Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1534 - Chuong 1717: Thanh Lan Co Chul (2)

Chuong 1717: Thanh Lan co chul (2) Chuong 1717: Thanh Lan co chul (2)Chuong 1717: Thanh Lan co chul (2)

Chương 1717: Thánh Lan có chủ! (2)

Hứa Thanh hô hấp dồn dập, chắp tay cúi đầu.

Lúc này tim của hắn đang có vô vàn gợn sóng, mặc dù lúc trước hắn đã từng thấy Cửu gia gia xuất thủ, nhưng mà Đốc Quân bên đó quá yếu, cho nên không cách nào chân thật cảm thụ chiến lực của Cửu gia gia, còn Xích Mẫu lúc trước lại quá mạnh mẽ, so sánh lại cũng rất khó thể hiện ra sự cường hãn của Cửu gia gia.

Cho đến tam kiếm trảm Thiên Lan!

Một màn này khiến cho Hứa Thanh bỗng nhiên ý thức được lý do tại sao lúc trước khi Thần tử trấn áp lão Cửu, trình độ phong ấn lại là mạnh nhất trong tất cả huynh đệ tỷ muội.

Lão Cửu, quá mạnh mất

Mà sau khi cuộc chiến Xích Mẫu kết thúc, sau khi Lý Tự Hóa khôi phục rời đi, hiển nhiên lão Cửu cũng thu được tiền lời, bản thân cũng tăng tiến không nhỏ.

Nhưng Hứa Thanh hiểu rõ, giờ phút này không phải là lúc suy tư những điều ấy, việc quan trọng nhất trước mắt chính là thu lưu lại đoàn đại quân này.

Cũng may hắn cùng với sư tôn còn có đám người Diêu Hầu đã sớm thương nghị ve chuyện này rồi, vì vậy Hứa Thanh quay người, dịch chuyển khỏi một bước, hiển lộ thân ảnh đứng ở phía sau mình ra.

Chính là Ninh Viêm.

Giờ phút này Ninh Viêm mặc trên người một thân áo bào Hoàng tử, đầu đội Đế Tử Quan, toàn thân tản mát ra chấn động huyết mạch thuộc về Hoàng tộc, vẻ mặt càng là vô cùng nghiêm túc.

Sau khi Hứa Thanh dịch chuyển khỏi vị trí, thân sắc của Ninh Viêm ngưng trọng, ngạo nghề tiêu sái bước ra, từng bước đi tới giữa không trung, bao quát đại quân.

"Ta là Cổ Việt Ninh Viêm, nhi tử thứ mười hai của Nhân Hoàng hiện thời!"

Sau khi đoàn đại quân nhân tộc cảm nhận được chấn động huyết mạch cùng với lời của Ninh Viêm, toàn bộ vang động, nhất là giờ phút này phía sau Ninh Viêm là pho tượng Cổ Hoàng đứng sừng sững trên vùng đất.

Vì vậy trong mắt mọi người nhìn tới, thân ảnh của Ninh Viêm giống như trùng lặp cùng với Huyền U Cổ Hoàng vậy.

Khí thế như cầu vồng.

"Thất Hoàng huynh cầm binh tự giữ cho bản thân, tâm không có nhân tộc, làm loạn Thánh Lan đại vực, cho nên ta đã lấy Thự Quang Chi Dương bản thân mang theo, dẫn nổ địa phương trú quân của gã."

"Thiên Lan Vương thân là Thiên Vương, lại tư tâm vô tận, bản thân đại bại trên chiến trường, lại vu hãm Phong Hải Quận, lấy thế đè người, vô cùng trơ tren, cho nên ta đã đồng ý việc chém giết gãt"

"Hết thảy nhân quả, đều là một mình Cổ Việt Ninh Viêm ta làm ral"

Những lời này của Ninh Viêm không phải là do Hứa Thanh kêu gã nói, vốn dĩ dựa theo gợi ý của Hứa Thanh, Ninh Viêm không phải nói những thứ này, nhưng Ninh Viêm cảm thấy, có một số việc, bản thân mình cần phải gánh vác.

Cho nên Ninh Viêm liền mở miệng nói ra như vậy.

Hứa Thanh có chút ngoài ý muốn, liếc mắt nhìn Ninh Viêm.

Trên mặt Diêu Hầu và đám người Thất gia cũng đều như có điều suy nghĩ, lần đầu tiên trong mắt nhiều hơn một chút tán thưởng.

Còn ngàn vạn đại quân nhân tộc phía dưới giờ phút này tâm thần cũng càng chấn động mãnh liệt hơn.

Ninh Viêm hít sâu, lần nữa đi ra vài bước, đi tới phía trước đại quân, một người đối mặt đoàn quân ngàn vạn, trầm thấp mở miệng.

"Các ngươi không thuộc về Thất hoàng tử, càng không thuộc ve Thiên Vương, các ngươi thuộc về nhân tộc, các ngươi thuộc vê bản thân mình!"

"Đao kiếm của các ngươi không phải chỉ về đồng bào nhân tộc, mà là kẻ thù bên ngoài!"

"Bây giờ cuộc chiến với Hắc Thiên tộc còn chưa kết thúc, tiếp theo, các ngươi có thể nguyện đi theo ta. . . Hoàn thành cuộc chiến của nhân tộc chúng ta, tái chiến Hắc Thiên tộc!"

Câu nói sau cùng, Ninh Viêm hầu như dùng toàn lực hô lên.

Giọng nói của gã vang vọng, ngàn vạn đại quân trên đại địa trâm mặc hơn 10 hơi thở, có người lập tức cúi đầu, rất nhanh có thêm càng nhiều tu sĩ lựa chọn bái kiến, cuối cùng. . . Đại quân ngàn vạn truyền ra tiếng gâm nhẹ.

"Tuân!"

Tương tự cùng vạn người Đốc Quân lúc trước, đối với nhân tộc mà nói, bất luận là thời đại nào, chỉ cần tôn tại chế độ vương triều, vậy thì danh phận liền vô cùng trọng yếu.

Ví dụ như Ninh Viêm muốn hô hoán Phong Hải Quận, vậy thì gã làm không được, bởi vì gã không phải là Quận Trưởng.

Mà Hứa Thanh nơi đây, mặc dù nhất ngôn cửu đỉnh trong Phong Hải Quận, nhưng nếu như muốn rung chuyển đại quân dưới kia, để cho bọn họ bái kiến, Hứa Thanh cũng không làm được.

Chỉ có thân phận Hoàng tử mới có thể.

Mà thời điểm ngàn vạn đại quân Thiên Lan Vương bái kiến Ninh Viêm, bầu trời bỗng nhiên bốc lên mây mù, một thân ảnh từ đằng xa cấp tốc bay đến, tốc độ người này quá nhanh, khiến cho chân trời cũng đều bị cuốn lên, tạo thành gió lốc nổ vang.

Trong chớp mắt, thân ảnh này liền xuất hiện ở phía trên Phong Hải Quận, dưới mây mù hội tụ, hình thành một người rõ ràng. Chính là Thánh Lan Đại Công Tước!

Sắc mặt của gã trắng bệch, một khắc xuất hiện liền hành đại lễ cúi đầu về phía lão Cửu.

"Van bối An Mộc Lan, bái kiến Cửu công tử Tế Nguyệt!"

Thái độ của Thánh Lan Đại Công Tước vô cùng cung kính, thậm chí còn có thể nhìn thấy vẻ kính sợ không che giấu được nằm sâu trong mắt, mà lời của gã cũng rõ ràng lộ ra gã... Đã biết thân phận của lão Cửu.

Vào thời điểm này biết rõ thân phận, trên cơ bản có thể nói rõ, gã đã biết chuyện xảy ra bên Tế Nguyệt đại vực.

Mà tính toán thời gian, lúc này sự tình bên phía Tế Nguyệt cũng có thể khiến cho tất cả cường giả trong đại lục Vọng Cổ cảm nhận được rồi.

Dau sao, Hồng Nguyệt cũng đã tan biến khỏi đại lục Vọng Cổ.

Điểm này, có thể thấy được một chút từ trong ánh mắt của Thánh Lan Đại Công Tước nhịn không được nhìn tới chỗ Hứa Thanh.

Gã đích xác biết được, vả lại là vừa vặn biết được.

Cho nên giờ phút này nội tâm của gã chấn động vô cùng, sau khi bái kiến lão Cửu, gã hít sâu một hơi, trầm giọng mở miệng.

"Một phương Thánh Lan nguyện tuân theo Thập Nhị hoàng tử, đi theo xuất binh đánh Hắc Thiên tộc, đồng thời quy nhập về dưới trướng Thập Nhị hoàng tử!"

Lời là nói với Ninh Viêm, nhưng ánh mắt của gã lại nhìn qua Hứa Thanh.

Bằng vào lịch duyệt cùng nỗi lòng của gã, tự nhiên nhìn ra. . . Mau chốt Phong Hải Quận đẩy Thập Nhị hoàng tử ra ngoài.

"Mở đầu kéo ra... Một màn đoạt dfchl"
Bình Luận (0)
Comment