Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1549 - Chuong 1732: That Thai Linh Ha Hoang (1)

Chuong 1732: That thai Linh Ha Hoang (1) Chuong 1732: That thai Linh Ha Hoang (1)Chuong 1732: That thai Linh Ha Hoang (1)

Chuong 1732: That thai Linh Ha Hoang (1)

Hứa Thanh không hiểu rõ nhiều lắm về An Hải công chúa, chỉ là gặp qua một lần vào ngày Thất hoàng tử mở tiệc chiêu đãi, toàn bộ hành trình cũng không nói mấy câu với đối phương, nhưng sau khi thông qua phân tích xu thế của Thánh Lan đại vực, vẫn có thể nhìn chỗ thông duệ của nàng.

Mà lúc đó, phản ứng của Thất hoàng tử hình như cũng có chút kiêng kị đối với vị An Hải công chúa này.

Mặt khác, từ biểu hiện của người tỳ nữ vừa nãy cũng có thể nhìn ra một chút, đối phương không kiêu ngạo không siểm nịnh, vẻ mặt hay ngôn từ đều thong dong, đồng thời cũng lộ ra sự tôn kính thích hợp.

Hứa Thanh đưa mắt nhìn qua Ninh Viêm.

Ninh Viêm do dự. Vị tỳ nữ kia thấy vậy cũng không nhiều lời, cúi đầu vê phía Ninh Viêm cùng với Hứa Thanh, sau đó quay người rời đi.

Mắt nhìn đối phương rời khỏi, Ninh Viêm thở dài.

"Lão đại, vị Tôn ma ma kia chính là thân hữu cùng với thân mẫu của Tam tỷ và thân mẫu của Ngũ Ca."

"Tầng quan hệ này có chút rắc rối phức tạp, có lẽ ta phải đi tới đó một chuyến, lão đại ngươi có thể đi cùng với ta hay không?”

Ninh Viêm do dự nhìn qua Hứa Thanh, có chút lo lắng không yên.

Càng là tới gần Hoàng Đô đại vực, tâm tình của Ninh Viêm lại càng căng thẳng, cái loại cảm giác do dự vừa muốn về lại không muốn về rất rõ ràng.

Hứa Thanh suy nghĩ một chút, bố trí trận pháp còn cần mấy ngày, cho nên thời gian cũng đầy đủ, mà Ninh Viêm nơi đây có thể đưa ra yêu cầu như thế, nghĩ đến trong lòng quả thật cũng là không nắm chắc.

Vì vậy Hứa Thanh nhẹ gật đầu.

"Đi thôi."

Ninh Viêm nghe thấy Hứa Thanh đồng ý, tỉnh thân lập tức chấn động, có Hứa Thanh đi cùng, gã cảm thấy chính mình đã có tự tin.

Hai người cứ như vậy rời khỏi chỗ ở tạm bên truyền tống trận.

Tử Huyền muốn ở lại duy trì trận pháp cùng Lý Vân Sơn cho nên không đi cùng, mà đội trưởng mấy tháng nay đều đang nghiên cứu những sợi lông của đĩa lông, cho nên cũng không có rảnh đi theo.

Cho nên chỉ có Hứa Thanh cùng Ninh Viêm, được một số Chấp Kiếm Giả hộ vệ, bay về phía chỗ ở của Tôn ma ma.

Vị trí cụ thể cũng không cần xác định, Ninh Viêm dựa vào cảm ứng cùng với An Hải công chúa, rất nhanh đã tìm được, đó là một tòa đình viện tựa như hoa viên, phạm vi diện tích không nhỏ, bên trong màu sắc rực rỡ, càng có trận pháp được mở quanh năm, ngăn cách bông vải màu xám tro bên ngoài.

Tất cả hòn non bộ bên trong đều do ngọc thạch chế tạo, còn chuyển tới cả linh tuyên, khiến cho toàn bộ đình viện nồng đậm linh khí, trình độ đó, tông môn tầm thường ở Phong Hải Quận xa xa không thể so sánh.

Mà vị trí trung tâm của tòa đình viện này đang có một cuộc yến hội, ngồi ở chủ vị chính là một lão ẩu, nụ cười hòa ái, quần áo hoa lệ, đang đàm tiếu cùng thiếu nữ mặc cung trang bên cạnh.

Phía dưới hai hàng có mấy cái bàn, có rất nhiều tân khách nâng ly cạn chén với nhau, vô cùng vui vẻ, càng có rất nhiều thị nữ đi qua đi lại, thỉnh thoảng thay đĩa xương cùng với đưa hoa quả tươi tới.

Chính giữa còn có chín tên tu sĩ dáng người cao ngất đang đấu pháp.

Trong lúc giao đấu với nhau, pháp thuật chấn động vang vọng, phong thái không hề tâm thường, rất đáng xem. Hứa Thanh cùng Ninh Viêm đến, An Hải công chúa dựa vào liên hệ huyết mạch ngay lập tức phát hiện, nhẹ giọng nói gì đó bên tai lão ẩu, lão ẩu khẽ gật đầu.

Vì vậy một khắc Hứa Thanh cùng Ninh Viêm tới gân, không đợi bọn họ hạ xuống, trận pháp của đình viện đã tự động mở, lộ ra một con đường.

Ninh Viêm hít sâu, nhìn Hứa Thanh bên cạnh một cái, đáy lòng lần nữa an ổn một chút, cùng Hứa Thanh đi vào trận pháp, xuất hiện trong đình viện.

Màn đấu pháp trong yến hội thoáng dừng lại, tu sĩ đấu pháp cung kính tránh né, Ninh Viêm bước nhanh tới, đi đến phía trước lão ẩu, chắp tay cúi đầu.

"Bái kiến Tôn ma ma."

Tôn ma ma chú ý đến Ninh Viêm, thần sắc có chút lãnh đạm, khẽ gật đầu sau đó liền không để ý tới nữa, đối với Hứa Thanh càng là không cả liếc mắt nhìn, tiếp tục nói chuyện cùng An Hải công chúa bên cạnh.

An Hải công chúa vừa đáp lại, vừa gật đầu về phía Ninh Viêm cùng Hứa Thanh, thân sắc lộ ra một chút áy náy.

Ninh Viêm không có cảm giác gì đối với cái này, gã đã sớm quen với sự lãnh đạm đến từ người khác, giờ phút này ngược lại cảm thấy tốt hơn, lựa chọn mấy cái bàn cuối cùng ngồi xuống.

Hứa Thanh càng là không thèm để ý tới sự lãnh đạm của người không liên quan gì với mình, hắn chỉ quan tâm đối phương có ác ý hay không.

Vì vậy thân sắc hắn bình tĩnh, ngồi xuống bên cạnh Ninh Viêm.

Yến hội, lại tiếp tục tiến hành.

Hai người bọn họ cũng khiến những người khác chú ý, có người truyền âm nghị luận, có người mỉm cười gật đầu, có người trên mặt khinh thường.

Sau khi trải qua nhiều chuyện như vậy, Hứa Thanh rất rõ ràng vẻ mặt mọi người, có một số người đúng là phản ánh tâm lý thực, nhưng đa số... . đều là mặt nạ mà thôi.

Cho nên hắn mặc kệ vẻ mặt của người khác như thế nào, những thứ này đều không quan trọng.

Hắn cầm lấy bầu rượu trước mặt, trực tiếp uống một ngụm, ánh mắt hơi nheo lại, rượu nơi này, nếu so với Phong Hải Quận thì dễ uống hơn rất nhiều.

Rõ ràng là rượu, nhưng vào trong miệng lại san sệt, để cho trong đầu Hứa Thanh hiện ra bốn chữ.

Quynh tương ngọc dịch.

Sau khi thưởng thức qua, Hứa Thanh dứt khoát uống nhiêu thêm vài ngụm, Ninh Viêm bên cạnh trừng mắt nhìn, thấp giọng mở miệng.

"Lão đại, sau khi đến Hoàng Đô, ta biết mấy nhà tửu phường, bên trong có một chút hảo tửu, đến lúc đó ta sẽ đi lấy cho ngươi."

Hứa Thanh nghe vậy khẽ gật đầu, chậm rãi nhấm nháp, hắn chuẩn bị cứ uống như thế cho tới khi yến hội hôm nay kết thúc.

Thời gian trôi qua, tiết mục của yến hội cũng rất đặc sắc, không ít truyện cười, An Hải công chúa thi thoảng còn có thể kể một chút lời khiến cho Tôn ma ma vui vẻ, làm tất cả mọi người đều tươi cười.

Duy chỉ có Hứa Thanh cùng Ninh Viêm khác biệt, người phía trước thong dong thưởng thức rượu, người sau ở bên phụng bồi, phát hiện rượu không còn liên lập tức gọi thị nữ đi lấy.

Mà An Hải công chúa hình như cũng không có ác ý, nhiều lần có ý định kéo bọn họ dung nhập vào trong, nhưng đều thất bại, tuy rằng vị Tôn ma ma kia không nổi ác ý, thế nhưng không quá để ý, vẫn là lãnh đạm chiếm đa số như cũ.

Cuối cùng An Hải công chúa bởi vì trở ngại không cách nào tự mình nói ra, chỉ có thể để cho tỳ nữ bên cạnh đưa tới một câu. "Kính xin hai vị chớ hiểu lầm, công chúa có ý tốt, mặc dù Tôn ma ma rời khỏi Hoàng Đô, nhưng quan hệ của bà ta ở Hoàng Đô rất rộng, đông đảo vương công quyền quý gia quyến đều là khuê hữu của bà, nếu như được bà nhận thức, như vậy có thể giúp đỡ Thập Nhị điện hạ gạt bỏ không ít ác ý tiềm ẩn, đâu cũng là ý của công chúa khi gọi Ninh Viêm điện hạ tới đây."
Bình Luận (0)
Comment