Quân Vô Tiếu

Chương 3 - Sáng Tạo Luyện Cốt Cảnh

Trong lúc vui vẻ Quân Vô Tiếu quên mất không chế sức lực của mình, bây giờ nhìn lại quan cảnh hoang tàn xung quanh, khóe miệng hắn co giật.

“Tăng gấp 3 lần sức mạnh thật sự kinh khủng a. Ta vừa quen không chế sức lực một chút mà cái nhà gỗ đã xụp đổ rồi. Có lẽ ta nên tìm cái hang đá nào đó để ở thì tốt hơn.” Quân Vô Tiếu nói, sau đó hắn chạy đi xung quanh Côn Luân sơn để tìm cái hang động để ở.

Đi ngang qua một con suối, hắn chợt giật mình đứng lại, hắn bỗng thốt lên “Đây, đây là ta sao. Ta vậy mà phản lão hoàn đồng, không còn là lão già nữa mà lại lần nữa trở thành thiếu niên nhiệt huyết đẹp trai năm nào. Bất quá tóc của ta vẫn là màu trắng, mà không quan trọng ta trẻ lại là niềm vui ngoài ý muốn rồi.”.

Quân Vô Tiếu vui vẻ tiếp túc lên đường, hắn chạy loan quanh 3 ngày, cuối cùng hắn cũng tìm thấy một cái hang đá. Hắn thử dùng sức một chút, thấy hang đá vẫn ổn, hắn yên tâm chọn đây làm nơi tu luyện.

Lần này có chút khác biệt với trước đây, mỗi ngày hắn chỉ cần ngủ 3 canh giờ, thời gian ăn không đang kể, hắn ăn chỉ để cho bụng không cảm giác khó chịu chứ năng lượng cung cấp từ thực phẩm thông thường gần như không có ích gì với hắn ở thời điểm hiện tại.

16 năm và 8 tháng sau,

Quân Vô Tiếu đột phá. “Lần này đột phá sức mạnh lại tăng lên 3 thành, xương cốt cũng trở nên rắn chắc hơn một bậc nữa. Khá giống với ta dự đoán, có lẽ chỉ cần đột phá như thêm 3 lần nữa có thể lên tới đại cảnh giới tiếp theo. Nếu ta đoán không sai chắc sẽ mất khoảng 50 năm nữa.” Quân Vô Tiếu nghĩ, sau đó lại tiếp tục luyện tập.

Tuế nguyệt trôi qua, 50 năm nữa lại qua đi,

Một lần nữa, Quân Vô Tiếu lại cảm nhận được sự đột phá lớn của cơ thể.

“Ha ha ha ha! 200 năm, vậy mà lần này thọ nguyên của ta tăng những 200 năm.” Quân Vô Tiếu cười to.

“Lần này thực lực của ta lại tăng trưởng gấp 3 lần, cơ thể được tăng cường thêm rất nhiều. Lần này vậy mà lại là tăng cường nội tạng. Cơ thể của ta gần như mọi chỗ đều được tăng cường thêm rất nhiều, lần này thêm nội tạng nữa thì có lẽ đại cảnh giới tiếp theo sẽ là một thứ gì đó khác biệt với cơ thể thông thường.” Quân Vô Tiêu suy nghĩ.

“Ta cũng nên đặt tên cho đại cảnh giới trước thôi. Cảnh giới trước đại bộ phận tăng trưởng chính là ta xương cốt, nên gọi là: [Luyện Cốt Cảnh] đi”. Quân Vô Tiếu nghĩ một hồi sau đó đặt tên cho cảnh giới.

“Ta hiện giờ cũng đã 130 tuổi rồi, kể từ lần đầu tiên đột phá cũng đã trôi qua hơn 100 năm. Cảm giác cứ như mới hôm qua vậy. Mà cũng đúng mỗi ngày của ta đều là tu luyện, không tu luyện thì là đang nghỉ ngơi chuẩn bị tu luyện. Ta đã ở Côn Luân 66 năm rồi, trở về nhìn một chút cái trấn cũ coi, không biết nó có còn tồn tại hay không” Quân Vô Tiếu nghĩ nghĩ, sau đó quyết định lên đường về xem nhà cũ.

Qua mấy ngày hắn đã trở lại nhà cũ của hắn nhưng chỉ có một khung cảnh hoang tàn, những căn nhà đổ nát, cháy xém chỉ còn lại tàn dư để chứng minh nơi đây đã từng có người sinh sống.

Quân Vô Tiếu trầm mặc chốc lát, “Ài! Có lẽ đã xảy ra chiến tranh, tuy không có gì lạ nhưng dù sao cũng đã ở đây hơn 60 năm, vẫn có chút hoài niệm. Hay là đi tới kinh thành xem một chút thế nào, từ khi sinh ra tới giờ ta chưa tới đó coi bao giờ, đi xem thử chút.”

Quân Vô Tiếu chạy một mạch đến kinh thành, kinh thành khá xa nên mất khoảng 1 tuần mới tới nơi. Nhìn quang cảnh phồn hoa phía trước, hắn có chút hiếu kì quan sát xung quanh.

“Kinh thành trông cũng thật thú vị, chắc ta sẽ ở đây chơi vài hôm sau đó quay lại Côn Luân sơn” Quân Vô Tiếu nghĩ một hồi sau đó quyết định đi chơi lần đầu sau hơn trăm năm tu luyện.

Bình Luận (0)
Comment