Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 109

Ngày hôm sau, Tống Viện phải đi xem mắt, từ sáng sớm đã đến nhà tìm Tiêu Thanh Như.

"Cậu đi xem mắt, tớ đi cùng liệu có không tốt lắm không?"

"Không có gì không tốt cả, cậu còn có thể giúp tớ tham mưu một chút."

Tống Viện lắc lắc cánh tay Tiêu Thanh Như: "Cậu đi cùng tớ đi mà, cậu có kinh nghiệm trong việc tìm người yêu, khẳng định ánh mắt sẽ tốt hơn tớ."

Tiêu Thanh Như trêu ghẹo cô ấy, nói: "Nếu ánh mắt tớ tốt thì còn có thể đi đường quanh co sao?"

"Nếu ánh mắt không tốt, thì sao cậu có thể tìm được chồng mình bây giờ?"

Tống Viện nhíu mày, lúc này Hứa Mục Chu đang ở trong phòng bếp nấu cơm như một cô vợ nhỏ đó.

Từ nhỏ đến lớn, cô ấy đã gặp không ít đôi vợ chồng, nhưng bình thường đều là nam chủ ngoại, nữ chủ nội, cho dù người phụ nữ có công việc hay không, thì ở nhà đều phải giặt quần áo nấu cơm.

Có thể làm được một bước này như Hứa Mục Chu, thật sự là ít càng thêm ít.

Khóe miệng Tiêu Thanh Như cong lên: "Đó là anh ấy tự đưa tới cửa, không phải tớ tìm."

"Nếu cậu không gật đầu thì anh ấy có đưa tới cửa cũng vô dụng."

Tiêu Thanh Như bị Tống Viện năn nỉ ỉ ôi không còn cách nào khác, đành phải gật đầu đồng ý đi cùng cô ấy đi xem mắt.

Nghe nói địa điểm được chọn là tiệm cơm quốc doanh công xã, Tiêu Thanh Như nói: "Đến lúc đó tờ và Hứa Mục Chu sẽ ngồi gần hai người, cậu đừng lo, cứ như lúc bình thường là được."

"Được rồi, vậy tớ đi về trước, một giờ nữa gặp nhau ở dưới lầu nhà cậu."

"Bữa sáng đã xong rồi, cậu ở lại ăn cùng đi.”

Tống Viện lắc đầu như trống bỏi, vợ chồng người ta tân hôn anh anh em em, ngọt ngào thân mật ăn sáng, cô ấy ở lại đây làm gì?

Chút ánh mắt đó cô ấy vẫn có.

"Mẹ tớ đã nấu xong cả rồi, nếu tớ không ăn cơm ở nhà thì sẽ bị mắng mất."

Cô ấy xua tay: "Tớ đi trước đây, hai người ăn đi."

Nói xong, cô ấy không đợi Tiêu Thanh Như tiễn đã nhanh chóng rời đi.

Cô đứng bên cửa sổ, nhìn thấy Tống Viện đi xuống lầu, đối phương còn giơ tay vẫy vẫy tay với cô.

Tiêu Thanh Như cũng vẫy tay, đưa mắt nhìn Tống Viện đi xa.

"Vợ à, lúc anh ra cửa em cũng không lưu luyến không rời như thế."

"Anh ăn dấm hả?"

"Ừm, dấm."

Tiêu Thanh Như nhón chân vỗ vỗ bả vai người đàn ông: "Nghe nói ăn đồ chua rất tốt cho cơ thể, anh ăn nhiều một chút."

"Vị chua ngọt vẫn ngon hơn."

Vừa rồi anh ăn chua, hiện tại cần một chút ngọt, thế là anh ôm khuôn mặt Tiêu Thanh Như tặng cho cô một cái hôn triền triền miên miên nồng nhiệt.

Tiêu Thanh Như thở hồng hộc dựa vào lồng n.g.ự.c cứng rắn người đàn ông, lại một lần nữa cô cảm nhận được cảm giác run chân.

Thật sự muốn mạng mà!

Lòng bàn tay anh vuốt ve khóe miệng Tiêu Thanh Như, xóa đi vết tích hỗn loạn.

Khóe miệng người đàn ông ngậm ý cười: "Vợ à, em còn ổn không?"

"Không ổn, run chân rồi."

Vân Mộng Hạ Vũ

Hứa Mục Chu cười nhẹ một tiếng, nếu không phải hiện tại thời gian không thích hợp, thì anh thật sự muốn làm một số chuyện khác.

Anh xoay người, dùng tư thế ôm trẻ con một tay bế Tiêu Thanh Như lên rồi đặt cô xuống trên ghế.

"Lát nữa em ăn nhiều một chút, bổ sung thể lực."

Tiêu Thanh Như: "..."

Bữa sáng chính là cháo ngũ cốc, màn thầu còn lại của đêm hôm trước, ăn kèm với rau ngâm và một đĩa trứng xào ớt.

Hứa Mục Chu hầu như không ăn trứng gà, anh chỉ gắp mấy miếng ớt trong đó.

"Lúc nào chúng ta nộp đơn xin một vườn rau nhé? Tự trồng một số loại rau sẽ thuận tiện hơn nhiều, cũng có thể ăn đồ tươi bất cứ lúc nào."

Hứa Mục Chu gật đầu: "Chuyện này rất đơn giản, nếu nhanh thì có thể chia trong một ngày, cơm nước xong xuôi anh sẽ đi hỏi thăm một chút."

Tiêu Thanh Như cảm thấy đi xin sớm một chút tương đối tốt, dù sao sau mùa này, có rất nhiều loại rau không thể trồng được.

Bình Luận (0)
Comment