Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1456 - Chuong 1639: Tinh Mang, Sup D6! (2)

Chuong 1639: Tinh mang, sup d6! (2) Chuong 1639: Tinh mang, sup d6! (2)Chuong 1639: Tinh mang, sup d6! (2)

Chuong 1639: Tinh mang, sup đổi (2)

Thời gian dân qua, có ánh huỳnh quang phiêu tán ra từ trong cơ thể của Ngũ công chúa, hội tụ tới phía trước rồi dần dần hợp thành một đóa hoa.

Từng nhị hoa chập chờn, tựa như sinh mệnh đang nở rộ, mà cánh hoa cũng đang không ngừng xòe ra hiện lên điềm tốt đẹp.

Nháy mắt đóa hoa này xuất hiện, cánh cửa Nguyệt Cung đang khép kín cũng đột nhiên dừng lại.

Trương Ti Vận nhắm mắt lại chợt mở ra, nhìn ra ngoài cửa.

Đóa hoa kia, cũng tương tự là hoa Bỉ Ngạn!

Nhất trí cùng đóa hoa mà Trương Tỉ Vận đang ngồi.

Nhưng mà màu sắc lại là màu trắng.

Nó đang nở rộ, mà Ngũ muội thì đang héo rũ.

Nàng đang thiêu đốt chính mình, giống như một khắc nàng đã từng sinh ra, dùng tính mạng cứu huynh trưởng của mình, cũng như nàng cả đời này, lần lượt thiêu đốt, lân lượt cứu hết thảy.

Trong khoảng thời gian cổ xưa, gương mặt của các huynh đệ tỷ muội khác đều là trẻ tuổi, nhưng mà duy chỉ có nàng nơi đây, từ rất sớm đã già nua, dáng vẻ lão nhân.

Nàng biết rõ, đây là sứ mạng của cuộc đời mình.

Nàng hiểu rõ, đây là ý nghĩa nhân sinh của mình.

Nàng đã từng oán hận, nhưng cuối cùng nàng vẫn là lựa chọn không hối hận.

Theo đóa hoa nở rộ, theo hương hoa lan tràn, thân hình phá toái Thế tử mắt thường không thể thấy lại khôi phục, Minh Mai công chúa một bên cũng đồng dạng như vậy, còn có lão Bát, còn có đội trưởng, và cả Hứa Thanh.

Vào thời khắc này tất cả mọi người đều khôi phục lại, thân thể của bọn hắn lại hình thành, khí tức của bọn hắn lần nữa bộc phát, mà tâm tình chấn động của bọn họ cũng đều vững vàng xuống.

Kỳ dị nhất là ký ức quá khứ của bọn họ đã tan vỡ dưới Thân Thuật, cũng tương tự tất cả đau khổ bị xóa đi, lại phục hồi lại như cũ.

Đây không phải là nghịch chuyển thời gian, dưới Thân Thuật của Thần Linh, trừ phi có đủ vị cách tương ứng, nếu không sẽ không thể nào nghịch chuyển thời gian.

Hoa Bỉ Ngạn của Ngũ công chúa, là chúc phúc!

Tựu như tương tự cùng với thần trớ vậy, thế gian này cũng tồn tại thần chúc, nhưng cực kỳ ít thấy.

Một màn này, để cho Trương Ti Vận lần đầu tiên thay đổi sắc mặt, ngóng nhìn tới Ngũ công chúa ngoài cửa, nhẹ giọng mở miệng.

"Lý Tự Hóa hảo thủ đoạn, y ở trong năm tháng tương lai, phong ấn một tôn Thần trong cơ thể của ngươi!"

"Tương lai trong cơ thể của ngươi sẽ tôn tại Thần Linh, mà Thần Linh không thể nghịch, tựu như cùng nhân quả vậy, cho nên vào lúc chưa đến thời điểm phong ấn Thần Linh kia, ngươi sẽ không tử vong!"

"Như thế, ngươi có thể dùng thân hình phàm tục để triển khai Thần Thuật một cách không hạn chế, bản thân thừa nhận nguyên rủa, chúc phúc cho người khác ... Vả lại giấu giếm được bản thể của ta."

"Nhưng mà tuy rằng ngươi không có chết, nhưng ngươi sẽ già... Mà khi già đến cực hạn, thân thể của ngươi sẽ trở thành một cỗ xác không có ý thức, có chút ý tứ, đây là đang chuẩn bị thân hình vì vị Thần Linh nào đây?"

Trương Ti Vận thì thào nói nhỏ, nói thẳng ra bí ẩn của Ngũ công chúal Theo giọng nói của gã vang vọng, ngoài Nguyệt Cung, đám người Thế tử đang khôi phục tram mặc, nhìn Ngũ muội.

Khí tức Ngũ công chúa suy yếu, vẻ tang thương cùng già yếu càng nghiêm trọng hơn, cả người hiện ra mùi tử vong, phun ra một ngụm máu tươi.

Nhưng mà trên mặt của nàng cũng lộ ra nụ cười, truyền ra giọng nói khàn khàn.

"Đây vốn là ý nghĩa tôn tại của ta."

Những lời này rơi vào trong tai mọi người, cũng rơi tới trong ý thức Hứa Thanh, thân thể của hắn chấn động, chậm rãi mở mắt ra.

Hết thảy mọi thứ lúc trước giống như cơn ác mộng, mà đội trưởng cũng vào thời khắc này mở mắt, thở ra một hơi thật dài.

Thần sắc có chút âm trâm, mang theo sát khí ít thấy, trong giây phút nguy cơ trước mắt vừa rồi, đội trưởng đã kêu gọi thượng thần, nhưng đối phương cự tuyệt đến vào lúc này.

"Sớm muộn gì cũng giết chết đồ đĩ chó tiện Thân không thấy thỏ không xuất ưng này!"

Đội trưởng thâm mắng trong đáy lòng, sau đó ngẩng đầu nhìn tới Trương Ti Vận trên Nguyệt Quang Hải trong cánh cửa, trong mắt lộ ra hàn mang.

Tương tự lộ ra hàn mang còn có đám người Thế tử, bọn họ dịch chuyển ánh mắt khỏi trên người Ngũ công chúa, một khắc nhìn tới Trương Ti Vận bên trong cánh cửa, Thế tử liên hành động.

Lão giơ tay phải lên, một cây đinh màu đen nhanh chóng hình thành trong tay, chính là cây đinh của Chúa Tể.

Một khắc lấy ra, Thế tử liền cắn chót lưỡi phun ra một ngụm máu tươi, trong ngụm máu tươi này xuất hiện hư ảnh thế giới, dung nhập vào trên thân cây đỉnh.

Đó là Đại Thế Giới của lão, lão đang lấy Đại Thế Giới của bản thân để gia trì cho cây dinh của Chúa Tết

Minh Mai công chúa cùng với lão Bát một bên cũng đều vận chuyển tu vi toàn thân tới cực hạn, riêng phần mình phun ra máu tươi, rơi vào trên cây đỉnh này, trong thời gian ngắn, hư ảnh Đại Thế Giới trên cây đinh của Chúa Te đã đạt đến bốn cái!

Khí thế của nó cực mạnh, lập tức ngập trời.

Tầng ngoài tan vỡ, lớp bọc màu đen tróc ra, lộ ra thân đinh màu trắng bên trong, mà lão Cửu một bên, ánh mắt của y sắc bén, giơ tay lên một phát bắt được cây đinh, mặc kệ cây đinh đâm vỡ bàn tay, rất nhiều máu tươi tràn vào trong đó.

Rất nhanh, đạo hư ảnh Đại Thế Giới thứ năm, thứ sáu, huyễn hóa ra trên cây đinh.

Sự xuất hiện của bọn nó, khiến cho một chút lớp vỏ đen cuối cùng trên cây đinh vỡ ra, lộ ra thân thể màu trắng.

Như là bị giải khai phong ấn, thể hiện ra uy nang chan chinh cua cay dinh Chua Te.

Khí thế khiến thiên địa biến sắc, ngôi sao Hồng Nguyệt lay động, khí tức kinh khủng ở bên trong bộc phát, lão Cửu gầm nhẹ một tiếng, tay phải nhuốm máu chợt vung lên, sấm sét nổ vang, hư vô sụp đổ, cây đinh này lập tức hóa thành một đạo ánh sáng màu trắng, lao thẳng đến cánh cửa của Nguyệt Cung!

"Lấy lực lượng nhận thức, đinh này tất trúng!

"Lấy phương pháp thời gian, quá khứ tương lai, hết thảy đều phá!"

"Lấy năng lực dục vọng, nhân tính nghịch thần!"

"Lấy đạo sát lục, không huyết không vêt"

Đám người Thế tử trầm thấp mở miệng.

Cây đinh màu trắng kia vượt qua thời không, lập tức bay đâm vào cánh cửa của Nguyệt Cung, dấy lên khí thế bài sơn đảo hải, một đường cuồng nộ chia lìa Nguyệt Quang Hải, hình thành một đường thẳng tắp.

Nguyệt Quang Hải bốc lên, bốn phương sụp đổ, cây đinh thế như che tre, bay thẳng đến Trương Ti Vận trên đóa hoa Bỉ Ngạn!
Bình Luận (0)
Comment