Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 893 - Chương 875: Quyền Lợi Của Đa Số

Chưa xác định
Chương 875: Quyền lợi của đa số

- Những năm gần đây, tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà vẫn luôn duy trì chặt chẽ mối quan hệ hợp tác với Thiên ích, Kim Thạch Dung Tín. Hồ Lâm ánh mắt âm nhu nhìn chằm chằm gương mặt xinh đẹp trắng mịn như tuyết của Dư Vi, lấy giọng bình thản nói với cô: - Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà gặp phải vấn đề trước mắt, ích Văn cũng nói qua với tôi vài lần. Khủng hoảng tài chính Châu Á Thái Bình Dương kéo dài cho tới hôm nay, liên quan đến phân tán thị trường hẹp của địa khu Đông Nam á, điều này cũng kêu gọi nhiều nhà đầu tư biết đến cơ hội đầu tư nội địa. Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà trước đây ở dự án Cảng Tây Pha Áp gây nên một số hiểu lầm không đáng có, Dư tổng cũng nhận không ít chỉ trích không đáng, nhưng tôi nghĩ loại bỏ những hiểu lầm và chỉ trích này không phải là chuyện khó. Chu tổng, Đào tổng của tập đoàn tàu thuyền Bảo hoà có giao tình rất thân thiết với tôi, tôi có thể ra mặt mời bọn họ đến Đông Hoa xem một chút...

Thích Tĩnh Dao đứng trước ghế salon, thấy sự biến đổi sắc mặt rất nhỏ của Dư Vi, phỏng đoán lúc này trong lòng cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì.

Cao Tân Ngạn ngồi ở một bên, cúi xuống nhìn đầu gối, cố gắng khống chế nhìn sắc mặt những người khác.

Anh ta có nhìn cũng vô dụng, sự việc đến nước này, anh ta có thể được nghe Hồ Lâm và Dư Vi nói chuyện, đã nói lên rằng Dư Vi đối với anh ta cũng đủ coi trọng, nhưng anh ta không nói nữa, tất cả thiệt hơn đều phơi bày công khai, xem Dư Vi lựa chọn thế nào.

Cao Tân Ngạn và Hồ Lâm tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng cũng biết y thực sự có khả năng ảnh hưởng đến một số thành viên Hội đồng quản trị tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà, thậm chí cũng có khả năng phối hợp cùng Dư Vi trong quan hệ với Cố gia, nhưng loại hứa hẹn của Hồ Lâm có thể kéo dài được bao lâu?

Đương nhiên, bọn họ qua lại có hạn với Thẩm Hoài.

Lần này cho dù bọn họ lựa chọn hợp tác cùng Mai Thép hệ cũng phù hợp với lợi ích của song phương, sau này tình hình như thế nào cũng còn khó nói.

Chó thì ăn phân, sói thì ăn thịt, Thẩm Hoài cùng với Mai Thép hệ nếu là hạng người lương thiện thì cũng không thể trong thời gian ngắn đã quật khởi ở vịnh Hoài Hải như vậy.

Ân oán trước kia không đề cập tới, lúc này Thẩm Hoài muốn ở địa khu vịnh Hoài Hải chống lại sự liên hiệp áp chế của Triệu hệ và Kế Kinh hệ, muốn củng cố căn cơ ảnh hưởng Mai thép hệ ở vịnh Hoài Hải, lôi kéo tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà không phải khó lý giải. Cũng có thể nói Thẩm Hoài là một người có tầm nhìn chiến lược, nhưng cơ sở hợp tác với nhau có thể kéo dài bao nhiêu, sau khi lợi dụng giá trị của tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà, Thẩm Hoài có thể trở mặt hay không?

Hồ Lâm bỏ thuốc lá vào gạt tàn, tiếp tục tăng thêm lợi thế nói:

- Nghe Tĩnh Dao nói, tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà trong đầu tư hạng mục tại Cảng Tây Pha Áp, hiện nay đang gặp phải sức ép về tài chính. Thương nhân đầu tư Hongkong của Đông Nam á càng ngày càng xem trọng cơ hội đầu tư nội địa, tập đoàn Thiên ích đương nhiên sẽ tin tưởng. Trước kia, ngân hàng Dung Tín ở Qủang Châu Thâm Quyết còn chưa phát triển rộng ở bên ngoài khu vực như thế, vậy mà lần này ở Đông Hoa mới thành lập chi nhánh trực thuộc, kiểu mẫu tương đối cao, tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà ở khu kinh tế vịnh Hoài Hải đầu tư một vài hạng mục, hẳn có thể cùng ngân hàng Dung Tín tăng cường hợp tác...

Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà đầu tư ở Cảng Tây Pha Áp có tổng quy mô lên tới ba tỷ, tiến độ mới được một nửa kế hoạch xây dựng, nếu như nói có thể cùng ngân hàng Dung Tín hợp tác mạnh mẽ thì có thể giải quyết một số vấn đề về tiền bạc, thúc đẩy mạnh hoàn thành kế hoạch càng sớm càng tốt, cũng có thể cải thiện tình cảnh Dư Vi ở Cố gia và nội bộ tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà.

So ra ban nãy Hồ Lâm lấy tư cách cá nhân ra mặt làm việc với Cố gia và thành viên hội đồng quản trị tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà, điều này thật sự lợi thế, phân lượng cũng nặng hơn.

Cao Tân Ngạn nhìn về phía Dư Vi, nghĩ thầm Hồ Lâm nói ra lợi thế như vậy, chả phải Dư Vi khó mà có thể cự tuyệt sao?

Dư Vi khẽ mỉm cười, nói: - Hồ tổng đúng là có tình nghĩa, tôi trước sau đều ghi nhớ trong lòng, đương nhiên cũng hi vọng sau này mọi người có thể bắt tay hợp tác. Tình thế trước mắt chưa rõ ràng, nhưng Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà đầu tư ở địa khu vịnh Hải Hoà sẽ tiến thêm một bước phát triển nữa, đây là lời khẳng định. Đương nhiên sẽ không thiếu cơ hội còn được hợp tác với Hồ tổng. Cô lại nhìn qua đồng hồ, hỏi Cao Tân Ngạn: - Nhà hàng bên kia chuẩn bị xong chưa?

Cao Tân Ngạn còn tưởng rằng Dư Vi muốn đuổi mình ra chỗ khác để nói gì đó với Hồ Lâm, Thích Tĩnh Dao, nhưng không đợi anh ta đứng lên, Dư Vi liền đỡ đầu gối đứng lên, cười với Hồ Lâm nói: - Vì chuyện Trạch Hùng, tôi cũng chuẩn bị tiệc rượu nhỏ, xin lỗi bí thư Thẩm, Phó thị trưởng Hùng. Nếu Hồ tổng không ngại, tôi mạo muội mời anh tới tiệc chiêu đãi tối nay.

Cao Tân Ngạn ngơ ngác một lúc: Đây là Dư Vi đang khéo léo từ chối lời thuyết phục của Hồ Lâm, hay là muốn kéo dài thời cơ để nhìn lại tình hình một chút?

Sắc mặt Hồ Lâm u ám nhìn về phía Chu ích Văn cùng y tới Nghi Thành.

Chu ích Văn than nhẹ trong lòng, biết Hồ Lâm quá nóng vội, ngược lại làm Dư Vi càng thêm cảnh giác. Dư Vi tuy rằng năng lực chuyên môn có nhiều thiếu sót, nhưng cũng dùng hết tâm kế mới có được địa vị ngày hôm nay, đúng là không dễ đối phó? Hồ Lâm vẫn quá coi thường cô ta rồi.

- Nếu Dư Vi là một người dễ dàng bị người khác khống chế, sinh cho Cố Chính Nguyên một đứa con, có thể hưởng vinh hoa phú quý cả đời, cần gì bám trụ mãi vị trí Chủ tịch hội đồng quản trị Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà. Thẩm Hoài ngồi ở trên bệ cửa sổ, cười nói: - Hồ Lâm gấp gáp chạy đến muốn xoay chuyển mấy thứ gì đó, nhưng mà hiện tại y mở lợi thế càng cao thì có nghĩa là sau này không gian Dư Vi có thể giãy dụa càng nhỏ. Anh nói xem Dư Vi có suy nghĩ đến điểm này hay không?

- Nếu Dư Vi không rõ điểm này, để Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà tham gia đầu tư cảng Tân Phổ, nói không chừng sẽ là mầm tai hoạ sau này. - Tống Hồng Quân nói: - Tuy nhiên Dư Vi thật sự đưa ra lựa chọn, Hồ Lâm không thể nào từ bỏ ý đồ. Mà việc Cố Trạch Hùng bỏ về Hongkong càng không thể nào không có chút hành động gì. Hai người bọn họ cùng cấu kết, rất có thể không đợi được Cố Chính Nguyên chết mà có hành động đuổi Dư Vi khỏi vị trí Chủ tịch Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà.

- Đó là một phiền toái lớn... Thẩm Hoài nhức đầu cau mày.

Thẩm Hoài định nói cái gì nữa, thì Vương Vệ Thành từ bên ngoài đi tới nói: - Nhà hàng bên kia hẳn đã chuẩn bị xong tiệc rượu, Dư tổng vừa đi tới đó rồi.

- Chuyện phiền toái sau này vẫn còn đấy. Thẩm Hoài cười nói. - Tôi muốn uống cùng Hồ Lâm quá chừng, hôm nay phải xem tửu lượng của y giỏi bao nhiêu.

- Y cũng ỷ có xuất thân tốt, lấn át tất cả mọi người mhường y mà thôi. Tống Hồng Quân và Hồ Lâm từng có vài lần tiếp xúc, đối với y đặc biệt không có cảm tình, nhưng lại không thể không thừa nhận, Hồ gia ở trong nước sức mạnh thực sự có thể so sánh với Tống gia. Ngày trước có một số chuyện cũng phải kèm nén cơn giận một chút, nhưng Mai Thép hệ khởi quật vịnh Hoài Hải, Hồ Lâm ở sau lưng khuấy đục nước đã nhiều, Tống Hồng Quân cũng chưa chắc tiếp tục trốn tránh y.

Hồ Lâm đến, bữa tiệc này cũng không phải thiện yến, Hùng Đại Ny, Hùng Đại Linh liền kiếm cớ từ chối, đi về trước, không tham gia vào cuộc náo nhiệt này.

Thẩm Hoài và Tống Hồng Quân đi xuống lầu, Dư Vi ở dưới bóng cây chờ một lúc, đợi đám người Hồ Lâm, Thích Tĩnh Dao, Cao Dương, Chu ích Văn cùng với La Hiểu Thiên không hề lộ diện đi tới.

Biết được Dư Vi đuổi Cố Trạch Hùng đi, La Hiểu Thiên biết đây là chuyện không thể tránh được, đương nhiên sẽ không liều lĩnh đến gặp Thẩm Hoài. Mà về phần chức vụ, La Hiểu Thiên cũng không nhất định phải qua chào hỏi Thẩm Hoài.

Hồ Lâm tới, mang đến biến cố mới, quan trọng hơn, con cháu Hồ gia bản địa, cán bộ Triệu Hệ là phân nhánh của Hồ gia sao có thể không nhiệt tình cho được?

Nếu không phải đi cùng Bí thư tỉnh uỷ Chung Lập Dân, Bí thư thành uỷ Nghi Thành Giang Hoa cũng sẽ đích thân tới tiếp đãi Hồ Lâm.

- Đã lâu rồi không gặp Hồ tổng, thần thái vẫn như trước nhỉ!

Trời chiều có ánh tà dương trong rừng từkhe lá chiếu tới đây, Thẩm Hoài đứng dưới bóng râm to, đợi Hồ Lâm đi tới, móc thuốc lá ra, chào hỏi giống như bằng hữu rất lâu không gặp.

- Muốn nói thần thái, Mai Thép lần này làm hoài điện đông tống, một cái tát cũng có thể làm Hoài Năng ngất xỉu rồi, đó mới là thần thái, tôi sao theo kịp anh chứ. Hồ Lâm ngoài cười nhưng trong không cười nhận lấy điếu thuốc, ánh mắt róc xương lóc thịt liếc mắt nhìn Dư Vi một cái, lại tiếp tục châm chọc Thẩm Hoài: - Không cần nói vấn đề hợp tác nữa, dù là người trong nhà, cũng không thể không thường xuyên đề phòng có bị Bí thư Thẩm hạ độc thủ hay không. Bí thư Thẩm thủ đoạn này gọi là đứng ngồi không yên, về mặt này, đúng là thua kém tôi đấy.

Thẩm Hoài thu lại nụ cười, nhìn Hồ Lâm hết sức ngông cuồng, nói: - Tổ tiên chúng ta, đến đời cha chú, trải qua bao nhiêu năm tháng gian khổ như vậy mới có thành tựu như hôm nay, không có gì có thể phá hủy được tín ngưỡng của họ. Tôi kiến thức có chút nông cạn, nhưng cũng biết làm chuyện gì mà không phù hợp với lợi ích của nhiều người thì nhất định sẽ bị thời đại này đào thải. Hoài Năng cần chuyên tâm phát triển sản nghiệp điện lực vịnh Hoài Hải, càng cần chuyên tâm thúc đẩy than Hoài đông xuất. Lần này tạm thời không tham gia và hạng mục Hoài điện đông tống, đây này là chúng tôi có nhận thức chung phù hợp với phương hướng và lợi ích của nhiều người. Tôi tin tưởng, lợi ích của một nhóm người sẽ không bị vùi lấp vào bên trong, không nên nghĩ khống chế cái gì, mà đi con đường càng phù hợp thì con đường càng rộng mở. Mai Thép cũng là từ con đường này lên, càng ngày càng được nhiều người hợp tác hữu nghị, tôn kính. Bậc cha chú, tổ tông của Hồ tổng, ở quốc gia này, dân tộc này qua bao nhiêu niên đại gian khổ có tín ngưỡng tin tưởng, làm được cống hiến lớn như vậy, khiến nhân dân cả nước khắc cốt ghi tâm. Tôi nghĩ đạo lý như vậy, Hồ tổng có thể cùng tôi và Hồ Quân có nhiều cộng hưởng hơn..

Không ngờ mấy câu châm chọc của mình lại phải đón nhận những lời giáo huấn của Thẩm Hoài, sắc mặt Hồ Lâm trở nên trắng bệch. Tuy rằng y đối với lời nói của Thẩm Hoài có chút khinh thường, lại không thể công khai chỉ trích câu nói "Lợi ích của đa số" là cứt chó, nếu không bề trên Hồ gia sẽ có người ra mặt quát mắng y.

Ai cũng không ngờ Thẩm Hoài và Hồ Lâm vừa mới gặp mặt, mùi thuốc súng đã nồng nặc như vậy. Càng không ngờ nhất vẫn là La Hiểu Thiên, ông ta còn tưởng Thẩm Hoài dù kiêu căng thế nào, nhìn thấy Hồ Lâm cũng sẽ có kiếm chế một chút, hoàn toàn thật không ngờ khí thế của anh lại lớn như vậy, cảm thấy bữa cơm này thực sự ăn không ngon.

Nhưng cũng phải nói câu nói của Thẩm Hoài cực kỳ cảm xúc đấy, vẫn là đám người Tống Hồng Quân, Vương Vệ Thành, Thẩm Hoài hoàn toàn có thể nói là một dị số của Tống hệ, người khác đều tìm cách tăng cường lực lượng phe phái cùng lúc, Thẩm Hoài quả thực là từ khi sinh ra đã tách khỏi Tống hệ đấy, nhưng với Mai thép mà nói, không hề có cái gọi là câu nệ, cho nên cái gọi là lợi ích Tống hệ cũng chính là con đường càng ngày càng rộng mở.

Nội bộ Tống hệ mâu thuẫn mạnh mẽ, nhưng nếu đem Mai thép trước kia là một chi nhánh của Tống hệ ra xem, Tống hệ ở trên tổng thể, mấy năm nay lực lượng vẫn gia tăng mà không suy yếu, chỉ là cục diện như vậy chưa chắc có thể khiến bên kia chấp nhận thôi.

Bình Luận (0)
Comment