Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1682 - Chương 1864: Đồng Mẫu (2)

Chương 1864: Đồng mẫu (2) Chương 1864: Đồng mẫu (2)Chương 1864: Đồng mẫu (2)

Chương 1864: Đồng mẫu (2)

Lão giả này một đầu tóc trắng, mặc đạo bào tâm thường, không nhìn ra thân phận, nhưng toàn thân tu vi Quy Hư hùng hậu vô cùng, nhất là hai mắt cực kỳ sáng ngời.

Lão đến đưa tới đội trưởng cảnh giác.

Mà một khắc cảm thấy Hứa Thanh, lão giả này khom người cúi đầu, trực tiếp lấy ra một túi trữ vật từ trên người, đặt ở trước mặt Hứa Thanh.

"Toàn bộ đều ở nơi này, bảy ngày sau trả lại là được."

Nói xong lão giả lập tức lui ra phía sau, rời khỏi mật thất và biến mất không thấy gì nữa.

Toàn bộ hành trình, lão chỉ có nói một câu, đối với đội trưởng bên cạnh Hứa Thanh càng là không he liếc mắt nhìn qua.

Cho đến khi lão rời khỏi, đội trường có chút nghi ngờ, đưa mắt nhìn phía đối phương rời đi, lại nhìn ve phía túi trữ vật nọ.

"Tiểu Thanh, người đó là ai? Tu vi không đơn giản, còn nữa, lão nói toàn bộ đều ở đây. ..... chẳng lẽ trong túi trữ vật chứa chính là?"

Hô hấp của đội trưởng có chút dồn dập, đáy lòng xuất hiện một cái suy đoán, nhưng lại cảm thấy hình như khả năng cũng không lớn.

"Tất cả ngọc giản bên trong Truyền Pháp Các của phân tông Tinh Đế... đều ở trong đó."

Hứa Thanh hất tay áo lên, túi trữ vật bay về phía đội trưởng.

"Không thể nào!" Đội trưởng chợt ngồi dậy, một phát bắt được túi trữ vật, thân niệm quét qua bên trong, hai mắt trợn to, lập tức nhìn Hứa Thanh.

Trên mặt của y xuất hiện biểu cảm không thể tưởng tượng nổi.

Thật sự là sau khi đội trưởng đảo thần niệm qua, trong túi trữ vật này chứa trọn vẹn hơn 10 vạn khối ngọc giản, bao hàm hết thảy trong phân tông Tinh Đế, mà dựa theo y từng dò hỏi, chỗ ngọc giản đó đúng là đến từ Truyền Pháp Các.

Vả lại số lượng..... Cũng có thể là toàn bộ.

Quan trọng nhất, đó là y cảm nhận được khí tức mờ mịt của thạch thư ở bên trong hơn 10 vạn ngọc giản, điều này nói rõ...

Chữ chạy trốn đang ở bên trong đống ngọc giản trước mắt.

"Đây... " Đội trường có chút buồn bực.

Y hiểu rõ Tinh Đế Cực Thượng Tông, nhưng bởi vì hiểu rõ, mới biết được ý nghĩa cùng khó khăn khi chuyển trống không một cái Truyền Pháp Các của phân tông, loại sự tình này, trừ phi là tông chủ phân tông đồng ý, hoặc là tổng tông mở miệng.

Mà nhất định người mở miệng cũng phải có thân phận cực cao mới có thể. Giờ phút này nhìn túi trữ vật, đội trường có chút mờ mịt, nghĩ đến mình vô cùng khổ cực lúc trước, hao phí đại giới rất lớn, còn cần 1 tháng nữa mới có thể hoàn thành, nhưng Hứa Thanh nơi đây. . . Rõ ràng chỉ cần nói một câu.

Cảm giác đó, khiến cho y không có bất luận cảm giác phấn khởi khi hoàn thành nguyện vọng sớm nào, ngược lại còn dâng lên một chút phiền muộn, vì vậy ánh mắt nhìn vê phía Hứa Thanh cũng ẩn chứa u oán.

"Sao ngươi không nói sớm.....'

"Hôm nay ngươi vừa mới nói cho ta biết." Hứa Thanh mặt không cảm xúc.

Đội trưởng thật buồn bực.

"Người nọ là ai?"

"Han là trưởng lão Tinh Đế Thượng Cực Tông." Hứa Thanh trả lời.

"Không thể nào, coi như là trưởng lão tổng tông cũng không làm được điểm này, thân phận người đó nhất định là cao hơn trưởng lão!" Đội trưởng nói rất chắc chắn.

"Không quan trọng, ngươi cầm được đồ là tốt rồi, nhớ bảy ngày sau đưa trả về."

Hứa Thanh nói xong đứng lên đi ra bên ngoài, tâm tình rất tốt.

Trong mật thất, đội trưởng cầm lấy túi trữ vật nhìn qua bóng lưng Hứa Thanh, nội tâm cuộn trào, trong khoảng thời gian ngắn cũng không biết nên nói cái gì, sau một lúc lâu mới phiên muộn cúi đầu, tìm kiếm chữ bên trong ngọc giản.

Và phần sự tình quay về phân tông Tinh Đế đã hoàn toàn không có ý nghĩa.

"Cứ tiếp tục như vậy không được, thể diện của đại sư huynh không phải ném đi hết sao. . " Ánh mắt của đội trưởng kiên định, nhưng trong khoảng thời gian ngắn lại không biết làm thế nào bây giờ.

"Thật đau đầu, trước kia là tu vi thì ta nỗ lực cố gắng cởi bỏ phong ấn, sẽ một lân nữa có được uy phong của đại sư huynh, hiện giờ làm sao đuổi theo... “ Đội trưởng vừa tìm chữ vừa nghĩ, sau cùng hung hăng nghiến răng.

"Thật sự không được, ta chỉ có thể sử dụng thân phận của kiếp trước trước trước!"

Thời gian cứ thế trôi đi, rất nhanh đã qua bảy ngày.

Trong bảy ngày, theo sự tình luận đạo kết thúc, điêu tra vê Dung Thần Lưu cũng từng bước triển khai, mỗi ngày đều có một số học sinh Dung Thần Lưu bị đưa đi, toàn bộ thế lực khắp nơi trong Hoàng Đô đều đang chú ý phần tiếp sau của việc này.

Về phần cái chết của Thất hoàng tử, cũng bởi vì tội nghiệt cùng với bị Đế Kiếm chém giết, cho nên không có tiến hành tang lễ hoàng tử, mà bị đưa ra khỏi hoàng tịch, không vào hoàng miếu.

Sử quan của nhân tộc cũng chỉ viết một đoạn về Thất hoàng tử.

"Lịch Huyền Chiến mùa đông năm 2936. Thất hoàng tử làm ác, Đế Kiếm trảm diệt."

Vẽ lên dấu chấm tròn.

Cây hương trước câu vồng của Thất hoàng tử cũng hóa thành tro bụi, bây giờ chỗ đó không còn sừng sững 12 cây hương, mà là 11 cây.

Nhất thời trong ngoài Hoàng Đô, danh tiếng của Hứa Thanh phóng đại không người nào không biết.

Mà ngay vào lúc này, truyên đến tin tức Ngũ hoàng tử rời khỏi Hoàng Đô nhiều năm, đi theo đệ nhất Thiên Vương trấn thủ biên cương đang trở về, gã phải về Hoàng Đô để báo cáo công tác.

Tin tức đó vừa truyền ra, lập tức dẫn tới không ít người bên trong Hoàng Đô nghị luận.

Nhất là cái chết của Thất hoàng tử, khiến cho người ta càng miên man bất định.

Bởi vì Thất hoàng tử và Ngũ hoàng tử, là huynh đệ ruột thịt đồng mẫu. Lại trôi qua mấy ngày, sáng sớm hôm nay, tiếng chuông vang vọng. ...

Ngoài cửa đông của Hoàng Đô, phía trên trận pháp cổ xưa, phía dưới tia sáng lập lòe và rực rỡ đây trời, một chi đại quân truyền tống trở về, từ xa nhìn lại, cờ bay phấp phới, nhân số đông đảo, khí thế cường hãn, khiến cho bầu trời không khỏi bốc lên mây mù.

Phía trước đại quân có một người ngồi trên con hắc long hai đầu biến dị.

Người này mặc một bộ áo giáp màu đen, hai mắt lạnh lùng, ngóng nhìn Hoàng Đô.

Tóc dài tung bay theo gió, trên thân tràn ngập sát khí rung chuyển bát phương, hiển nhiên kiếp này giết chóc động trời, toàn bộ quân sĩ sau lưng lấy gã cầm đầu, lặng ngắt như tờ.

"Ta, trở vê."

Người mặc giáp đen nhẹ giọng thì thào.
Bình Luận (0)
Comment