Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1548 - Chuong 1731: Tra Nam Tran Nhi Nguu (2)

Chuong 1731: Tra nam Tran Nhi Nguu (2) Chuong 1731: Tra nam Tran Nhi Nguu (2)Chuong 1731: Tra nam Tran Nhi Nguu (2)

Chương 1731: Tra nam Trân Nhị Ngưu (2)

"Ngươi vui là được. Hứa Thanh không muốn quan tâm tới chuyện này, nói xong liền nhắm nghiền hai mắt, lặng lẽ đả tọa.

Đội trưởng hóa thành nhuyễn trùng nhìn thấy như vậy, bò tới một bên, thoải mái nằm ở đó, đáy lòng cân nhắc nên dùng mười mấy cọng lông kia như thế nào mới có thể kiếm được lợi ích lớn nhất.

Cứ như vậy, dưới đĩa lông liên tục phát cuồng cắn xé trên màn trời, thời gian cũng chậm rãi trôi qua, rất nhanh liên qua bảy ngày, đĩa lông vẫn chưa hề hết giận, nhưng mà nó đã đến thời gian ngủ Say.

Dù là không cam lòng, nhưng nó vẫn phải trở về Ninh Dương châu, quay lại trên mặt đất, thu hồi bộ lông, lại biến thành cổ trận và không còn nhúc nhích.

Đám người Hứa Thanh cũng đã đến lúc rời đi.

Trong sự đề phòng của Thái An quận, một đoàn người Hứa Thanh đi đến bên trên trận pháp, tia sáng lập lòe, truyền tống mở ra.

Mà ngay một khắc truyền tống, trận pháp này đột nhiên rung động vài cái, giống như đĩa lông trong lúc ngủ say đã nhận ra khí tức khiến nó tức giận nên muốn tỉnh lại, nhưng lại không cách nào làm được.

Cuối cùng, dưới trận pháp không tình nguyện lập lòe tia sáng, thân ảnh của đám người Hứa Thanh tan biến khỏi Thái An quận.

Lộ trình sau đó là vượt qua từng đại vực, có mấy lần truyền tống gặp chút khó khăn trắc trở, nhưng tổng thể coi như là thuận lợi, rốt cuộc sau ba tháng, thân ảnh của bọn hắn đã xuất hiện ở trên truyền tống trận của một quận cuối cùng.

Quận này tên là Nam Tín, là thuộc địa cách Hoàng Đô đại vực gần nhất, nằm ở bên trong Hôi Hải đại vực.

Biển của Hôi Hải đại vực không giống với biển bình thường, bởi vì nơi đây quanh năm đều có một loại cây cùng loại với cây bồ công anh tên là Phi Linh Hoa phiêu tán, cho nên hầu hết thời gian mỗi năm, đất đai của nơi này đều bị bông vải màu xám tro phủ kín, nhìn từ xa giống như là biển, bởi vậy mới được gọi là Hôi Hải đại vực.

Chợt nhìn có chút giống bạch phong bên Khổ Sinh sơn mạch, nhưng tính chất bên trong hiển nhiên khác biệt.

Thời điểm đoàn người Hứa Thanh xuất hiện, chính là mùa Phi Linh Hoa phiêu tán, trên trời tràn ngập bông vải màu xám tro tung bay, gió thổi qua hình thành một biển xám tro liên miên khắp thiên địa.

Nhìn như rất đẹp, nhưng đối với chúng sinh sống ở nơi này mà nói, đây chính là một trận tai hoạ khổ không thể tả. Nếu như hít quá nhiều bông vải màu xám tro vào trong cơ thể, sẽ khiến cho sinh mệnh người ta tăng tốc tàn lụi, cho nên vạn tộc sinh sống ở nơi đây, hoặc là tùy thời tạo thành phòng hộ bên ngoài thân thể, hoặc là cần phải đội lên vật gì đó để che đậy.

Cũng chính là loại đặc tính đó, khiến cho chúng sinh sống ở bên trong đại vực này đa số đều tram lặng.

Thời điểm đám người Hứa Thanh xuất hiện, tất cả những gì nhìn thấy và cảm nhận thấy chính là như vậy.

Khác biệt với Thái An quận, việc bọn họ đến cũng không khiến cho Nam Tín quận đề phòng, tu sĩ bảo vệ trận pháp quận này phần lớn đều khá lười biếng.

Điểm này không chỉ xuất hiện ở Nam Tín quận, trên thực tế trên đường đi tới, càng rời xa Phong Hải Quận thì sự đề phòng lại càng ít, hiển nhiên bởi vì lý do khoảng cách, sự tình bên phía Thánh Lan đại vực cho dù là truyền đến, cũng rất khó tạo ra gợn sóng quá lớn. Dau sao việc này cũng không liên quan đến họ, vả lại quá mức xa xôi.

Mà Nam Tín quận tư cách một quận sát gần Hoàng Đô đại vực nhất, liên quan giữa bọn họ cùng với Hoàng Đô tự nhiên càng chặt chế hơn so với những quận khác, trong đó thậm chí còn có một chút quyên quý ở Hoàng Đô bị gạt ra ngoài lề đang cư trú tại đây.

Đám người Hứa Thanh cũng không quan tâm tới những chuyện đó, sau khi đi ra khỏi truyền tống trận, cũng không định ra ngoài mà là chuẩn bị tương tự cùng lúc trước, rất nhanh bố trí truyên tống trận, muốn tiến hành một lần truyền tống cuối cùng.

Nơi đây cách Hoàng Đô đại vực rất gần, chỉ cần một lần truyên tống là được. "Hoàng Đô đại vực, chuẩn bị tới rồi."

Hứa Thanh nhìn về xa xa, xuyên thấu qua đám bông vải màu xám tro tung bay, ngóng nhìn về phía Hoàng Đô đại vực.

"Còn có vị muội muội mà Hoàng Nham nói, cũng ở trong quận này."

Hứa Thanh thu hồi tâm nhìn, hắn không biết làm thế nào để tìm đối phương, nhưng mà dựa theo lời Hoàng Nham nói, cọng lông vũ kia hẳn là có thể để cho muội muội của y phát hiện rồi tự động tìm đến.

Nghĩ tới đây, Hứa Thanh nhìn qua bốn phía, sau cùng chú ý đến đám người Ninh Viêm.

Thần sắc của Ninh Viêm có chỗ khác biệt so với lúc tới những quận khác, sau khi tới đây hình như gã rất lo lắng, thậm chí có chút khẩn trương, sau khi chú ý tới ánh mắt Hứa Thanh, Ninh Viêm thở sâu một hơi, miễn cưỡng trấn định lại rồi đi tới thấp giọng mở miệng.

"Lão đại, ta cảm nhận được khí tức huyết mạch Tam tỷ. ..... Nàng không hề che giấu, cho nên rất rõ ràng, chắc chắn nàng cũng đã cảm giác được ta."

"An Hải công chúa?" Trong đầu Hứa Thanh hiện ra hình ảnh vị công chúa lần đầu gặp ở bên chỗ Thất hoàng tử.

"Đại khái ta biết tại sao nàng lại xuất hiện ở đây, bởi vì bên trong Nam Tín quận này có một vị trưởng bối, cũng là nhũ mẫu của Tam công chúa cùng với Ngũ hoàng tử."

"Bởi vì sau khi Tam công chúa cùng Ngũ hoàng tử thành niên thể hiện ưu tú, Nhân Hoàng đặc biệt cho phép lão nhân gia kia dưỡng lão ở quận này, nơi đây cũng là cố hương của vị trưởng bối đó."

Ninh Viêm đang nói, chân trời xa xa bỗng xuất hiện một đạo thân ảnh bay nhanh đến, xuyên thẳng qua biển màu xám tro, xuất hiện ở phía trước đoàn người Hứa Thanh, hóa thành một vị thị nữ.

Ánh mắt của người thị nữ này rất sắc bén, tu vi không tâm thường, sau khi xuất hiện đầu tiên là nhìn Lý Vân Sơn cùng với Tử Huyền, sau đó nhìn ve phía Hứa Thanh, thần sắc rõ ràng thu liễm, sau cùng nhìn tới Ninh Viêm bên cạnh hắn. Tiếp theo nàng hơi cúi đầu hành lễ, chậm rãi mở miệng.

"Gặp qua Thập Nhị điện hạ.'

"Công chúa điện hạ đang phụng bồi Tôn ma ma bày tiệc, phát hiện khí tức của Thập Nhị điện hạ, thế nên đã sai nô tỳ tới đây gửi lời mời."
Bình Luận (0)
Comment