Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1668 - Chương 1850: Đăng Hỏa Hoa Khai (2)

Chương 1850: Đăng hỏa hoa khai (2) Chương 1850: Đăng hỏa hoa khai (2)Chương 1850: Đăng hỏa hoa khai (2)

Chuong 1850: Dang hoa hoa khai (2)

Bên trong tháp trắng, một mảnh im lặng.

Dưới ngọn đèn dầu sáng ngời, Hứa Thanh đứng trước giá ngọc giản, nhìn qua rập rạp vô số điển tịch phía trên, đằng sau hắn, phái chủ Dị Tiên Lưu và Trân Đạo Tắc đứng cung kính.

Trong lòng bọn họ có quá nhiều vấn đề, nhưng bây giờ đứng nơi đây, đối mặt với Hứa Thanh, dù có thiên ngồn vạn ngữ cũng không biết làm thế nào mở miệng, thật sự là đầu nguồn nhất mạch Dị Tiên Lưu, đã ở trên người Hứa Thanh, việc này khiến nội tâm bọn họ có chút lo được lo mất.

Bởi vì có người chỉ cân một câu, có thể quyết định hưng suy thứ quý giá nhất của ngươi, thế nên lo lắng không yên cùng do dự cũng là lẽ đương nhiên.

Đây, thật ra chính là nhân vật lớn. Ba chữ nhân vật lớn, nhiều khi không phải tuyệt đối, mà là tương đối.

Hứa Thanh hiểu rõ cảm thụ của bọn họ, kinh lịch từ Thất Huyết Đồng tới Phong Hải Quận, đã để cho hắn từ một thiếu niên đi ra từ xóm nghèo, nhanh chóng thuế biến cùng phát triển.

Cho nên Hứa Thanh mở miệng, giọng nói của hắn vang vọng bên trong tháp trắng.

"Đạo chủng Dị Tiên, là hôn chủng của ta biến thành."

"Chỗ lợi và hại của hồn chủng, vào lần đầu tiên đưa cho phái chủ, ta đã nói rất rõ ràng bên trong ngọc giản."

"Đồng thời đúng là ta có thể chỉ cần nhất niệm, thu hồi toàn bộ tu vi do hôn chủng sinh ra."

"Nhưng ta sẽ chỉ làm như vậy dưới một loại tình huống, đó là có làm trái nhân đạo."

Hứa Thanh nói xong, xoay người, ánh mắt sắc bén nhìn ve phía phái chủ Dị Tiên Lưu cùng Trần Đạo Tắc.

Hai người chắp tay cúi đầu.

Nếu như bọn họ không biết thân phận Hứa Thanh, như vậy những lời đó, bọn họ cũng chỉ là bán tín bán nghi, phòng bị cũng tốt, cảnh giác cũng được, đều không thiếu, coi như là cúi đầu cũng chỉ là kế tạm thời, lợi dụng lẫn nhau lấy hay bỏ mà thôi.

Nhưng hiện giờ . . . không giống nhau.

Bởi vì Hứa Thanh có một thân phận rất trọng yếu, đó chính là người chấp kiếm.

Có thể được Đại Đế nhận thức, trở thành người chấp kiếm, như vậy lời của hắn, tự nhiên có đủ lực lượng khiến người khác tin phục.

Cho nên đối với phái chủ Dị Tiên Lưu cùng với Trân Đạo Tắc, bọn họ tin tưởng những lời Hứa Thanh nói ra.

Hứa Thanh vung tay phải lên, từ 98 đạo hồn chủng màu tím trong cơ thể, lần nữa lấy ra 3 đạo, đưa đến trước mặt hai người.

"Các ngươi có thể lựa chọn người thích hợp, dung nhập hồn chủng màu tím, mà trình tự bố cục cụ thể của Dị Tiên Lưu, các ngươi tự mình quyết định."

"Vê sau ta cũng sẽ phỏng theo đồ đằng mới, vẽ chỉ tiết lại tặng cho nơi đây, để học sinh có thể coi đó là mục tiêu tu luyện.”

"Tuân pháp chỉ"

Phái chủ Dị Tiên Lưu hít sâu, ngưng trọng mở miệng, động tác vô cùng tôn kính và quý trọng thu hồi ba đạo hồn chủng màu tím, sau khi tiếp tục suy nghĩ một hồi, lần nữa chắp tay.

"Hứa tôn, thân phận bên ngoài của ta là Tham sự của Phụng Hành Cung, nếu có chỗ cần tới, còn xin phân phó."

Hứa Thanh không hỏi thân phận bên ngoài của lão, nhưng với tư cách là người có lợi ích buộc chặt nhất, phái chủ Dị Tiên Lưu vẫn tự mình nói ra.

Trân Đạo Tắc bên cạnh cũng trầm mặc, sau đó tram thấp mở miệng.

"Hứa tôn, ngàn năm qua ta cũng không rời khỏi Thái Học, may mắn có hôn chủng mới khôi phục lại ý thức, nắm quyền lại thân hình, lúc đầu thân phận bên ngoài của ta là một trong trưởng lão chấp hành của Tinh Đế Cực Thượng Tông, bây giờ sự tình của Dị Tiên Lưu đã tạm thời ổn định, ta cũng dự định trở về bên ngoài tông mon.

"Tinh Đế Cực Thượng Tông?" Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, hắn nghĩ tới suy đoán đội trưởng đi tới phân tông của tông này, vì vậy nhẹ gật đầu.

Mà theo Hứa Thanh chủ động mở miệng, phái chủ Dị Tiên Lưu và Trần Đạo Tắc cũng hỏi thăm Hứa Thanh về con đường tu hành hồn ti Dị Tiên.

Trên mặt công pháp thì Hứa Thanh không có gì có thể chỉ điểm, nhưng hạch tâm Dị Tiên Lưu là tự hắn cảm ngộ, kết hợp với hình thái Thần Linh, hắn cáo tri ý nghĩ của mình cho hai người. Đối với hai người Trần Đạo Tắc mà nói, lời của hắn có ý nghĩa rất sâu xa, khiến cho tâm thần bọn họ gợn sóng.

"Hiệu dụng của hồn ti, mô phỏng Thần Nguyên.... .

"Thiêu đốt thần ảnh, đột phá bích chướng!"

"Cái gọi là Dị Tiên, nhất niệm là Thần, nhất niệm là Tiên....

Hai người nổi lên ngàn vạn suy nghĩ, thời gian cũng châm chậm trôi qua, cho đến khi Hứa Thanh rời khỏi tháp trắng, bước vào Hoàng Đô thì đêm đã khuya, bầu trời bị một màn sân khấu màu đen bao phủ, lộ ra cảm giác đặc biệt thâm sâu mà yên tĩnh.

Những ngôi sao lấp lánh trên bau trời đêm, như một đôi mắt thần bí, dòm ngó thế giới bên dưới.

Gió nhẹ thổi qua, hai bên đường im lặng, cây cối lay lắc phát ra âm thanh sàn sạt, lọt tới trong tai Hứa Thanh, bước chân của hắn dừng lại, nhàn nhạt mở miệng.

"Lần trước đó, kẻ đi theo và xuất hiện ở trước mặt ta trong màn đêm của Hoàng Đô, đã chết không toàn thây."

Lời Hứa Thanh vừa ra, bên trong ánh trăng phía sau, lộ ra thân ảnh một nữ tử.

Nữ tử này đeo mặt nạ, trong mắt có một chút ngạc nhiên, cũng có một tia khiêu khích.

"Ngươi có thể thử xem."

Chính là vị nữ tử thần bí xuất hiện ở phân tông của Tinh Đế Cực Thượng Tông!

Hứa Thanh quay người, ánh trăng lập tức phóng đại, trở thành ánh trăng màu tím, bao phủ phố dài.

Cùng lúc đó, một trận biến hóa quỷ dị, đang xuất hiện bên trong Cổ Hoàng Tinh.

Cổ Hoàng Tinh, mây mù lan tràn, chậm rãi lưu động.

Phía trên chỗ thật sâu trong hoàng cung, trong tòa tế đàn hình ngũ giác to lớn, năm cỗ quan tài màu vàng tràn ra hoàng khí kinh khủng.

Những đạo hoàng khí ấy giống như đã bị ăn mòn xâm nhập qua, màu sắc đen nhánh như từng con hắc long, hiện ra tử vong, phát ra âm thanh kêu rên, vòng quanh chiếc đèn ở giữa, nhanh chóng chuyển động.

Mà chiếc đèn nhỏ màu tím vốn đang là trạng thái dập tắt, nhưng trong nháy mắt này, vị trí bấc đèn bỗng xuất hiện một đoàn lửa lay động.

Đó là đoàn lửa màu vàng đỏ, rất yếu ớt, giống như chỉ cần có gió thổi qua sẽ lập tức dập tắt.

Trong lửa có một đóa hoa với đặc thù của Bỉ Ngạn cùng Thiên Mệnh, như ẩn như hiện.

Đó, chính là bông hoa cuối cùng mà Bạch Tiêu Trác hiện ra, cũng là vật phẩm trưng bày cuối cùng trong nhân sinh của lão.
Bình Luận (0)
Comment