Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1631 - Chương 1813: Han Là Dị Tiên (1)

Chương 1813: Han là Dị Tiên (1) Chương 1813: Han là Dị Tiên (1)Chương 1813: Han là Dị Tiên (1)

Chương 1813: Hắn là Dị Tiên (1)

Đối với rất nhiều người mà nói, một đêm này không hề có gì khác lạ.

Nhưng với một số kẻ, đêm nay có gió len lỏi vào tâm linh, nhấc lên gợn sóng vạn trượng.

Như là Thất hoàng tử trở lại phủ đệ, nhìn qua trông giống như đang đả tọa, nhưng trong nội tâm đang cuộn trào kịch liệt, nội dung bên trong khối ngọc giản nọ giống như ma niệm vậy, không ngừng hiện ra trong đầu óc của gã.

Lại như lão tổ Lý Đạo Tắc của Dị Tiên Lưu, giờ phút này theo bông tuyết màu xanh trôi nổi ra, theo hôn chủng màu tím dung nhập vào, thân hình Địa Tử của lão bỗng xuất hiện hồn ti ngập trời.

Góp ít thành nhiều, số lượng tăng vọt.

Hồn của lão đã hùng hậu vượt xa tất cả mọi người trong Dị Tiên Lưu, sớm đã đạt đến một cái trình độ không thể tưởng tượng, đây cũng là lý do tại sao chỉ cân một bông tuyết màu xanh, đã có thể khiến cho hồn ti của lão lập tức đạt tới số lượng 30 vạn.

Bây giờ, sau khi hôn chủng màu tím dung nhập, số lượng hồn ti liên tục tăng lên như bão tố đến 40 vạn... 50 vạn... rồi tiếp cận 60 vạn.

Chấn động từ đó bị phái chủ Dị Tiên Lưu mở trận pháp che lấp, nếu không, nhất định sẽ hình thành vang động cực lớn.

Sở dĩ che lấp, cũng là bởi phái chủ bất đắc dĩ, dẫu sao... Tu luyện quá nhanh.

Nhanh trong mức hợp lý, có thể làm cho người khác coi trọng, khiến người ta hướng tới, nhưng nếu như là nhanh tới mức nghịch thiên, vậy sẽ đưa tới khủng hoảng.

Việc che lấp như thế thì người ngoài khó có thể nhận biết, nhưng không ảnh hưởng chút nào tới cảm ứng của Hứa Thanh.

Một đêm này, Hứa Thanh nhiều lần mở hai mắt rồi nhìn về phía Thái Học.

Vẻ mặt hắn cũng biến hóa mấy lần, thi thoảng có gợn sóng dưới đáy lòng.

"Hồn của Lý Đạo Tắc, lại mạnh đến trình độ như vậy... .

Hứa Thanh thở sâu, thông qua hồn chủng nên hắn có thể cảm nhận rõ ràng được hồn ti của đối phương tăng vọt, mà loại trình độ tăng lên như thế, khiến cho Thần Nguyên của hắn tăng trưởng, cũng có thể nói là kinh người.

Trong thời gian một đêm, hồn ti Thần Nguyên của Hứa Thanh, tăng lên thêm mấy vạn.

Đồng dạng trong một đêm này, cõi lòng của phái chủ Dị Tiên Lưu cũng cuộn trào.

Lão tận mắt nhìn thấy hồn ti của lão tổ tăng lên, việc này khiến cho lão nhận thức càng sâu hơn đối với hồn chủng, đồng thời cũng sinh ra kiêng kị.

Trên thực tế, đối ngoại thì nhìn lão giống như nói rất có lý, bộ dáng cường thế, nhưng sao trong lòng của lão lại không có suy đoán đối với cái hôn chủng này cơ chứ.

Chẳng qua vì khôi phục Dị Tiên Lưu, lão nhất định phải bắt lấy cơ hội này, cho dù đây là độc, lão cũng sẽ lựa chọn nuốt vào.

Dù là cái lựa chọn ấy, khả năng đối với tương lai Dị Tiên Lưu cũng không phải là rất tốt, hết thảy không rõ, nhưng thay vì để cho Dị Tiên Lưu cứ an tĩnh như vậy rồi chết đi, lão càng muốn oanh oanh liệt liệt đụng chạm một cái.

Nhưng cuối cùng, trình độ hồn chủng bộc phát đã khiến cho trái tim của lão dao động một chút, kiêng kị cũng trở nên mãnh liệt hơn.

Nhưng theo thân hình Địa Tử của Lý Đạo Tắc chậm rãi mở hai mắt ra, cảm giác này cũng bị đè xuống.

"Đây là Thần Nguyên."

Âm thanh tang thương, mang theo một cỗ cảm giác năm tháng, vang vọng trong tai phai chu Di Tien Luu.

"Bái kiến lão tổi" Phái chủ Di Tiên Lưu quỳ bái xuống, tâm thần kích động.

"Có người. ..... Đi phía trước chúng ta, điều này cũng gián tiếp chứng minh lý luận về công pháp Dị Tiên Lưu của chúng ta, là có thể thực hiện được."

"Hồn ti của chúng ta, là đang mô phỏng Thần Nguyên, mà đối phương là làm ngược lại, lấy kết quả đi định phương thức, mượn công pháp Dị Tiên Lưu của chúng ta, gia trì cho bản thân."

"Là thần hay là tiên, trong một ý niệm của người đó, có lẽ...... Đây, mới thật sự là Dị Tiên."

Giờ phút này thân hình Địa Tử cực lớn của Lý Đạo Tắc chậm rãi mơ hồ, cuối cùng nổ vang, thân hình này hóa thành vô số hồn ti, không ngừng thu nạp lại cho đến lúc hoàn toàn tan biến, lộ ra chân thân đã qua 2000 năm không hiện của lão.

Đôi mắt của lão lõm thật sâu, chung quanh khóe mắt hiện đây nếp nhăn, chứng kiến tuế nguyệt và gió sương lão đã trải qua.

Tóc dài xám trắng, thân hình gây gò, khuôn mặt đây nếp nhăn, nhưng trong đôi mắt lại có quang mang sáng rực, cất giấu một loại trí tuệ khó có thể diễn tả bằng lời, giống như có thể đốt cháy hết thảy linh hồn, cũng có thể nhìn thấu bản chất của nhân tính.

Vô cùng sắc bén.

Giờ phút này, sau khi khàn khàn mở miệng, đầu tiên lão cảm thụ thân thể của mình một chút, trong mắt lộ ra cảm khái, lão quả thực không ngờ, mình thế mà còn có một ngày khôi phục.

Mà nguyên bản, lão đã làm tốt chuẩn bị cứ như vậy chậm rãi chết đi.

Nhưng hiện giờ, nếu như đã khôi phục, trong lòng của lão cũng có quyết đoán, vì vậy lão đi đến bên cạnh phái chủ Dị Tiên Lưu, giơ tay lên vỗ vỗ bờ vai của phái chủ. "Không cần suy nghĩ nhiều, trong lòng của ngươi, coi người này thành Dị Tiên, thì hết thảy phức tạp cũng sẽ thay đổi thành đơn giản."

"Dị Tiên... . Hô hấp của phái chủ Dị Tiên Lưu có chút dồn dập, lặng lẽ gật đầu và hung hăng nghiến răng, xua tan một tia kiêng kị và do dự sau cùng trong đáy lòng đi.

Mà theo chấp niệm trong lòng của lão biến mất, cái loại tâm thần hoàn toàn rộng mở này, lại khiến cho bông tuyết màu tím trong cơ thể xuất hiện biến hóa, kết hợp càng chặt chẽ hơn.

Theo đó mà đến, là hồn ti lân nữa kéo lên, đột phá gông cum xiềng xích vốn có, đạt đến 10 vạn sợi.

"Không cách nào gia tăng lên nữa, đây đã là cực hạn vượt qua linh hồn của ngươi, nguyên bản lấy hồn của ngươi, không cách nào hình thành 10 vạn đạo hồn ti, đây là do bông tuyết màu xanh ngươi tách ra mang đến gia trì." Lý Đạo Tắc ngóng nhìn phái chủ Dị Tiên Lưu, ánh mắt thâm sâu, giống như có thể nhìn thấu hết thảy hậu bối trước mắt này.

"Muốn đột phá, ngươi có thể thử nghiệm trợ giúp đệ tử dung nhập bông tuyết màu xanh, xem khi hồn ti của bọn họ đạt đến số lượng nhất định, có thể. . . Hình thành tâng đạo chủng tiếp theo hay không!"

Phái chủ Dị Tiên Lưu nghe vậy, trong mắt lộ ra quang mang kỳ lạ, nhẹ gật đầu.
Bình Luận (0)
Comment