Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 928 - Chương 906: Có Thể Làm Gì?

Chưa xác định
Chương 906: Có thể làm gì?

Tạ Chỉ cùng anh trai đi ra khỏi khách sạn Tân Cảnh Thiên, tài xế lái xe đến đón bọn họ.

Thời gian trôi đi đã đến lúc rạng đông, trong bầu trời đêm đấy ánh đèn lờ mời, trong lòng Tạ Chỉ cảm thấy mệt mỏi, nói với anh trai: - Em muốn về trước.

Tạ Thành Giang cũng không biết đem lời nói của Thẩm Hoài thuật lại cho Diệp Tuyển Phong nghe như thế nào, hắn còn tưởng rằng Tạ Chỉ là vì thái độ của Thẩm Hoài mà buồn bực, liền trấn an cô: - Thẩm Hoài cũng kẻ tiểu nhân bỉ ổi, trước mắt cũng chỉ có thể làm theo ý hắn.

Tạ Chỉ mắt nhắm lại, thở dài nói: - Thẩm Hoài có đôi khi không từ thủ đoạn, tính tình thâm trầm, người như vậy làm cho người ta ghê tởm. Nhưng khi Mai thép hệ được hắn dẫn dắt, chung quy vẫn làm nên được một số chuyện, vùng ven sông Đông Hoa nhanh chóng mở rộng ra phía đông nối liền cùng với đường lớn Tân Phổ được mở rộng xuống phía nam, dự kiến đến tết Nguyên Đán tiến hành thông xe. Hơn hai mươi km chiều dài tuyến đường cao tốc từ phá vỡ đến kế hoạch xây dựng rồi sử dụng chưa đến một năm thời gian, đổi thành người khác đều rất khó có thể hoàn thành đúng tiến độ. Đêm hôm trước, em chợt muốn đến vùng ven sông đường cái Đông Hoa, khi đó khoảng hơn 12h, dọc theo tuyến đường thi công sợ rằng không dưới hai, ba ngàn công nhân tiếp tục làm đoạn mặt đường trải cuối cùng. Thẩm Hoài không có ở đó nhưng hai người Đới Tuyền, Chu Lập lúc ấy cũng đều ở công trường. Có lúc em đã nghĩ, chúng ta rốt cuộc đang làm những gì?

Tạ Thành Giang không ngờ Tạ Chỉ không phải vì sự bỉ ổi của Thẩm Hoài đêm nay mà tức giận mà là đang nghĩ về sự việc khác.

Nghe Tạ Chỉ nói như vậy, hắn cũng cảm thấy nóng mặt: bọn họ ngầm giở âm mưu quỷ kế nhưng không phải là đối thủ của Thẩm Hoài, về chịu khổ làm việc càng kém xa người của Mai thép hệ, còn nói về thể diện, còn nói là không quen nhìn người tiểu nhân bỉ ổi?

Nghĩ lại tầm hai, ba năm về trước, Hồng Kỳ cha hắn xuôi nam Từ Thành, Đông Hoa thị sát công việc, cục diện đối với bọn họ mà nói vô cùng thuận lợi. Vậy mà khi hiện tại bọn họ đối mặt cục diện sụp đổ, đều cố chết muốn xem sắc mặt Thẩm Hoài. Tạ Thành Giang da mặt dù dày, lại kiêu căng tự mãn cũng không thể không thừa nhận rằng bọn họ bên này tồn tại vấn đề rất nghiêm trọng.

Bất kể là việc xây dựng thêm quốc lộ Tĩnh Hải hay là quốc lộ Tân Phổ được mở rộng xuống phía nam nối liền đường cao tốc Đông Hoa, tất cả cùng thành phố Đông Hoa đầu năm nay mới chính thức thúc đẩy các dự án xây dựng cơ sở hạ tầng

Dự án xây dựng cải tạo quốc lộ Tĩnh Hỉa do tập đoàn đầu tư thành phố Đông Hoa đảm nhận, mà dự án nối liền đường lớn của Tân Phổ cảng cùng với vùng ven sông Đông Hoa, không chỉ liên quan đến đường cao tốc Hải Phòng cùng với mạng lưới đường bộ dọc theo đường cao tốc, còn liên quan đến cảng Tân Phổ cùng với cảng Mai Khê, do Tập đoàn khai thác, phát triển Tân Phổ phụ trách đầu tư, đấu thầu, về phân đoạn xây dựng do Chử Giang kiến thiết tiếp nhận.

Tạ Thành Giang biết rằng dự án đường lớn Tân Phổ cùng vùng ven sông Đông Hoa nối liền tiến triển rất nhanh nhưng bản thân hắn không có cơ hội đến công trường quan sát. Nhưng ngẫm nghĩ mấy ngàn công nhân xây dựng đêm khuya vẫn có ánh đèn sáng choang tại đoạn đường thi công trong tình trạng bận rộn, trong lòng cũng không nhịn được cảm khái thầm: " đây có lẽ cũng là một bộ mặt thật khác của Mai thép hệ hay sao?"

- - Theo như anh nói, Lưu Kiến Quốc bị Thẩm Hoài đuổi khỏi Từ Thành cũng không phải là chuyện xấu. Tạ Chỉ mở máy ca nhạc, cũng là một lòng cùng anh trai mình nói chuyện, so với ở trước mặt Diệp Tuyển Phong hiện tại bọn họ không phải e dè nhiều như vậy.

Để thực sự theo tính cách của cô mà nói thì nên đuổi Lưu Kiến Quốc đi từ hai năm về trước hoặc là căn bản không nên bảo Lưu Kiến Quốc đến Từ Thành để pha tạp, như thế mới gọi là tốt.

Tạ Thành Giang cũng biết lưu Kiến Quốc này hai ba năm ở Từ Thành, cũng có thể lấy câu: " Thành sự không có, Bại sự thì có thừa" để hình dung. Tuy nhiên Lưu Kiến Quốc ở lại Từ Thành là đại diện cho hai người Đới, Hạ. Dù công ty đầu tư dưới sự điều hành của hắn hai ba năm cũng không có thành tựu gì, bọn họ cũng chỉ có thể nhẫn nhịn.

Tạ Thành Giang biết Tạ Chỉ không ưa hành vi của Lưu Kiến Quốc. Hành vi của Lưu Kiến Quốc bên ngoài nếu so sánh với Thẩm Hoài cùng năm đó, khác biệt duy nhất chính là Lưu Kiến Quốc ở trong nhà được đối xử rất tốt.

Trong nhà rất yêu quý đứa cháu trai này, Tạ Thành Giang nghĩ rằng Diệp Tuyển Phong nói chung cũng không có cách. Hắn nghĩ nếu Diệp Tuyển Phong có cơ hội cũng muốn mượn cớ khiến Lưu Kiến Quốc rời khỏi Từ Thành, nhưng việc này vốn không thể nói ra đến miệng.

Tạ Thành Giang khẽ thởi dài nói: - Cha của Hồng Kỳ cùng bộ trưởng Đới, ủy viên Hạ quan hệ rất mật thiết.

Tạ Chỉ thầm thở dài, Cô cũng không chắc chắn đi con đường kia sẽ có lợi hơn không, có thể sẽ không bị động như vậy nói: - Nếu tin tức chúng ta biết không có quá nhiều khác biệt, tiếp theo có khả năng Thẩm Hoài sẽ thúc đẩy dự án đường cao tốc Chử Giang từ Lam Sơn đến Bình Giang, xuyên qua Hà Phổ. Công việc này hiện tại bề ngoài chỉ là làm giai đoạn khảo sát trước mắt, công tác quy hoạch. Tuy nhiên buổi trưa hôm nay Thẩm Hoài lại dễ dàng đồng ý với Từ Bái chuyển giao quỹ xây dưng chính quyền Hoài Hải của Huyện Hà Phổ giao cho ủy ban nhân dân tỉnh cùng với tiểu tổ lãnh đạo khu kinh tế phát triển vịnh Hoài Hải tiếp nhận, rất có thể hai việc này có liên quan đến nhau ?

Bộ giao thông vận tải ở đầu năm 90 đã sớm có kế hoạch mạng lưới đường cao tốc quốc gia, tương lai sẽ có một tuyến đường cao tốc gần ven biển nối liền bắc nam, nối tiếp đường cao tốc Lam Giang của vùng duyên hải, giai đoạn quy hoạch công tác đã làm từ lâu.

Tuy nhiên quy hoạch vẫn là quy hoạch, thực tế khi nào thì khởi công xây dựng lại là một chuyện khác.

Đối với công tác thiết kế dự án năm bậc thang trạm thủy điện phía thượng nguồn sông Chử Giang từ những năm 70 do thủy lợi tỉnh cùng viện thiết kế tiến hành quy hoạch và thăm dò nhưng vẫn kéo dài đến năm 1992 mới khởi công xây dựng trạm thủy điện bậc thang đầu tiên tại thành phố Hoài Tây.

Tuy nhiên tổng công suất trạm thủy điện bậc thang đạt tám trăm ngàn KW, từ năm 92 khởi công xây dựng cho tới nay đã được sáu năm, do ủy ban nhân dân tỉnh Hoài Hải chủ đạo, tổng cộng hết khoảng hơn hai tỷ tiền vốn. Mà sau khi điện lực Đông Giang thành lập lại rót thêm vào sáu trăm triệu nữa, đến sang năm mới có khả năng đưa vào hoạt động.

Cho tới thượng nguồn sông Chử Giang đã soạn bản thảo quy hoạch từ hai mươi năm trước, bước đầu chọn trạm thủy điện bốn bậc thang khác, khi nào có thể khởi công xây dựng, hiện tại không ai nắm chắc.

Đường cao tốc Lam Giang cũng tương tự như vậy.

Quy hoạch đường cao tốc Lam Giang do thành phố Lam Sơn khởi động, xuôi theo núi Du Sơn Đông Lĩnh xuống phía nam, dọc theo các khu huyện Tân Tân, Hà Phổ, Đường Áp của Đông Hoa. Mạng lưới đường cao tốc nối liền ở đông Mai Khê vượt qua sông Chử Giang tiến vào cảng Bình Giang lại cùng các tỉnh phía đông của Giang Đông đã tiến vào giai đoạn thi công xây dựng.

Đường cao tốc Lam Giang giao tuyến với Chử Giang chỉ có 6 km đường bộ, dọc tuyến vừa có nhiều cây tùng địa hình lại ứ đọng, chi phí đầu tư rất lớn, số km đường dài tuy so với đường cao tốc Từ Đông không khác biệt lắm nhưng chi phí có thể phải gấp ba lần.

Do đó kế hoạch, công tác khảo sát, các bộ phận của tỉnh đã và đang làm nhưng không ai cho rằng đường cao tốc Lam Giang có khả năng khởi công xây dựng.

Tạ Thành Giang chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề này, nhưng khi nghe Tạ Chỉ nói đến quỹ xây dựng chính phủ không khỏi nhíu mày suy nghĩ.

Huyện Hà Phổ sau khi thành lập quỹ xây dựng chính phủ vịnh Hoài Hải chủ yếu dùng cho việc đầu tư xây dựng cơ bản ở các khu huyện lân cận, ở mức độ hành chính thì không có khả năng chủ đạo xây dựng đường cao tốc Lam Giang. Quỹ này sau khi thuộc quyền của ủy ban nhân dân tỉnh cùng tiểu tổ lãnh đạo phát triển khu kinh tế vịnh Hoài Hải thì các trở ngại về thủ tục hành chính liền không tồn tại nữa.

Nếu sang năm Thẩm Hoài thành thật đem một phần tư tài chính và thuế của huyện Hà Phổ nộp vào quỹ, khoản này không thua kém một tỷ tiền vốn, lại liên hợp với các tập đoàn lớn trong tỉnh bắt đầu xây dựng đường cao tốc Lam Giang vậy là đủ rồi.

Tiền sau khi nộp vào quỹ xây dựng cũng là muốn dùng cho việc thúc đẩy đầu tư cơ sở hạ tầng khu kinh tế vịnh Hoài Hải, vậy dùng để xây dựng đường cao tốc Lam Giang chẳng phải là danh bất chính ngôn bất thuận sao?

Quỹ sau khi nộp lên trên liền thúc đẩy khởi công xây dựng đường cao tốc Lam Giang, vậy lãnh đạo khu kinh tế phát triển vịnh Hoài Hải thực sự có công lao rồi.

Thậm chí biết Mai thép hệ có thể đứng đằng sau trục lợi, Từ Bái cũng không thể nào từ chối.

Tạ Thành Giang thở dài một hơi, cảm thấy bản thân mình dạo gần đây đầu óc luôn mờ mịt, hiện tại nghĩ lạ lại thấy rất nhiều dấu hiệu thực sự đều rất rõ ràng mà hắn không lại không nghĩ đến, cuối cùng lại để Tạ Chỉ nhắc mới biết.

Tạ Thành Giang cũng hiểu Tạ Chỉ nói đến sự việc đường cao tốc Lam Giang là có ý nhắc nhở mình.

- Ý em là bọn họ khai thác, phát triển miếng đất Tân Giang, chúng ta có thể theo vào? Tạ Thành Giang hỏi.

Tạ Chỉ nhìn bóng đem ngoài cửa sổ nói: - Đôi khi chúng ta có lẽ không cần nghĩ quá nhiều. Bên kia thật sự muốn tiến hành tổng hợp khai thác, giải phóng mặt bằng mảnh đất khu nhà máy hóa chất Tân Giang, nhất định là muốn xây dựng thành phố thứ hai tại Từ Thành. Hiện tại khu vực trung tâm thành phố Từ Thành rất hẹp, giao thông ùn tắc, xây dựng hỗn độn, thiếu quy hoạch toàn diện, nhưng kết cấu đã thành, sau này cũng chỉ có thể điều chỉnh lại từng phần. Tham gia khu vực này làm bất động sản khai thác, giá đất cao, chi phí cao, xây dựng khó khăn, chu kì dài, quy mô cũng không mở rộng được. Hiện tại trung ương cũng đề xuất xem bất động sản như một ngành công nghiệp trụ cột, ngoài việc mở ra cải cách đô thị nhà ở cho công nhân viên chức, trực tiếp phân phối sự phát triển dân cư ra, buôn bán bất động sản tại Từ Thành tương lai rất có thể đều đã nằm trong sự phát triển của mảnh đất Tân Giang. Trừ phi chúng ta không tham gia buôn bán bất động sản Từ Thành, bằng không bất kể thế nào cũng không thể vòng qua được

- Dụng ý của Thẩm Hoài có lẽ chính là như vậy. Tạ Thành Giang thở dài nói tiếp: - Vây giờ thực sự là tiến thoái lưỡng nan, việc này còn cần cha và Diệp Tổng làm chủ.

- Cũng không phải là tiến thoái lưỡng nan, quan trọng là chúng ta có đủ kiên định, kiên quyết hay không. Tạ Chỉ lại nói: - Điểm duy nhất không tốt của anh chính là biết rõ em nói đúng nhưng là e dè cái này e dè cái kia, cái gì cũng không nói, cái gì cũng không làm. Hôm nay là Lưu Kiến Quốc bị đuổi đi, nhưng nếu cứ e dè cái này e dè cái kia, cuối cùng ở Hoài Hải chúng ta cũng không có đất dung thân, còn không bằng hiện tại đừng phí công tranh giành cái gì nữa.

Tạ Thành Giang im lặng không nói gì, vì thể diện, cũng có thể nói là vì cho Từ Bái một câu trả lời thỏa đáng, Lưu Kiến Quốc mới bị ép phải rời khỏi Từ Thành, đôi khi có thể lừa dối người khác nhưng làm sao có thể lừa gạt chính bản thân mình?

Lái xe đỗ xe ở trước viện, Tạ Chỉ không vội vàng xuống xe mà từ kính chiếu hậu nhìn anh trai mình.

Thật lâu sau Tạ Thành Giang mới lên tiếng: - Được rồi, anh với cha và Diệp tổng nói chuyện một chút.

Tạ Chỉ đẩy cửa xuống xe, một cơn gió lạnh thổi qua khiến cô rụt cổ, một mình đi vào bên trong, thầm nghĩ không biết Hồng Kỳ đang làm gì, muốn gọi điện thoại lại nhưng lại thôi.

Bình Luận (0)
Comment