Chuong 1868: Thi hoa lieu nguyen (2)
Chuong 1868: Thi hoa lieu nguyen (2)Chuong 1868: Thi hoa lieu nguyen (2)
Chuong 1868: Thi hoa lieu nguyen (2)
Ngọn đèn trong tay Ngũ hoàng tử truyền ra âm thanh vỡ vụn, xuất hiện bảy tám đạo khe hở, càng có máu tươi tràn ra từ trong miệng, nhưng chiến ý bên trong mắt của gã lại càng đậm.
Giờ phút này gã nhanh chóng bay lui ra phía sau, gâm nhẹ một tiếng, hai tay hung hăng ném ngọn đèn vỡ vụn về phía mặt đất.
"Viêm bổn tế, đàn địa thăng, phong thần niệm, trấn thiên tâm!"
Theo lời của gã vang vọng và ngọn đèn phá toái đập xuống mặt đất, nó tự động tan vỡ và toàn bộ dầu thắp trong đó tản ra, biển lửa khắp không gian được gia trì vô hạn.
Âm thanh oanh oanh truyền ra, hỏa diễm bốc lên điên cuồng, hình thái cũng phát sinh biến hóa, trong chớp mắt lại hóa thành cu6n cuộn nham thạch nóng chảy, không ngừng tăng lên.
Mà bên trong nham thạch nóng chảy, càng có một tòa tế đàn màu trắng đang chậm rãi dâng lên.
Trên tế đàn thờ phụng một vật.
Đó là một bình tro cốt màu denl
Phía trên có dán giấy niêm phong mục nát, cảm giác quỷ dị vô cùng mãnh liệt, đồng thời cũng có nông đậm cảm giác không ro lan tràn.
Một cỗ tàn niệm bạo ngược tràn ra từ bên trong bình tro cốt, tập trung vào hình thái Thân Linh của Hứa Thanh.
Mà nham thạch nóng chảy đang nhanh chóng dâng lên cũng giống như muốn nhồi vào mảnh không gian này.
Loại thần thông như thế, Hứa Thanh chưa từng thấy qua, hắn cảm thấy đây giống như là pháp thuật, lại như dung hợp pháp bảo hình thành.
"Đạo của Trấn Viêm Vương?"
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, sau đó tâm niệm vừa động, hình thái Thần Linh hình thành bên ngoài lập tức nhoáng một cái bay thẳng đến bầu trời, ánh mắt ngóng nhìn xuống tế đàn phía dưới, tay phải giơ lên.
Bầu trời lập tức cuộn trào, màn trời của mảnh không gian này bắt đầu mơ hồ, ba tòa cự sơn chổng ngược trực tiếp huyễn hóa hiện ra.
Một tòa hỏa diễm, một tòa băng sương và một tòa huyết hồng.
Tam sơn vừa ra, biển nham thạch nóng chảy phía dưới như bị cuông phong quét ngang, xuất hiện gợn sóng.
Đây chính là Khô Viêm Yêu Pháp bản tôn đạo mà Hứa Thanh học được từ tiểu hồ điệp!
Theo tay phải của hình thái Thần Linh chợt hạ, ba tòa núi cùng với uy áp kinh khủng, khí thế mênh mông, lập tức từ trên trời giáng xuống biển nham thạch nóng chảy.
Trong mắt Ngũ hoàng tử lóe lên hàn mang, thân thể xông lên, hai tay vung vẩy tản ra khí tức, càng cuốn động biển nham thạch nóng chảy, muốn đối kháng lại.
Nhưng không đợi gã tới gần, hình thái Thần Linh của Hứa Thanh bấm niệm pháp quyết chỉ một ngón tay, ba ngọn núi xuất hiện dấu vết giống như mạng nhện, sau đó lập tức tan vỡ.
Tiếp theo hóa thành rất nhiều đá vụn, như vô số sao băng ầm ầm lao xuống biển nham thạch nóng chảy.
Dù là Ngũ hoàng tử ra tay cản lại, nhưng gã vẫn là xem thường hình thái Thần Linh của Hứa Thanh xuất thủ, hình thái Thần Linh của Hứa Thanh lại bấm niệm pháp quyết, bầu trời lần nữa xuất hiện ba ngọn núi.
Sau đó, lại thêm ba tòa.
Toàn bộ đập xuống, toàn bộ tự động tan vỡ hóa thành càng nhiều khối vụn hơn nữa.
Tiếp tục lại là ba tòa. Pháp này được hình thái Thần Linh của Hứa Thanh triển khai trọn vẹn mười lần!
Trong chốc lát đều giáng xuống.
Khiến cho Ngũ hoàng tử không cách nào cản hết toàn bộ.
Rất nhanh, nham thạch nóng chảy nổ tung, hỏa diễm tối sam lại, mà trong lúc vô số đá vụn không ngừng đập xuống, cũng ép thân thể của Ngũ hoàng tử xuống.
Cuối cùng, toàn bộ biển nham thạch nóng chảy, kể cả tế đàn bên trong, hầu như đã bị đá vụn lấp đầy.
Chẳng qua thoạt nhìn có chút gập ghềnh, bên trong vang vọng tiếng gầm của Ngũ hoàng tử, có không ít nơi còn đang cuộn trào, giống như tùy thời có thể bạo khai lao ra.
Nhưng giờ phút này hình thái Thần Linh của Hứa Thanh đã ầm ầm bay đến, trực tiếp đáp vào bên trên đá vụn bị lấp đầy, sau đó giơ tay phải lên, hung hăng nhấn một cái xuống mặt đất, hình thái Thần Linh khuếch tán, hóa thành vô số hồn ti, dán sát vào trên mặt đá.
Những nơi đi qua, đại địa lồi lõm tiêu tán, cuối cùng xuất hiện. . . một mặt đất bằng phẳng.
Bên trên là hồn ti lan tràn, tạo thành rất nhiều phù văn phong ấn lập lòe.
Nhưng trong nhận thức của Hứa Thanh, hết thảy có chút quá đơn giản, lực lượng của chiếc bình tro cốt nọ vẫn còn chưa có hiển lộ ra.
Đúng lúc này.
"Hứa Thanh, ngươi sơ sót.'
Giọng nói bình tĩnh của Ngũ hoàng tử vang vọng.
Một khắc câu này truyền ra, mặt đất bị phong ấn lập tức chấn động, trên 100 khu vực tan vỡ, tro cốt hình thành những dây xích bằng xương chui ra từ trong đất.
Trong đó hơn phân nửa quấn quanh trên vùng đất, trấn áp hồn ti, khiến cho hồn ti đã khuếch tán ra không cách nào rời khỏi.
Mà số dây xích xương còn lại thì phóng thẳng đến bản thể Hứa Thanh ngồi ở phía xa, tốc độ cực nhanh, lập tức đã đến, cũng không phải quấn lại mà là bay nhanh xoay tròn vờn quanh bốn phía Hứa Thanh, tạo thành vòng xoáy.
"Hứa Thanh, ngươi thân là Vực Tôn, ý nghĩa đối với nhân tộc không nhỏ, cho nên ta không giết ngươi.
"Nhưng. .... Ta sẽ rút thần hồn của ngươi ra, lấy đi một phách trong ba hồn bảy vía của ngươi, đặt ở bên trong Thi Thần Du Đăng của ta thiêu đốt, bất cứ lúc nào nếu ngươi cho rằng có thể chiến thắng ta, đều có thể tới đoạt lại!"
Trong lúc giọng nói của Ngũ hoàng tử vang vọng, thân ảnh của gã lại xuất hiện ở giữa không trung, không phải là một đạo mà là tám đạo thân ảnh, sau khi xuất hiện, mỗi đạo giơ tay lên bắt lấy một đoạn dây xích xương kết nối giữa Hứa Thanh cùng hồn ti trên đại địa.
Tất cả đồng thời phát lực, hung hăng kéo một cái.
Đột nhiên có một cỗ lực lượng huyền ảo từ trên dây xích xương tỏa ra, không biết như thế nào làm được, ý nghĩa lại là mượn một mặt lực lượng hồn ti của Hứa Thanh để hóa thành dẫn dắt, tới rút thần hồn của hắn ra khỏi bản thể.
Mà hiệu dụng của Ngũ hoàng tử là cân bằng và điều khiển.
Trong thời gian ngắn, trên người Hứa Thanh xuất hiện hư ảnh trùng lặp, thần hồn của hắn hiển lộ ra ngoài, tạo thành xu thế muốn thoát ly khỏi thân thể.
Nhưng. . . . . Hứa Thanh lại rất bình tĩnh, mở hai mắt ra nhìn qua Ngũ hoàng tử.
"Pháp thuật không tệ.'
"Nếu như ngươi muốn rút ra hồn của ta, vậy ta cũng sẽ thử xem."
Hứa Thanh nói xong, chậm rãi giơ tay phải lên giữa vòng xoáy dây xích xương, hơi nhấn một cái tới mảnh không gian ở đây, trong miệng nói khẽ.
"Thiên địa giới này, có thể xem thành một cái giếng... .