Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 181

Không chỉ Tiêu Thanh Như, mấy đồng chí nữ trong hàng cũng đang nhìn trộm Hứa Mục Chu.

Thời đại này, mọi người rất ngưỡng mộ quân nhân, Hứa Mục Chu dáng dấp đẹp trai, rất khó để cho người khác không sinh lòng hảo cảm.

"Đồng chí, đồng chí có đối tượng chưa?" Một vị bác gái hỏi.

Hứa Mục Chu gật đầu: “Có đối tượng, chúng tôi đã kết hôn rồi.”

Vẻ mặt bác gái tiếc nuối: "Tôi còn muốn giới thiệu con gái của tôi cho cậu, con bé làm việc ở trong xưởng, có công việc đàng hoàng."

Hứa Mục Chu mặt không đổi sắc, trả lời: “Vợ tôi làm việc trong đoàn văn công, cô ấy rất giỏi, lúc đầu là tôi theo đuổi cô ấy.”

Vị bác gái: "..."

Bà ấy chỉ tùy tiện tán dóc một chút thôi, sao anh chàng này lại bắt đầu khoe khoang rồi?

Bà ấy nghi ngờ nhìn Hứa Mục Chu, anh chàng này trông kiệm lời như vậy, vậy mà có thể theo đuổi con gái nhà người ta.

Không phải lừa người chứ?

Mấy đồng chí nữ trẻ tuổi đang lén nhìn Hứa Mục Chu, nghe nói anh đã kết hôn, cũng thất vọng không thôi.

Phải biết, để tìm được một đối tượng tốt, giống như là đầu thai lần thứ hai vậy.

Một người đàn ông cực phẩm như vậy, nếu ai gả cho anh, nửa đời sau chắc chắn sẽ không phải lo nghĩ gì.

Ánh mắt họ dừng lại ở chiếc ô tô đậu cách đó không xa, đồng chí nữ trên xe chắc là người yêu của anh.

Nhìn bọn họ rất xứng đôi.

Bỏ qua ánh mắt đánh giá của mọi người, Hứa Mục Chu tiếp tục xếp hàng.

Thỉnh thoảng anh lại quay đầu nhìn Tiêu Thanh Như.

Không có ngoại lệ nào, mỗi lần nhìn ánh mắt đều mang theo nụ cười.

Không cần anh khoe khoang, tất cả mọi người đều có thể nhìn ra, tình cảm của hai bọn họ tốt như thế nào.

Vân Mộng Hạ Vũ

Hơn mười phút sau, cuối cùng Hứa Mục Chu cũng mua được thịt.

Một giây cũng nán lại, trả tiền và phiếu xong, anh lập tức quay trở về xe.

Tiêu Thanh Như trêu chọc anh: “Mới có mấy phút mà đã có đồng chí nữ nhìn trộm anh rồi.”

Hứa Mục Chu hất cằm nói: “Nhìn trộm cũng vô ích, anh đã có vợ rồi.”

Anh muốn véo mặt Tiêu Thanh Như, nhưng kịp nhận ra mình vừa cầm thịt, nên đành thôi.

Mua thịt xong, họ đến xã cung ứng mua kẹo sữa, đồ hộp và sữa mạch nha.

"Anh còn muốn mua gì nữa không?" Tiêu Thanh Như hỏi.

Hứa Mục Chu lắc đầu: "Mang mấy thứ này là đủ rồi, đợi chúng ta về Bắc Kinh, cho cha mẹ thêm ít tiền, để họ tự thu xếp."

Tiêu Thanh Như gật đầu: “Được, vậy chúng ta về nhà thôi.”

"Đợi một chút."

"Còn phải mua gì nữa à?"

Hứa Mục Chu chỉ vào đồ trên quầy nói: “Mua kem dưỡng da cho em."

Trên quầy trưng bày các loại kem khác nhau, loại rẻ tiền có giá vài hào một hộp, loại đắt tiền phải mất hai ba tệ.

Bao bì hộp nhìn rất đẹp, nhìn khác hẳn với loại kem thông thường.

Nghe nói là đến từ Thượng Hải, có tác dụng chăm sóc da rất tốt.

Khi Hứa Mục Chu mua đồ cho Tiêu Thanh Như, chỉ cần trong khả năng của mình, anh luôn mua những thứ tốt nhất.

Anh mua một lúc hai hộp.

Tiêu Thanh Như không khách sáo với Hứa Mục Chu, mỉm cười nhận lấy.

*

Mua sắm xong cũng đã đến giờ ăn trưa.

Lười về nhà nấu ăn, hai người đi đến tiệm cơm quốc doanh gần nhất.

Mỗi người một bát mì, vậy là kết thúc bữa trưa.

Hứa Mục Chu hỏi Tiêu Thanh Như: “Em có muốn đi xem phim không?”

Nói đến đây, Tiêu Thanh Như nhớ tới chuyện năm ngoái.

“Lúc đó anh cho em vé xem phim, còn tình cờ gặp bọn em ở tiệm cơm quốc doanh, chắc không phải là cố ý chứ?”

Lỗ tai Hứa Mục Chu đỏ lên, cố tỏ vẻ bình tĩnh nói: “Đây không phải là cách theo đuổi con gái phổ biến sao?”

Tiêu Thanh Như bật cười: "Anh đúng là có âm mưu thật."

"Cái này gọi là chiến lược, theo đuổi con gái cũng cần có đầu óc."

"Mới khen ngợi anh mấy câu anh đã kiêu ngạo rồi?"

Hứa Mục Chu không kiềm chế được vẻ mặt: “Cưới được cô gái mình yêu, lẽ nào không đáng để kiêu ngạo ư?"

Bất ngờ được tỏ tình, trong lòng Tiêu Thanh Như cảm thấy ngọt ngào.

"Miệng thật ngọt."

Nếu lúc này không phải ở bên ngoài, Hứa Mục Chu đã đùa bỡn lưu manh rồi.

"Vậy nên, em có đi xem phim không?"

"Đi!"

Tiêu Thanh Như còn chưa xem phim với Hứa Mục Chu bao giờ, hôm nay có thời gian, đi xem không chỉ g.i.ế.c thời gian, còn gia tăng thêm tình cảm vợ chồng.

Bình Luận (0)
Comment