Chương 1928: Bức tượng bị Thần Linh trừng phạt (2)
Chương 1928: Bức tượng bị Thần Linh trừng phạt (2)Chương 1928: Bức tượng bị Thần Linh trừng phạt (2)
Chuong 1928: Buc tuong bi Than Linh trừng phạt (2)
Hứa Thanh không nói gì, cũng không quan tâm tới ánh mắt ẩn chứa xem xét và địch ý tới từ bát phương, hắn có chuyện quan trọng hơn cần đi làm.
Đó chính là. .. giao nộp cấm sơn!
Đi đến Thần Sơn, giao nộp cấm sơn mình lấy được, từ đó xác định thứ tự.
Vì vậy hắn liếc mắt nhìn Khâu Tước Tử.
Khâu Tước Tử đã đi theo Hứa Thanh cả một chặng đường, sau nhiều lần phỏng đoán và quan sát, bây giờ lập tức hiểu rõ ý trong ánh mắt của Hứa Thanh, bước nhanh tới trước dẫn đường.
Cứ như vậy, trong ánh mắt tập trung của người đi đường bốn phía, ba người Hứa Thanh bước tới phía trước trong Thánh thành, thi thoảng tự nhiên không thể tránh khỏi một chút lời ong tiếng ve, thậm chí lúc đi được một nửa, còn có tu sĩ Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc di ra trực tiếp khởi xướng thách thức.
Hiển nhiên có rất nhiều tu sĩ Viêm Nguyệt bất mãn khi thấy nhân tộc thu được nhiêu cấm sơn như vậy ở khâu thứ nhất.
Mà đối với mấy kẻ này, Hứa Thanh chỉ liếc mắt nhìn, xác định trên đỉnh đầu đối phương không có cấm sơn, trực tiếp lựa chọn bỏ qua.
Cứ thế sau mấy canh giờ, theo ánh hoàng hôn tung bay, Thần Son. . . . Xuất hiện ở trước mặt ba người Hứa Thanh.
Chín sợi xích sắt cực lớn, kết nối tòa thành trì của bọn họ cùng với Thần Sơn.
Nhìn theo khóa sắt, có thể thấy một mặt của Thân Sơn, đó là một tòa quảng trường mênh mông được xây dựng bằng cự thạch màu xanh, trong đó còn có ba bức tượng thân cực lớn.
Đại biểu Nhật Nguyệt Tinh.
Sau ba bức tượng thần, là một dãy bậc thang không thể nhìn thấy điểm cuối, kéo dài đến đỉnh núi.
"Co ba con đường vào Thần Sơn, từ ba thành trì đầu có thể đi đến, cho nên thần tràng ở phía trước cũng có ba tòa."
Khâu Tước Tử nhỏ giọng giới thiệu.
Hứa Thanh gật đầu, đứng ở một mặt thành trì, thu hồi ánh mắt khỏi Thần Sơn, nhìn xuống bên dưới xích sắt, nơi đó là vực sâu vạn trượng không thấy đáy.
Giờ phút này có gió thổi tới, xích sắt lay động, Hứa Thanh cất bước đi đầu, chạy tới Thân Sơn.
Đội trưởng suy nghĩ một chút, lựa chọn đồng dạng chạy cùng Hứa Thanh.
Khâu Tước Tử sửng sốt một chút, dứt khoát cũng lựa chọn như thế, rất nhanh thân ảnh ba người chạy trên xích sắt, giữa lúc gió núi gào thét, đã đến khu vực ở giữa.
Trên đường không gặp phải trở ngại gì.
Cho đến khi cả ba bước ra khỏi xích sắt đứng trên quảng trường Thần Sơn, ba bức tượng thần sừng sững bên trong cũng dần dần hiển lộ rõ ràng ở trong mắt Hứa Thanh.
Bức thứ nhất là Nhật Viêm thượng thân, tạo hình khó phân cao thấp, thân hình lại giống như nữ, nhưng dung nhan lại có tướng nam, đằng sau là một mặt trời bốc lên, dưới chân là vô số tộc quần và ác quỷ lộ ra vẻ thê lương.
Hai mắt, cũng là khép kín.
Bức thứ hai, Hứa Thanh không xa lạ gì, chính là Nguyệt Viêm thượng thần, chỉ là tượng thần lại được điêu khắc làm cho người ta có một loại cảm giác kinh diễm, thân sắc lạnh lùng, như là băng sơn, nhưng không quá giống bộ dáng Hứa Thanh nhìn thấy trong trí nhớ khi cùng giết Xích Mẫu.
Phía sau là một vòng mặt trăng, hình thành ánh trăng lành lạnh, chiếu trên thần thể, hiện lên thần thánh.
Bức thứ ba Hứa Thanh càng quen thuộc hon.. .DolaNeH6Ly sau lưng là từng khỏa tinh thân lập lòe, toàn thân tràn ra quyến rũ, khiến người ta chỉ cần liếc mắt nhìn qua sẽ rất khó dịch chuyển khỏi.
Mà thứ khiến cho Hứa Thanh chú ý nhất, không phải ba bức tượng này, mà là bức tượng thứ tư.
Đó là một bức tượng không có da mặt, quỳ bái ngay phía trước pho tượng Nguyệt Viêm thượng thần, toàn thân đều là vết roi, gân như bị quật thành tổ ong, đồng thời còn bị cắm vô số lưỡi dao sắc bén...
Nhìn bộ dạng của đối phương, giống như bị Nguyệt Viêm thượng thần hận thấu xương, phải chịu trừng phạt quỳ bái vĩnh hằng, đồng thời chịu đủ khuất nhục.
Nhìn qua pho tượng đó, đội trưởng trừng mắt thật to.
Khâu Tước Tử thấy Hứa Thanh chú ý đến pho tượng thứ tư, vì vậy vội vàng nhỏ giọng giới thiệu. "Lai lịch của pho tượng này rất thần bí, đã tồn tại được rất lâu rồi, bị tộc của ta xưng là kẻ xúc phạm thần, truyền thuyết kể rằng y không tôn trọng Nguyệt Viêm thượng thần, phạm phải tội ác tày trời, bị Nhật Viêm thượng thần đích thân ra tay chém giết, sau đó phân thân thể thành ba phần, chia ra quỳ gối trước tượng thân của ba tòa thần tràng."
"Mục đích dùng để răn đe."
"Nhất là Nguyệt Viêm thần điện, nghe nói bên trong giáo lí của bọn họ còn có miêu tả về việc này, thậm chí Nguyệt Viêm thần điện còn có ngày lễ chuyên môn phỉ nhổ kẻ xúc phạm thần."
Hứa Thanh tram mặc, liếc mắt nhìn đội trưởng.
Thần sắc của đội trưởng vẫn như thường, không có bất kỳ biến hóa nào, thậm chí còn làm ra bộ dáng nghiêm túc lắng nghe, thấy Hứa Thanh nhìn tới, y còn hiếu kỳ quan sát pho tượng thứ tư quỳ bái ở phía trước. Tất nhiên Khâu Tước Tử không thể biết được nội tâm của Hứa Thanh và đội trưởng bây giờ, vì vậy dựa theo giới thiệu lúc trước, tiếp tục nói.
"Đúng rồi, Thân Sơn và ba tòa Thánh thành còn có một quy củ."
"Đó chính là không thể xuất hiện ngưu (trâu), đây là cấm ky, ta cũng không biết tại sao lại có loại quy củ như thế, nhưng chỉ cần xuất hiện sẽ chết rất thảm, thậm chí trong những năm qua, một vài tộc quần liên quan tới trâu cũng đều bị Nguyệt Viêm thần điện diệt không sai biệt lắm."
Hứa Thanh lần nữa nhìn đội trưởng.
Đội trưởng mày dạn mặt dày, tiếp tục tỏ ra hiếu kỳ.
Khâu Tước Tử vẫn mở miệng.
"Còn nữa, tên có chữ nguu cũng là cấm ky, không thể bị người biết được, đúng rồi hai vị đạo hữu, trong tên các ngươi không có chữ ngưu chứ?”
Đoạn đường này gã biết rõ Hứa Thanh là Hứa Thanh, nhưng lại không biết gì về Trân Nhị Ngưu, chỉ biết là sư huynh của Hứa Thanh.
Hứa Thanh lắc đầu, lại nhìn đội trưởng.
Đội trưởng ho khan một tiếng, nhanh chóng lắc đầu, Khâu Tước Tử cũng không suy nghĩ nhiều, đang muốn tiếp tục nói chuyện.
"Còn nữa...
Đội trưởng thấy như vậy, rốt cuộc không ra vẻ được nữa, trừng mắt nhìn Khâu Tước Tử.
"Được rồi, nhanh chóng dẫn đường, nói nhiều lời thừa như vậy làm gì!"