Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1593 - Chương 1775: Nghi Thức Thần Bí Bên Trong Cổ Hoàng Tinh (1)

Chương 1775: Nghi thức thần bí bên trong Cổ Hoàng Tinh (1) Chương 1775: Nghi thức thần bí bên trong Cổ Hoàng Tinh (1)Chương 1775: Nghi thức thần bí bên trong Cổ Hoàng Tinh (1)

Chương 1775: Nghỉ thức thân bí

bên trong Cổ Hoàng Tỉnh (1)

Đối với Hứa Thanh mà nói, từ một khắc đi ra khỏi đại môn hoàng cung, cuộc gặp mặt Nhân Hoàng lần này dĩ nhiên đã xem như kết thúc.

Nhưng phong bạo bên trong nội tâm của hắn vẫn đang bộc phát liên tục, trong thân thể như ẩn một con dã thú, muốn lao ra khỏi lồng giam tâm linh, xé nát hết thảy.

Hắn chỉ có thể hết sức kiêm chế, cố gắng làm cho mình nhìn từ mặt ngoài hết sức bình tĩnh, ngẩng đầu, nở nụ cười về phía đội trưởng cùng Tử Huyền đang chờ đợi bên ngoài hoàng cung.

Tâm tư của đội trưởng hiển nhiên đã bị đồ vật khác thu hút, không tinh tế tỉ mỉ bằng Tử Huyền.

Cho nên, Tử Huyền chỉ cần liếc mắt nhìn qua Hứa Thanh, đã lựa chọn cùng nhau rời khỏi với hắn, mà đội trưởng bên đó thì lựa chọn lưu lại, bảo là muốn đợi Ninh Viêm, nhưng Hứa Thanh nhìn khát vọng trong mắt đội trưởng lúc ngóng nhìn Cổ Hoàng Tỉnh, biết rõ mỗi một lần trước khi làm đại sự, đội trưởng đều cần sưu tập các loại thông tin.

Ánh mắt này, rõ ràng là đang sưu tập tin tức.

Vì vậy bọn họ mặc kệ đội trưởng ở lại, lân diện thánh này Hứa Thanh đã thu hoạch được không ít, sắc phong cùng với vận khí hội tụ là thứ nhất, xác định thân phận Quốc sư là thứ hai, nhận được Đế Kiếm là thứ ba.

Nhưng mà Hứa Thanh cảm thấy biểu hiện của mình chưa ổn, xử lý một số việc vẫn còn tôn tại một vài vấn đề, quan trọng nhất là, giờ phút này hắn không thể đình chỉ chuyển động suy nghĩ, không thể cho mình có thời gian nhàn rỗi.

Bởi vì một khi hắn đình chỉ suy nghĩ, sát ý đối với Tử Thanh Thái Tử ở sâu trong nội tâm sẽ bộc phát như hồng thủy vỡ đê. Mà Tử Huyền cũng nhạy cảm nhận ra điểm này, cho dù Hứa Thanh đã toàn lực che giấu, nhưng Tử Huyền vẫn cảm nhận được trong lòng Hứa Thanh. . . Đang ẩn giấu phong bạo cực hạn.

Vì vậy, nàng kéo tay Hứa Thanh, giống như Hứa Thanh giữ chặt tay của nàng ở trong Tiên Cấm lúc trước, truyên tới sự ấm áp của chính mình.

"Chúng ta về nhà."

Trong khoảnh khắc bốn mắt nhìn nhau, gió thổi bay sợi tóc của hai người, Hứa Thanh trâm mặc mấy hơi, vừa đi vừa nhẹ giọng mở miệng, nói lại chỉ tiết quá trình diện thánh cho Tử Huyền nghe.

Tử Huyền nghiêm túc lắng nghe suốt chặn đường, cho đến khi về tới phủ đệ Ninh Viêm, tới trước bờ hồ, trong miệng của nàng truyên ra giọng nói nhu hòa.

"Một khắc trông thấy Ô Nha, ngươi đã xử lý rất khá rồi."

"Ta cũng đồng tình với suy đoán của ngươi, Nhân Hoàng không thể nào không biết thân phận của Ô Nha được, giữa bọn họ. .. Tất có giao dịch."

"Mà Đế Kiếm không vì Ô Nha mà kích phát, trường hợp này không thể nói rõ điều gì được, kiếm này dùng cho chuyện công, làm sao có thể dùng riêng, nó đa phần là cảm giác vận khí của nhân tộc biến hóa, do đó vào thời khắc mấu chốt, xuất hiện ngăn cản hạo kiếp."

"Lần này ngươi yết kiến Nhân Hoàng, chỗ chưa ổn đều là khuyết điểm nhỏ nhặt, không ảnh hưởng chút nào."

"Nhân Hoàng, đúng là đang chơi cờ cùng Ô Nha, riêng phần mình thể hiện hí khúc Liên Hoa Lạc."

"Về phần sát niệm của ngươi đối với Ô Nha, trước khi ngươi nắm giữ năng lực có thể giết, cần phải bảo vệ mình, nén nhịn sát ý, đây mới là trọng điểm."

"Chuyến đi tới Hoàng Đô của chúng ta đã định trước sẽ biến đổi liên tục, mà A Thanh ngươi phải biết rõ, ngươi không phải một mình, bất cứ chuyện gì..... Ta đều sẽ đồng hành cùng ngươi."

"Một khắc đến thời cơ giết Ô Nha mà chúng ta chờ đợi, ta và ngươi cùng nhau lên!"

Trên mặt hồ sóng ánh sáng, có con cá chép nhảy lên bắn ra bọt nước, tạo thành rung động lăn tăn trong hồ, cũng làm xao động mặt biển trong tâm hai người.

Hứa Thanh nhìn Tử Huyền đứng trước mặt, nhẹ gật đầu.

"Được rồi, ta biết ngươi trở về sớm là vì lo lắng chuyện luyện đan cho ta, chúng ta đi nhìn xem lò đan của ngươi thế nào?" Trên mặt Tử Huyền lộ ra nụ cười dịu dàng, ánh mặt trời chiếu trên da thịt trắng non nớt, tựa như hóa thành thiên sa, làm nên cho dáng người xinh đẹp tuyệt trân của nàng, như một đóa hoa lan nở rộ.

Đẹp hoán tuyệt luân.

Trái tim Hứa Thanh không khỏi đập nhanh hơn một chút, mặc kệ Tử Huyền kéo tay của mình, đi về phía đan phòng. Nhìn qua lò đan đan đang thiêu đốt trong phòng, cảm thụ đan dược bên trong không tổn hao gì, tảng đá sau cùng trong lòng Hứa Thanh cũng hạ xuống được.

Thời gian trôi qua, đã đến xế chiều, hoàng hôn ngày hôm nay cũng là rặng mây đỏ.

Thời gian cảm ngộ Cổ Hoàng Tinh vốn là cả ngày, nhưng bởi vì đạo phong ấn thứ hai mở ra, cho nên đã bị rút ngắn, vào thời điểm hoàng hôn đến, cũng là lúc cảm ngộ kết thúc.

Về phần tin tức cảm ngộ thành công tiếp sau cũng đã nhanh chóng truyền ra.

Sau khi Hứa Thanh rời đi, lại có ba người cảm ngộ được truyền thừa của Thiên Hầu, thậm chí truyền thừa Thiên Vương cũng xuất hiện một người.

Là Thập hoàng tử!

Việc này đưa tới vang động không nhỏ.

Về phần Ninh Viêm. . . . . không đạt được thứ gì.

Nhưng thời điểm trở về, Ninh Viêm không hề biểu lộ ra dấu hiệu ủ rũ nào, ngược lại còn ngẩng đầu ưỡn ngực, hiển nhiên chuyện Hứa Thanh làm ra, để cho gã cảm thấy rất vinh quang.

Nhưng mà chỗ sâu trong mắt vẫn ẩn giấu một chút mất mác.

Có thể chứng minh chính mình trước mặt phụ hoàng, cũng là việc mà Ninh Viêm một mực khát vọng trong lòng.

Hứa Thanh có tâm sự, không thể nào an ủi.

Vì vậy trong đêm hôm nay, rất nhiều người trong phủ đệ đều không hề ngủ.

Hứa Thanh và Tử Huyền đang luyện đan, khỏa đan dược Tử Huyền cần đã đến thời khắc cuối cùng, nếu như thành công, nhiều nhất một đêm là sẽ thành đan.

Đội trưởng đang trâm tư, thi thoảng lại xuất ra ngọc giản ghi chép, thậm chí còn vẽ rất nhiều hình vẽ quay chung quanh Cổ Hoàng Tinh nhìn thấy hôm nay, bắt đầu nghiên cứu.

Với đội trưởng mà nói, đây là việc rất hiếm thấy, lúc trước mỗi lần làm đại sự, mặc dù y cũng sẽ sưu tập tin tức, nhưng có rất ít phương án, mạnh mẽ là được rồi.

Nhưng lúc này không giống, dẫu sao... . Rất nhiều kiếp trước kia của y, đều bởi vì thất bại mà chết ở trên Cổ Hoàng Tinh.
Bình Luận (0)
Comment