Chương 1706: Dùng hột nhãn làm tọa ky (1)
Chương 1706: Dùng hột nhãn làm tọa ky (1)Chương 1706: Dùng hột nhãn làm tọa ky (1)
Chương 1706: Dùng hột nhãn làm tọa ky (1)
Theo Trần Dương Tử hóa thành một cây đèn cay còn Thất hoàng tử ẩn nấp, nguy cơ của Phong Hải Quận cũng tạm thời biến mất.
Phản loạn bên trong Phong Hải Quận cũng rất nhanh đã kết thúc.
Một mặt là Thất gia dùng tốc độ sấm sét trấn áp, mà nguyên nhân lớn nhất chính là tin Hoàng Đô của Thiên Phong Quốc bị một quả Thự Quang Chi Dương san băng, tin này không cách nào che giấu, lấy một tốc độ kinh người truyền khắp toàn bộ Thánh Lan đại vực.
Cho dù là những dị tộc trên biển cấm cũng đều nghe nói tới việc này, từng người hoảng sợ đến cực hạn, cả người run lẩy bẩy, trong thời gian ngắn, cảm giác kính sợ đối với Phong Hải Quận liên tăng lên tới mức cao nhất.
Bất kể tộc quần nào, thật ra đều có lòng xấu.
Mà Thự Quang Chi Dương lại đặc biệt có tác dụng đối với loại lòng xấu đó.
Sự uy hiếp của nó có thể nghiền nát hết thảy mưu kế, có thể rung chuyển toàn bộ tâm thần, nhất là... Khi nó được phóng ra, có thể khiến cho tất cả mọi người thấy được tử vong.
Cũng không có ai biết được Phong Hải Quận làm cách nào chế tạo ra Thự Quang Chi Dương, bây giờ còn lại mấy quả.
Không có người nào dám đi đánh bạc.
Bởi vì trước lúc Thự Quang Chi Dương xuất hiện, tộc quân thứ nhất dám đánh bạc tên là Hắc Thiên tộc, bây giờ bọn họ đã nhận lấy tổn thất thật lớn, kết cục cơ hồ gần như là diệt tộc, đây cũng là cảnh cáo cho toàn bộ những kẻ đến sau về đại giới khi đánh bạc.
Cho nên dị tộc vây khốn Thất Huyết Đồng là đám rút quân đầu tiên, vả lại lấy thái độ vô cùng cung kính, tống xuất lễ vật để bồi tội, muốn hóa giải ân oán.
Nhưng mà việc này làm sao có thể hóa giải đơn giản như vậy được, chiến tranh không phải là ngươi muốn đánh thì đánh, muốn hòa giải liền hòa giải, vì vậy Thất gia tự mình đi tới rất nhiều dị tộc, ký kết một loạt ước định bất bình đẳng.
Từ đó về sau, địa vị của những dị tộc này còn không bằng cả Nhân Ngư Đảo lúc trước, một mực bị khóa chặt dưới thân Phong Hải Quận.
Trong khoảng thời gian ngắn, uy thế hiển hách của Phong Hải Quận liên dựng lên trên khắp toàn bộ Thánh Lan đại vực.
Cái tên Hứa Thanh cũng lại một lần nữa vang vọng bát phương, không chỉ là Phong Hải Quận, còn bao hàm cả biển cấm, bao hàm cả Nam Hoàng Châu, cùng với toàn bộ Thánh Lan đại vực.
Trong khoảng thời gian này, rất nhiều người nghiên cứu lịch sử bên trong các tộc quần đều sinh ra một loại cảm giác hoảng hốt, giống như bên trong quá khứ trên vùng đất này, mơ hồ có một thời đại đã từng xuất hiện qua việc cùng loại như thế.
Thời đại kia, thuộc về Tử Thanh thượng quốc, thuộc về Tử Thanh Thái Tử nổi danh cùng Kính Vân Nhân Hoàng.
Bây giờ, vô số năm trôi qua, Phong Hải Quận quật khởi, Hứa Thanh... quật khởi.
Bởi vì trong tên Hứa Thanh có một chữ Thanh, khiến cho một số tộc quần suy đoán rằng, có lẽ Hứa Thanh có huyết mạch của Tử Thanh thượng quốc.
Nhưng cũng chỉ là một cái suy đoán.
Đồng thời bên phía Diêu Hầu, cũng cực kỳ thuận lợi thành công cứu được Khổng Tường Long và hơn một vạn tu sĩ Phong Hải Quận.
Một khắc những tu sĩ Phong Hải Quận trải qua vô số lần sinh tử này trở về, Hứa Thanh liền đích thân dẫn dắt đủ loại người xung quanh Phong Hải Quận đi ra ngoài thành nghênh đón.
Thời điểm gặp mặt nhau, âm thanh kích động đến từ mọi người trong đại quân truyên khắp bát phương.
Đa số người trong bọn họ cho rằng tử vong chính là kết cục duy nhất của mình, cho rằng việc lân nữa trở lại Phong Hải Quận là một giấc mộng không thể hoàn thành.
Dưới mắt, nhìn thấy Quận Đô của Phong Hải Quận, trong bọn họ có người lệ rơi đây mặt.
Hứa Thanh nhìn qua của bọn họ, trong lòng cũng có gợn sóng, những người này, rất nhiều người hắn đều quen mắt, bên trong có chiến hữu của hắn, cũng có bằng hữu của hắn.
Bằng hữu, là Khổng Tường Long.
Thương thế của Khổng Tường Long không nhẹ, mà so sánh cùng mấy năm trước, bộ dáng của y rõ ràng càng tang thương hơn một chút, tính cách cũng đã có cải biến.
Tính cách không bị trói buộc ngày xưa đã tan biến, bảo thủ cùng với nghiêm túc đã trở thành toàn bộ thứ lộ ra trên mặt của y.
Nhìn qua Khổng Tường Long, Hứa Thanh mơ hồ giống như thấy được thân ảnh của lão cung chủ.
Mà tu vi của Khổng Tường Long cũng đã sớm đột phá, tư cách từng là thiên kiêu đệ nhất của Phong Hải Quận, tu vi của y dĩ nhiên đã đạt đến trình độ Nguyên Anh đại viên mãn, nửa bước Dưỡng Đạo.
Loại tốc độ tu hành này gần như bằng với Hứa Thanh, bởi vậy có thể thấy được mấy năm qua Khổng Tường Long cũng rất phấn đấu và cố gắng, vả lại nhất định còn có những cơ duyên khác.
Giờ phút này y đứng trước đám người, nhìn qua Hứa Thanh, trong mắt xuất hiện chấn động, cất bước đi đến phía Hứa Thanh.
Hứa Thanh tương tự tiến lên, dưới vạn chúng nhìn chăm chú, bên trong âm thanh kích động cùng nghênh đón của Phong Hải Quận, Hứa Thanh và Khổng Tường Long, dùng sức ôm lấy nhau.
Ngay sau đó, Khổng Tường Long lui ra phía sau ba bước, quỳ một chân trên đất, cầm kiếm hành lễ, trâm giọng mở miệng.
"Bái kiến Quận Trưởng!"
Giọng nói của y vang vọng, hơn vạn đại quân sau lưng đồng loạt quỳ bái, truyền ra lời nói tương tự, âm thanh hùng Vĩ.
Hứa Thanh hít sâu, nhìn qua những người này, nhẹ gật đầu.
"Hoan nghênh về nhà!"
Tiếng hoan hô dựng lên ngập trời.
Giờ khắc này, từ trên xuống dưới của Phong Hải Quận, nhất nhất một lòng.
Mà vào ngày thứ bảy Khổng Tường Long trở về, Hứa Thanh nhận được tin nhắn Trương Tam sai người đưa tới, Đại Dực của hắn đã được kiến tạo xong.
Kiến tạo Đại Dực không phải là việc một mình Trương Tam có thể làm được, cho nên đoạn thời gian trước Trương Tam đã rời khỏi Phong Hải Quận di tới Thất Huyết Đồng, càng là dẫn theo người Thất Huyết Đồng tới trên hòn đảo Hải Thi tộc.
Mượn nhờ pháp bảo Cấm Ky của Thất Huyết Đồng chế tạo Đại Dực cho Hứa Thanh ở đó.
Mặc dù lúc giữa bởi vì kế hoạch của Tổng Minh, do dị tộc trên biển cấm xuất hiện đã có một chút khó khăn trắc trở, nhưng tổng thể mà nói cũng coi như là kiến tạo thuận lợi.
Bây giờ rốt cuộc đã chế tạo xong, chỉ kém việc Hứa Thanh đi đến đặt vào nguồn động lực.
Sau khi nghe được tin tức này, trong lòng Hứa Thanh cũng dâng lên cảm giác chờ mong.
Pháp Chu là vật đã theo Hứa Thanh từ lúc bắt đầu tu hành, cho nên hắn có cảm tình rất sâu với nó, dẫu sao trước kia hắn đã từng mỗi ngày đều ở bên trong Pháp Chu, nó cũng đã giúp hắn hóa giải rất nhiều nguy cơ.
Vì vậy Hứa Thanh lập tức rời khỏi Quận Đô, ngồi trên cổ Đại Điểu Thanh Cầm, bay nhanh về phía Hải Thi tộc.