Thích Tĩnh Doa hận đến mức chỉ muốn tạt rượu trong chén vào mặt Thẩm Hoài, nhưng âm thầm nhéo Hồ Lâm một phát, tình cảnh bàn rượu này khá phức tạp, Thẩm Hoài đục nước béo cò bản lĩnh mạnh mẽ, cô nhắc nhở Hồ Lâm cẩn thận lại trúng phải mưu kế gì của Thẩm Hoài.
Tuy nhiên, cô cũng chỉ có thể cười dịu dàng đứng lên, nói với La Hiểu Thiên : - Một chén này tôi uống không trôi, tôi uống một nửa bày tỏ lòng thành, nếu Trưởng ban thư ký La chấp nhận sự áy náy của chúng tôi, hãy uống một ngụm.
La Hiểu Thiên chỉ ước đem mình uống treo không phải bị giày vò như này, nhưng sự tình lại không phải do y làm chủ. Nếu để Thẩm Hoài cùng Hồ Lâm trên bàn rượu lại có xung đột gì, y giải thích thế nào trước mặt Giang Hoa đây?
- Nửa chén cũng nhiều, Bí thư tỉnh uỷ Chung buổi tối cũng sẽ ở khách sạn này đấy. Thẩm Hoài ngăn không cho Thích Tĩnh Dao uống nhiều rượu, lại nói với La Hiểu Thiên: - Trưởng ban thư ký La cũng uống ít thôi, cơ hội uống rượu còn nhiều. Hôm nay nếu để Bí thư Chung nhìn thấy sẽ không hài lòng đâu.
La Hiểu Thiên cũng không biết Giang Hoa và Bí thư tỉnh uỷ Chung có muốn y qua đó hay không, lúc này căn bản không dám uống nhiều rượu.
La Hiểu Thiên cũng được coi là Triệu Hệ nhưng chỉ có Tỉnh trưởng Triệu Thu Hoa mới quyết định được y có thể tiếp tục ngồi ở vị trí Trưởng ban thư ký thành uỷ nữa hay không, y lại muốn đi trước điều chỉnh thì phải do hội nghị thường uỷ tỉnh thảo luận. Chung Lập Dân tuy rằng không chủ động đề bạt y, nhưng nếu y miệng đầy mùi rượu qua đó sẽ để lại ấn tượng xấu cho Chung Lập Dân, Chung Lập Dân vẫn có thể quyết định không đề bạt y.
Thấy Thẩm Hoài trước tiên ngăn chén rượu của Thích Tĩnh Dao, sau đó lấy bí thư tỉnh uỷ uỷ Chung Lập Dân ở Nghi Thành làm cớ, trái lại khuyên La Hiểu Thiên uống ít rượu, còn che chở không cho Thích Tĩnh Dao uống nhiều rượu, giống như Thích Tĩnh Dao là người phụ nữ của anh, khiến cho anh khó chịu.
- Chúng ta uống rượu cũng không cần phải xin chỉ thị của Bí thư Chung gì cả. Với công việc xã giao bình thường Bí thư Chung cũng sẽ cho phép. Trưởng ban thư ký La, tôi sẽ xin chỗ bí thư Giang Hoa nghỉ giúp anh. Thẩm Hoài, anh uống rượu sao cứ đàn bà như vậy chứ, cũng khó trách khiến cho người khác khinh thường. Anh thực sự nghĩ rằng Bí thư Chung buổi tối sẽ có công việc quan trọng muốn gặp anh trao đổi ư. Anh có thể lấy lý do bừa bãi để không uống, tôi cũng không thể lấy bình rượu đổ rượu vào miệng anh. Tĩnh Dao, cô cùng Trưởng ban thư ký La uống xong chén rượu này thì coi như ở Nghi Thành nghỉ ngơi, Thẩm Hoài còn có dùng chức Bí thư huyện uỷ để ý tới chuyện anh uống rượu hay sao?
La Hiểu Thiên nghĩ đợi lát nữa Bí thư tỉnh uỷ Chung không lộ diện trước mặt là được. Tuy rằng Hồ Lâm lấy rượu tranh hơn thua, nhưng y ít nhiều cũng muốn chiếu cố cảm xúc của Hồ Lâm, đứng lên nâng chén rượu, cùng Thích Tĩnh Dao chạm chén, nói: - Tới đều là khách, Nghi Thành và Đông Hoa là thành phố cấp 3, Dư tổng có thể đầu tư ở Nghi Thành, không gì có thể tốt hơn. Dư tổng quyết định đến Đông Hoa đầu tư, chúng tôi cũng mừng thay cho Đông Hoa. Bí thư Thích, chúng ta vẫn theo quy củ trên bàn rượu, cô uống một nửa, tôi uống hết. Lập tức uống cạn sạch chén rượu.
Tống Hồng Quân thấy La Hiểu Thiên nhắm mắt nhảy xuống hố như thế, ngồi bên cạnh cười ha hả, nói: - Trưởng ban thư ký La uống rượu như vậy, trong lòng có oán khí hả. Bí thư tỉnh uỷ Chung ở đây, Thẩm Hoài uống, vậy tôi cùng Trưởng ban thư ký La chạm ly một chút. Trưởng ban thư ký La, anh muốn uống thế nào?
- Để Trưởng ban thư ký La hoãn một chút, chén rượu này, để tôi uống với Tống tổng. Cao Dương cũng biết Hồ Lâm ở trên bàn rượu bao giờ cũng muốn ra chút khí thế, không cho Tống Hồng Quân vây đánh La Hiểu Thiên, đứng lêm chặn đường, để Hồ Lâm biết mình đứng kiên định bên phía y, hơn nữa trên bàn uống rượu, cũng không muốn làm tổn hại hoà khí.
- Ly đầy ly đầy, anh cùng trưởng ban thư ký Cao uống đầy ly, Hồng Quân anh cũng không nên giống Thẩm Hoài như vậy, làm cho người ta coi thường. Hồ Lâm nói, yêu cầu Cao Dương cùng Tống Hồng Quân uống hết chén rượu.
Thẩm Hoài một mặt khuyên Thích Tĩnh Dao uống ít rượu, mặt khác lại để cho thư ký của Thích Tĩnh Dao Lưu Nam đứng ra thay mặt Thích Tĩnh Dao uống nhiều rượu. Lưu Nam mặc dù là thư ký của Thích Tĩnh Dao, nhưng trên bàn rượu không dám làm trái ý Thẩm Hoài. Vốn gã là chủ lực bên phía Hồ Lâm đấy, lúc này lại để Thẩm Hoài sai khiến đứng ra chắn lỗ châu mai.
Hồ Lâm cũng không quan tâm, thấy Tống Hồng Quân đứng ra, nghĩ ngay Tống Hồng Quân thay Thẩm Hoài chắn lỗ châu mai, cho dù Lưu Nam để Thẩm Hoài sai khiến, Lưu Nam thân phận thấp nhất, cũng chắn chẳng được bao nhiêu là sẽ gục, ngược lại sẽ càng tiện để bọn họ tập trung quần cho Tống Hồng Quân say mèm.
Bữa tiệc mở được mười phút, Tống Hồng Quân đã uống liên tục bốn chén rượu trắng, buộc phải đi theo Lưu Nam vào toa-lét nôn, nhưng trước khi đi, còn ép La Hiểu Thiên, Cao Dương uống hết hai nửa chén rượu.
La Hiểu Thiên, Cao Dương cũng uống xấp xỉ nhau một cân Mao Đài, tuy rằng có thể kiên trì không đi vệ sinh, nhưng sức chiến đấu cũng suy yếu dần. Dư Vi, Cao Tân Ngạn cũng uống không ít, đỏ bừng cả khuôn mặt.
Vương Vệ Thành ngăn Thẩm Hoài uống rượu, nhưng Hồ Lâm, Chu ích Văn cùng Thích Tĩnh Dao cũng không uống rượu mấy, La Hiểu Thiên, Cao Dương tuy rằng đều có vẻ say rượu, nhưng ít nhiều còn có khả năng, sức chiến đấu bọn họ còn cao hơn một bậc. Hồ Lâm đưa mắt nhìn Thẩm Hoài, nói: - Anh muốn uống rượu thì rượu này uống không trôi rồi. Lại nói với Thích Tĩnh Dao:
- Tĩnh Dao, cô ở Hà Phổ nhiều cần nhờ Thẩm Hoài chiếu cố. Cô kính anh ta nửa chén rượu trước, anh ta dầu gì cũng không thể nào từ chối rượu phụ nữ mời được.
Thích Tĩnh Dao cũng đã thấy Thẩm Hoài Năng ngồi không yên, đứng lên uống cạn chén rượu, mặt đỏ hồng, vẻ say rượu nhìn chằm chằm Thẩm Hoài. Dư Vi, Cao Tân Ngạn cũng thật kỳ lạ, ai cũng biết uống nhiều rượu sẽ rất khó chịu, nhưng trong tình hình như thế, Thẩm Hoài còn có thể tiếp tục đổ thừa không uống rượu, cũng khiến các cô nghĩ không ra?
Cao Dương nhìn ra được, Dư Vi dường như cũng không vui mừng khi thấy Thẩm Hoài không uống, tiếp tục rót rượu, nói với La Hiểu Thiên: - Thẩm bí thư thể diện tương đối lớn, nếu không uống cùng chúng tôi chút chứ?
Nhìn Cao Dương, La Hiểu Thiên uống hột hơi cạn chén rượu, Thẩm Hoài cười nói: - Vậy được, để tôi xin nghỉ bên Bí thư Chung đã. Bí thư Chung cho phép tôi nghỉ, tôi cùng các anh không say không về...
Thẩm Hoài lấy điện thoại di động ra, gọi thư ký Phí Uy của Chung Lập Dân, nói: - Phó trưởng phòng, tôi cùng Hồ Lâm, La Hiểu Thiên, Dư tổng, Cao tổng của tập đoàn Bảo Hoà, còn Phó trưởng ban thư ký thành uỷ Cao Dương của chúng ta uống rượu với nhau. Đúng, chính là đàm phán chuyện đầu tư. Hồng Quân vừa cùng Trưởng ban thư ký La, Trưởng ban thư ký Cao uống say rồi, không thể gặp Bí thư Chung. Được, giờ chúng tôi sẽ qua gặp Bí thư Chung. Để điện thoại di động xuống, nói với Hồ Lâm. - Bí thư Chung vừa mới hết bận, cũng không biết vì sao biết tôi với anh đều ở Nghi Thành, muốn chúng ta cùng qua đó tâm sự một chút. Bí thư Nghi Thành Giang Hoa, Phó thị trưởng Hùng đều đang ở cùng Bí thư Chung bên đó đấy...
Nói xong, đứng lên, nhìn La Hiểu Thiên, Cao Dương đang choáng váng: - Đi thôi! Bí thư Chung chờ chúng ta đấy.