Hồ Lâm vừa tới đã vạch trần rạn nứt nội bộ Tống hệ, cũng là lấy chuyện Hoài Năng để cảnh cáo Dư Vi.
Hồ Lâm muốn làm lung lay lòng tin của Dư Vi, nhưng đã quên quan hệ những gần đây giữa Thẩm Hoài cùng Tống hệ chẳng khác gì tình cảnh lúc này của Dư Vi. Thẩm Hoài cùng địa vị Mai thép hệ bây giờ hoàn toàn không phải dựa vào thoả hiệp và khuất phục để có được.
Hoài Năng và Diệp Tuyển Phong, cùng với bác hai và hai người Đới, Hạ đứng đằng sau hỗ trợ Hoài Năng và Diệp Tuyển Phong, tuyệt đối không phải là kẻ yếu. Bọn họ toàn những kẻ rất hung hăng gây sự, Thẩm Hoài cùng Mai thép hệ mới phản kích lại ở hạng mục Hoài điện đông tống như thế.
Dư Vi tuy rằng số lần lui tới Hoài Hải chưa phải là nhiều, nhưng Thẩm Hoài tin tưởng cô cũng có thể hiểu được gút mắc ân oán nội bộ Tống hệ, tin rằng cô cũng hiểu được lúc này lựa chọn thoả hiệp, chịu khuất phục, sau này cô sẽ không còn đường sống mà giãy giụa nữa.
Thẩm Hoài mạnh mẽ đáp lại Hồ Lâm, cũng nhằm mang lại tin tưởng cho Dư Vi, muốn cô hiểu, Mai thép hệ có năng lực, cũng có quyết tâm trợ giúp cô vượt qua nguy cơ hiện nay. Nếu lúc này thái độ anh mềm yếu, sẽ làm ý chí tranh đấu của Dư Vi suy yếu theo. Còn nữa, nếu không có ngoại lực tương trợ, Dư Vi muốn giãy thoát ra khỏi sự kiềm chế của sự liên kết giữa Hồ Lâm và Cố gia cũng quả thật rất khó khăn.
Thu về, sắc trời dần buông vốn không nóng nực như vậy, ánh chiều tà theo kẽ lá trong rừng cây chiếu tới cũng không nóng rực như vậy, chiếu lên từng người lồng ngực rõ đỏ. Chỉ có điều trán Hồ Lâm để lộ mơ hồ gân xanh đang co giật, có lẽ đang cố gắng kiềm chế sự phẫn nộ trong lòng.
La Hiểu Thiên biết Hồ Lâm từ trước đến giờ tính tình rất nóng nảy, rất sợ y cáu giận tại trận, làm tình hình hỏng bét, nhưng mà lại nhìn Thẩm Hoài an nhàn, ôn nhu, ánh mắt ôn hoà sắc sảo nhưng vẫn linh hoạt, sắc bén, tựa như nếu Hồ Lâm còn khích anh, anh sẽ tiếp tục đánh trả không do dự.
Tuy rằng bữa tiệc hôm nay là Dư Vi tổ chức, nhưng La Hiểu Thiên với tư cách Trưởng ban thư ký thành uỷ Nghi Thành, lúc này lại ở chiêu đãi khách tại khách sạn của Nghi Thành, nếu Thẩm Hoài và Hồ Lâm vì bất hoà, không biết kiềm chế kinh động đến Bí thư tỉnh uỷ Chung, La Hiểu Thiên tuyệt đối không thoát khỏi liên can.
Chỉ có điều La Hiểu Thiên cũng hết sức khó xử.
Thẩm Hoài kiêu ngạo không chịu thuần phục, tuy rằng ông ta chưa từng tiếp xúc, nhưng đã có nghe nói đến, lại nhìn khí thế của anh, dường như đã quyết định không nhượng bộ. Về phần Hồ Lâm lại càng khiến La Hiểu Thiên đau đầu hơn.
Con cháu Hồ gia, gia giáo nhất định là có, nhưng cho dù Hồ Lâm bình sinh đối đãi với mọi người nhã nhặn, gia giáo nghiêm ngặt, người như vậy, từ nhỏ sẽ không bị suy sụp, không bị đả kích, cũng sẽ không có ai dám đối nghịch chạm vào vảy rồng của y, làm sao có thể trông cậy vào loại người ẩn nhẫn khôn khéo xuất thân từ tầng lớp thấp nhất đi lên được địa vị như hôm nay là y cơ chứ?
Người như thế, kiêu ngạo, vênh váo hung hăng đã có từ trong xương cốt đương nhiên cho rằng thế giới này đang vây quanh y đấy. Bình thường không ai đi đối nghịch bọn họ, bọn họ tính tình ôn hoà, có giáo dưỡng, biết tiến thoái; một khi đã bị áp chế chặt chẽ, sẽ có phản ứng gì, thực chất rất khó nói.
Có lẽ trong lòng Hồ Lâm cũng rõ, y chưa chắc có thể gặm được khối xương cứng là Thẩm Hoài, có lẽ sẽ lựa chọn ngấm ngầm chịu đựng, không cáu giận, nhưng cơn tức trong lòng y sẽ không dễ dập tắt, lúc này La Hiểu Thiên lo lắng Hồ Lâm liệu có giận cá chém thớt bọn họ hay không.
La Hiểu Thiên khuyên can mãi, trước tiên dụ dỗ Thẩm Hoài, Hồ Lâm đến phòng mở tiệc, ngồi vào bàn rượu trước, lại có Chu ích Văn, Thích Tĩnh Dao, Tống Hồng Quân ở bên cạnh hát mặt đỏ, cuối cùng làm cho bầu không khí giữa mọi người thoáng giảm bớt căng thẳng, không còn tình cảnh "giương cung bạt kiếm" nữa.
Cao Dương ở bên cũng run như cầy sấy, anh ta vốn tưởng rằng Hồ Lâm chạy tới, cho dù không thể thay đổi lập trường của Dư Vi thì cũng có thể bảo Dư Vi tạm thời thu lại ý tưởng hợp tác cùng Mai Thép, ai biết Dư Vi có thái độ qua quít như thế, làm trong lòng Hồ Lâm khó chịu, rồi khi gặp Thẩm Hoài thì lửa giận văng khắp nơi.
Nếu giao chiến ở lời nói, Hồ Lâm có thể chiếm thế thượng phong, vậy thì thôi, ai có thể nghĩ đến lời nói Thẩm Hoài sắc bén như thế, ngay tại trận đã khiến cơn giận mà Hồ Lâm giấu trong lòng bộc phát ra ngoài.
Tài ăn nói của Thẩm Hoài linh hoạt, sắc bén, Cao Dương, Thích Tĩnh Dao từng cộng tác cùng anh cũng đều hiểu rõ. Đại hội mấy trăm người, Thẩm Hoài chậm rãi thuyết trình xong bản báo cáo hơn một giờ, lời văn nhận thức mạnh mẽ, hiểu rõ mỗi một mắt xích, chỉ cần khí thế của anh không kém, hoặc không chủ động lùi bước, Cao Dương khẳng định không có ai có thể đấu được miệng lưỡi lợi hại với anh.
Cao Dương ở đường cao tốc biết Dư Vi đã đuổi Cố Trạch Hùng về Hongkong, trong lòng anh ta càng thêm sốt ruột chỉ muốn chửi tung lên. Nhưng anh ta cũng biết không có thể đi vòng vèo mà quyết định gặp mặt Thẩm Hoài chế giễu vài câu, cũng thật không ngờ về sau khi Hồ Lâm nghe được thông tin lại đích thân chạy tới góp vui như thế này.
Nếu Hồ Lâm cùng Thẩm Hoài trên bàn rượu lại có gì xung đột, anh ta phải làm sao đây? Anh ta có thể làm gì?
- Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà cuối cùng quyết định đầu tư nơi nào, hợp tác với ai, đều là cổ đông cùng Hội đồng quản trị Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà quyết định. Tuy nhiên Dư tổng còn đang ở Nghi Thành, Thẩm Hoài liền chạy tới đào góc tường. Lão La, anh cũng nên kính khách, không nên làm cho người ta cảm thấy Nghi Thành quá ôn hoà, muốn nói thế nào thì nó thế ấy. Cơn giận trong lòng Hồ Lâm đương nhiên không thể nào đánh tan đi được, nhân viên phục vụ vừa đặt bình rượu vào bàn cho mọi người xong, ắnh mắt y liền nhìn chằm chằm La Hiểu Thiên, bảo La Hiểu Thiên rót rượu cho Thẩm Hoài, bữa tiệc hôm nay chỉ là phụ, quan trọng là tìm hiểu đấu đá nhau ở trên bàn rượu.
Ở trên bàn rượu, Dư Vi, Cao Tân Ngạn không dám biểu hiện quá nổi bật, cho dù kiên quyết tham dự đầu tư cảng Tân Phổ, ở trên bàn rượu cũng sẽ không tỏ thái độ nghiêng về đâu. Cao Dương, Thích Tĩnh Dao, La Hiểu Thiên tửu lượng đều rất tốt, cộng thêm thư ký của Thích Tĩnh Dao là Lưu Nam nữa, đội hình rất mạnh, Hồ Lâm muốn hạ gục Thẩm Hoài, Tống Hồng Quân và Vương Vệ Thành, cũng có thể giúp y giải chút hận trong lòng.
Cốc uống rượu nho có chân dài, một bình Mao Đài chia ba chén, chỉ có thể rót mỗi lần nửa chén, rót hết một chén này đến chén khác, ba bốn chén có thể làm cho người ta say rồi.
- Nào, chúng ta phải cùng Trưởng ban thư ký La chịu nhận lỗi. Thẩm Hoài ngồi ở chỗ kia bất động, thấy Hồ Lâm trên bàn rượu rõ ràng là muốn tìm cách hạ gục mình, trong lòng cười, nhìn về phía Thích Tĩnh Dao. - Phó bí thư Thích, cô đại diện huyện Hà Phổ kính Trưởng ban thư ký La một chút. Tập đoàn tàu thuyền Bảo Hoà cũng là cô phụ trách liên lạc nhà đầu tư...