Chương 1708: Thần Linh của Hắc Thiên tộc (1)
Chương 1708: Thần Linh của Hắc Thiên tộc (1)Chương 1708: Thần Linh của Hắc Thiên tộc (1)
Chuong 1708: Than Linh cua Hac Thiên tộc (1)
Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn Tử Viên Tử khổng lồ ở xa xa, cất bước đi đến.
Theo hắn tới gân, Tử Viên Tử to lớn cũng càng lúc càng chiếu vào trong mắt Hứa Thanh, bên trên là hỏa diễm thiêu đốt, nhiệt độ cao tới mức thiên địa vặn vẹo, đồng thời cũng có chấn động quen thuộc truyên vào tâm thần của Hứa Thanh.
Chấn động này do hai bộ phận tạo thành, một phần là ấn ký trên Pháp Hạm trước kia của Hứa Thanh.
Tuy rằng Pháp Hạm đã bị tháo rời để thăng cấp thành Đại Dực, nhưng vẫn là căn bản cho Đại Dực.
Còn bộ phận chấn động khác chính là đến từ mặt trời Viễn Cổ.
Lúc ở trên Tế Nguyệt đại vực, Hứa Thanh đã vác mặt trời Viễn Cổ trong một khoảng thời gian dài, đã sớm thành lập liên hệ mật thiết lẫn nhau, mà giờ khắc này thông qua hai loại chấn động đó, Hứa Thanh cũng không hề có cảm giác lạ lãm đối với Tử Viên Tử.
Chỉ cân hắn lần nữa khắc ấn ký của chính mình lên, dung hợp hai cỗ chấn động lại, như vậy là có thể tùy tâm thu phát đối với Tử Viên Tử.
Cảm thụ được chấn động, trong ánh mắt nhìn chăm chú của vạn chúng ở bốn phía dưới đại địa, Hứa Thanh từng bước một đi tới phía trên Tử Viên Tử, đứng ở nơi đó, hắn thở sâu và tản thần thức ra, lan tràn về phía Tử Viên Tử.
Rất nhanh liền chạm tới, sau đó không có bất kỳ trở ngại nào mà trực tiếp dung nhập vào trong, tiếp tục khuếch tán nhanh chóng.
Quá trình này kéo dài trong thời gian hơn 10 hơi thở, sau khi thân thức của Hứa Thanh hoàn toàn tràn ngập Tử Viên Tử, mặt trời cực lớn ở bên trong truyền ra âm thanh ầm ầm. Giống như một con thú lớn ngủ say đang thức tỉnh lại.
Hỏa diễm cũng theo đó tăng vọt, lộ ra khí tức càng kinh người hơn, tổng thể cũng đang chấn động, cuối cùng chậm rãi bay lên trên trời, vượt qua Hứa Thanh, trôi nổi ở trên đỉnh đầu của hắn, giống như là một mặt trời chân chính vậy.
Hứa Thanh đứng ở phía dưới nó, tóc dài bay múa, tuấn lãng phi phàm, khí tức càng là dung hợp cùng với mặt trời màu tím, tuy hai mà một, việc này cũng khiến cho trên người của hắn bỗng xuất hiện uy áp.
Chiếu vào trong mắt mọi người, tạo thành cảm giác áp bách nồng đậm.
Cũng chính vào thời điểm này, giọng nói của đội trưởng truyền đến.
"Cố lên tiểu Thanh, đã đến thời khắc chúng ta chứng kiến kỳ tích rồi, mặc dù bây giờ uy lực của Tử Viên Tử này không nhỏ, nhưng so sánh cùng với Thự Quang Chi Dương chân chính đúng là vẫn chưa bằng."
"Thự Quang Chi Dương nổ tung, có thể ảnh hướng đến nửa vực, nhưng Tử Viên Tử nổ tung nhiều nhất chỉ là nửa châu."
"Nhưng không sao cả, căn cứ suy tính của ta, sau khi nó thành công dung nhập máu thịt Xích Mẫu, uy lực sẽ tăng vọt trước đó chưa từng có, nhưng mà ta đề nghị không nên thử nghiệm ở chỗ này, chúng ta đổi địa phương, ví dụ như Thi Cấm?"
Đội trưởng liếm liếm bờ môi, hai mắt tỏa ra tia sáng mãnh liệt, lộ ra điên cuồng.
Trên thực tế nếu như không phải mặt trời màu tím có chấn động của Hứa Thanh, chỉ có Hứa Thanh mới có khả năng thành công khống chế, y đã sớm tự mình thử rồi.
Hứa Thanh cúi đầu, liếc mắt nhìn đội trưởng, sau khi trâm ngâm một hồi, thân thể nhoáng một cái, xuất hiện ở bên trên mặt trời màu tím. Một tòa vương tọa hiện lên phía dưới, Hứa Thanh ngồi xuống, tản thần niệm ra.
Mặt trời màu tím lập tức truyền ra âm thanh nổ mạnh, tựa như Thần Linh gào thét, chợt lao ra vọt về phía xa xa.
Tốc độ cực nhanh, trong chốc lát đã bay khỏi phạm vi của hòn đảo Hải Thi tộc, mà đội trưởng cũng cấp tốc tới gần, vẻ mặt chờ mong bay đến trên mặt trời, đứng ở bên cạnh Hứa Thanh.
Trong nháy mắt tiếp theo, mặt trời màu tím tan biến, chỉ lưu lại từng vòng gợn sóng rung động khuếch tán giữa không trung.
Phía trên biển cấm, lúc mặt trời màu tím lần nữa xuất hiện, đã là ở bên trên không trung của Thi Cấm.
Nước biển màu đen, không nhìn thấy máu tươi nhưng lại có mùi máu tươi nông đậm khuyếch tán, càng có dị chất không cùng một dạng với nơi khác dâng lên ở bên trong, khiến cho bên trên mặt biển xuất hiện sương mù mỏng manh lượn lờ.
Trước kia sương mù nơi đây che khuất cả bầu trời, nhưng hiển nhiên sự tình đã từng phát sinh ở Thi Cấm đã sinh ra ảnh hưởng sâu xa đối với mảnh cấm địa này.
"Nơi đây rất thích hợp, tiểu Thanh cố lên, thử lắp một khối máu thịt Xích Mẫu lớn xem sao."
Đội trưởng nhìn Thi Cấm phía dưới, hai mắt sáng lên, nét điên cuồng trên mặt càng đậm.
Hứa Thanh quay đầu nhìn về phía đội trưởng, nhàn nhạt mở miệng.
"Đại sư huynh, ngươi tích cực như vậy, là đã đặt chủ ý gì đối với Thi Cấm này sao?"
Đội trưởng nghe vậy lập tức nghiêm mặt, nghiêm túc mở miệng.
"Tiểu sư đệ, sao ngươi có thể nói như vậy được, ta thân là đại sư huynh của ngươi, tự nhiên đặc biệt quan tâm tới việc ngươi tăng lên chiến lực, mỗi một lần ngươi tăng lên, ta đều coi trọng hơn cả khi chính bản thân mình tăng lên."
Hứa Thanh mặt không cảm xúc, hắn mới không tin chuyện ma quỷ của đội trưởng, hắn ít nhiều cũng có thể đoán được một chút tâm tư của đối phương, vì vậy giờ phút này chỉ ngóng nhìn, không nói một lời.
Sau một lúc lâu, dưới ánh mắt của Hứa Thanh, đội trưởng cười cười xấu hổ, thấp giọng mở miệng.
"Tiểu Thanh, bây giờ Thi Cấm không chủ, nơi này là địa phương thực nghiệm tốt nhất, vạn nhat. . . . . Tử Viên Tử thật sự nổ tung, nói không chừng có thể nổ ra hang ổ của chủ nhân Thi Cấm, tên kia khi còn sống có vô số bảo tàng!"
"Tuy rằng sau khi Tử Viên Tử thất bại sẽ tự bạo rất nguy hiểm, nhưng làm gì có chuyện nào mà không có nguy hiểm chứ, có nguy hiểm hơn nữa cũng không thể vượt qua Xích Mẫu được nha, không sợ, cùng lắm thì kiếp này kết thúc, chờ lúc ta lần nữa bắt đầu kiếp tiếp theo, ta lại phục sinh ngươi!" Đội trưởng liếm liếm bờ môi, vỗ vỗ ngực.
"Huống hồ căn cứ suy đoán của ta, sau khi Tử Viên Tử dung nhập máu thịt Xích Mẫu, chỉ có ba thành khả năng tự bạo, bảy thành xác suất thành công."
"Ngươi suy nghĩ một chút xem, một khi thành công, cái đồ chơi này sẽ còn kinh khủng hơn cả Thự Quang Chi Dương chân chính, đến lúc đó chúng ta liên không cần tu hành nữa, mang theo thứ này quét ngang vạn tộc.'
Đội trưởng càng nói càng kích động.
"Tiểu Thanh, liều một lần xeml"