Tôn gia có lẽ không được coi là cá lớn tư bản hạng nhất trên thế giới, nhưng trong hội Hoa Thương, thể nào cũng phải xếp vào top trên.
Trước kia, Tôn gia lo lắng hoàn cảnh chính trị trong nước, đầu tư khu vực Châu Á Thái Bình Dương chủ yếu tập trung ở địa khu Đông Nam Á.
Khủng hoảng tài chính Đông Nam Á càn quét Châu Á Thái Bình Dương, tỷ giá hối đoái đồng Nhật từng được coi là kinh tế thứ hai toàn cầu tụt gần phân nửa, cũng khiến tầng lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Trường Thanh và Tôn gia nhận thức được sự uy hiếp của những khuyết hụt chí mạng như cơ sở công nghiệp Đông Nam Á yếu mỏng, thị trường phân cách rải rác và tài nguyên nhân lực thiếu thốn uy hiếp đến đầu tư sản nghiệp lớn thế nào.
Tuy rằng từ đầu năm 97 Tôn gia đã tích cực điều chỉnh kết cấu đầu tư địa khu Châu Á Thái Bình Dương, nhưng trong khủng hoảng tài chính liên tục một năm rưỡi chưa hoàn toàn tan hết ảnh hưởng toàn diện nghiêm trọng cũng không thể hoàn toàn tránh được tổn thất.
Tôn Khải Nghĩa phụ trách tổng bộ Châu Á Thái Bình Dương, tài sản dưới tay một lần đạt đến hai tỷ hai đô la Mỹ, khi tổn thất nghiêm trọng nhất, khối tài sản một lần ngâm nước phân nửa, đến bây giờ cũng không thể nói đã hoàn toàn khôi phục nguyên khí.
Chỉ là, so với những nhà đầu tư tổn thất nghiêm trọng ở địa khu Châu Á Thái Bình Dương khác, tập đoàn Trường Thanh đã bắt đầu tích cực điều chỉnh từ đầu năm 97, không nghi ngờ gì có thể nói là đạt được thành công cực lớn, trực tiếp khống chế nghiệp vụ kinh doanh chủ yếu, thậm chí có thể giữ được lợi nhuận ở trình độ nhất định. Trong hoàn cảnh kinh tế năm 97, 98 rõ ràng là càng đáng quý.
Mà cái gọi là tích cực điều chỉnh, chính là bắt đầu từ đầu năm 97, tập đoàn Trường Thanh hợp tác với một loạt công trình mà Mai thép tiến hành, bao gồm bất động sản du lịch bán ra ở Thái Lan, Malaysia, thu mua quặng sắt, tài sản vận chuyển biển, hợp tác mở rộng quặng sắt với Mai thép, thương nghiệp mậu dịch vật liệu thép; bao gồm di dời nghiệp vụ chế tạo đầu tư ở các nước như Malaysia về trong nước, hợp tác với các bên như Hồng Cơ, kiến tại cơ sở sản xuất công nghiệp nhẹ điện tử quy mô lớn hơn; bao gồm mở rộng đầu tư thương nghiệp trong nước, khách sạn
Những điều chỉnh đầu tư này chủ yếu tập trung ở Đông Hoa, tập đoàn Trường Thanh có tổng cộng sáu nhà hàng khách sạng ba, bốn sao ở Đông Hoa, chỉ riêng sản lượng mậu dịch mỗi năm quặng thép, quặng sắt hợp tác với Mai thép thì đã đạt hai triệu tấn, tham gia đầu tư một loạt công trình trung tâm như nhà máy điện Mai Khê, cảng Mai Khê, cảng Tân Phổ, mà chói mắt nhất chính là giai đoạn một, giao đoạn hai cơ sở chế tạo điện tử Hồng Cơ Trường Thanh hợp tác xây dựng với Hồng Cơ.
Công trình giai đoạn một, giai đoạn hai Hồng Cơ Trường Thanh đã hoàn toàn xây dựng xong, tổng đầu tư đạt đến bốn trăm triệu đô la Mỹ, nhân công thuê mướn tổng cộng đạt hai mươi ngàn người, ngoài trừ các sản phẩm cơ điện ra, còn chủ yếu sản xuất linh kiện điện tử, linh kiện phụ, thậm chí là các sản phẩm điện tử hao phí như lắp ráp, sản xuất cho các nhà máy điện tử hao phí và điện gia dụng nổi tiếng trong ngoài nước ở quốc nội.
Bắt đầu từ năm 97, 98, các đầu sỏ điện tử hao phí và điện gia dụng chủ yếu ở các nước như Nhật Hàn cũng bị bức phải điều chỉnh sách lược đầu tư trong khủng hoảng tài chính Đông Nam Á.
Để tích cực khai thác thị trường lớn có một tỷ hai nhân khẩu như Trung Quốc, lợi dụng tài nguyên lao động giả rẻ, tính kỷ luật mạnh và tố chất cao của Trung Quốc, những doanh nghiệp điện tử hải ngoại giảm sản lượng ở mức cao nhất ở những nước như Thái Lan, Malaysia, tăng cường đầu tư vào Trung Quốc.
Tập đoàn Trường Thanh điều chỉnh sớm một bước, thời cơ cực kỳ thích hợp với xu thế ngành nghề, gần như đều đoạt gần một nửa thương vụ của những đối thủ cạnh tranh, trước mắt dựa vào quy mô công nhân tổng cộng gần bốn mươi ngàn người trong ngoài nước, một bước nhảy vọt thành một trong những doanh nghiệp gia công chủ yếu nhất ở địa khu Châu Á Thái Bình Dương.
Mấy nhà máy điện tử lúc trước bị bức điều chỉnh kết cấu đầu tư, phân tán ở những địa khu như Thái Lan, Malaysia dời đến Tân Phổ, chủ yếu còn vì tiết kiệm tiền vốn sức lao động, trong thời gian ngắn ngủi chưa đến hai năm, không ai ngờ được vô tâm cắm liễu, nhưng lại trở thành một quyết định đầu tư thành tích huy hoàng, anh minh vô cùng của tập đoàn Trường Thanh ở địa khu Châu Á Thái Bình Dương.
Tôn Khải Nghĩa dựa vào thành tích hai năm gần đây, địa vị của ông ta trong nội bộ tập đoàn Trường Thanh dĩ nhiên cũng không ai nghi ngờ; đương nhiên, sau khi Đàm Khải Bình bị Thẩm Hoài đuổi khỏi Đông Hoa, quan hệ giữa Tôn Khải Nghĩa và Tạ gia cũng triệt để lạnh nhạt hoàn toàn.
Nhà máy của Hồng Cơ Trường Thanh ở Tân Phổ dĩ nhiên cũng là hành trình trọng điểm chuyến đi về quê thăm thân lần này của mọi người.
Quy mô nhà máy đạt đến ba ngàn mẫu đất, chiếm diện tích gần một nửa khu xây dựng khu sản nghiệp điện tử Tân Phổ, lại thêm khu vực phía đông thành mới Lâm Cảng chuyên xây dựng khu sinh hoạt cho căn cứ chế tạo Hồng Cơ Trường Thanh, chỉ riêng Hồng Cơ Trường Thanh thì có thể chống đỡ được một thị trấn khá phồn vinh rồi.
Tôn lão nhân gia nghe thấy hai anh em Tôn Khải Nghĩa, Tôn Khải Thiện giới thiệu, khu vực quanh đây trước năm 96 vẫn là một làng chài nhỏ hoang vắng, thì lộ ra vẻ khó tin, không hiểu ra sao cả.
Khu đông thành phố mới Lâm Cảng xây dựng đến lúc này, các xã khu cư ngụ lớn nhỏ có gần hai mươi chỗ, nhân khẩu cư trú đã vượt qua mười hai ngàn người, các cơ sở vật chất phối hợp như cộng đồng y tế, cộng đồng văn hóa giáo dục tương ứng như bệnh viện tổng hợp, trong huyện và doanh nghiệp quảng trường khu đông cũng đều xây dựng và đưa vào sử dụng, thời gian trước sau không tới ba năm, khu đông thành phố mới Lâm Cảng thoạt nhìn đã hoàn toàn mọc lên giống một thành thị nhỏ, sừng sững bên bờ Hoài Hải.
Tốc độ xây dựng như vậy tuy không thể nói có một không hai trong nước, nhưng cũng đủ khiến người ta than thở; hơn nữa quy mô xây dựng khu mới Mai Khê mà trước đó mọi người tham quan cũng không nhỏ hơn khu đông thành phố mới Lâm Cảng.
Thêm vào khu công nghiệp, diện tích xây dựng của khu mới Mai Khê cũng gần bốn mươi km2 , nhưng phàm là một vùng mà có thể có một khu vực quy mô lớn như thế, thì có thể giúp cho kinh tế địa phương liên tục tăng trưởng mạnh, Đông Hoa cũng thoát thai xây dựng nên hai tòa thành trấn công nghiệp hưng thịnh trong tay Thẩm Hoài, nói là kỳ tích cũng không quá đáng.
Đương nhiên, Thẩm Hoài mời mọi người Tôn gia đến Tân Phổ, cũng không phải muốn khoe khoang thánh tích phát triển mấy năm nay, bất luận là khu mới Mai Khê hay là Tân Phổ muốn tiếp tục trưởng thành nhanh chóng, còn cần thu hút vốn đầu tư phát triển và đủ mọi tài nguyên chất lượng cao về mặt kỹ thuật, quản lý liên tục không ngừng.
Đầu tư trực tiếp trong nước của Tôn gia lúc này chẳng qua chỉ sáu trăm triệu đô la, nếu Tôn gia di dời một phần ba hay một nửa vốn tài sản của tập đoàn Trường Thanh về nước, thì có nghĩa là tập đoàn Trường Thanh có tiềm lực đầu tư ba năm tỷ đô la có thể moi được.
Lấy Đại học khoa học kỹ thuật Chử Giang, Viện y học dân tộc huyện, khu tập trung sự vụ công cộng làm khu nam trung tâm, khởi động xây dựng cũng phải có thời gian một năm, có thêm một năm thì có thể tạo ra giàn khung cho khu nam, bây giờ đã đến lúc suy xét khởi động xây dựng khu doanh nghiệp trung tâm khu tây thành phố mới.
Thẩm Hoài muốn xây dựng thêm một thành phố hiện đại Bằng Duyệt ở khu tây thành phố mới giống như ở bờ nam Chử Giang Từ Thành, để cho cả bộ khung thành phố mới Lâm Cảng được ấn định. Có điều hai thành phố hiện đại Bằng Duyệt (một là Chử Nam Từ Thành, một là Tân Phổ Đông Hoa) nếu đồng thời khởi động xây dựng, áp lực tài chính mà Mai thép phải đối mặt rất lớn.
Mặt khác, Hồng Cơ Trường Thanh muốn khởi động xây dựng công trình giai đoạn ba quy mô nhân công lên đến hai mươi ngàn người trong khu sản nghiệp quốc tế phía đông đường lớn Thành Đông thành phố Từ Thành, số vốn cần đầu tư cũng rất lớn
Tập đoàn Trường Thanh cũng không phải cây rung tiền, tài sản khống chế dưới tay tuy lên đến mười hai tỷ, nhưng lợi nhuận vài trăm triệu thậm chí cả tỷ đồng mỗi năm đa số đều phải chia hoa hồng cho cổ đông, số vốn có thể dùng cho đầu tư trong tay tập đoàn trên thực tế rất hữu hạn, không có khả năng moi được quá lớn.
Khi Hồng Cơ Trường Thanh khởi động xây dựng công trình giai đoạn một, giai đoạn hai, tập đoàn Trường Thanh chủ yếu chuyển dời nhà máy điện tử ở các nước như Malaysia qua, ngoài trừ phương tiện, kỹ thuật và nghiệp vụ, số vốn trực tiếp đầu tư cũng rất có hạn, đa số vốn xây dựng vẫn lấy ra từ nguồn quỹ sản nghiệp dưới trướng Hồng Cơ để tham gia cổ phần.
Đương nhiên, nếu có thể thuyết phục tập đoàn Trường Thanh và Tôn gia khống chế tập đoàn Trường Thanh sau lưng, thay đổi hoàn toàn chiến lược đầu tư trọng Âu khinh Á trước đó của tập đoàn Trường Thanh, bán đi phần tài sản ở địa khu Tây Âu, làm đòn bẩy chuyển dời về nước, thì có thể giải quyết rất nhiều vấn đề khó rồi.
Một khách sạn cao cấp ở khu tài chính London dưới trướng tập đoàn Trường Thanh trị giá một tỷ đô la, nếu Tôn gia đồng ý để tầng lớp lãnh đạo tập đoàn Trường Thanh bán khách sạn này đi, thì hai thành phố hiện đại Bằng Duyệt và vốn xây dựng công trình giai đoạn ba Hồng Cơ Trường Thanh đã đầy đủ rồi.
- Năm đó Thẩm Sơn sợ con không nên người, cả ngày đều mặt ủ mày chau, ông nói với anh ấy, phàm những người có thể nên người, thì không có ai khi còn trẻ mà không khốn kiếp cả. Đứng trong lưng đình trên đỉnh núi đảo Tây Sơn, Tôn Trường Canh mái tóc trắng xóa, cười ha ha nói với Thẩm Hoài: - Con coi bây giờ, anh ấy còn không hài lòng ư?
Thẩm Hoài sờ mũi, rất khó mặt dày mà chấp nhận "lời khen" như thế, cười nói: - Coi như con thật sự chấp nhận ông cậu ngoại người đang khen con
- Tôn Trường Canh cười to ha ha, thanh âm sang sảng: - Không phải đang khen con, lẽ nào là đang mắng con?
Tôn Trường Canh là chủ tịch hội trị sự quỹ gia tộc Tôn gia, nói cách khác, cũng chính là "gia trưởng" của đại gia tộc Tôn gia này.
Tuổi tác Tôn Trường Canh nhỏ hơn Thẩm Sơn một chút, nhưng năm nay cũng bảy mươi lăm tuổi rồi; tinh thần của ông tuy rằng rất tốt, lần này dẫn theo vợ trẻ mới cưới chưa đến ba mươi cùng về nhà thăm thân, khiến người ta rất lo lắng một ngày nào đó ông sẽ bị "mã thượng phong" trong gian phòng khách sạn xa hoa, rồi đứng không nổi nữa.
Khi Thẩm Hoài ở Pháp, Tôn Trường Canh là chủ tịch hội đồng quản trị tập đoàn Trường Thanh khi đó, Tôn gia di dân đến châu Âu, nửa thế kỷ nay có thể phát triển được quy mô như hôm nay, Tôn Trường Canh có công rất lớn. Có điều, tuy Tôn Trường Canh là an hem ruột thịt với bà ngoại Thẩm Hoài, coi như là ông cậu ruột của Thẩm Hoài, trên thực tế sự tiếp xúc trực tiếp giữa Thẩm Hoài và ông cũng chỉ hạn chế trong mấy lần lễ tết thôi.
Tôn Trưởng Canh quản lý gia nghiệp nghiêm khắc, nhưng trị gia tuyệt đối không thể coi là môn phong nề nếp, bằng không Tôn gia ở Pháp cả nửa thế kỷ nay cũng không thể có nhiều con cháu trách táng như thế. Năm đó cũng chỉ Thẩm Sơn thất vọng đến cực hạn với Thẩm Hoài gây họa, Tôn Trường Canh lại không để ý Tôn gia gây ra chuyện xấu gì, nói cho cùng vẫn là không quan tâm.