Truyện khí của bản thân vào cơ thể của hung thú, Quân Vô Tiếu khá ngạc nhiên, trong cơ thể của nó có ẩn chứa khí giống như ngọn cỏ 5 năm tu vi, có chút tương tự vẫn có những cái kia tạp chất.
“Vậy mà có khoảng 60 năm tu vi, nếu ta không đánh vỡ đầu thì chắc nó còn nhiều hơn nữa. Chắc phải sáng tạo kĩ năng chiến đấu không phá tan cơ thể để tránh mất đi khí. Bất quá chuyện đó tính sau, ta cảm thấy mình có ý tưởng để giải quyết tạp chất rồi.” Quân Vô Tiếu nói sau đó tiếp tục truyền khí vào trong cơ thể hung thú.
Khí của hắn di chuyển khắp nơi trong cơ thể hung thú, cuối cùng hắn cũng phát hiện.
“Thì ra là vậy, cái gọi là tạp chất chẳng qua là khí đo không thích hợp với cơ thể ta, chỉ cần ta dùng khí của bản thân mình truyền vào cơ thể nó sau đó phân những thứ không cần thiết ra khỏi khí và lấy khí đó ra ngoài cho ta sử dụng thì có thể được hiệu quả cao hơn. Dựa theo ta suy đoán thì có thể lấy tối đa 9 thành sử dụng được, nhưng mà thực lực hiện tại của ta không đủ chắc cũng chỉ có thể làm 1,2 thành là tối đa.” Quân Vô Tiếu suy nghĩ sau đó bắt đầu phân tách khí.
Khí được hắn phân tắc sau đó phần có thể dùng được được hắn lấy ra khỏi cơ thể hung thú, những dòng khí này tụ tập lại tạo thành hình cầu. 1 năm sau,
“Ha ha ha ha! Tốt, tốt lắm lấy ra được 2 thành tu vi, viên này khí ẩn chứa khoảng 12 năm tu vi, chỉ cần 1 năm mà lấy được 12 năm tu vi, kiếm hời lớn rồi.” Quân Vô Tiếu cười to.
Nhìn về phía khí có dạng hình cầu trước mặt, hắn không do dự đem nó nuốt xuống sau đó bắt đầu tập trung tinh thần hấp thu, 2 ngày sau hắn tỉnh lại.
“Ha ha ha. Tốt, tốt. Tu vi thực sự tăng thêm 12 năm.” Quân Vô Tiếu cười nói sau đó hắn bắn đầu suy nghĩ xem mình nên đặt tên gì để gọi những thứ mới là này, không thể mỗi lần nói về nó cứ ngồi miêu tả được.
“Viên này chứa nồng đậm khí, nói theo một cách nào đó thì nó cũng xem là thuốc nhỉ. Có những truyền thuyết kể về một loại thần kì thuộc được tạo ra bằng cách luyện chế thảo dược gọi là đan dược. Có thể cái tên này cũng được a, quyết định vậy đi.” Quân Vô Tiếu suy nghĩ sau đó quyết định tên gọi.
“Từ hôm nay gọi cái này là [Đan dược] còn hành động mà ta dùng để phân tách tạp chất khỏi khí thì gọi là [Luyện đan], người luyện đan gọi là [Luyện đan sư]. Hôm này luyện đan chính thức xuất hiện trên thế giới này mà không phải là truyền thuyết nữa.” Quân Vô Tiếu nói
Cảm thụ được lợi ích to lớn của đan dược, hắn bắt đầu nghĩ cách để luyện chế nhiều đan dược hơn phục vụ việc tu hành.
“Phải làm sao mới có thể có được nhiều nguyên liệu để luyện đan đây. Không thể trông chờ vào phát hiện ra hung thú được. Ta đã sống 268 năm rồi mới lần đầu nhìn thấy loại kia hung thú, thông thương sinh linh trong cơ thể chẳng có ẩn chứa chút khí nào, ta có giết cũng vô dụng. Nhưng mà loại kia hung thú chắc vẫn còn trên thế giới a, không đến mức ta may mắn đến nỗi đầu duy nhất hung thú xuất hiện tại chỗ của ta đâu nhỉ.” Quân Vô Tiêu đang đau đầu nghĩ xem nên làm như thế nào để có thể có thêm nguyên liệu để luyện đan.
Đột nhiên hắn bỗng nhớ lại thứ gì đó,
“Tập trung quá vào đầu kia hung thú làm ta chớt quên mất nó a. Vật đầu tiên mà ta phát hiện có ẩn chứa khí là một ngọn cỏ cơ mà. Giờ ta chỉ cần tìm những thứ tương tự như nó chắc sẽ không khó lắm đâu nhỉ, dù sao Côn Luân cũng rất rộng.” Quân Vô Tiếu nói sau đó lập tức lên đường đi tìm những thứ tương tự với ngọn có đó để về luyện đan.
Đang đi tìm hắn lại suy nghĩ xem nên làm như thế nào để gọi những thứ tương tự với ngọn cỏ đó. Những thứ này thông thường cây cỏ nhưng một khi trong trong thể nội có ẩn chứa tu vi thì nó không còn là tầm thường vật nữa. Suy nghĩ một lúc hắn quyêt định gọi nó là [Linh dược], cái tên này cũng không có ý nghĩa gì đặc biệt, chỉ là hắn thấy thuận miệng nên gọi thôi.
Hơn hai tháng lùng sục tìm kiếm khắm Côn Luân sơn, hắn tìm được một mớ linh dược, tuy tu vi không cao lắm nhưng số lượng cũng được. Cộng lại khoảng 50 năm tu vi, sau đó hắn bắt đầu luyện chế đan dược, lại 10 tháng trôi qua.
“Ha ha. Lại có thêm một viên đan dược 10 năm tu vi. A mà loại đan dược này ta vẫn chưa đặt tên nhỉ, vì nó chính là một viện quy tụ lượng lớn khí cho nên gọi là [Tụ Khí đan] a. Cũng rất dễ nghe” Quân Vô Tiếu đặt tên cho loại này đan dược sau đó bắt đầu hấp thu tụ khí đan.
Hơn 1 ngày trôi qua, hắn tỉnh lại, đã hoàn toàn hấp thu đan dược và chuyển hóa nó thành tu vi của chính mình.
Từ khi tụ khí đan ra đời, Quân Vô Tiếu như mở ra một con đường mới để tu luyện. Không cần phải tập những bài rèn luyện thể chất thông thường để hấp thụ khí nữa, bây giờ hắn có thể luyện đan, có thể hấp thu đan dược, hắn có thể nhanh chóng mạnh hơn, đỡ mất bao nhiêu năm tháng để bế quan tu luyện.
“Lại tăng lên thêm 10 năm tu vi, đan dược chính là tốt dùng.” Quân Vô Tiếu vui vẻ nói.
Hắn đột nhiên nhìn lại phía những cây linh dược bị hắn dùng sạch sẽ, hắn cảm thấy linh dược rất khó tìm. Hăn đã bay khắp Côn Luân sơn, bay tới bay lui, sau hơn 1 tháng, hắn tìm muốn mù mắt mới có thể tìm được chỗ đó linh dược.
Hắn cảm thấy bây giờ hắn cần thay đổi cách tu luyện, không thể cứ tự mình làm mọi việc đột nhiên hắn nhớ tới thứ gì đó.
“Sao ta lại có thể quên được. Thế giới này không phải chỉ có ta là con người duy nhất a, còn rất nhiều người ngoài kia.” Quân Vô Tiếu thốt lên.
“Trước đây ta không muốn tiếp xúc với người khác chỉ đơn thuần vì nó tốn thời gian, làm phiền ta tu luyện. Bây giờ cách tu luyện của ta thay đổi, cần rất nhiều nhân thủ giúp ta đi tìm kiếm linh dược, mà linh dược cũng khá dễ nhận biết. Chỉ cần thấy cây cỏ có vẻ khỏe mạnh lạ thường thì khả năng rất lớn là linh dược, chỉ cần lấy về hết cho ta kiểm tra là ổn.” Quân Vô Tiếu suy nghĩ sau đó nhìn về phía xa xa, nơi có người sống trước đây.