Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 245

Hứa Mục Chu càng khiêm tốn, người khác càng muốn trêu ghẹo anh.

Vì thế, rất nhiều tin đồn nhỏ lẻ cũng bị truyền ra.

Rửa chén, làm việc nhà đều là việc nhỏ, nghe nói hơn nửa đêm anh còn đến nhà chị dâu Ngô mua đường đỏ, chỉ để làm đường đỏ trứng gà cho vợ mình.

Nhờ đó mọi người mới biết, Hứa Mục Chu yêu vợ yêu đến mức độ nào.

Việc gì cũng không cho Tiêu Thanh Như làm, còn ăn ngon uống tốt mà phục vụ cô, đây chẳng phải là cưới tổ tông về à?

Nhớ lại trước đâu khi Tiêu Thanh Như hẹn hò với Giang Xuyên, cô cũng không được đối xử tốt như vậy.

Thường thường còn phải bị Đỗ Văn Thu làm ghê tởm.

Không ngờ được sau khi hủy hôn, ngược lại được gả đến nhà tốt hơn.

Quả nhiên, có người sinh ra đã có số mệnh tốt.

Nói rồi, mọi người không khỏi hỏi về chuyện sinh con.

"Cậu và Thanh Như kết hôn cũng được một năm rồi, dự định khi nào sinh em bé?"

Sắc mặt Hứa Mục Chu không thay đổi: "Công việc của Thanh Như có tính chất đặc thù, muốn sinh con bây giờ thì hơi sớm."

"Tuổi còn trẻ mới dễ dàng khôi phục đấy, chờ sau khi sinh con xong rồi trở về làm việc cũng không muộn, trưởng bối nhà các cậu nhiều, đến lúc đó giao đứa bé cho trưởng bối chăm sóc, cậu và Thanh Như chỉ cần yên tâm ổn định cho tương lai là được rồi."

Trong mắt hầu hết mọi người, đã kết hôn thì phải sinh con.

Không có con nhỏ, cuộc hôn nhân sẽ không hoàn chỉnh.

Vân Mộng Hạ Vũ

Có người âm thầm nghĩ, may mà Tiêu Thanh Như không sinh ra ở nông thôn, nếu không kết hôn được một năm còn chưa sinh em bé, chắc chắn sẽ bị người ta nói là gà mái không biết đẻ trứng.

Người phụ nữ không sinh được con, ở một số nơi sẽ bị đ.â.m chọc móc mỉa.

Người khác suy nghĩ cái gì, Hứa Mục Chu chỉ cần nhìn một cái là có thể hiểu.

Tuy rằng những người này không có ác ý nhưng anh không muốn có người bàn tán nói xấu sau lưng vợ mình.

"Nguyên nhân chủ yếu nằm ở tôi, tôi không thích trẻ con, muốn trả qua cuộc sống thanh tịnh với Thanh Như thêm vài năm nữa."

"Các cậu vẫn còn quá trẻ tuổi, không biết đứa con quan trọng biết bao nhiêu đối với một gia đình."

"Lời này chị dâu nói đúng, tôi và Thanh Như còn trẻ, cho nên chưa nôn nóng muốn có con."

Hứa Mục Chu dầu muối không ăn, chỉ nói bản thân không thích trẻ con.

Dần dần, trọng tâm của chủ đề bắt đầu chếch đi, mọi người đổi thành cố gắng khuyên Hứa Mục Chu, để anh thay đổi suy nghĩ, không có con là không được.

Mọi người đều dùng hết mồm mép, Hứa Mục Chu cũng không hề từ bỏ.

Mọi người tôi nhìn bạn, bạn nhìn tôi, thật là kỳ lạ, đây là lần đầu tiên bọn họ thấy một người đàn ông không muốn có con!

Chẳng phải nói Hứa Mục Chu là đứa con độc đinh của nhà họ Hứa sao?

Chẳng lẽ anh không sợ hương khói của nhà họ Hứa sẽ bị chôn vùi trong tay anh sao?

Hứa Mục Chu mới mặc kệ người khác nghĩ như thế nào, lời anh nói cũng không phải chỉ để ứng phó với những người khác.

Trong thâm tâm anh, chỉ cần có thể ở bên vợ, việc có con hay không với anh đều giống nhau.

Đầu tiên người anh yêu là Tiêu Thanh Như, sau đó mới có thể yêu đứa con do cô sinh ra.

Thấy Hứa Mục Chu đã bắt đầu làm việc, người khác cũng không tiện quấy rầy anh.

Chẳng qua cân nhắc ở trong lòng, có phải Hứa Mục Chu không muốn làm chậm trễ công việc của Tiêu Thanh Như, cho nên mới nói bản thân không muốn có con không?

Rốt cuộc Tiêu Thanh Như làm nghề nhảy múa, sau khi sinh con có thể trạng thái sẽ không tốt như trước.

Càng nghĩ càng cảm thấy rất có thể là khả năng này.

Vì thế, hình tượng của Hứa Mục Chu lập tức trở nên cao lớn hơn.

Có thể hy sinh đến mức này vì sự nghiệp của vợ, người đàn ông như vậy có đốt đèn cũng tìm không ra!

Hứa Mục Chu rất nhạy cảm với ánh mắt của những người xung quanh, sâu kín thở dài.

Phỏng chừng lại suy nghĩ nhiều.

Không khỏi đẩy nhanh tốc độ làm việc, nhanh chóng làm xong việc, trở về nhà sớm một chút.

Bình Luận (0)
Comment