Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1685 - Chuong 1867: Thi Hoa Lieu Nguyen (1)

Chuong 1867: Thi hoa lieu nguyen (1) Chuong 1867: Thi hoa lieu nguyen (1)Chuong 1867: Thi hoa lieu nguyen (1)

Chương 1867: Thi hỏa liêu nguyên (1)

Chuong 1867: Thi hoa lieu nguyên (1)

Đại điện hoàn toàn yên tĩnh.

Không ai nói chuyện, chỉ có dư âm từ giọng nói của Ngũ hoàng tử vang vọng.

Mà hành vi của Ngũ hoàng tử không hê khiến người bên ngoài thấy ác cảm, dẫu sao gã đã trực tiếp mở miệng, không phải dạng mặt ngoài bình tĩnh mà phía sau bí mật âm mưu, gã dùng một loại phương thức quang minh chính đại để đưa ra lời thỉnh chiến.

Vả lại ngôn từ của gã cũng có lý có cứ, chấp nhận sai lâm và cái chết của Thất hoàng tử.

Đồng thời đúng theo như lời gã nói, dù sao gã cũng là thân ca ca của Thất hoàng tử, biết được đệ đệ mình tử vong, nếu như gã thờ ơ không quan tâm, chắc chắn nội tâm sẽ có khúc mắc.

Nhất là gã còn nhắc tới thân tình gắn với cái tình của tộc quần, như thế càng khiến cho người khác khó có thể nói thêm điều gì.

Vì vậy ngay cả Nhân Hoàng cũng đều lựa chọn im lặng, hiển nhiên hết thảy quyền lựa chọn đều đã chuyển cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh liếc nhìn qua Ngũ hoàng tử.

Hai mắt của Ngũ hoàng tử sáng ngời, một khắc tâm nhìn va chạm cùng Hứa Thanh, trong mắt của gã bốc lên hỏa diễm màu đen, hiện ra cảm giác tử vong cùng mờ mịt, như muốn bạo phát ra ngoài.

Nhưng rõ ràng đã bị gã kiềm chế lại, chỉ đơn giản ngóng nhìn Hứa Thanh.

"Một trận chiến này, không có liên quan gì tới thân phận của ngươi và ta, ta chỉ là một huynh trưởng xuất thủ vì đệ đệ!"

"Lúc nhỏ, mỗi lần nó bị hoàng tử khác ức hiếp, đều là ta tới giải quyết."

"Hứa Thanh, đệ đệ của ta có sai, cũng đáng chất."

"Nhưng ngươi giết nó, ta muốn chiến ngươi!"

Nói xong, chiến ý trên người của gã cũng càng trở lên rõ ràng hơn, chờ đợi Hứa Thanh trả lời.

Thời gian một hơi hơi thở trôi qua, trong lòng Hứa Thanh có một chút gợn sóng, hắn nghĩ tới một chút cảnh tượng khi còn bé, từng có một thời, hắn đã cho rằng mình cũng có một người ca ca như vậy...

Vì vậy hắn nhắm nghiền hai mắt, bình tĩnh mở miệng.

"Được.

Hầu như ngay lúc câu trả lời của Hứa Thanh truyền ra, cuối cùng chiến ý trong mắt của Ngũ hoàng tử đã không thể áp chế nổi nữa, lập tức ầm ầm bộc phát, biển lửa màu đen điên cuồng khuếch tán vê bát phương.

Cũng ngay thời khắc này, toàn bộ hoàng cung bỗng có chỗ cải biến, tựa như vật đổi sao dời, hoàng cung... Không còn ở đây nữa.

Ở giữa thiên địa chỉ còn lại có Hứa Thanh ngồi ở chỗ cũ, cùng với Ngũ hoàng tử đứng phía dưới.

Giống như nơi mà bọn họ đang ở, được sáng lập riêng ra, có thể rộng lớn vô hạn.

Điều này khiến cho hỏa diễm màu đen của Ngũ hoàng tử chỉ trong chốc lát đã lan tràn ra cực xa, vờn quanh nơi đây, tạo thành một biển hắc hỏa vô tận.

Nhiệt độ bỗng nhiên tăng lên, hỏa diễm không ngừng tăng vọt, thân ảnh của Ngũ hoàng tử cũng trong chốc lát trở lên cao lớn, khí tức toàn thân bộc phát, lực lượng tu vi hiện ra đến cực hạn, giậm chân lao về phía Hứa Thanh.

Đồng thời áo giáp đen trên thân của gã cũng bốc cháy, cả người giống như một cự nhân hỏa diễm, khí thế có thể nuốt núi sông.

Mỗi một bước đều khiến mảnh không gian chung quanh nổ vang chấn động, cuối cùng càng lúc càng nhanh, hóa thành một đạo sao băng hỏa diễm, phóng tới Hứa Thanh.

Nháy mắt tiếp cận, trong cơ thể Hứa Thanh bay ra từng đạo hồn ti, đan dệt ngoài thân thể, trong chớp mắt tạo thành hình thái Thân Linh tâng thứ ba, thủy tinh là cốt, hồn ti là thịt, trong áo choàng huyết sắc khoác trên vai bay lên một vòng Tử Nguyệt.

Dị chất khuếch tán, bát phương mơ hồ, cảm giác Thần Linh vô cùng rõ ràng, đồng thời hình thái Thần Linh tâng thứ ba cũng trở thành tồn tại đơn độc, thoát ly khỏi Hứa Thanh, một bước tiến về phía trước hắn, đụng chạm cùng với Ngũ hoàng tử đang vọt tới.

Âm thanh nổ vang kinh thiên động địa vang lên.

Thân thể như cự nhân hỏa diễm của Ngũ hoàng tử bỗng nhiên lùi lại.

Mà hình thái Thần Linh tâng thứ ba của Hứa Thanh cũng lui về phía sau.

Thất hoàng tử có tu vi là Quy Hư tam giail

Hình thái Thân Linh tâng thứ ba của Hứa Thanh cũng có chiến lực đồng dạng, hai người tiếp xúc đơn giản một lần, lại bất phân thắng bại.

Cho đến khi Ngũ hoàng tử lùi ra phía sau hơn 100 trượng mới dừng lại, gã chợt ngẩng đầu, hai tay bấm niệm pháp quyết, tóc dài chốc lát có một nửa trở thành màu xám, màu đen bên trên tróc ra hình thành sương mù ở trước mặt gã.

Sau đó không ngừng xoay tròn, tạo thành một ngọn đèn màu đen, bên trên có hỏa diễm thiêu đốt.

Lửa đó, là màu vàng!

Mà phong cách tạo hình của ngọn đèn đó rất cổ xưa, lại còn mang theo minh ý, hiển nhiên không phải cho người sống sử dụng, mà là vật cung phụng người chết, dầu thắp ở bên trên đục ngầu, đồng thời tràn ra khí tức cổ, càng có cảm giác Thần Linh.

Rõ ràng đó là dầu thắp do thi thể của Thần Linh tế luyện thành!

Ngũ hoàng tử cầm ngọn đèn trong tay, gã hít sâu sau đó thổi một hơi về phía bấc đèn, trong thời gian ngắn ngọn đèn bốc cháy bừng bừng, hỏa diễm trong đó cấp tốc khuếch tán ra phía ngoài, không ngừng lay động, khiến cho biển lửa tràn ngập khắp mảnh không gian.

Sau đó biển lửa hội tụ, tuôn về phía ngọn đèn, cuối cùng lại tạo thành một đạo thân ảnh hỏa diễm.

Hình thái của thân ảnh ấy liên tục thay đổi, khi thì là người, khi thì là thú vật, lúc quỷ dị lúc lại mơ hồ, không có hình thái cụ thể, duy chỉ có khí tức tràn ra trong đó khiến cho người ta nhìn thấy mà giật mình.

Thế mà cũng là khí tức Thần Linh, dường như dưới thân thông của Ngũ hoàng tử, dầu từ thi thể đã bị chuyển hóa ra ý niệm khi còn sống, giờ phút này sau khi xuất hiện, lập tức lao thẳng đến hình thái Thân Linh của Hứa Thanh.

Nhưng ngay khi thân ảnh hư ảo đó tiến gần, hình thái Thần Linh của Hứa Thanh lập tức nhoáng một cái, nháy mắt tăng vọt, từng đạo hồn ti bay lượn tạo thành hình thái Thần Linh thứ nhất cùng hình thái Thần Linh thứ hai, sau đó hòa hợp lẫn nhau tạo thành một thể.

Dưới khí thế phóng đại, thân ảnh mới xuất hiện giơ tay phải lên, chỉ một ngón tay về hư ảnh tiến đến gần.

Song phương trực tiếp đụng vào nhau, riêng phần mình mơ hồ, sau đó hình thái Thần Linh của Hứa Thanh khôi phục, mà hư ảnh nọ thì tiêu tán.
Bình Luận (0)
Comment