Chương 1851: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (1)
Chương 1851: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (1)Chương 1851: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (1)
Chương 1851: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (1)
Đêm tối như mực, sao sáng lập lòe, mặt trăng treo cao ở trên trời, ánh trăng sáng tỏ chiếu xuống đại địa, lúc chiếu tới một con phố của Hoàng Đô, ánh trăng biến thành màu tím, giống như bên trong được phủ thêm một tâng sa tím hơi mỏng.
Bên ngoài tâng sa tím, gió lạnh quét ngang, cành khô lá héo phát ra âm thanh xột xoạt, trong lúc mơ hồ, bóng cây nơi xa lắc lư, như nói ra bí ẩn trong đêm tối.
Mà ở bên trong tầng sa tím có gió lạnh gào thét, truy kích một đạo thân ảnh cấp tốc rút ngược lại, dường như là phương chiếm giữ khí thế vượt trội, thách thức đêm tối.
Mặt đất của con phố dài nổ vang, thân ảnh nọ quay ngược lại rơi xuống đất, mặt đất phía trước bị kéo lê ra hai đạo dấu vết thật dài, một tay ấn đất ở bên ngoài hơn mười trượng, mới khiến thân hình ổn định lại.
Dưới ánh trăng màu tím, có thể nhìn thấy đó chính là vị nữ tử thần bí nọ, chỉ là bây giờ nàng không còn thong dong như lúc trước, trên mặt nạ đã xuất hiện khe hở, trong mắt lộ ra quang mang âm u, ngóng nhìn Hứa Thanh đang cất bước bên trong ánh trăng đi tới phía mình.
"Nghe đồn ngươi lấy được Thần Nguyên của Xích Mẫu, lúc ở bên trong Thái Học ngươi không ra tay nhiều lắm, ta còn không cảm thụ rõ rệt, bây giờ ánh trăng lại bởi vì ngươi mà biến sắc, xem ra lời đồn đại là thật."
Biểu cảm của Hứa Thanh như thường, hắn bước đi dưới ánh trăng, giống như đi trong quốc gia của mình vậy, theo hắn tiến về phía nữ tử, màu tím chung quanh hắn phóng đại, phủ lên thiên địa, xâm nhập bát phương, tạo thành một thân ảnh kinh khủng, thôn phệ hết thảy, chỉ còn lại ánh trăng như nước, chiếu khắp mặt đất. "Nhưng mà... càng như vậy, hứng thú của ta lại càng lớn."
"Lần trước bởi vì ta không muốn lộ ra ở gần Tinh Đế Cực Thượng Tông, dẫn tới một chút phiên phức không cần thiết, cho nên cũng không triển khai bí pháp, còn lần này... " Bên trong hai mắt âm u của nữ tử nọ thình lình xuất hiện hư ảnh yêu dị, mắt trái là một đứa con nít cuộn mình, mắt phải một bà lão còng lưng, mỗi người tản ra khí tức riêng, hội tụ cùng một chỗ hình thành một cỗ lực lượng cổ quái, ẩn chứa sinh tử, bốc lên từ trên người nàng.
Phía sau càng tạo thành hai màu đen trắng, hóa thành hình quạt, chia ra trái phải, xoay tròn lẫn nhau, tác động pháp tắc thiên địa, rung chuyển quy tắc thế giới, khí thế kinh người.
Trong trận chiến này, ánh mắt Hứa Thanh lần đầu tiên xuất hiện chấn động.
Hôm ấy khi còn ở ngoài phân tông Tinh Đế Cực Thượng Tông hắn đã cảm nhận được khí tức của đối phương quỷ dị, giống thân không phải thần, giống tu không phải tu, lúc ấy hắn đã chú ý tới rồi, bây giờ lần nữa giao chiến, cảm giác đó càng thêm rõ ràng.
"Nói nhảm nhiều quá."
Hứa Thanh bình tính mở miệng, giơ tay phải lên vung về phía dưới, ánh trăng màu tím bốn phía nháy mắt trở lên rực rỡ, như hóa thành thực chất, giống như trở thành từng bó trường thương ánh sáng, nháy mắt phóng về phía nữ tử thân bí.
Từ xa nhìn qua, mấy vạn đạo ánh trăng từ bát phương tới gần, tốc độ cực nhanh, siêu việt tia chớp, bao phủ hết thảy phương hướng, khiến cho nữ tử thân bí tránh cũng không thể tránh.
Nguy cơ trước mắt, con ngươi của nữ tử thần bí co rút lại, lập tức giơ hai tay lên bấm niệm pháp quyết, vung ra phía ngoài, hai màu đen trắng hình quạt phía sau bỗng chốc giống như là đôi cánh bao bọc nàng ta lại. Trong tiếng nổ vang, toàn bộ trường thương bằng ánh trăng mang theo khí thế tuyệt sát, bao hàm hủy diệt, toàn bộ hạ xuống.
Đôi cánh đen trắng không ngừng chấn động, mặc dù ngăn cản hết thảy, nhưng trùng kích đến từ ánh trăng vẫn khiến cho nữ tử trong đó phun máu tươi, nhưng cuối cùng nàng ta vẫn đã ngăn cản được một kích này.
Trong mắt Hứa Thanh lộ ra vẻ lăng lệ ác liệt, thân thể xông về phía trước, phía sau nháy mắt hình thành hình thái Thân Linh thứ ba, thân thể dữ tợn sừng sững trên bầu trời, đi theo cùng Hứa Thanh, tới gần nữ tử thần bí.
Cũng chính vào thời điểm này, từ bên trong hai màu đen trắng hình quạt truyền ra giọng nói của nữ tử.
"Nhất mạch hóa tam hồn, tam hồn tôi cửu thần, cửu thần luyện bản thể, đây là... . Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo!"
Nháy mắt giọng nói của nữ tử truyền ra, hư vô bên trên vang vọng tiếng sấm rên, ba ngọn núi hư ảo lại lăng không hiện ra từ hư vô.
Ba ngọn núi cũng không phải là bình thường, mà lộn ngược đáy trên trời, đỉnh núi cắm xuống đất.
Một ngọn núi toàn thân băng sương, màu sắc xanh trắng, ẩn chứa vô tận khí lạnh.
Một ngọn núi đỏ thẫm như máu, có thể thấy được vô số hài cốt, thi hải ngập trời.
Một ngọn núi viêm thạch như lửa, phủ lên màn trời, tràn đầy uy nghiêm vô thượng.
Một khắc xuất hiện, ba ngọn núi bỗng nhiên hạ xuống, gào thét bay về phía Hứa Thanh, khí tức tràn đầy cảm giác cổ xưa.
"Đây là thân thông gì! Tràn day phong cách cổ. . "
Sắc mặt Hứa Thanh trầm xuống, tâm niệm vừa động, có thêm càng nhiêu hồn ti lao ra từ trong cơ thể, bay tới không trung bên cạnh hình thái Thần Linh thứ ba, nhanh chóng đan dệt thành hình thái Thần Linh thứ nhất cùng hình thái Thần Linh thứ hai.
Thả mắt nhìn đi, bên trong ánh trăng màu tím xuất hiện một màn trước đó chưa từng có, ba hình thái Thần Linh của Hứa Thanh đồng thời xuất hiện.
Nếu như đổi thành trước lúc giết Bạch Tiêu Trác, Hứa Thanh không làm được việc này, số lượng hồn ti của hắn không cách nào chống đỡ, nhưng hiện giờ hắn có 200 vạn hồn ti, có thể để cho hắn cùng lúc hình thành toàn bộ cả ba hình thái.
Một khắc xuất hiện, như ba tôn Thần Linh, hình thành tam giác bao phủ Hứa Thanh ở giữa, theo Hứa Thanh bấm niệm pháp quyết, riêng phần mình chuyển động, tiến tới ba ngọn núi trên bầu trời đang hạ xuống.
Trong khoảng thời gian ngắn, dị chất mơ hồ lan tràn bốn phía, Tử Nguyệt nồng đậm tot cùng.
Trong nháy mắt tiếp theo, hình thái thứ nhất của Hứa Thanh đánh một quyền tới thân núi băng sương, trong lúc ngọn núi này nổ vang, hình thái Thần Linh thứ hai đã đến gần ngọn núi thứ hai, khói độc màu đen ngay lập tức xâm nhập, hóa thành một Đại Ma Đầu hung hăng thôn phe.
Tiếp tục, hình thái Thần Linh thứ ba của hắn giơ Tử Nguyệt lên cao, hóa thành ngôi sao, hạ xuống ngọn núi viêm thạch.
Thiên địa biến sắc, gió giục mây vần, ba ngọn núi trên không trung chấn động kịch liệt, nháy mắt xuất hiện từng đạo khe hở lan tràn khắp thân núi, cho đến khi xuất hiện một tiếng vang thật lớn, chia năm xẻ bảy, tan vỡ.
Chúng nó vốn là hư ảo, bây giờ vỡ vụn lại trở ve với hư vô, không thấy tung tích, nhưng nếu như cẩn thận nhìn, có thể thấy... Vào thời điểm chúng nó tiêu tán, có thất thải hào quang lóe lên rồi biến mất trên toàn bộ mảnh vỡ.
Mà thần thông bị hủy dẫn đến cắn trả cũng khiến cho nữ tử thần bí lần nữa phun ra máu tươi, khí tức suy yếu, thân thể lảo đảo rút lui.
"Người này xuất thủ với ta, động tĩnh như vậy, không thể nào không bị phát hiện, bất luận là trận pháp của Hoàng Đô hay là thế lực khắp nơi, không thể nào không cảm giác được."
Trong mắt Hứa Thanh lóe lên hàn mang.
"Nhưng đến bây giờ nơi đây vẫn yên lặng như trước. .... Trừ phi là giống như lần ta gặp phải ám sát đêm đó, bằng không mà nói, cũng chỉ có một khả năng.'
"Thân phận người này. .... Không tâm thường!"
Hứa Thanh nghĩ tới đây, thân thể nhoáng một cái, ba tôn hình thái Thần Linh giữa không trung cũng nháy mắt tràn ra thần uy, cùng hắn lao thẳng đến nữ tử nọ.