Quân Hôn 70: Quân Tẩu Xinh Đẹp Nuôi Con Chăm Chồng

Chương 91

Khi còn chưa đăng ký kết hôn, Hứa Mục Chu đã dám bước vào phòng Tiêu Thanh Như, lúc này danh chính ngôn thuận, tự nhiên sẽ không bỏ lỡ cơ hội này.

Vừa bước vào phòng, anh đã ép Tiêu Thanh Như lên ván cửa và hôn cô.

Trong đầu chỉ có một suy nghĩ, đây là vợ anh, đã có giấy tờ chứng minh!

Bị sự kích động của người đàn ông lây nhiễm, Tiêu Thanh Như giơ tay vòng qua ôm lấy cổ Hứa Mục Chu.

Ngay khi cô chủ động, người đàn ông liền có chút mất khống chế.

Cánh tay rắn chắc có lực ôm chặt lấy eo của Tiêu Thanh Như, thậm chí lúc kích động còn nhấc bổng người lên một chút.

Hứa Mục Chu quá cao lớn, Tiêu Thanh Như buộc phải nhón mũi chân.

Cứu mạng, hình như người này thật sự muốn ăn thịt cô!

Hôn xong, Hứa Mục Chu vùi đầu vào cổ Tiêu Thanh Như.

"Thanh Như, trước kia anh hoàn toàn không dám tưởng tượng được tất cả những điều này, thật sự giống như một giấc mơ vậy."

Nếu là giấc mơ, xin hãy cho anh vĩnh viễn không bao giờ tỉnh lại.

"Không phải giấc mơ."

Chủ động áp lên đôi môi nóng bỏng của Hứa Mục Chu, đổi lại chính là sự cướp đoạt càng dữ dội hơn.

Lòng bàn tay mang theo vết chai mỏng lướt qua da thịt, khiến người ta rùng mình.

"Mành còn chưa đóng đâu."

Hứa Mục Chu bế Tiêu Thanh Như lên bằng một tay, một tay còn lại nhanh chóng kéo mành xuống.

Trong căn phòng lập tức tối sầm lại, sau đó nụ hôn che trời lấp đất rơi xuống.

Tiêu Thanh Như không chịu nổi, ngã xuống trên giường.

Người đàn ông theo sát sau cô, đuổi theo đôi môi đỏ mọng mềm mại kia.

Tay anh cũng không nhàn rỗi, xoa bóp làn da của Tiêu Thanh Như đến mức đau nhức.

Cô đ.ấ.m đấm vào bả vai của người đàn ông, không thể nói chuyện, chỉ có thể dùng ánh mắt ra hiệu cho anh bớt bớt lại một chút.

Hứa Mục Chu cúi đầu nhìn xuống, làn da dưới tay đã đỏ ửng, vội vàng buông ra tay.

Chỉ mới nhìn vào dấu vết ái muội, ánh mắt càng thêm thâm thúy.

Hầu kết lăn lên xuống, đặt hết nụ hôn này đến nụ hôn khác.

Gương mặt Tiêu Thanh Như nhanh chóng nóng lên, vội vàng kéo quần áo lại: "Đã đến lúc anh phải đi rồi."

"Vợ ơi, đêm nay anh không về ký túc xá được không?" Người đàn ông ra vẻ đáng thương nói: "Chúng ta đã kết hôn rồi."

"Cha em không đồng ý."

Vân Mộng Hạ Vũ

Người đàn ông thở dài: "Chờ khi cha quay lại anh sẽ đi."

"Anh trai em còn đang nhìn chằm chằm anh ở dưới lầu."

Hứa Mục Chu sắp nổ tung, anh nói rồi mà, Tiêu Hoài Thư là thứ kéo chân sau!

Xoay người nằm ngửa trên giường, ôm Tiêu Thanh Như vào trong lòng: "Vợ ơi, trên đời còn có người đàn ông nào thản hại hơn anh không?"

Nghe hiểu ý của anh, Tiêu Thanh Như không khỏi xấu hổ nói: "Anh không thể nghĩ ra chuyện gì đứng đắn hơn được sao?"

"Khi người đàn ông khi đối mặt với người phụ nữ của mình, hơn nữa còn đang ở trên giường, vĩnh viễn không thể đứng đắn được."

"Hứa Mục Chu!"

Anh bắt lấy bàn tay định đánh mình, đặt lên bên môi hôn: "Vợ, em có thể đối xử tốt với anh một lần được không?"

Tiêu Thanh Như muốn nói cô đối xử không tốt với anh khi nào?

Khi bắt gặp ánh mắt của Hứa Mục Chu, đột nhiên hiểu ra.

Không dám đối diện với người đàn ông lần nữa, cô sợ mình sẽ c.h.ế.t chìm trong tình tố sâu đậm, bị mê hoặc làm ra những việc mặt đỏ tim đập mạnh đó.

"Anh trai em còn ở đây đó, anh nhanh chóng đi đi."

"Bé xấu tính, em không hề luyến tiếc anh chút nào sao?"

Tiêu Thanh Như sắp bị nhiệt độ cơ thể tăng cao nấu chín, có phải miệng lưỡi của đàn ông ở Bắc Kinh đều trơn tru như vậy không?

Cô ngượng ngùng nói: "Anh đi nhanh đi."

Đứng dậy muốn kéo người đàn ông đang ăn vạ trên giường, lại quên cúc quần áo đã bị Hứa Mục Chu cởi ra.

Muốn khép lại thì đã quá muộn.

Bàn tay từng ôm cô vô số lần lại vòng qua người cô, một tay nâng cao cô đặt ngồi lên đùi mình, người đàn ông lập tức ngồi dậy, giữ gương mặt đỏ bừng kia.

Bình Luận (0)
Comment