Phong Khí Quan Trường (Đã Dịch Full)

Chương 998 - Chương 960: Không Bàn Mà Hợp Ý (1).

Chưa xác định
Chương 960: Không bàn mà hợp ý (1).

Tạ Chỉ vì việc trù bị du lịch cho Du Sơn mà sáng sớm đã cùng nhân viên tới công ty chi nhánh ở Du Sơn.

Kim Đỉnh trực tiếp bỏ vốn đầu tư xây dựng thôn Hàn Lĩnh, khu du lịch tây thành, ngay tại hai bên đường quốc lộ gần Du Phổ, Tạ Chỉ trở lại Du Sơn hoặc là lái xe hoặc là ngồi xe đi theo đường quốc lộ Du Phổ, trực tiếp đến công ty chi nhánh, sau đó chạy một vòng quanh khu xây dựng dự án, rất ít khi đi dạo ở huyện

Lễ du lịch lần này, Tạ Chỉ được yêu cầu tiến vào nhóm công việc hậu cần, các phong cảnh du lịch cùng đồng bộ các phương tiện, dựa vào từng thời điểm mấu chốt tiến hành nghiệm thu, cô cũng có tham gia. Nhưng thật ra là có cơ hội để chạy xung quanh Du Sơn.

Lần này cô thật sự nhận ra Du Sơn hai năm qua thay đổi rất rõ rệt.

Tuy rằng hai ba năm qua Mai thép đối với Du Sơn đầu tư trực tiếp không nhiều, nhưng ngân hàng thương mại tại Đông Hoa tiến vào Du Sơn, sau khi tổ chức lại tín dụng thành xã tại Du Sơn sau này đã khuyến khích mở quán trọ, ẩm thực, khách sạn cùng với việc nuôi dưỡng các xí nghiệp phát triển rất mạnh. Có tài chính của ngân hàng thương mại thành phố ủng hộ, lại có huyện thống nhất quy hoạch, thị trấn Du Sơn phố lớn ngõ nhỏ vốn có cơ sở hạ tầng đơn sơ thay đổi thành mấy trăm quán trọ gia đình,phát nhiển nhiều nhà hàng cùng cửa hàng du lịch.

Mà trong suốt quá trình này toàn bộ diện mạo của thành cổ đã được cải thiện rất lớn, toàn bộ kiến trúc cổ xưa đồng thời được khai thác thương mại cùng giữ gìn cải tạo. Mà năm ngoái quỹ xây dựng chính phủ Hoài Hải lại trực tiếp cung cấp 200 triệu lãi tức cho Du Sơn vay, chủ yếu dùng cho cải tạo giao thông và phương tiện liên quan đến cơ sở du lịch, khiến cho môi trường du lịch tại Du Sơn phát triển tăng lên rất nhiều.

Lương Chấn Bảo muốn trước khi nghỉ hưu tổ chức lễ du lịch, chưa nói tời trù bị chưa đầy đủ, nhưng hai năm qua quốc nội lại khuyến khích phát triển ngành du lịch, Du Sơn quả thật có cơ sở tốt hơn.

Tuy rằng Thẩm Hoài đã sớm nhất thúc đẩy cải tạo trạm thủy điện hồ Du Sơn, cũng sớm nhất khởi công xây dựng khu du lịch hồ Du Sơn, việc thành quả xây dựng đã xuất hiện các vết nứt ngày càng trầm trọng sau khi Hoài Năng chiếm giữ, nhưng không có nghĩa sức ảnh hưởng của Thẩm Hoài cùng Mai thép hệ trong hai năm bị suy yếu.

Tiểu Hạo Dân dưới sự ủng hộ của Thẩm Hoài, không cần tranh giành đã tăng liền hai cấp, từ phó huyện trưởng thường vụ huyện trong thời gian ngắn rất thuận lợi được lựa chọn cho chức huyện trưởng.

Tuy rằng sau khi Lương Chấn Bảo sau khi lui về tuyến hai, khả năng Tiếu Hạo Dân tiếp nhận chức bí thư huyện ủy không cao nhưng cũng đủ nói lến Mai thép có sức ảnh hưởng vô cùng to lớn ở Du Sơn.

Đổi lại người khác có lẽ sẽ nghĩ quyền quyết định tuyển chọn người ở bộ máy huyện ủy Du Sơn là do Thành phố, mà ở bộ máy ủy viên thường vụ thành phố, Mai thép hệ không trực tiếp ảnh hưởng, Trần Bảo Tề, Quách Thành Trạch chínhlaf dùng những người khác để đổi những người ít kinh nghiệm như Tiểu Hạo Dân làm huyện trưởng Du Sơn, làm sao có thể?

Có điều đi qua ngõ lớn ngõ nhỏ ở Du Sơn, Tạ Chỉ mới có thể cảm nhận được phương pháp của Thẩm Hoài vừa có cương vừa có nhu. Lúc trước Trần Bảo Tề nhằm vào Thẩm Hoài, cũng chỉ dám xúi giục người khác khiêu phiếu ở Hà Phổ, mà khi lực ảnh hưởng của Mai thép sâu rộng ở Du Sơn, Trần Bảo Tề phần lớn cũng phòng bị Thẩm Hoài có thể ở Du Sơn chơi đùa với họ.

Tạ Chỉ không kìm được nhớ lại Thẩm Hoài trong dự án tấm thép phủ Phong Lập rốt cuộc có phải vô tội như bản thân anh nói hay không?

Nhưng nghĩ lại ánh mắt trầm mặc của Thẩm Hoài ngày hôm qua, mặc kệ trước đây tâm tư Thẩm Hoài như thế nào nhưng sau đêm qua nhất định sẽ có thêm một động tác nữa.

Mặc dù ở ban hậu cần cung cấp cơm trưa tại lễ du lịch huyện Du Sơn nhưng Tạ Chỉ lại không ăn uống gì, viện cớ có công việc quan trọng liên lạc qua điện thoại cáo từ trở về công ty chi nhánh ở Du Sơn.

Quay trở lại phòng làm việc, Tạ Chỉ chỉ bảo trợ lý Phùng Ngọc Chi đưa đến một phần cơm đơn giản, điện thoại của Hồng Kỳ gọi đến nói anh ta đã cùng bí thư huyện ủy Thanh Sa Ngụy Nam Huy trên đường đi gặp bí thư thành ủy Bình Giang Vương Vân Thanh.

Tạ Chỉ hỏi thì biết Hồng Kỳ không ngồi cùng xe với Ngụy Nam Huy, liền nói với Hồng Kỳ:

- Gấp gáp đi gặp Vương Vân Thanh như vậy liệu có sớm quá không?

- Vào lúc điều phối dự án hạ cánh, anh đã để bí thư huyện ủy Thanh Sa phụ trách, nay dự án hiện tại xảy ra sơ suất nên Nguỵ Nam Huy mới lên thị ủy báo cáo.

Tống Hồng Kỳ ở đầu bên kia điện thoại nói tiếp:

- Như vậy tập đoàn Phong Lập muốn thực sự đưa ra quyết định đem dự án xây dựng đến bờ bắc lại càng lộ ra là toàn bộ huyện ủy Thanh Sa làm việc không đến nơi đến chốn …

Tạ Chỉ nghe giọng điệu của Hồng Kỳ thì dường như đã nhận định Thẩm Hoài nhắm vào anh ta mới ở dự án tấm thép phủ gian lận, nhưng anh ta lại không biết rằng Thẩm Hoài ở dự án đã cứu vãn tình thế lớn hơn so với trong tưởng tượng nhiều. Cô không muốn tranh chấp trong điện thoại cùng với Hồng Kỳ nên nói:

- Đúng vậy, anh chỉ là phụ trách phối hợp dự án còn tập đoàn Phong Lập mới thật sự ra quyết định đem dự án xây dựng đến Tân Phổ hoặc Mai Khê, cũng không thể cứ khăng khăng nói anh không đúng. Dù sao cũng là huyện Thanh Sa không có cách nào cung cấp tài nguyên cho dự án. Cho dù Thẩm Hoài có tâm tư nhắm vào thì trong chuyện này cũng không thể nói anh ta không phải …

Tạ Chỉ hy vọng Hồng Kỳ sớm thay đổi một chút thái độ phản ứng với chuyện này.

- Trước khi tập đoàn Phong Lập và Hà Phổ gạo đã nấu thành cơm, anh cho rằng Vương Vân Thanh ra mặt tham gia vẫn có thể ngừng lại cuộc đàm phán giữa bọn họ.

Tống Hồng Kỳ nói tiếp:

- Dự án lớn như vậy mà không tích cực tranh thủ thì có lẽ quá tiêu cực.

Tạ Chỉ nhíu đôi mi thanh tú lại. Tuy rằng hiện tại tình cảm của hai người có phần phai nhạt nhưng những năm gần đây cô cũng có thể hiểu được logic của Hồng Kỳ lúc này.

Nếu Thẩm Hoài thật sự muốn châm chích đoạt lấy dự án tấm thép phủ thì huyện Thanh Sa thật sự không thể kéo dài thêm thời gian. Một khi để tập đoàn Phong Lập và Hà Phổ đàm phán điều kiện cụ thể, ký hiệp nghị thì gạo cũng đã nấu thành cơm, nếu Bình Giang ra mặt giữ lại thì cũng thành “ làm kẻ ác “

Mà huyện Thanh Sa lại mời bí thư thành ủy Bình Giang Vương Vân Thanh ra mặt tham gia, cho dù không thể lập tức nghịch chuyển tình thế nhưng vẫn có thể kéo dài thời gian. Chỉ cần có thêm thời gian, huyện Thanh Sa cùng Bình Giang càng có thể tranh thủ càng nhiều hơn nữa tài nguyên, vẫn có thể đem dự án giữ lại huyện Thanh Sa.

Có lẽ tâm tư Hồng Kỳ còn muốn cho Thẩm Hoài và Vương Vân Thanh ở trong dự án này tạo ra quan hệ đối lập.

Tuy nhiên Thẩm Hoài chưa chắc đã nhắm vào Hồng Kỳ mới không tham gia dự án tấm thép phủ, tình huống có giống nhau hay không?

Tạ Chỉ nghĩ đến mà đau đầu, nhưng lại nghĩ đến huyện Hà Phổ bên kia chiêng trống rùm beng tiếp xúc với tập đoàn Phong Lập, mà huyện Thanh Sa lại cầu viện thành ủy Bình Giang thì cũng không tính là một sai lầm lớn, nên cũng không có ý khuyên giải gì nữa.

Bí thư thành ủy Bình Giang Vương Vân Thanh giữa trưa đang ở khách sạn tiếp đãi tiểu tổ thanh tra tỉnh thì nhận được điện thoại của Ngụy Nam Huy, nói ông ta cùng phó bí thư huyện ủy Tống Hồng Kỳ có công việc quan trọng cần báo cáo bèn lập tức rời khỏi yến tiệc, trong thời gian nghỉ ngơi nghe Ngụy Nam Huy, Tống Hồng Kỳ báo cáo sự việc dự án tấm thép phủ.

Ngụy Nam Huy là nhân vật số một tại huyện Thanh Sa, dự án xuất hiện biến cố lớn đương nhiên phải ra mặt báo báo thành ủy, nhưng Tống Hồng Kỳ là ủy viên huyện Thanh Sa trực tiếp phụ trách phối hợp dự án hạ cánh, nếu anh ta ở đây đương nhiên do anh ta trực tiếp báo cáo tỉ mỉ tình huống với Vương Vân Thanh.

Nghe Tống Hồng Kỳ nói về sự việc tiếp xúc giữa Hà Phổ và tập đoàn Phong Lập, Vương Vân Thanh cau mày, gọi cho thư ký bảo y tới hội sảnh yến tiệc thông báo một tiếng, khả năng ông ta tạm thời không thể quay lại, để cho phó bí thư thành ủy Triệu Bân thay ông ta chiêu đãi khách.

Tống Hồng Kỳ và Thẩm Hoài là anh em họ, cán bộ bình thường của Bình Giang có khả năng không biết nhưng Vương Vân Thanh cùng với Ngụy Nam Huy thì biết rất rõ.Chiếu theo đạo lý bình thường, huyện Hà Phổ bên kia không thể không lên tiếng đã trực tiếp đoạt dự án của Hồng Kỳ ở huyện Thanh Sa. Nhưng huyện Hà Phổ làm như vậy có nghĩa là sau lưng phải có khúc chiết phức tạp hơn trong tưởng tượng.

Vương Vân Thanh lấy trong túi ra một hộp thuốc lá nhưng không biết thuốc hết từ bao giờ liền tiện tay ném bao thuốc lá vào trong thùng rác. Ngụy Nam Huy nhanh nhẹn lấy thuốc lá trong túi cùng bật lửa châm một điếu thuốc cho Vương Vân Thanh.

Ngụy Nam Huy thấy Tống Hồng Kỳ không có phản ứng gì trong lòng cười nghĩ: hạ xuống đã hai năm nhưng tính công tử vẫn không bỏ được. Ông ta lại rút ra một điếu đưa cho Tống Hồng Kỳ nói:

- Hồng Kỳ, Bí thư Vương hôm nay không kìm nổi hút thuốc, chúng ta cũng làm một điếu cho đỡ thèm.

Vương Vân Thanh nhìn thấy Ngụy Nam Huy đến gần châm thuốc cho Tống Hồng Kỳ, ông cầm điếu thuốc đứng lên dạo bước đi đến ngoài cửa sổ, nhìn bên dưới tòa nhà Hoa Đình trên đường ngựa xe như nước hỏi Ngụy Nam Huy:

- Nam Huy, ở huyện sau khi biết huyện Hà Phổ tranh thủ dự án tấm thép phủ tập đoàn Phong Lập, các anh đã tiếp xúc qua với huyện Hà Phổ chưa?

Ngụy Nam Huy là một người giỏi giang và ngoại giao khéo léo, Vương Vân Thanh rất hiểu tính tình của ông ta, cũng biết quan hệ ngầm giữa ông ta và Tống Hồng Kỳ.

Vương Vân Thanh dĩ nhiên sẽ không vì một động tác nhỏ của Ngụy Nam Huy mà bị che mờ tầm mắt, trực tiếp hỏi ông ta có cùng huyện Hà Phổ kết nối hay không.

- Buổi sáng tôi có thông qua điện thoại nói chuyện cùng Chu Kỳ Bảo của huyện Hà Phổ. Huyện trưởng Chu Hà Phổ ở trong điện thoại cũng là rất kín kẽ, không để lộ ra bất kì một tin tức nào có giá trị.

Ngụy Nam Huy nói tiếp:

- Chu Phong Nghị tập đoàn Phong Lập buổi sáng thực ra có chủ động liên hệ với huyện, nói sơ qua về việc tình hình giao tiếp với huyện Hà Phổ. Tuy nhiên Hồng Kỳ cho rằng lời nói của Chu Phong Nghị không đáng tin cậy, Hà Phổ bên kia thật sự muốn dồn hết sức đẩy chúng ta đến chân tường, có thể cung cấp tài nguyên rất khả quan, Chu Phong Nghị có khả năng giúp bọn họ lừa dối ở huyện. Lúc ban đầu tập đoàn Phong Lập đã muốn đem dự án xây dựng đến Tân Phổ hoặc Mai Khê rồi, cũng đã làm rất nhiều công tác ở huyện Hà Phổ, mới khiến bọn họ bỏ ý nghĩ trong đầu …

Vương Vân Thanh cũng biết những tình huống này, dự án tấm thép phủ nói cho cùng vẫn là công nghiệp sắt thép của hạ du. Đông Hoa so với Bình Giang cũng có ưu thế hơn về công nghiệp, trước đây ở thành phố cũng mời người đi làm rất nhiều công tác khiến cho Chu Phong Nghị quyết định đem dự án ở lại Bình Giang.

Bình Luận (0)
Comment