Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1489 - Chương 1672: Cùng Ngươi Đi Một Chuyến Quay Về Phong

Chương 1672: Cùng ngươi đi một chuyến quay về Phong Chương 1672: Cùng ngươi đi một chuyến quay về PhongChương 1672: Cùng ngươi đi một chuyến quay về Phong

Chương 1672: Cùng ngươi đi một chuyến quay về Phong Hải Quận (1)

Một khắc đi vào trong tiệm thuốc, đội trưởng tiện tay ném lão đầu đường Bản Tuyên đang hôn mê xuống đất, tiếp theo đi đến trước mặt Hứa Thanh, đưa tay ôm cổ Hứa Thanh và cười đắc ý.

"Tiểu Thanh, ngươi đoán xem lần này ta gặp mặt cùng thê tử trước của ta đã xảy ra chuyện gì."

Hứa Thanh không để ý tới đội trưởng, nhìn lão đầu đường Bản Tuyền một bên, mà Linh Nhi đã sớm kinh hô sau đó lập tức chạy tới, nâng lão đầu đường Bản Tuyền dậy, trên mặt mang theo không thể tưởng tượng cùng với lo lắng, truyền ra tiếng hô hoán, càng xuất ra không ít đan dược, đưa vào trong miệng lão đầu đường Bản Tuyên.

"A đat"

(A đa = phụ thân) Dược hiệu của những đan dược này không tâm thường, bên trong còn có Giải Nan đan, cho nên khí tức của lão đầu đường Bản Tuyền rất nhanh liền ổn định lại.

Hứa Thanh cũng thu hồi ánh mắt, hắn nhìn ra đối phương phần lớn là bị thương da thịt, không giống như là bị đánh, càng giống như là lảo đảo ngã mà ra, về phần nguyên nhân hôn mê là bị nguyền rủa của Hồng Nguyệt xâm nhập, mà sau đó mặc dù nguyền rủa tiêu tán, nhưng lại lẫn vào càng nhiều dị chất hơn nữa, quan trọng nhất là thể chất đặc thù của lão.

"Thể chất của lão giống như càng thu hút dị chất dung nhập."

Điểm này, cũng là Hứa Thanh dựa vào tu vi hiện giờ để nhìn ra.

Đồng thời cũng làm cho hắn nhớ tới lúc đánh một trận cùng đối phương khi còn ở Thất Huyết Đồng, lúc ấy da mặt lão nhân này vỡ ra, lộ ra thân phận dị tộc.

Mặt khác cái khách sạn của đối phương, cũng là một thứ quỷ dị, sau đó Hứa Thanh liên hiểu lão nhân này có một cái năng lực, có thể để cho quỷ dị ngủ say, tiến tới phong ấn.

Lúc trước cái khách sạn đó, chính là lão chuyển đến Thất Huyết Đồng để bán cho đệ nhất phong.

Còn có phong ấn của giai đoạn đầu của đội trưởng, cũng đồng dạng là do lão đầu này gia trì giúp.

Hứa Thanh như có điều suy nghị, nhưng mà thân thể của lão đầu không đáng ngại, hắn cũng không chú ý quá nhiều, mà để ý tới trên người đội trưởng, nhìn vẻ mặt chờ mong như đang hy vọng mình đến hỏi phối hợp với đại sư huynh, Hứa Thanh hỏi một câu.

“Tìm ngươi tái hợp?”

Ánh mắt đội trưởng sáng lên, đắc ý cười ha hả, y đợi đúng là Hứa Thanh tới hỏi, như vậy cũng không cần lâm bầm lầu bầu, có thể thuận thế nói tiếp.

"Tiểu sư đệ ngươi quả nhiên thông minh, không sai, chính là như vậy, tuy rằng nàng ấy là Thân Linh, nàng ấy hứa hẹn chỉ cần ta đồng ý, ta có thể không cần phấn đấu một vạn năm, nhưng cuối cùng ta vẫn là lựa chọn cự tuyệt."

"Chuyện của kiếp trước cứ mặc theo gió cuốn đi, kiếp này ta đây không thích phú quý, không thích quyền thế, chỉ yêu đại Đào Đào của tai"

Đội trưởng một bộ thổn thức, nhưng vẻ khoe khoang trên mặt vô cùng rõ ràng.

Hứa Thanh tự nhiên hiểu lời nói của đội trưởng, phải lật ngược lại mà nghe, nhưng chân tướng là cái gì không trọng yếu, đại sư huynh vui vẻ là được rồi, vì vậy cố gắng bày ra biểu cảm sợ hãi thán phục.

Đội trưởng càng vui vẻ hơn, đang muốn tiếp tục nói khoác, lão đầu đường Bản Tuyên nằm ở nơi đó phun một ngụm trọc khí, mở hai mắt ra.

"A đa!" Linh Nhi vui mừng, nhưng khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không khỏi nổi lên một chút căng thẳng, ban đầu nàng là lén lút bỏ trốn theo Hứa Thanh đấy.

Đám người Hứa Thanh cũng đều nhìn về phía lão đầu đường Bản Tuyền.

Lão nhân này đầu tiên là trong mắt mờ mit rất khó hiểu đối với việc tự dưng xuất hiện ở đây, sau khi thấy rõ Linh Nhị, cảm xúc của lão liên có chút chấn động.

"Linh Nhi"

"Ta rốt cuộc tìm được ngươi rồi."

Lão đầu đường Bản Tuyên kích động, ôm cổ Linh Nhi, chú ý tới nhi nữ nhà mình hết thảy như thường, trong lòng của lão rốt cuộc nhẹ nhàng thở ra, sau đó ánh mắt lại đảo qua đại sảnh nơi này, thấy được đội trưởng, thấy được Ninh Viêm, thấy được Ngô Kiếm Vu, còn có U Tỉnh.

Thấy mấy người trước còn ổn, mà U Tỉnh bên đó khiến trong lòng lão thất kinh. Lúc thấy Hứa Thanh lão liền trừng mắt, vẻ bất thiện vừa muốn mở miệng, nhưng khóe mắt quét đến Thế tử đang uống trà.

Ánh mắt lão đầu chợt trợn to, tiếp theo con ngươi co rút lại và lập tức thu liễm khí tức, theo bản năng hỏi một câu về Linh Nhi.

"Linh Nhi, nơi này là chỗ nào?"

"Nơi này là Khổ Sinh sơn mạch nha, a đa, đây là Thế tử gia gia."

Linh Nhi chú ý tới ánh mắt phụ thân nhà mình, vội vàng giới thiệu.

Lúc này lão dau đường Bản Tuyền cũng không giống thời điểm vừa mới đến Tế Nguyệt, trong quá trình lão tìm kiếm Linh Nhi, tự nhiên cũng biết về cuộc chiến với Thần, mặc dù tên của Hứa Thanh cùng đội trưởng không hiện ra, không phải người của Nghịch Nguyệt Điện thì không thể biết, nhưng truyền thuyết về Thế tử cùng với đám huynh đệ tỷ muội thì lão cũng đã nghe qua. Tất nhiên lão cũng biết được Khổ Sinh sơn mạch, hiểu rõ nơi đây đã trở thành hạch tâm cao nhất của mảnh đại vực này.

Vì vậy lời nói của Linh Nhi để cho mí mắt của lão đầu kinh hoảng.

Mà Linh Nhi vì muốn che giấu lúc trước vụng trộm đi theo Hứa Thanh, nên không ngừng truyền ra lời nói.

"A đa, trước kia nơi đây rất náo nhiệt, còn có Tam nãi nãi Ngũ nãi nãi, còn có cả Bát gia gia nữa, tất cả đều đối với ta rất tốt."

"Đúng rồi, sân sau còn có một số gà con nữa.

"A đa, ta ở nơi đây khá tốt, tiệm thuốc này chính là do ta cùng với Hứa Thanh ca ca mở ra."

Đáy lòng lão đầu như có sấm sét nổ vang, lão ngoại trừ nghe nói qua Khổ Sinh sơn mạch, càng nghe nói về bên trong Khổ Sinh sơn mạch hình như có một nơi là tiệm thuốc, được xem như là Thanh dia.

Giờ phút này biết được đầu nguồn của tiệm thuốc đúng là như vậy, thân hình của lão đầu đang chấn động, hô hấp không thông.

"Còn nữa a đa, nơi đây vô cùng an toàn, ta không sao, Hứa Thanh ca ca còn đưa tặng ta một chút lễ vật nữa đấy."

Nói xong Linh Nhi giơ tay lên, tràn ra một chút Hoàng Khí của Cổ Linh Hoàng dung nhập vào trong cơ thể.

"Còn nữa còn nữa, Hứa Thanh ca ca vô cùng lợi hại, lúc trước Xích Mẫu đến rồi bao phủ nơi đây, chính là Hứa Thanh ca ca đánh bọn họ bỏ chạy, ve sau Hứa Thanh ca ca còn cùng với những gia gia nãi nãi đi tới trên ngôi sao Hồng Nguyệt, hơn nữa còn tiêu diệt Xích Mẫu."

Linh Nhi tự hào mở miệng.

Chỉ là những lời nàng liên tục nói đó, đối với phụ thân nàng mà nói, giống như là từng đạo từng đạo sấm sét, cuối cùng như là trăm vạn đạo thiên lôi cùng nổ tung, âm vang trong linh hồn.
Bình Luận (0)
Comment