Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 244

Bình thường Tiêu Thanh Như làm việc nghiêm túc, chưa bao giờ đến trễ về sớm.

Lúc này cô muốn xin nghỉ để kiểm tra sức khỏe, lãnh đạo đã đồng ý không chút do dự.

Còn nói với cô rằng thân thể mới là tiền vốn của cách mạng, chỉ có chăm sóc cơ thể cho tốt, mới có thể nhiệt huyết tỏa sáng dài lâu trên cương vị.

Vốn dĩ định cho Tiêu Thanh Như nghỉ nửa ngày, nhưng cô nói sau khi kiểm tra xong sẽ có thể quay lại làm việc ngay.

Lãnh đạo càng hài lòng với thái độ của cô, chỉ nói cứ từ từ, không cần gấp gáp.

Xin nghỉ phép xong, hai vợ chồng cùng đến bệnh viện.

Bệnh viện quân khu cách rất gần, chỉ mất vài phút đi xe đạp.

Hứa Mục Chu đi đăng ký, Tiêu Thanh Như liền ngồi trên ghế dài ở hành lang đợi anh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Nhìn thấy người nọ bận trước bận sau vì mình, trong lòng Tiêu Thanh Như tràn ngập hạnh phúc.

Trải qua cảm giác bị người khác vứt bỏ vô số lần, cô mới biết rõ cuộc sống hiện tại tốt đẹp biết bao nhiêu.

Đồng thời, cũng càng thêm kiên định quyết tâm muốn nắm tay đồng hành cùng Hứa Mục Chu.

"Vợ ơi, có thể đi kiểm tra rồi."

"Anh đợi ở bên ngoài."

"Anh muốn đi vào với em."

"Đừng quấy rối."

Để thuận tiện cho việc kiểm tra, Tiêu Thanh Như cởi áo khoác trên người, giao cho Hứa Mục Chu cầm.

Một mình vào phòng kiểm tra.

Tuy rằng trong lòng nắm chắc, nhưng Hứa Mục Chu đang chờ ở bên ngoài khó tránh khỏi sinh ra vài phần nôn nóng.

Đi đi lại lại dọc theo hành lang, người đang chờ kiểm tra đều bị anh gấp đến choáng váng đầu.

"Đồng chí, việc kiểm tra không nhanh như vậy đâu, anh ngồi xuống chờ một lát đi."

Biết bản thân đã làm ảnh hưởng đến người khác, Hứa Mục Chu không tiếp tục đi nữa, đứng thẳng trước cửa phòng kiểm tra, chờ Tiêu Thanh Như đi ra.

Tiêu Thanh Như kiểm tra xong đi ra, nhìn thấy người đàn ông đứng thẳng như cây bạch dương, buồn cười nói: "Anh đang đứng gác à?"

Hứa Mục Chu dẫn Tiêu Thanh Như ngồi vào chiếc ghế trống bên cạnh.

Lại phủ thêm chiếc áo khoác cho cô: "Đừng để bị cảm lạnh."

"Bây giờ cũng không lạnh, làm sao có thể bị cảm lạnh?"

"Vẫn nên chú ý một chút thì hơn."

Ngồi nửa tiếng, kết quả kiểm tra đã có.

Hai vợ chồng lại cùng nhau đến văn phòng bác sĩ.

Lúc ở Bắc Kinh, bác sĩ đã nói rằng khả năng sinh sản của Tiêu Thanh Như không có vấn đề.

Kết quả kiểm tra lần này cũng như thế.

Bác sĩ lại kê cho cô thêm một phương thuốc nữa, sau khi dùng hết đợt trị liệu này có thể ngừng.

Không cần phải uống thuốc ba lần một ngày, không thể nghi ngờ, điều này là một tin tức cực kỳ tốt đối với Tiêu Thanh Như.

Rời khỏi bệnh viện, nụ cười trên mặt chưa từng biến mất.

Tiêu Thanh Như tâm trạng tốt, Hứa Mục Chu cũng như thế.

Thực sự mỗi lần nhìn thấy vợ uống thuốc, anh đều rất đau lòng.

"Em phải đi làm, anh về nhà trước đi."

"Vậy sau khi em tan làm anh lại đi đón em."

Tiêu Thanh Như gật đầu: "Được rồi, hôm nay đừng nấu cơm, bữa tối chúng ta giải quyết ở nhà ăn, ăn cơm xong tản bộ về nhà vừa thích hợp"

Hứa Mục Chu ừ một tiếng, đúng lúc anh có thể đi chuẩn bị đất trồng rau, có thể trồng những hạt giống có thể trồng được.

Sau khi đưa người đến đoàn văn công, Hứa Mục Chu về nhà.

Thu dọn công cụ xong, tiếp tục không ngừng đi ra đồng.

Thời tiết đầu xuân, có rất nhiều người đang làm việc trên đồng, thấy Hứa Mục Chu một mình bận qua bận lại, không nhịn được trêu ghẹo anh.

"Đồng chí Hứa, người ta đều nói nam nữ phối hợp làm việc không biết mệt, chờ đến khi Thanh Như tan làm rồi hẵng làm cũng không muộn đâu."

"Chao, mấy người thì biết cái gì, đồng chí Hứa sợ là nâng niu Thanh Như, ôm trong tay sợ ngã, ngậm trong miệng sợ tan, nào có việc để cô ấy ra ngoài làm việc chứ?"

"Người yêu vợ nhất trong viện gia chúc chúng ta thuộc về đồng chí Hứa rồi."

Mức độ trêu ghẹo này, còn chưa đến mức ảnh hưởng tới Hứa Mục Chu.

Anh cười nói: "Hôm nay tôi được nghỉ phép, rảnh thì cũng rảnh rồi, không bằng ra ngoài làm việc."

"Ông chồng nhà chúng tôi thì không có loại giác ngộ này, đồng chí Hứa, cậu nên làm một bài báo cáo tư tưởng, dạy dỗ người khác làm thế nào để làm một người chồng tốt."

"Tôi và Thanh Như mới kết hôn được một năm, cũng không dám tự dát vàng lên mặt mình đâu, ba chữ người chồng tốt này thế nào cũng không đến lượt tôi đâu."

"Cậu khiêm tốn quá đấy, chúng tôi nghe chị dâu Ngô nói rồi, cậu ở nhà giặt quần áo nấu cơm, cái gì cũng có thể làm."

"Đều là thuận tay làm thôi."

Bình Luận (0)
Comment