Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 175

Tần Bắc biết Tiêu Thanh Như và Tống Viện là bạn bè, trong đầu anh ấy cũng đã có suy đoán về chủ đề cô muốn nói đến.

Anh ấy nhìn Du Vãn: "Đồng chí Du, phiền cô đi cho."

Tầm mắt Du Vãn đảo qua giữa hai người: “Với mối quan hệ của chúng ta ở đây, có chuyện gì mà tôi không thể nghe ư?"

Sắc mặt Tần Bắc tối sầm, trong giọng nói mang theo không vui: "Tôi và cô không có bất kỳ quan hệ gì cả, cô đừng có nói bậy."

Du Vãn cười hì hì nói: “Toàn bộ đội sản xuất đều biết tôi theo đuổi anh, sao có thể nói không có quan hệ gì chứ?"

Lời này tuy nói với Tần Bắc nhưng ánh mắt lại rơi vào Tiêu Thanh Như.

Tiêu Thanh Như có thể thấy rõ sự cảnh giác bên trong.

Vốn cô còn cảm thấy Tần Bắc không tệ, chỉ là xuất thân kém một chút, đây không phải là lỗi của anh ấy.

Nhưng bây giờ xem ra, người này cũng chẳng tốt lắm.

Nếu không, tại sao lại dây dưa với Du Vãn lâu như vậy?

Ngay cả lúc đồng chí nữ công khai theo đuổi anh ấy, anh ấy vẫn không giữ khoảng cách?

Lý trí nói cho Tiêu Thanh Như biết, điều kiện nhà họ Tần không tốt, có lẽ anh ấy có nỗi khổ của mình.

Bởi vì Tống Viện từng nói, Tần Bắc làm việc cho thanh niên trí thức từ Thượng Hải đến, có thể kiếm thêm tiền và phiếu lương thực.

Cảm tính lại nói cho Tiêu Thanh Như biết, điều kiện của nhà họ Tần không tốt, đó là sự thật trước khi Du Vãn xuất hiện.

Khi đó Tần Bắc có thể tự mình nuôi sống bản thân và em trai, tại sao ngay khi Du Vãn xuất hiện, lại phải “ép” mình làm một số chuyện khiến người khác hiểu lầm, để duy trì kế sinh nhai?

Bởi vì từng gặp phải người như Giang Xuyên, nên Tiêu Thanh Như rất ghét những người đàn ông do dự, thiếu quyết đoán.

Tiêu Thanh Như không nói gì, Tần Bắc chỉ có thể mở miệng lần nữa, yêu cầu Du Vãn rời đi.

Vẻ mặt Du Vãn không vui: “Anh cũng không làm chuyện gì đáng xấu hổ, sao lại phải bảo tôi đi?”

Vân Mộng Hạ Vũ

Tần Bắc hít sâu một hơi, cố gắng kiềm chế kích động muốn mắng người.

"Đồng chí Du, làm người phải biết có chừng mực, cô làm như vậy khiến tôi cảm thấy rất phiền."

Du Vãn trừng mắt nhìn Tần Bắc, nói: "Được được được, tôi đi!"

Trước khi rời đi, cô ta còn tức giận trừng mắt nhìn Tiêu Thanh Như.

Người này rốt cuộc chui từ đâu ra, tại sao Tần Bắc lại đối xử tốt với cô ta như vậy?

Ngay cả mình, quấn Tần Bắc mấy tháng nay, cũng không có đãi ngộ như vậy.

Người này muốn cô ta rời đi, Tần Bắc lập tức nghe theo!

Du Vãn từ Thượng Hải đến, khuôn mặt cũng xinh đẹp, trước khi vào đội sản xuất, vốn cho là không ai có thể là đối thủ của mình.

Nhưng bây giờ nhìn thấy Tiêu Thanh Như, lòng tự tin của cô ta bị đả kích.

Khí chất của người này hoàn toàn khác với người bình thường, xem ra điều kiện gia đình rất tốt.

Nếu như đây là người yêu của Tần Bắc, tất cả mọi chuyện đều sẽ được giải thích.

Bởi vì điều kiện của người yêu quá tốt, nên Tần Bắc mới coi thường cô ta, Du Vãn nghĩ.

Cô ta tâm không cam, lòng không nguyện đi xa mấy bước.

Nhìn thấy chiếc xe jeep cách đó không xa, đứng bên cạnh còn có một người đàn ông cao lớn đẹp trai, Dũ Vãn sửng sốt một lúc.

Cho dù là ở Thượng Hải, cô ta cũng chưa bao giờ thấy đồng chí nam nào bắt mắt như vậy.

Nhưng rất nhanh, Du Vãn tỉnh táo lại.

Người đàn ông này mặc dù chói mắt, nhưng đôi mắt sắc bén lại khiến người ta sợ hãi.

Chỉ mới nhìn nhau một cái, Du Vãn đã lập tức cúi đầu xuống.

Cô ta không ngừng tự nhủ mình, làm người không thể tham lam, chỉ cần nắm giữ được người trước mặt là tốt rồi.

Cô ta quay đầu nhìn Tiêu Thanh Như, có một người đàn ông ưu tú như vậy ở bên cạnh, chắc sẽ không tranh giành Tần Bắc với cô ta đâu.

Trong lòng cô ta yên tâm một chút, trở về mảnh đất mình được giao.

Tần Bắc không muốn làm việc giúp cô ta, Du Vãn muốn tìm người khác giúp đỡ, nhưng lại sợ Tần Bắc hiểu lầm.

Cô ta chỉ có thể tự mình làm.

Trong lòng mong đợi Tần Bắc sẽ mềm lòng, như vậy mối quan hệ của bọn họ có thể tiến thêm một bước.

Bình Luận (0)
Comment