Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1490 - Chương 1673: Cùng Ngươi Đi Một Chuyến Quay Về Phong

Chương 1673: Cùng ngươi đi một chuyến quay về Phong Chương 1673: Cùng ngươi đi một chuyến quay về PhongChương 1673: Cùng ngươi đi một chuyến quay về Phong

Chuong 1673: Cung nguoi di met chuyen quay ve Phong Hai Quan (2)

Ma lão đầu cũng rất nhanh kịp phản ứng tới thân phận những gia gia nãi nãi Linh Nhi nói kia, điều này càng làm cho lão hít sâu, không dám tiếp tục nghe hết đã nhanh chóng bò lên, cúi đầu về phía Thế tử.

"Bái kiến tiên bối!"

Thế tử khẽ gật đầu, ánh mắt đảo qua trên người lão đầu đường Bản Tuyền.

"Bộ tộc Phong Cấm thời Viễn Cổ? Tộc này kết bạn cùng Hoàng Khí mà tồn tại, bên người Cổ Hoàng các thời kỳ đều có một chức Phong Cấm, mượn Hoàng Khí phong chư thiên, địa vị cực cao, nhưng huyết mạch của ngươi hình như có chút không thuần túy."

Lão đầu cúi đầu, đắng chát mở miệng.

"Từ sau khi Thần Linh phủ xuống, tộc của ta cũng tùy theo cải biến, phong cấm hóa thành phong u, mà thế gian lại không có Cổ Hoàng, cũng không có đất dụng võ cho tộc của ta."

"Cho nên, ngươi lựa chọn Linh Nhi?” Thế tử liếc mắt nhìn Linh Nhi.

Giờ phút này mí mắt của Linh Nhi chẳng biết tại sao có chút không mở ra được, cũng không quá hiểu rõ hàm nghĩa bên trong điều ấy, nàng ngáp mạnh một cái.

Lão dau đường Bản Tuyên sau khi nhìn thấy liền cả kinh, Hứa Thanh một bước đi đến đỡ lấy Linh Nhi, kiểm tra một phen, xác định Linh Nhi không có gì đáng ngại, là sợi Hoàng Khí kia dung nhập vào trong cơ thể, đang dung hợp tầng sâu hơn cùng Linh Nhi.

Thế tử nở nụ cười, không lên tiếng nữa mà tiếp tục uống trà.

Lão đầu đường Bản Tuyền mắt thấy như vậy, đáy lòng nhẹ nhàng thở ra, đối mặt với Thế tử, áp lực của lão cực lớn, lúc này ánh mắt nhìn ve phía Hứa Thanh, nguyên bản vẻ bất thiện cùng oán trách sớm được lão che giấu thật sâu, hóa thành một tiếng thở dài.

"Hứa Thanh, lân này ta đến cũng không phải chỉ có một mục đích là tìm Linh Nhi, còn có Diêu Hầu kêu ta tới truyền lời cho nguoi. . . . Ngươi trong thời gian ngắn chớ quay về Phong Hải Quận."

Hứa Thanh nguyên bản vẻ mặt bình thường, nhưng sau khi nghe được câu này, trong mắt của hắn bỗng nhiên lộ ra tinh mang, đội trưởng một bên cũng nhíu mày, toàn thân tràn ra uy áp.

"Diêu Hầu?"

Hứa Thanh chậm rãi mở miệng.

"Phong Hải Quận đã xảy ra chuyện gì?"

Lão đầu đường Bản Tuyền thở dài, nói ra kỹ càng chuyện đã xảy ra trong Phong Hải Quận, thậm chí là ve Thánh Lan đại vực trong khoảng thời gian Hứa Thanh rời khỏi.

Lúc đám người Hứa Thanh cùng đội trưởng rời đi, thế cục Thánh Lan đại vực ở vào trình độ cân bằng nhất định.

Một phương là Thánh Lan Đại Công Tước, lão đã mất đi chỗ dựa phía sau là Hắc Thiên tộc, lập tức lựa chọn quy về nhân tộc, thân phục với Nhân Hoàng, không dám lỗ mãng.

Nhưng đại quân của Thất hoàng tử vẫn còn tồn tại như trước, chiếm cứ nửa cái đại vực, đồng thời Tam công chúa phụng mệnh chủ chánh, ngăn cản Thất hoàng tử.

Phong Hải Quận bởi vì đã từng xảy ra chuyện, biến thành một nơi rất đặc thù, càng là có quyên tự trị, vì vậy sinh tôn ở trong sự cân bằng như thế cũng chỉ tạm bình yên, bị Thất hoàng tử cùng Tam công chúa lôi kéo.

Mà hết thảy những điều đó, theo mạch nước ngầm bên trong Hoàng Đô dũng động, đã xuất hiện biến hóa kịch liệt. Đầu tiên là Tam công chúa đột nhiên bị triệu hồi về Hoàng Đô Đại Vực, bỏ qua quyền chủ chánh đối với nửa vực của Thánh Lan, chắp tay giao hết thảy cho Thất hoàng tử.

Về nguyên nhân, rất nhanh cũng đã bị Phong Hải Quận biết được.

Mẫu tộc của Thất hoàng tử bên trong Hoàng Đô Đại Vực không phải chuyện đùa, đã đạt thành ước định nào đó cùng Nhân Hoàng về sự tình của Thất hoàng tử.

Cuối cùng Nhân Hoàng triệu hồi Tam công chúa, ngâm đồng ý địa vị cùng quyền lợi của Thất hoàng tử ở Thánh Lan đại vực.

Đồng thời bên trong Hoàng Đô Đại Vực đã đến một người, tọa trấn Thánh Lan đại vực.

Người này là một trong những trụ cột của mẫu tộc Thất hoàng tử, là thân cữu cữu của Thất hoàng tử, càng là một trong Tam Thập Tam Thiên Vương của nhân tộc, Thiên Lan Vương.

Tu vi Uẩn Thần, địa vị cực cao trong nhân tộc.

Gã mang binh phủ xuống Thánh Lan đại vực, sau đó nắm giữ quyên hành, một bộ khí thế muốn hoàn toàn khống chế Thánh Lan đại vực, càng là phát khởi chiến tranh đối với Hắc Thiên tộc.

Đây là ước định của gã đối với Nhân Hoàng, cũng là hứa hẹn của gia tộc bọn họ cùng Nhân Hoàng.

Gã vì Nhân Hoàng đánh phá phòng tuyến của Hắc Thiên tộc, dưới tình huống Hắc Thiên tộc bây giờ suy yếu nhất, khai ra cánh cửa để tiến quân vào, quét ngang Hắc Thiên tộc, lại mở tân thổ vì Nhân Hoàng.

Đối mặt với Thiên Lan Vương khí thế huy hoàng, Thánh Lan Đại Công Tước cũng tạm tránh đi mũi nhọn, lựa chọn thuận theo.

Về phần Phong Hải Quận.

Mặc dù có quyền tự trị, nhưng ở trước mặt Thiên Lan Vương thì không hề có ý nghĩa.

Sự xuất hiện của gã, chỉ cần một đạo pháp chỉ, liền có thể khiến cho Phong Hải Quận như lá cây trên nộ hải, rung chuyển vô tận.

Lòng người bên trong quận càng là bàng hoàng, không ít tộc quần cùng thế lực tông môn, cũng đều lựa chọn thân phục trước tiên.

Trong đó có Tổng Minh của Liên Minh Bát Tông, gã quyết đoán bỏ qua thân phận cùng địa vị ở Liên Minh Bát Tông, mang theo bộ phận người dưới trướng, tìm nơi nương tựa Thiên Lan Vương.

Sau đó, Thiên Lan Vương hạ lệnh chiêu mộ binh lính tu sĩ vạn tộc trên toàn bộ vực, từng đám tiến đến chiến trường Hắc Thiên tộc, chém giết vì gã.

Cái này cũng đã bao hàm cả Phong Hải Quận, vả lại không cho cự tuyệt.

"Đến lúc ta xuất phát, Phong Hải Quận đã đưa đi ba đợt tu sĩ, toàn bộ chết trận, trận chiến này cùng Hắc Thiên tộc, Thiên Lan Vương hoàn toàn là lấy mạng người để lấp vào, chơi trò tiêu hao với Hắc Thiên tộc."

Lời nói của lão đầu đường Bản Tuyền vang vọng bên trong tiệm thuốc, vẻ mặt Hứa Thanh lạnh như băng, đội trưởng nheo hai mắt lại, những người khác nhao nhao trầm mặc, nhất là Ninh Viêm, há miệng muốn nói nhưng cuối cùng vẫn im miệng.

"Cũng chính là bởi vậy, Diêu Hầu để ta nói cho ngươi biết, chớ có trở vê, một khi ngươi trở về. . . Thất hoàng tử nhất định dựa thế chiêu mộ binh lính đối với ngươi, lúc đó...

Lão đầu đường Bản Tuyên đang muốn thở dài vì tình thế nghiêm trọng, nhưng mắt nhìn Thế tử uống trà, trong đầu lại hiện ra những sự tình chính mình nghe nói cùng với những lời vừa rồi của Linh Nhi, lão đột nhiên cảm giác được thật ra mình cũng không nhất định cần thở dài.

"Ách. ..... Sự tình chính là như vậy." Lão đầu đường Bản Tuyền trừng mắt nhìn, thấp giọng mở miệng.

Hứa Thanh ngẩng đầu, nhìn qua phía Phong Hải Quận, sau đó xoay người cúi đầu về phía Thế tử.

Thế tử đặt chén trà xuống nở nụ cười, vừa muốn mở miệng, nhưng vào lúc này, một âm thanh lạnh như băng vang vọng bên trong Khổ Sinh sơn mạch.

"Ta cùng với ngươi đi tới Phong Hải Quận một chuyến."

Giọng nói này tựa như kiếm khí, mang theo sát phạt, thiên địa cộng chấn, gió giục mây vần, bát phương nổ vang.

Thế tử nghe vậy thở dài, lại cam chén trà lên.

Giọng nói này, đến từ lão Cửu!
Bình Luận (0)
Comment