Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1670 - Chương 1852: Khô Viêm Yêu Pháp Bản Tôn Đạo (2)

Chương 1852: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (2) Chương 1852: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (2)Chương 1852: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (2)

Chương 1852: Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo (2)

Tuy rằng khóe miệng của nữ tử thần bí này có máu tươi, nhưng hiển nhiên trong lòng vẫn là không phục, trong hai mắt âm u vẫn còn ẩn chứa khiêu khích, nhìn chằm chằm vào Hứa Thanh, sau đó nàng ta đột nhiên nhắm mắt phải lại, chỉ để lại mắt trái còn mở.

Trong mắt trái, hài nhi cuộn mình hơi động một chút.

Dưới một động này, trong cánh quạt đen trắng sau lưng nữ tử, cánh trắng cấp tốc mở rộng, xòe ra trên màn trời, bên trong lộ ra một bức tranh.

Bức tranh rất đơn giản, chỉ là một mảnh đầm nước vô tận.

Một khắc xuất hiện, trong miệng nữ tử truyền ra tiếng than nhẹ.

"Thủy Trạch, Quốc Đội"

Một tiếng này vừa ra, thiên địa chợt đổi, Hoàng Đô giống như tan biến, dãy phố dài Hứa Thanh cùng với nữ tử chiến đấu cũng không còn tồn tại, hóa thành một mảnh đầm nước mênh mông.

Cảm giác nguy cơ mãnh liệt đột nhiên bốc lên trong trái tim Hứa Thanh, trong nháy mắt tiếp theo, phía dưới đầm nước có âm thanh cự thú động trời dựng lên, oanh động khắp mảnh không gian của đầm nước.

Ngay sau đó, một chiếc cự giác tương tự ngọn núi từ dưới đầm nước phóng lên trên trời từng chiếc nối tiếp nhau, nghiêng về phía Hứa Thanh.

Bành trướng rất mãnh liệt, kích khởi nghìn tâng sóng nước, tựa như vạn mã lao nhanh, khí thế dồi dào.

Thời khắc khẩn cấp, Hứa Thanh không chút do dự, thân thể xông lên bên trên, giơ hai tay lên không trung, bấm niệm pháp quyết chắp lại trước ngực, trong thời gian ngắn, ba tôn hình thái Thần Linh bốn phía lập tức bay đến phía Hứa Thanh, từng cỗ dung hợp cùng thân thể han.

Trong chớp mắt, thân ảnh tập hợp ba tầng hình thái Thần Linh trực tiếp xuất hiện giữa thiên địa.

Thủy tỉnh là xương, hồn tỉ là thịt, khói độc hóa áo giáp, Thiên Đạo lạc ấn, càng có ba tòa hỏa lò kịch liệt thiêu đốt ở trong ngực, hình thành khí thế kinh khủng.

Phía sau bay lên Tử Nguyệt, mà sau Tử Nguyệt rõ ràng là một hư ảnh Nhật Quỹ càng thêm khổng lồ.

Cũng vào thời khắc này, Ảnh Tử trải ra, bao trùm bát phương, hình thành cấm khu, một cây Khô Mộc treo quan tài ở chỗ sâu cũng đang nhanh chóng lay động, truyền ra âm thanh rù rì lan khắp bốn phía.

Đây, chính là dạng triển khai mạnh nhất bây giờ của Hứa Thanh.

Hắn giơ tay phải lên, nhấn một cái về phía đầm nước, trong miệng vang vọng giọng nói thần thánh. "Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo!"

Lời Hứa Thanh vừa ra, bên ngoài thân thể nháy mắt có thất thải hào quang bộc phát ra, lan tràn bát phương, hư vô nổ vang, ba ngọn núi lộn ngược lúc trước rõ ràng lần nữa xuất hiện.

Nữ tử thần bí nhìn một màn này, sắc mặt lập tức đại biến, trên mặt lộ ra biểu cảm không cách nào tin.

"Ngươi.....'

Không đợi nàng nói hết lời, trong mắt Hứa Thanh lóng lánh ánh sáng bảy màu, tay phải giơ lên chỉ một ngón tay về đại địa, ngọn núi băng sương đầu tiên lập tức lấy thế vạn quân âm ầm đập xuống, phóng tới những cự giác bay lên trên đầm nước.

Trong tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc, đại địa đầm nước nổ vang, tiếp theo là ngọn núi thứ hai, sau đó là ngọn núi thứ ba, ba ngọn núi trấn áp khiến đầm nước lắc lư, không gian bất ổn.

Mà một kích cuối cùng, đến từ bản thể Hứa Thanh, thân hình của hắn như sao băng, bỗng nhiên từ trên không trung hạ xuống, một quyền đánh tới vùng đất của đầm nước.

Chỗ sâu trong đầm nước truyền ra một tiếng rống không cam lòng, giống như tồn tại ẩn giấu bên trong muốn hoàn toàn lao ra, nhưng trở ngại một chút nguyên nhân, trong thời gian ngắn không cách nào làm được.

Vì vậy mảnh không gian này bắt đầu tan vỡ, thiên địa khôi phục.

Chiếc cánh màu trắng sau lưng nữ tử thân bí chia năm xẻ bảy, thần sắc của nàng mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi, nhìn Hứa Thanh giống như Ma Thần đứng ở nơi đó, ý định triển khai bí pháp mắt phải.

"Chưởng Duyên.... "

Nhưng liên tục nhận phải cắn trả khiến cho bà lão trong mắt phải của nàng vừa động, màu đen hình quạt phía sau vừa mới trải ra đã tự động tiêu tán. Nữ tử lại một lần nữa phun ra máu tươi, nguy cơ sinh tử hiện ra, nàng vừa muốn mở miệng.

Trong chớp mắt, thân ảnh Hứa Thanh đã biến mất khỏi tâm mắt, một khắc sau, nữ tử này cảm nhận được một cỗ lực lượng cực mạnh đánh tới, mặc dù nàng liều mạng hết thảy, miễn cưỡng né để tránh bị đánh vào chỗ chí mạng, nhưng không tránh khỏi bàn tay đổi quyền thành chưởng của Hứa Thanh.

Một cái tát, đánh vào trên mặt nàng.

Mặt nạ tan vỡ, lộ ra một khuôn mặt mỹ lệ, nhưng máu tươi phun ra cùng với nửa bên mặt sưng màu đen đã phá hủy mỹ cảm, thân hình của nàng cũng không bị khống chế cuốn ngược lại.

Không đợi nàng hạ xuống, thân ảnh Hứa Thanh nổ vang, tiếp tục đuổi theo, xuất hiện ở phía sau nàng ta, tay phải vừa giơ lên dao găm đã xuất hiện, hung hăng cắt về cái cổ trắng nõn của nữ tử thần bí. Mặc kệ đối phương là ai, nếu như đã tìm đến và chủ động ra tay, vậy thì Hứa Thanh cũng không có thói quen không giết.

Máu tươi hiện lên, đầu người bay lên.

Vô số hồn ti lập tức tràn ra, phóng tới thân thể cùng đầu của nữ tử thần bí, cấp tốc thôn phệ.

Thân thể của nữ tử nọ hóa thành tro bụi.

Nhưng Hứa Thanh lại nhăn mày, hồn tỉ không có nuốt được bất luận linh hồn gì, thân hình đó. .. .. Không có linh hồn.

Trong nháy mắt tiếp theo, Hứa Thanh có chỗ phát hiện, nhìn tới vị trí nữ tử hóa thành tro bụi, lúc này chỗ đó có vô số bụi bặm đang hội tụ, tạo thành một con hồ điệp rực rỡ.

Con hồ điệp này tổng thể hư ảo, tràn ngập các loại màu sắc lưu quang, đẹp mắt vô cùng, trong lúc hai cánh đang võ, vô số tinh quang tung bay, càng có giọng nói lành lạnh truyền ra từ trong cơ thể nó.

"Ngươi. ... -

Trong chớp mắt, hồn ti phóng tới, hồ điệp tan vỡ.

Nhưng rất nhanh, lần nữa hình thành.

Hai mắt Hứa Thanh lạnh như băng.

Mà giọng nói của nữ tử cũng tiếp tục vang vọng.

"Giết cũng đã giết, giận dữ gì cũng nên tiêu tan rồi chứ?"

Oanh một tiếng, 100 vạn hồn tỉ lại lao tới, hồ điệp lân nữa mất mạng, nhưng không có gì bất ngờ xảy ra, nó lại tiếp tục hình thành.

"Đã đủ rồi!"

Âm!

Một nén nhang sau, Hứa Thanh mặt không cảm xúc đi về phía xa, phía sau có một con hồ điệp đi theo, giọng nói tiếp tục vang vọng.

"Ngươi thật là hẹp hòi, vẫn còn chưa nguôi giận sao, lúc trước ta chỉ nói giốn cùng ngươi mà thôi, nếu ngươi còn muốn đánh, vậy ngươi lại diệt ta 180 lần cũng được."

"Ai nha, ngươi đừng giận nữa, ta biết ngươi hiếu kỳ đối với công pháp của ta, có lẽ ngươi cũng tò mò về lai lịch của ta đi.

"Ta, đến từ Hạ Tiên Cung."

"Tiếp nhận mệnh lệnh của Cung chủ, mời ngươi đi Hạ Tiên Cung bái kiến."

Hứa Thanh dừng bước chân lại.
Bình Luận (0)
Comment