Chương 1929: Tộc kỳ trên Thần Sơn (1)
Chương 1929: Tộc kỳ trên Thần Sơn (1)Chương 1929: Tộc kỳ trên Thần Sơn (1)
Chương 1929: Tộc kỳ trên Than Sơn (1)
"Người này bị làm sao vậy, ta cũng không có nói tới y nha.'
Khâu Tước Tử cảm thấy hơi kinh ngạc, đồng thời có chút ủy khuất vì đột nhiên bị đội trưởng mắng.
Ga chỉ nói một chút ve quy củ của Thần Sơn mà thôi, tại sao lại khiến cảm xúc của vị sư huynh Hứa Thanh chấn động như vậy.
Thế là nội tâm của gã không khỏi sinh ra một chút suy đoán.
Nhưng hiển nhiên mặc kệ gã nghĩ như thế nào, cho dù là nằm mơ cũng không thể hiểu rõ được thế giới nội tâm của Trân Nhị Ngưu...
Nhìn thấy vẻ mặt của đội trưởng càng dần càng bất thiện, Khâu Tước Tử vội vàng thu hồi suy nghĩ, dẫn đường phía trước, đi đến bậc thang phía sau bốn tôn pho tượng ba vị Thần và một quỳ này. Luc di ngang qua ben canh pho tuong kẻ khinh nhờn bị trừng phạt, Hứa Thanh nhịn không được nhìn thêm vài lần.
Đội trưởng bên cạnh sờ sờ mũi, lại nhìn qua Hứa Thanh, ho khan một tiếng, truyền ra thần niệm.
"Đừng nhìn nữa tiểu Thanh, ta cũng không ngờ đã qua nhiều năm như vậy, lão bất tử Nhật Viêm nam không ra nam nữ không ra nữ đáng giết ngàn đao lại làm ra loại sự tình khiến người ta tức lộn ruột như thế này!"
"Hơi quá đáng!"
Đội trưởng hừ một tiếng.
Hứa Thanh trâm mặc, thu hồi ánh mắt, lúc tới gân bậc thang hắn không áp được do dự trong đáy lòng nữa, truyền âm về phía đội trưởng.
"Đại sư huynh, liệu ngươi tới đây... có thể bị Nguyệt Thân và Nhật thần phát hiện, sau đó một cái tát đập chết hay không. ... -
Đội trưởng nhướn lông mi lên. "Ngươi nghĩ tại sao ta phải lấy được chữ bên trong Vô Tự Thiên Thư mới dám tới đây?"
"Yên tâm, ta đã có kế hoạch vạn toàn, Nhật Viêm một mực ngủ say, Nguyệt Viêm nuốt máu thịt Xích Mẫu nên còn đang tiêu hóa, về phần hồ ly lẳng lơ, đừng thấy tượng thân của nàng thức tỉnh, thực ra bản thể cũng đang ngủ say, còn những Thân khác thích xem náo nhiệt, sẽ không dễ dàng vạch trần, cho nên chuyến này của chúng ta rất an toàn."
Đội trưởng vỗ ngực đảm bảo.
Hứa Thanh thở dài, đã làm xong chuẩn bị có ngoài ý muốn xảy ra, sau đó lại hít sâu cất bước đi lên bậc thang phía trước.
Một khắc đạp lên bậc thang, thân thể Hứa Thanh chấn động, hơn 1800 tòa cấm sơn trên đỉnh đầu bỗng biến mất một tòa.
Cấm sơn hóa thành một đạo cầu vồng, bay tới dung nhập vào bên trong Thần Sơn.
Cùng lúc đó, theo một tòa cấm sơn dung nhập, tòa Thần Sơn của Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc hiện ra ở trước mặt Hứa Thanh cũng xuất hiện biến hóa kỳ dị.
Có thể nhìn thấy từng mặt lá cờ, xuất hiện trên Thần Sơn.
Giống như một bảng danh sách trực quan, từ dưới lên trên, tương ứng cùng độ cao thấp của bậc thang, màu sắc mỗi lá khác nhau, đồ đằng thêu bên trên cũng là đủ loại.
Mỗi một lá cờ cũng lớn nhỏ khác biệt, lá cờ càng ở trên cao lại càng lớn, càng rõ ràng.
Dù là bên trong Thánh thành cũng có thể nhìn thấy.
Trong đó ở phía dưới cuối cùng của Thần Sơn là nhiều lá cờ nhất, rập rạp vô số không dưới mấy vạn, mà tới bậc thang 100 lại giống như một đường ranh giới, số lượng lá cờ chỗ đó chỉ có chừng hai ngàn.
Lại nhìn lên trên, vượt qua độ cao 500 bậc lại tạo thành một đường ranh giới thứ hai, chỗ đó chỉ còn khoảng 300 lá cờ.
Mà lá cờ ở phía trên cao nhất chính là độ cao hơn 800 bậc, vô cùng to lớn, cực kỳ nổi trội.
Vả lại nếu cẩn thận quan sát có thể thấy, lá cờ từ độ cao 300 bậc thang trở lên, bảy tám phần đều là lá cờ của bổn tộc Viêm Nguyệt Huyền Thiên.
Mà bên trong mấy vạn lá cờ dưới cùng, theo cấm sơn của Hứa Thanh dung nhập, giờ phút này lại nhiều thêm một lá.
Đó là một lá cờ màu đỏ không lớn không nhỏ, bên trên thêu núi sông, nhưng lại là hình phá toái, mà màu đỏ như máu rõ ràng cũng hiện ra một cỗ áp lực.
Đó là lá cờ nhân tộc mà Thân Sơn tự dong hoi tu ral
Một khắc xuất hiện, Hứa Thanh theo bản năng nhìn qua, cũng có người khác ngóng nhìn tới.
Cùng lúc đó, giọng nói trầm thấp của Khâu Tước Tử truyền đến từ sau lưng Hứa Thanh.
"Bước cuối của khâu đại săn bắn thứ nhất là dung nhập cấm sơn vào bên trong Thần Sơn, mỗi khi bước lên một bậc thang, một tòa cấm sơn sẽ tan biến, từ đó hình thành tộc kỳ."
"Tộc kỳ sẽ tăng theo tu sĩ tiến lên phía trước, cho đến một tòa cấm sơn cuối cùng tan biến, trên độ cao tương ứng, tộc kỳ sẽ đứng vững ở đó không ngã."
"Vâ phần những lá cờ trên Thân Sơn, chỉ khi người có cấm sơn tới, một khắc dung nhập cấm sơn vào trong mới có thể hiển lộ ra, bình thường không nhìn thấy."
Khâu Tước Tử tương tự bước lên bậc thang đệ nhất, theo cấm sơn trên đỉnh đầu của gã biến mất, Thần Sơn lại có thêm một lá cờ Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc.
"Bình thường mà nói, một tòa cấm sơn có thể thông qua khâu thứ nhất, có đủ tư cách tham gia khâu thứ hai của đại săn bắn."
"Chỉ có tu sĩ muốn tranh đoạt đệ nhất, mới muốn hội tụ thêm càng nhiều ngọn núi hơn nữa trong khâu này."
"Vâ phần tộc kỳ, đó là Thần Sơn tự nhiên hình thành, nó có thể tự động căn cứ đặc tính tộc quân khác biệt, miêu tả ra lá cờ với ký hiệu đặc thù của tộc quần đó."
Khâu Tước Tử thấp giọng giải thích.
Hứa Thanh gật đầu, thu hồi ánh mắt khỏi tộc kỳ nhân tộc, cất bước đi về phía bậc thang thứ hai, chớp mắt bước lên, ngọn núi trên đỉnh đầu lại biến mất một tòa.
Lá cờ núi sông màu đỏ cũng theo đó tăng lên, vả lại càng lớn hơn một chút.
Cứ như vậy, Hứa Thanh từng bước đi tới bậc thang thứ 100.
Đứng ở chỗ này, là cờ núi sông màu đỏ đã trở lên rất lớn, cũng có được cảm giác rõ ràng bên trong đông đảo lá cờ.
Chỉ là sau khi tộc kỳ lớn hơn, cảm giác núi sông phá toái ở bên trên cũng càng rõ ràng, thậm chí còn hiện ra vô số thi hài, có thể thấy vô cùng thê thảm.
Hứa Thanh không khỏi lân nữa ngóng nhìn, sau một lúc lâu mới thu hồi ánh mắt, lại ngẩng đầu nhìn qua lá cờ các tộc phía trên, trâm mặc tiếp tục cất bước.
200,300,400...
Ứng dụng Truyện Dịch ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ