Chương 1866: Cổ Việt Khánh Ky (2)
Chương 1866: Cổ Việt Khánh Ky (2)Chương 1866: Cổ Việt Khánh Ky (2)
Chương 1866: Cổ Việt Khánh Ky (2)
Mà giờ khắc này, trong đại điện hoàng cung, Nhân Hoàng ngồi ngay ngắn, 13 vị Thiên Vương cũng đều đã đến, ngồi ở phía dưới, toàn bộ Thiên Hầu trong Hoàng Đô tương tự tới dự họp.
Phía dưới, Thái Tể cùng với quan viên Thượng Huyền Ngũ Cung tự động đứng đúng vị trị, riêng phân mình nghiêm túc.
Hứa Thanh cũng ở trong đại điện, ngồi vị trí thuộc ve hắn, mặt không cảm xúc, chú ý đến phía đại môn.
Đêm qua hắn đã nhận được thánh chỉ, sáng sớm hôm nay tới triều hội, sớm biết Ngũ hoàng tử trở vê, mà hắn cũng đã thông qua Ninh Viêm hiểu thêm càng rõ đối với quan hệ của Ngũ hoàng tử cùng Thất hoàng tử.
"Huynh đệ ruột thịt đồng mẫu."
Trong hoàng tộc, quan hệ như thế trên trình độ nhất định đã vượt qua toàn bộ, thậm chí có chút thời điểm, tình cảm phụ mẫu cũng không bằng loại huynh đệ chí thân này.
"Ngũ hoàng tử bái đệ nhất Thiên Vương làm sư, là đệ tử duy nhất còn sống của đệ nhất Thiên Vương, quanh năm đi theo Thiên Vương trấn thủ biên cương, đối với nhân tộc mà nói, gã là người có công lao lớn nhất trong toàn bộ hoàng tử."
"Càng là người có chiến lực gần bằng với Đại hoàng tử có được một nửa huyết mạch Viêm Nguyệt, đều là người dũng mãnh thiện chiến. . "
Những tin tức này, một bộ phận đến từ An Hải công chúa, một bộ phận từ Ninh Viêm, mà trong lúc Hứa Thanh suy tư, tiếng hoan hô bên ngoài truyền đến cũng đã rơi vào tai mọi người trong đại điện.
Nhưng không một ai bởi vậy mà xuất hiện vẻ mặt biến hóa, tựa như không có nghe được.
"Xem ra, cũng là không hợp cùng hoàng tử khác."
Trong mắt Hứa Thanh không có gợn sóng, bình tĩnh nhìn lại.
Không lâu sau, một thân ảnh chiếu vào trong mắt của hắn, cũng chiếu vào mắt của mọi người trong đại điện.
Dáng người cao ngất, dung nhan tuấn lãng, phối hợp một thân áo giáp đen, khiến cho người đi tới oai hùng phi phàm, nhất là chấn động tu vi lại càng vô cùng rõ ràng.
Đó là Quy Hư tam giai.
Trước khi cất bước, bốn phía còn có những sợi tơ quy tắc và pháp tắc như ẩn như hiện, tác động bốn phía, hóa thành tiếng sấm nổ mạnh, chính là Ngũ hoàng tử.
Dưới bát phương nhìn chăm chú, gã đi từng bước qua các quần thần, xuất hiện ở phía trước bậc thang, quỳ bái về phía Nhân Hoàng ngồi trên chỗ cao, trầm giọng mở miệng.
"Bái kiến phụ hoàng." Nhân Hoàng khẽ gật đầu.
"Ngươi khổ cực rồi."
Ngũ hoàng tử đứng lên, chú ý đến trên người toàn bộ Thiên Vương, lại nhìn về phía Thiên Hầu, cũng chỉ khẽ quét qua Hứa Thanh, không hề lộ ra quá nhiều chấn động, tiếp tục khom người cúi đầu với Nhân Hoàng.
"Phụ hoàng, 17 năm qua, biên cương Viêm Nguyệt đại khái an ổn."
"Trong khoảng thời gian đó tổng cộng xuất hiện 97 cuộc chiến quy mô nhỏ, bổn tộc Viêm Nguyệt không có xuất hiện, kẻ khởi xướng đều là tộc phụ thuộc."
"Dưới Trấn Viêm Vương tọa trấn, toàn bộ đều được hóa giải."
"Nhìn từ tổng thể, Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc đang bận rộn về sự tình đại săn bắn, ý niệm săn bắn đối với tộc quân bốn phía cũng ít đi rất nhiều so với trước kia.'
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ "Về phần tộc quân phụ thuộc xâm nhập đến, đều lấy ý luyện binh và thăm dò là chủ yếu, không có gì đáng lo."
"Con số tử thương của tộc ta trên biên cương Viêm Nguyệt 17 năm qua là 37 vạn 90 người chết trận, danh sách ở bên trong đây."
Ngũ hoàng tử nói xong, lấy ra một quả ngọc giản, giao cho thân vệ, do thân vệ nộp lên Nhân Hoàng.
"So sánh cùng trước kia, bất luận số lần xâm nhập hay là tu sĩ hi sinh, cũng đều giảm xuống hơn phân nửa, như thế đã đủ để nói rõ phụ hoàng suy tính nhiều năm đưa ra Thự Quang Chi Dương, đã tạo thành trình độ uy hiếp nhất định."
Lời này nói ra, quân thân bốn phía phần lớn lộ ra vui vẻ.
"Nhưng. . . Cũng có tin tức không tốt."
Ngũ hoàng tử trâm giọng mở miệng.
"Tin không tốt thứ nhất, đó là không biết tại sao những bộ tộc phụ thuộc của Viêm Nguyệt, chiến lực tổng thể có chỗ tăng lên, lại không phải là một bo tộc tăng lên, mà toàn bộ đều trở nên mạnh mẽ với tốc độ bất khả tư nghị."
"Nhìn lâu dài, việc này rất bất lợi đối với tộc ta, vả lại cũng tôn tại manh mối, cần phải tìm tòi nghiên cứu."
"Tin không tốt thứ hai, mỗi một lần Viêm Nguyệt tổ chức đại săn bắn, đều sẽ lựa chọn tộc phụ thuộc đề cách, sợ là sẽ có tộc phụ thuộc vì thu được cơ hội, sẽ triển khai chiến sự để gây chú ý với Viêm Nguyệt, vì vậy cần tập trung đề phòng nhiều thêm."
"Lần này ta trở về, cũng là thỉnh tấu phụ hoàng tăng trì binh lực, một trong ba tộc mạnh nhất phụ thuộc Viêm Nguyệt là Ách Ti tộc nghi có rục rịch, nhân tộc ta cần phải chú ý nhiều hơn."
"Tin không tốt thứ ba, những năm gần đây dị chất của cảnh nội Viêm Nguyệt tăng trưởng nhiều gấp ba lần so với trước, sau khi Trấn Viêm Vương chú ý, từng nói dường như Viêm Nguyệt..... đang trong quá trình chuẩn bị tôn Thần Linh thứ tư!"
Lời này vừa ra, trong đại điện hoàn toàn yên tĩnh, quần thần riêng phần mình xuất hiện gợn sóng, thật sự là ngày bình thường tin tức về biên cương đều thuộc về tuyệt mật, người biết được không nhiều lắm.
Đối với phần lớn người mà nói, tối đa cũng chỉ hiểu rõ đại khái, đây cũng coi như là lần đầu tiên được biết toàn bộ chi tiết như thế.
Mà trong khi các quần thân đang suy nghĩ, Ngũ hoàng tử báo cáo công tác kết thúc, lần nữa cúi đầu về phía Nhân Hoàng.
Dựa theo quy trình bình thường, giờ phút này có lẽ gã sẽ trở lại vị trí của gã bên trong đại điện, nhưng sau khi cúi đầu, Ngũ hoàng tử không có rời đi mà nhẹ giọng mở miệng.
"Phụ hoàng, lão Thất làm ác, bị Đế Kiếm diệt, đây là gã phạm sai lâm, cho nên đáng chết!" "Nhưng, ta là thân ca ca của gãi"
"Nếu như ta giữ im lặng, vậy sẽ xấu hổ đối với bản tâm, mà nhân tộc chúng ta chú ý truyền thừa huyết mạch, thân tình rất nặng, bởi vậy mới hợp thành bộ tộc."
"Như Nhân Hoàng ngài truyền trong thánh chỉ, nói ta và huynh đệ rất thân, nếu như ta bỏ qua thân tình, vậy cũng sẽ không có thân tộc, không hợp cùng lý niệm từ nhỏ của ta."
"Cho nên, phụ hoàng, hài nhi muốn thỉnh chiến Hứa vực tôn, bất kể thắng bại, mục đích để ý niệm bản tâm trong đầu được minh tỏi"
Nói xong, Ngũ hoàng tử chuyển mắt qua, lập tức nhìn vào Hứa Thanh.
Trong mắt gã lập tức tuôn ra một vòng quang mang lạnh lùng.
"Hứa vực tôn, mời!"