Ở cữ xong, mẹ Tiêu lại dẫn cô đến bệnh viện kiểm tra thân thể lần nữa, chỉ sợ có bệnh gì.
Điều này làm mẹ Hứa hổ thẹn không thôi.
Nếu bà thông gia không đến thì bà hoàn toàn không nghĩ đến chuyện dẫn con dâu đi kiểm tra sức khỏe.
Mẹ Tiêu ở Bắc Kinh hơn một tháng rồi quay về Tây Bắc.
Lúc đến, bà mang theo rất nhiều thứ, lúc bà về chỉ cầm ảnh của cặp song sinh cùng đặc sản người nhà họ Hứa đưa.
“Hứa Mục Chu!”
Nghe Tiêu Thanh Như gọi, Hứa Mục Chu lập tức bỏ cục bột đang nhào dở xuống.
Anh rửa tay rồi vội vàng chạy vào phòng.
Bây giờ anh đã bước đi ổn định hơn nhiều, không khác người thường là bao.
“Sao thế vợ?”
“Con ị rồi.”
Tiêu Thanh Như bế con gái không dám nhúc nhích, chỉ sợ nước phân dính lên người.
Vân Mộng Hạ Vũ
Thấy cô duỗi thẳng tay như đang ôm bom, Hứa Mục Chu dở khóc dở cười.
Anh đi lấy nước đâu ra đấy.
“Để anh.”
Hứa Mục Chu có kinh nghiệm chăm bé hơn, Tiêu Thanh Như lập tức đưa con cho anh.
Có lẽ cặp song sinh thường có cảm ứng đặc biệt với nhau, em gái vừa ị xong anh trai cũng ị.
Trong phòng hôi không chịu nổi.
Hứa Mục Chu bình tĩnh rửa m.ô.n.g cho con, không hề chê bai chút nào.
Tiêu Thanh Như không thể chỉ nhìn nên cô cũng giúp đỡ.
“Vợ, em vào bếp gói sủi cảo đi, để anh làm chỗ này là được.”
Rửa m.ô.n.g cho con xong mà còn động vào đồ ăn, Hứa Mục Chu chỉ sợ bị chê.
“Thế em đi thật à?”
“Ừ, anh làm quen rồi.”
Tiêu Thanh Như đi thật.
Một mình xử lý cho hai đứa trẻ, tiếng kêu khóc đinh tai nhức óc bên tai mà Hứa Mục Chu chẳng hề nhíu mày.
Đây là con mà vợ đã sinh.
Khó to chứng tỏ thân thể khỏe mạnh!
Anh thay tã sạch cho con, mỗi tay ôm một bé, đi lại trong phòng dỗ bọn chúng ngủ.
Ở cạnh bố làm hai đứa bé cảm giác an tâm, không bao lâu đã ngủ mất.
Anh đặt hai đứa lên giường nhỏ, đắp chăn cho hai đứa.
Hai đứa chỉ lộ ra khuôn mặt trắng mềm không khác nhau là mấy.
Hứa Mục Chu khẽ nhếch miệng, đáng yêu quá!
Anh đứng trông bên giường mấy phút, xác định con đã ngủ say mới cầm tã ra ngoài sân giặt.
Tiêu Thanh Như và mẹ chồng đang làm sủi cảo, thấy Hứa Mục Chu giặt tã trong sân làm cô cảm giác như đang bắt nạt anh.
Vì từ lúc sinh con đến giờ, cô chưa từng giặt tã lần nào.
Mẹ Hứa cực kỳ hài lòng về con trai.
Đàn ông phải chăm lo cho gia đình, đối xử tốt với vợ chứ.
Dẫu sao bây giờ anh cũng không đi làm, ở nhà chăm sóc con cũng là chuyện nên làm.
Nghĩ đến đây, bà không khỏi hỏi đến chuyện làm việc của Tiêu Thanh Như: “Bên con có cách nào không? Hay là chúng ta phải tốn tiền đi chuẩn bị một chút?”
“Qua tết trường học sẽ tổ chức thi, đến lúc đó rồi xem ạ.”
“Lúc đó Tả Tả và Hữu Hữu có thể ăn cháo mềm rồi, nếu con thi đậu có thể yên tâm đi làm.”
Tiêu Thanh Như gật đầu: “Nếu không được nữa thì đặt sữa bò cho chúng nó, chắc không thiếu dinh dưỡng đâu ạ.”
“Không đâu, trước đây nuôi con cẩu thả, không phải ngày nào cũng không được uống sữa mẹ. Chỉ cần con ăn uống khỏe mạnh thì hai em em nó cũng sẽ trắng trẻo mập mạp thôi.”
Cho hai đứa bé b.ú sữa không hề dễ dàng, để con dâu có thể ăn ngon hơn, không hao tổn thân thể nên mẹ Hứa thường đi mua thịt.
Nếu không có phiếu thịt thì phải ra chợ đen mua với giá cao hơn.
Vì được ăn uống tốt nên Tiêu Thanh Như sinh con xong tăng lên năm cân.
Đối với những người nhảy múa, con số này rất đáng sợ.
Dù bây giờ không được lên sân khấu múa nữa nhưng Tiêu Thanh Như vẫn quyết định đưa giảm cân vào danh sách quan trọng.
Không vì điều gì khác mà chỉ để mặc quần áo đẹp hơn thôi.
Nếu không hãm lại thì không mặc được mấy bộ váy trước đây nữa.
Hứa Mục Chu giặt tã bẩn xong vào phòng bếp nhóm lửa giúp cô.
Lúc cha Hứa tan làm về nhà, bỏ vào nồi nấu khoảng mười phút là ăn được.
“Bây giờ hai đứa đầy tháng rồi, có phải nên đặt tên cho chúng rồi không?” Cha Hứa nói thế.
“Cha, chuyện này nhờ cha, con và Hứa Mục Chu không biết đặt tên.”
Cha Hứa cười tươi hơn: “Thế để cha gọi cho ông thông gia bàn bạc xem.”
“Vâng, hai người bàn bạc xem thế nào thì ổn, con và Hứa Mục Chu không có ý kiến gì.”
Cha Hứa hào hứng, ăn cơm xong đi gọi điện ngay.
Sau khi bàn bạc xong, người nhà hai bên quyết định để anh trai lấy họ Hứa, tên là Hứa Tri Hành.
Em gái lấy họ Tiêu, tên là Tiêu Tri Du.
Tiêu Thanh Như thấy hai cái tên này rất xuôi tai, tốt hơn tên Hứa Mục Chu đặt nhiều.
Thế là tên của hai đứa được quyết định như thế.