Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 155

Khi biết Hứa Mục Chu cố ý đi mua gà cho con gái bổ cơ thể, tâm trạng của mẹ Tiêu trong nháy mắt trở nên tốt hơn.

Quên hết chuyện gặp phải mẹ Giang.

"Tiểu Hứa là một đứa nhỏ tốt, đầu năm nay muốn tìm một người đàn ông chu đáo như vậy không dễ đâu."

Tiêu Thanh Như rất tán đồng lời này của mẹ mình.

Mặc dù cô chưa gặp nhiều đàn ông, nhưng cô cũng biết rằng rất ít người chồng có thể làm được đến mức này như Hứa Mục Chu.

Cả một đời dài như vậy, Tiêu Thanh Như không thể cam đoan về sau Hứa Mục Chu có thay đổi hay không.

Nhưng giờ phút này, Hứa Mục Chu chính là người đàn ông tốt nhất, người chồng tốt nhất trong lòng cô!

*

Mẹ Tiêu đóng cửa lại trước, sau đó mới ngồi xuống ghế sofa đơn mé bên kia.

"Con nói cho mẹ biết, kết quả kiểm tra ngày hôm qua như thế nào? Mẹ hỏi Tiểu Hứa nhưng thằng bé toàn chọn mấy chuyện râu ria để lừa mẹ, mẹ cũng không phải người không hiểu gì, cái kiểu tốt khoe xấu che kia mẹ nghe không vào."

Tiêu Thanh Như thầm nghĩ, khó trách người ta thường nói gừng càng già càng cay, quả nhiên là không gạt được mẹ cô.

Cô không có ý định cố ý giấu diếm chuyện này, chỉ là không muốn khiến trưởng bối phải lo lắng theo.

Nhưng mà bây giờ mẹ đã hỏi thì Tiêu Thanh Như vẫn nói ra.

Dù sao loại chuyện này cũng không thể giấu diếm, nếu như cơ thể của cô không chữa trị khỏi được, thì sớm muộn gì cũng sẽ bộc phát.

Đến lúc đó, cô sẽ phải đối mặt với nhiều áp lực hơn.

Chẳng bằng cứ thẳng thắn ngay từ đầu, còn những chuyện khác thì đi một bước tính một bước vậy.

Cô chỉ là một người bình thường, không thể làm được mọi thứ, cũng không yêu cầu xa vời mọi chuyện như ý.

Cô diễn đạt tương đối bảo thủ: "Bác sĩ nói, sau này phương diện s.i.n.h d.ụ.c của con có thể sẽ gian nan hơn so với người khác."

Mẹ Tiêu trố mắt mấy giây, không tính là quá ngạc nhiên.

Cùng là phụ nữ, bà quá hiểu hậu quả của việc bị ngấm lạnh.

Có một số người bẩm sinh đã có vấn đề về sinh dục, càng đừng nói đến chuyện con gái bà đã từng phải chịu tội lớn như vậy

Lúc này có nói nhiều hơn nữa cũng vô ích, bà chỉ có thể an ủi con gái: "Không có gì tuyệt đối. Bác sĩ nói là có thể, điều đó chứng tỏ vẫn còn cơ hội hồi phục, con vẫn còn trẻ, chỉ cần con làm theo những gì bác sĩ nói thì chắc chắn sẽ hồi phục đơn giản hơn những người khác."

Tiêu Thanh Như gật đầu: "Con không sao, mẹ không cần an ủi con đâu."

"Đây không phải an ủi, so với những người trì hoãn nhiều năm mới phát hiện ra vấn đề, các con coi như là đã phát hiện sớm. Mà phát hiện sớm thì điều trị sớm, chắc chắn không có vấn đề gì."

"Nếu ở chỗ này chưa không hết thì mẹ sẽ cùng con đi Thượng Hải, đi Bắc Kinh, đi tất cả nhưng nơi có điều kiện y tế tốt. Luôn có nhiều giải pháp hơn là khó khăn, nhất định có thể giải quyết được vấn đề của con."

Tất cả mọi người đang khích lệ mình, làm chỗ dựa cho mình, Tiêu Thanh Như cảm thấy cô thật sự rất may mắn.

Khi cô cần sự quan tâm, không có ai bỏ đá xuống giếng cả.

"Mẹ à, con đang đang uống thuốc, cứ điều trị một thời gian trước rồi tính tiếp."

Mẹ Tiêu nói: "Đến lúc ăn Tết con và Tiểu Hứa phải về Bắc Kinh, đến lúc đó thuận tiện đi kiểm tra một chút."

Bà ngẫm lại vẫn thấy không yên lòng: "Hay là để mẹ đi cùng các con?"

Tiêu Thanh Như dở khóc dở cười: "Nếu mẹ muốn đến ăn Tết với chúng con thì còn có thể, nhưng nếu mẹ muốn cùng con đi khám bệnh thì quá vất vả, có Hứa Mục Chu ở đây mà mẹ vẫn chưa yên tâm sao?"

"Có Tiểu Hứa ở cạnh con, đương nhiên là mẹ yên tâm."

Mẹ Tiêu càng đau lòng cho con gái, càng muốn băm Giang Xuyên thành tám khúc.

Bà thầm nguyền rủa ở trong lòng, tốt nhất là phải khiến kẻ này đoạn tử tuyệt tôn!

Tránh trường hợp sinh con ra, sau này lại đi gây tai họa cho người khác.

Với loại gia đình vô liêm sỉ này, không sinh con cũng chính là tích thiện tích đức!

Tiêu Thanh Như hiểu được tính khí nóng nảy của mẹ mình, nhìn mặt mẹ là cô biết bà đang suy nghĩ gì.

Đối với Giang Xuyên, trước đây cô chỉ cảm thấy phiền chán, hy vọng cả đời này sẽ không bao giờ gặp lại nhau.

Nhưng bây giờ, cô thật sự hận Giang Xuyên.

Hận anh ta cái gì cũng muốn, nhưng lại không làm được gì cả.

Càng hận anh ta luôn lấy phương thức tổn thương cô, để tác thành cho thiện lương của mình.

Ánh mắt Tiêu Thanh Như lạnh lùng, cả đời này, mối thù giữa cô và Giang Xuyên sẽ không bao giờ có thể hoá giải.

Mẹ Tiêu vào bếp nấu canh gừng cho con gái: "Mặc dù hơi cay, nhưng uống vào sẽ tốt cho cơ thể con, chờ thêm hai ngày nữa con hết kinh nguyệt thì thêm chút đường đỏ vào, có thể bổ khí huyết."

Vân Mộng Hạ Vũ

Tiêu Thanh Như ngồi dậy: "Mẹ à, chúng con có thể tự làm những việc này, mẹ đừng quá vất vả."

Bình Luận (0)
Comment