Chương 1753: Phong vẫn đao sát, thủy dat huyền mệnh :
Chương 1753: Phong vẫn đao sát, thủy dat huyền mệnh :Chương 1753: Phong vẫn đao sát, thủy dat huyền mệnh :
Chuong 1753: Phong van dao
sát, thủy dat huyền mệnh (1)
"Hứa công tử đại giá quang lâm, tông ta tiếp đãi không được chu toàn, kính xin công tử chớ để ý."
"Nếu như công tử có rảnh, chúng ta di chuyển tới chỗ khác được chứ?"
"Một vị trưởng bối của tông ta mời ngài đi qua một chút."
Đại mỗ mỗ vô cùng khách khí, nói xong lộ vẻ trưng cầu về phía Hứa Thanh.
Một màn như thế rơi vào trong mắt mọi người nơi này, tất cả đều riêng phần mình ngạc nhiên.
Bọn họ đều biết bối cảnh của Hứa Thanh, cho nên lúc trước cũng chỉ là "kính" rượu, không có quá kích, lẫn nhau chưa từng chân chính kéo xuống da mặt.
Dẫu sao vì một nữ tử, hoàn toàn không cần thiết làm như vậy.
Nhưng bên trong tình báo của bọn họ, Hứa Thanh và Hồng Trần Vong Tình Lâu lại không hề có liên quan gì, nhất là mặc dù Hồng Trần Vong Tình Lâu là đại tông siêu cấp của nhân tộc, nhưng phía sau lại có Thần Linh của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.
Thái độ mập mờ, việc này coi như là Nhân Hoàng cũng chỉ có thể ngầm đồng ý.
Cho nên tông này khách khí đối với Hứa Thanh như vậy, khiến cho người ta rất giật mình, mà càng khiến cho mọi người suy đoán, đó là vị trưởng bối tông môn trong miệng của Đại mỗ mỗ.
Ánh mắt mỗi người đều chớp động, vị Đế Tử họ Bành cũng nheo mắt lại, con ngươi hơi co rút, đối với Hứa Thanh nơi đây, thái độ của gã cũng tương tự cùng thế lực khắp nơi, không đắc tội nhưng cũng không thân cận, bảo trì khoảng cách nhất định.
Cho nên lúc trước nhìn thấy Lăng Dao mà mình mong muốn ngồi xuống bên cạnh Hứa Thanh, mặc dù trong lòng của gã có gon sóng, nhưng cũng không làm ra phản ứng kịch liệt gì cả, thân phận của gã cùng với bối cảnh của Hồng Trần Lâu, đều khiến gã có chỗ kiêm chế.
Nhưng mà thể diện ít nhiều cũng có tổn hại, cho nên gã ngầm đồng ý người bên cạnh "kinh rượu Hứa Thanh.
Vừa rồi mắt thấy không sai biệt lắm, gã không muốn làm lớn việc này lên, cho nên đã đứng dậy chuẩn bị rời khỏi, nhưng Đại mỗ mỗ đến, khiến cho gã sinh ra càng nhiều suy nghĩ hơn nữa về Hứa Thanh.
Mạnh Vân Bạch và Hoàng Khôn cũng đồng dạng kinh hãi, nhìn qua Hứa Thanh.
Hứa Thanh thâm than một tiếng, hắn hoặc ít hoặc nhiều đoán được đáp án, trên thực tế lúc Mạnh Vân Bạch giới thiệu Hồng Trân Lâu bái thân, Hứa Thanh cũng đã hiểu rõ trong lòng, nhưng dù sao nơi đây cũng là Hoàng Đô của nhân tộc.
Mà bái thần và thần giáng, dựa theo hiểu biết của hắn đối với Xích Mẫu, là không cùng một dạng.
Mặt khác đối với Tinh Viêm thượng thân, sau khi cùng nhau trải qua sự tình bên Tế Nguyệt đại vực, Hứa Thanh biết ít nhất trong thời gian ngắn, bọn họ sẽ không là địch nhân, ve phần sau này thì khó mà nói.
Đây cũng là lý do Hứa Thanh vẫn lựa chọn tới đây.
Giờ phút này nếu như bị phát hiện rồi, Hứa Thanh hơi tram ngâm, sau đó chắp tay về phía Đại mỗ mỗ, đồng ý lời đề nghị.
Cứ như vậy, dưới ánh nhìn của mọi người nơi đây, Hứa Thanh rời đi cùng với Đại mỗ mỗ, mà cùng rời đi còn có Lăng Dao.
Hứa Thanh đi rồi, mọi người nơi này suy nghĩ khác nhau, nhao nhao rời khỏi, về phần chuyện ngày hôm nay, trước tiên bọn họ sẽ báo cho trong nhà biết, có thể tưởng tượng, tiếp theo sự cân nhắc của thế lực khắp nơi đối với Hứa Thanh sẽ trở lên nặng hơn.
Đế Tử họ Bành như có điều suy nghĩ, nhìn Hứa Thanh rời khỏi truyền tống trận, trong ánh mắt lộ ra quang mang kỳ di.
Mạnh Vân Bạch thì trừng mắt nhìn, gã vốn cho là mình đã hiểu rất rõ tình báo đối với Hứa Thanh rồi, nhưng bây giờ nhìn lại mới thấy, thứ gã biết được, chẳng qua là việc trên mặt nước mà thôi.
Dưới mặt nước, Hứa Thanh còn có càng nhiều thế lực.
"Rất thú vị....
Mạnh Vân Bạch nở nụ cười, tương tự rời khỏi.
Cùng lúc đó, Hứa Thanh đi theo Đại ma mỗ, sau khi truyền tống khỏi động thiên tiên trì, lúc xuất hiện đã ở ngoài từ đường sâu trong Hồng Trần Lâu.
Sau khi tới đây, Đại mỗ mỗ cung kính cúi đầu về phía từ đường, tiếp theo lui ra phía sau vài bước, ý bảo Hứa Thanh tự mình đi vào. Nhìn đại môn của từ đường, Hứa Thanh hít sâu rồi tiến lên đẩy nhẹ, cánh cửa chậm rãi mở ra, ánh sáng màu hồng phấn tràn ra từ bên trong, bao phủ thân ảnh Hứa Thanh, Hứa Thanh cũng nhìn thấy tượng Nê Hồ Ly được cung phụng trong bàn thờ của từ đường.
Nhìn qua Nê Hồ Ly, Hứa Thanh chắp tay cúi đầu.
"Bái kiến thượng thần."
Tiếng cười vui vẻ lập tức vang vọng bên trong từ đường.
"Đệ đệ thối, lúc ngươi ở Tế Nguyệt rụt rè như vậy, không ngờ bây giờ lại tới chỗ như thế này. Nơi đây là địa phương nào chứ, ta có thể không biết sao, cũng may ta thức tỉnh kịp thời, nếu không ngươi đã bị đám lẳng lơ kia nuốt mất rồi."
Hứa Thanh trâm mặc.
"Đệ đệ thối, nhìn thấy ta có kinh hỷ hay không, bất ngờ chứ hải"
Hứa Thanh lắc đầu. "Không bất ngờ, vừa nay không phải thượng thần đã ngồi ở bên cạnh của ta sao.”
Trên người Nê Hồ Ly lập lòe tia sáng, mở hai mắt ra, vẻ nghiền ngẫm nhìn qua Hứa Thanh.
"Cảm nhận của đệ đệ thối rất tốt nha, thế mà có thể phát hiện ra một đám thần thức ta gửi trên người Lăng Dao, ngươi cảm thấy Lăng Dao thế nào, nàng chính là Thần nữ ta tự mình lựa chọn, ta còn có một thần nữ trong Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc, quay về sẽ kêu nàng ta tới tìm ngươi chơi đùa."
"Nếu như ngươi thích, ta có thể cho phép ngươi phân nguyên dương của ta cho các nàng mỗi người một giọt."
Hứa Thanh đã quen với lời nói trêu chọc của Nê Hồ Ly, bất vi sở động, khách khí hỏi một câu.
"Thượng thần triệu hoán, hẳn là có chuyện khác đúng không?”
Mí mắt Nê Hồ Ly khẽ đảo, làm ra một bộ biểu lộ không dễ chơi.
"Cái biểu cảm này của ngươi. ... -
"Nếu không phải là Chấp Kiếm Đại Đế của nhân tộc các ngươi trấn áp tòa thành này, ta không dễ tùy tiện phủ xuống chân thân sẽ bị y chém một kiếm, thì hiện giờ ta sẽ lấy nguyên dương của đệ đệ thối ngươi."
"Mà thôi mà thôi, thời gian cấp bách, ta thức tỉnh không được bao lâu, đoán chừng một hồi Chấp Kiếm Đại Đế của nhân tộc các ngươi sẽ phát hiện ra, hôm nay ta gọi ngươi tới đây, là nhắc nhở ngươi một chuyện."
"Nhân Hoàng của các ngươi... Đang làm một đại sự mà từ xưa đến nay, Hoàng giả nhân tộc chưa bao giờ làm!"