Quân Vô Tiếu

Chương 2 - Sáng Tạo Luyện Thể Cảnh

12 năm nữa lại trôi qua,

“Ta lại đột phá một lần nữa, sức mạnh tăng lên 3 thành cùng với da thịt lại trở nên rắn chắc hơn. Bất quá thọ nguyên của ta vẫn không tăng lên chút nào.” Quân Vô Tiếu nghĩ, trong lòng cũng cảm thấy khá thất vọng bất quá hắn rất nhanh bình tĩnh lại.

“Ài! Thọ nguyên làm sao có thể tăng dễ dàng như thế chứ, do ta kì vọng quá cao thôi. Đột phá đã là rất tốt rồi, tiếp tục cố gắng thôi.” Quân Vô Tiếu nói.

Tuế nguyệt ung dung, 25 năm nữa lại trôi qua, từ một chàng thiếu niên nhiệt huyết luyện tập cố gắng mạnh lên, giờ trở thành một ông chú trung niên nhưng vẫn nhiệt huyết luyện tập như cũ.

“Lại đột phá thêm lần nữa, sức mạnh tăng lên như cũ vẫn là 3 thành, da thịt vẫn là rắn chắc hơn, hiên tại binh đao cũng khó tổn thương nặng ta. 25 năm qua đột phá được thêm 2 lần, tính luôn những lần trước mỗi lần đột phá trừ lần đầu tiên cách khoảng hơn 12 năm.” Quân Vô Tiếu thầm nghĩ như đang tính toán điều gì đó.

Đột nhiên hắn nhìn về phía xa Côn Luân sơn hùng vĩ, chợt nghĩ về những truyền thuyết từng được nghe rằng cao nhân đắc đạo thường ở trên núi thanh tu. Hắn như đã làm ra quyết định gì đó quan trọng.

“Năm nay ta đã 63 tuổi rồi, nhưng lại trông không giống như lão già chút nào, sức mạnh thì ngược lại càng mạnh hơn chứ không giảm, nếu cứ tiếp tục ở trong trấn có vẻ không tiên lắm. Với lại sau nhiều lần đột phá, ta cảm thấy mình càng ngày càng không cần nhiều lương thực nữa. Có lẽ ta nên tới Côn Luân sơn, rời xa nơi đông người để dễ dàng luyện tập hơn. Ta cũng chẳng có bằng hữu nào, từ thuở thiếu niên tới gian ta vẫn tập trung vào luyện tập nên cũng chẳng có gì luyến tiếc.” Quân Vô Tiếu nói sau đó khởi hành đi Côn Luân sơn.

Tốc độ hắn di chuyển rất nhanh, chỉ mất nửa tháng hắn đã chạy tới Côn Luân sơn. Một thân bạch y đứng từ đỉnh Côn Luân nhìn xuống thế gian, Quân Vô Tiếu thầm nghĩ “Nơi đây cảnh sắc cũng rất tốt, cũng có khá nhiều loại cây cỏ có thể ăn được, dù sao ta cũng không cần nhiều. Dựng tạm một căn nhà rồi tiếp tục luyện tập thôi.”

Lại hơn 12 năm nữa trôi qua,

Quân Vô Tiếu lại đột phá, bất quá lần này cảm giác cũng rất kì diệu như lần đầu tiên vậy. Nó là một thứ khá, hoàn toàn không giống với trước đây là da thịt trở nên rắn chắc hơn.

“1..100 năm, 100 năm, tuổi thọ của ta vậy mà tăng thêm 100 năm, vậy là ta có 240 năm tuổi thọ. Ha ha ha ha!” Quân Vô Tiếu vui vẻ nói.

“Ha ha ha ha! Lần này sức mạnh của ta vậy mà tăng lên gấp 3 lần, cường độ cơ thể cũng tăng lên bất quá không tập trung vào da thịt như trước mà tập trung vào xương cốt của ta.” Quân Vô Tiếu cười to.

“Tính từ lần đầu tiên tới giờ ta đã đột phá tổng cộng 5 lần, trong đó 4 lần trước có rất nhiều điểm giống nhau. Trừ lần đầu tiên có tăng thêm 50 năm tuổi thọ, những lần còn lại đều là sức mạnh tăng thêm 3 thành và da thịt trở nên rắn chắc hơn. Chi bằng gọi nó là [Luyện Thể Cảnh] cảnh giới tu luyện đầu tiên, giúp cho nhân loại bắt đầu trên con đường viễn siêu thường nhân. Phải ghi chép lại thôi biết đâu trong tương lai nó sẽ trở thành phương pháp tu luyện của nhân loại đâu.” Quân Vô Tiếu nghĩ.

“Ở Luyện Thể Cảnh, ta đột phá tổng cộng 4 lần. Vậy thì gọi nó là: [Sơ Kỳ], [Trung Kỳ], [Hậu Kỳ] và [Đỉnh Phong]. Mà lần đầu tiên ta đột phá tính toán là tới một cảnh giới mới, mà thời gian đột phá 4 lần sau tổng cộng là 50 năm. Trong khi đó mỗi ngày ta giành ra 5 thành thời gian để luyện tập, vậy chân chính thời gian dùng để luyện tập là 25 năm, bằng một nửa tuổi thọ tăng lên khi ta đột phá Luyện Thể Cảnh. Thời gian luyện tập ta gọi là [Tu vi] đi.” Quân Vô Tiếu nghĩ nghĩ rồi đặt tên cho những thứ mà mình đã trải qua.

Bình Luận (0)
Comment