Quang Âm Chi Ngoại (Dịch)

Chương 1708 - Chương 1890: Giống Dê Nhưng Lại Như Ma (2)

Chương 1890: Giống dê nhưng lại như ma (2) Chương 1890: Giống dê nhưng lại như ma (2)Chương 1890: Giống dê nhưng lại như ma (2)

Chương 1890: Giống dê nhưng lại như ma (2)

"Tin đầu tiên là, gã mà ngươi lựa chọn, chính là một tên thiên kiêu trong Bạch Trạch tộc, cực kỳ giỏi về ẩn nấp, mà tên ta giết nhìn như mạnh hơn so với gã, nhưng chẳng qua chỉ là vừa mới bước vào Quy Hư, còn chưa có thành bao nhiêu đạo, trong trí nhớ của gã ta, hai người bọn họ đã từng giao chiến, gã ta là một phương bị tập kích đánh bại."

"Mà phế vật nhất, chính là tên này."

Đội trưởng nói xong giơ tay lên trảo một cái, tên tu sĩ Bạch Trạch tộc bị đóng băng rơi xuống đất lúc trước, thân thể mất đi ý thức lập tức rơi vào trong tay của y.

Hứa Thanh nhẹ gật đầu.

Hắn đã nhận ra, số lượng hồn ti trở về có chút không đúng, thiếu đi một bộ phận.

Lại kết hợp với lời đội trưởng nói, hiển nhiên tên chủ quán Bạch Trạch tộc nọ có những phương pháp bảo mệnh khác, thoạt nhìn như tử vong, nhưng trên thực tế là giả chết ẩn nấp.

Bốn phía trống trải, không có bất cứ ba động gì, nếu như đổi thành người khác, khả năng sẽ không có biện pháp lập tức tìm được, chẳng qua đối với Hứa Thanh mà nói, việc này cũng không phải là khó.

Hai mắt của hắn lập tức biến thành đen nhánh, Độc Cấm bỗng nhiên tản ra, nhanh chóng lan tràn về bát phương, những nơi đi qua, thiên địa đều là độc.

Đội trưởng bên đó trừng mắt.

"Lại phóng độc, tên trong tay của ta cũng không thể lãng phí được, là nguyên liệu nấu ăn rất tốt đấy."

Đội trưởng bấm niệm pháp quyết chỉ một ngón tay, cơ thể phát ra ánh sáng lóng lánh màu lam, đồng thời thân thể của tên tu sĩ Bạch Trạch tộc nọ cũng nhanh chóng cải biến, cuối cùng thế mà lại hóa thành trên 100 quả táo xanh, phân tán ra ngoài.

Đội trưởng cuốn tay áo thu lại, sau đó thân thể hóa thành ánh sáng màu lam dung nhập vào hư vô.

Cứ như vậy, theo Độc Cấm của Hứa Thanh khuếch tán bốc lên, hư vô xa xa bỗng vặn vẹo, một con mắt màu trắng lớn chừng quả đấm hiển lộ ra ngoài.

Bên trong con mắt lộ ra kinh hãi, càng có quyết đoán.

Lúc trước gã cách quá gần, không dám truyền tống vì sợ bị cắt đứt, vốn định ẩn nấp đợi đám người Hứa Thanh rời khỏi, đồng thời lặng lẽ di chuyển phòng ngừa vạn nhất.

Nhưng gã không ngờ mình lại bị phát hiện nhanh như thế, vì vậy gã lập tức không chút do dự triển khai truyền tống, theo chấn động tràn ra, con mắt trong chốc lát lân nữa mơ hồ, muốn thuấn di rời đi.

Ánh mắt Hứa Thanh bình tĩnh, vung tay phải lên, hồn ti trong cơ thể am ầm tản ra, cấp tốc sắp xếp tổ hợp trước người hắn, trong chớp mắt đã tạo thành một tòa Nhật Quỹ cự đại.

Theo quỹ châm di chuyển, pháp tắc thời gian lập tức phủ xuống thiên địa.

Nơi ánh mắt Hứa Thanh nhìn tới, chỗ con mắt truyền tống, thời gian bỗng nghịch chuyển, sương mù đảo ngược, chấn động truyền tống tản ra bên ngoài đang quay trở lại bên trong, con mắt trong đó cũng từ mơ hồ biến thành rõ ràng.

Biểu cảm hoảng sợ cũng tương tự như thế.

Trong nháy mắt tiếp theo, lực lượng Nhật Quỹ tiêu tán, con mắt trắng co rút lại, muốn lần nữa truyền tống và ẩn nấp, nhưng đã không kịp nữa, thân ảnh Hứa Thanh đã xuất hiện ở ngay phía trước nó rồi.

Tay phải giơ lên, tùy tiện võ.

Con mắt đỏ thâm, truyên ra âm thanh từ linh hồn, nhưng không có bất cứ tác dụng gì, dưới sự cường thế tuyệt đối, sự chống cự của nó không có ý nghĩa.

Phịch một tiếng, con mắt tan vỡ.

Nhật Quỹ hóa thành hồn tỉ lập tức chui vào, lúc trở về đã đưa theo càng nhiều hồn ti hơn nữa, từng sợi dung nhập vào trong cơ thể của Hứa Thanh.

Từ xa nhìn lại, giờ khắc này bên ngoài thân thể của Hứa Thanh có vô số hồn tỉ đỏ thẫm nhúc nhích, chúng nó chui vào tạo thành lay động, khiến cho cả người Hứa Thanh giống như ma quỷ.

Giờ phút này thân ảnh đội trưởng cũng hiện ra, cười ha hả nhìn tới Hứa Thanh, đồng thời cam lấy một quả táo xanh đặt ở trong miệng gặm một miếng.

"Tiểu Thanh, nhìn qua bộ dạng của ngươi không giống như là người tốt."

Hứa Thanh nhìn tới quả táo trong tay đội trưởng, không nói chuyện.

Đội trưởng giơ tay lên, ném một quả qua. Hứa Thanh tiếp nhận, đặt tới trong miệng cắn một miếng, hương vị rất là ngọt ngào.

Với những gì hắn đã trải qua từ nhỏ mà nói, ngoại trừ thịt của đồng tộc ra, trên cơ bản cái gì cũng đã ăn rồi.

Mắt thấy Hứa Thanh cũng giống như mình, đội trưởng vui vẻ, khoác tay ôm lấy bờ vai Hứa Thanh, thấp giọng mở miệng.

"Còn có một tin nữa."

"Một vị quyền quý của Viêm Nguyệt Huyên Thiên tộc vì chúng mừng đại săn bắn, nguyện ý mở ra cấm khu sở hữu trong lãnh địa, cung cấp cho toàn bộ tu sĩ tham dự đại săn bắn."

"Mà trong năm cấm khu trên lãnh địa của vị quyền quý Viêm Nguyệt đó, có một chỗ có hơn 20 tòa cấm sơn."

"Căn cứ thông tin ta vừa lấy được, bây giờ chúng ta nhanh chóng xuất phát, có lẽ có thể đuổi kịp."

"Ngươi đã có tư cách đại săn bắn, vậy thì lần này chúng ta chơi lớn con mẹ nó luôn đê, chúng ta có thể lấy thân phận càng hợp lý tiến nhập vào Thần Vực, hoàn thành đại sự của ta, mặt khác... Nói không chừng còn có thể lăn lộn được chức Huyền Thiên Tướng!"

"Tiểu Thanh à, đại sư huynh sẽ toàn lực giúp ngươi!"

Đội trưởng vỗ vỗ ngực, hai mắt sáng lên.

"Ngươi nhớ kỹ sau khi chúng ta thành công, và ngươi thật sự trở thành Huyền Thiên Tướng, phải đưa bộ đồ đó cho ta mượn mặc vài năm."

Hứa Thanh nghe vậy nhẹ gật đầu, vung tay phải lên, cấm sơn thuộc về vị chủ quán Bạch Trạch tộc nọ lập tức bay tới đỉnh đầu của bản thân, hai tòa cấm sơn vờn quanh lẫn nhau, giữa cả hai có từng đạo tia chớp màu đỏ giao thoa, như là kéo sợi.

Thi thoảng còn có tia chớp đụng chạm hình thành tia lửa chiếu rọi bát phương, cách rất xa đều có thể trông thấy. "Đại sư huynh, ngươi nói xem muốn trở thành thứ nhất phải có bao nhiêu cấm sơn?"

Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn qua hai tòa núi bên trên, bỗng nhiên mở miệng.

"Dù gì cũng phải 100 tòa đúng không?”

Đội trưởng thuận miệng nói.

"Vậy thì 100."

Trong mắt Hứa Thanh bốc lên hàn mang, thân thể nhoáng một cái phóng nhanh về phía xa, đội trưởng trừng mắt nhìn, tươi cười theo kịp, rất nhanh thân ảnh của hai người đã biến mất ở cuối chân trời.

Cùng tiến ve phía cấm khu của vị quyền quý Viêm Nguyệt Huyền Thiên mở ra để chúc mừng đại săn bắn.
Bình Luận (0)
Comment