ nhiệm thường trực. Mà Đào Quốc Hưng cũng được điều đến ủy ban nhân dân thành phố đảm nhiệm chức phó chủ tịch, Mai thép hệ tại thành phố chỉ có duy nhất Trần Binh chống đỡ, nếu cản trở Thẩm Hoài thay thế Đào Kế Hưng kiêm nhiệm bí thư huyện Hà Phổ thì bất kể lấy cớ gì cũng đều có vẻ đặc biệt gây sự.
Tuy nhiên điều này không có nghĩa là không có vài chuẩn bị ở đằng sau.
Chuẩn bị đằng sau chính là trao đổi cán bộ.
Trao đổi cán bộ tại địa phương khác nhau là bí thư tỉnh ủy cũ Điền Gia Canh một tay đẩy mạnh. Tân bí thư tỉnh ủy Chung Lập Dân gần nửa năm qua vẫn luôn một mực nhấn mạnh chuyện trao đổi này.
Có điều này ở trên thành phố có thể danh chính ngôn thuận yêu cầu huyện Hà Phổ ở tất cả các cấp đề cử một tỉ lệ cán bộ nhất định tham dự giao trao đổi, cũng có thể danh chính ngôn thuận để huyện Hà Phổ cắt cử tỉ lệ cán bộ nhất định giao đổi.
“Trao đổi” cùng với việc “giữ nguyên chức” là hai việc khác nhau, nói chính xác ra là bổ nhiệm ở địa phương khác.
Thẩm Hoài ngồi trong phòng làm việc của Ngu Thành Chấn, quan sát nhìn Ngu Thành Chấn đưa cho anh danh sách cán bộ huyện tham gia giao đổi.
Không ngờ hai người Cố Kim Chương, Cảnh Ba huyện Hà Phổ Cố Kim Chương, Cảnh Ba cũng ở trong danh sách.
Phương án trao đổi cán bộ khu huyện do ban tổ chức thành ủy đề ra, giới thiệu cán bộ được chọn, cuối cùng đến cuộc họp ban thường vụ thành phố tiến hành thảo luận và kết luận.
Hiện tại Ngu Thành Chấn đem danh sách cho Thẩm Hoài xem, coi như ở trên trưng cầu ý kiến của huyện Hà Phổ trước. Hơn nữa Đào Kế Hưng đã vào ủy ban nhân dân thành phố lên chức rồi, đưa cho Thẩm Hoài xem trước hết là xác nhận địa vị Thẩm Hoài ở Hà Phổ.
Ra vẻ tôn trọng thực ra che đậy sát khí, thật khó khiến trong lòng Thẩm Hoài thoải mái.
Đám người Hoàng Tân Lương, Lý Phong, Hà Thanh Xã bọn họ trong khoảng thời gian ngắn đã có những bước nhảy vọt rất lớn từ xã, thị trấn đến khu huyện, ngay cả trong đợt điều chỉnh lần này tuy không tiến thêm, thậm chí nói vị trí sẽ trở nên kém hơn một chút nhưng nhìn chung cũng không có sự chênh lệch quá lớn.
Mà Cố Kim Chương, Cảnh Ba tình hình rất khác biệt.
Căn cứ theo dự thảo phương án của Ban tổ chức thành ủy đưa ra, Cố Kim Chương được điều đến huyện Giang Yến tiếp tục giữ chức Phó bí thư huyện ủy, còn Cảnh Ba được điều đến khu Thành Bắc đảm nhận chức trưởng ban tuyên giáo...
Cố Kim Chương làm chủ nhiệm ủy ban kỷ luật, phó bí thư đảng ủy tại huyện Hà Phổ đã được 5 năm, năm nay năm mươi sáu tuổi. Cố Kim Chương lần này được điều đến huyện Giang Yến nếu không có gì bất thường quá hai năm ông sẽ đảm nhiệm phó bí thư huyện ủy huyện Giang Yến trực tiếp về hưu
Vị trí huyện Giang Yến là ở phía bắc của Du Sơn, phía tây của Tân Tân, ban đầu là một trong ba huyện nghèo nhất của Đông Hoa. Du sơn hai năm qua phát triển tốt hơn,huyện Giang Yến liền trực tiếp rơi xuống đáy.
Cũng giống như Cố Kim Chương là cán bộ đã có tuổi, trong giới chính trị đã hết đường thăng chức, nếu không quá tham lam … cũng có cuộc sống an nhàn và tiện lợi. Ông chuyển sang làm việc ở thành phố hay tiếp tục ở lại Hà Phổ đều là lựa chọn không tồi. Vậy tại sao đang lúc này lại được chuyển đến huyện Giang Yến? Nói là điều chuyển ngang, nhưng Cố Kim Chương sau khi biết thành phố an bài như vậy trong lòng nhất định cảm thấy có chút mất mát, Thẩm Hoài lúc này đang ngồi ở phòng làm việc của Ngu Thành Chấn cũng có thể tưởng tượng ra được.
Cảnh Ba là người của huyện Hà Phổ, đảm nhiệm bí thư Đảng ủy thị trấn Tân Liên, do Đào Kế Hưng đề bạt. Ở huyện đảm nhiệm Chánh văn phòng huyện ủy hai năm, hai năm phó chủ tịch huyện, mãi cho đến hai năm trước đấy mới lên huyện ủy làm ủy viên thường vụ, năm nay bốn chín tuổi.
Theo như lý lịch của Cảnh Ba mà nói cho dù có thay đổi vị trí …cũng là chuyển đến các vị trí quan trọng như phó chủ tịch thường trực huyện hoặc khu Trương ban tổ chức Khu Huyện như vậy mới là bình thường.
Thuyên chuyển công tác đến khu Bắc Thành đảm nhận chức trưởng ban tuyên giáo, đối với cuộc đời chính trị của Cảnh Ba mà nói là một sự chậm trễ.
Hơn nữa sự chậm trễ này có thể là từ ba đến năm năm, cũng có nghĩa là trước khi Cảnh Ba về hưu sẽ rất khó có khả năng đảm nhận nhân vật số một đảng chính.
Trần Bảo Tề bọn họ không muốn huyện Hà Phổ trở thành nhất ngôn đảng của Thẩm Hoài, điều này cũng không khó lý giải, nhưng đem hai người Cố Kim Chương, Cảnh Ba điều đi, tâm cơ nhất định có tính toán. Thẩm Hoài anh cũng không biết khi trở về huyện sẽ nói với Cố Kim Chương, Cảnh Ba như thế nào về kết quả như vậy
Trong hai năm qua Cố Kim Chương, Cảnh Ba đều kiên định đứng về phía Thẩm Hoài, Đào Kế Hưng bên này, khiến cho bộ máy ủy ban thường vụ huyện ủy luôn duy trì nhất trí ở mức cao nhất. Sự kiện đám Từ Phúc Lâm, Tần Bính Khuê khiến cho số phiếu bầu cử chuyển biến, đám người Thích Tĩnh Dao đằng sau lưng lại làm cho nguy cơ nợ nần, nhưng cuối cùng cũng không dấy lên một phong ba nào cả, đội ngũ cán bộ ủy ban thường vụ có độ nhất trí cao là nền tảng quan trọng nhất.
Hai năm quan, huyện Hà Phổ có tốc độ phát triển cao, Cố Kim Chương, Cảnh Ba không có công lao cũng có khổ lao, ở thành phố lại có an bài như vậy đối với họ, Thẩm Hoài không làm chút gì đó cho họ cũng cảm thấy có lỗi. Nhưng muốn đấu, anh lấy cái gì để đi đấu đây?